Vạn Năng Trò Chơi Hệ Thống
Chương 40: Xinh đẹp nữ cảnh sát
Hệ Thống thống báo âm thanh vang lên trong đầu Rozen, bất quá lúc này hắn đang bận tập trung lái xe cho nên không có quá nhiều để ý.
Lái xe hơi, trước đây Rozen cũng từng lái qua mấy lần.
Mặc dù đã lâu không đụng vào, tuy nhiên đối với Rozen tới nói không phải là việc gì khó.
“ Sở cảnh sát bên trong có ta người quen, ta sẽ gọi điện thoại đến đó trước để thông báo tình hình! ” ngồi bên cạnh Rozen Liễu Ngọc nói.
“ Ùm! Có người quen làm cảnh sát trợ giúp, như vậy sẽ xong việc nhanh hơn! ” Rozen gật đầu nói.
Sau đó chỉ thấy Liễu Ngọc lấy ra điện thoại, sau đó ấn một dãy số rồi đặt lên tai nghe.
Mấy giây sau đó…
“ Thu Hà tỷ tỷ! Là ta Liễu Ngọc, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ! Chuyện là… ”
Sau đó Liễu Ngọc liền đem toàn bộ sự việc nói cho đầu dây bên kia tên là Thu Hà nữ nhân.
Vừa nghe tên liền biết là nữ tính.
Sau ba mươi phút lái xe, Rozen cùng Liễu Ngọc liền đi tới sở cảnh sát, lúc này tại sở cảnh sát bên ngoài đã có một cái thân ảnh đang đợi sẵn ở bên ngoài.
Nhìn thấy quen thuộc xe hơi đi tới, đạo kia thân ảnh ánh mắt liền tập chung vào chiếc xe hơi.
Đem xe đậu vào gần đó, Rozen cùng Liễu Ngọc liền đi xuống xe.
Nhìn thấu Liễu Ngọc xuất hiện, đạo kia thân ảnh liền nhanh chân đi tới.
“ Ngọc Nhi!! ” một đạo êm tai âm thanh vang lên.
Nghe được đạo này quen thuộc âm thanh, Liễu Ngọc quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một cái nữ cảnh sát đang đi về phía hai người.
“ Thu Hà tỷ tỷ!! Ngươi đang đợi chúng ta a! ” Liễu Ngọc nhìn đi đến nữ nhân mừng rỡ nói.
“ Nha đầu ngốc, xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi nghĩ xem ta có gấp hay không, tỷ tỷ ngươi cùng Phụ Thân hiện đang chờ ở bên trong, bọn hắn đang rất lo lắng cho ngươi! ” tên là Thu Hà nữ nhân nhìn Liễu Ngọc một mặt lo lắng nói.
Rozen lúc này cũng đang quan sát cái này tên là thu hà nữ nhân.
Một thân màu xanh lam váy ngắn cảnh sát trang phục, màu đen qua đầu gối tất chân, gương mặt xinh đẹp tăng thêm mấy phần nghiêm túc chính khí, vóc người thì càng không thể chê vào đâu được.
Hôm nay Rozen cảm thấy hắn là vận khí đại bạo phát.
Vừa đến Đế Đô liền gặp phải hai cái hiếm có đại mỹ nữ, còn hoàn thành được một cái nhiệm vụ, đúng là Đế Đô là đầy kỳ ngộ.
Rozen trong lòng thầm nghĩ.
“ Vị bằng hữu này, cám ơn ngươi đã cứu Liễu Ngọc, may mắn là có ngươi, nếu không Liễu Ngọc thật sự là gặp chuyện xấu rồi đi! ” Thu Hà nhìn Rozen mịn cười nói.
Thân là một cái cảnh sát, nàng đối với Rozen trợ giúp người gặp nạn hành vi rất thưởng thức.
Bất tri bất giác, lại thêm một cái mỹ nhân đối với Rozen có hảo cảm.
“ Ta cùng Liễu Ngọc bây giờ cũng tính là bằng hữu đi! Trợ giúp bằng hữu là chuyện nên làm! ” Rozen cười nhạt nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Cũng đúng, bằng hữu là nên giúp đỡ lẫn nhau! ” Thu Hà gật đầu tán thưởng nói.
Sau đó nàng lại nói tiếp.
“ Như vậy Trương Hạo đang ở nơi nào, ta phải đem hắn bắt giam! ”
“ Hắn đang ở nơi này! ” nói xong Rozen liền đem cốp xe mở ra, chỉ thấy Trương Hạo vẫn còn đang bất tỉnh nằm ở bên trong.
Nhìn xem ‘bất tỉnh’ Trương Hạo, Rozen khóe miệng nhếch lên một cái độ cong.
Rozen ra tay cũng không nặng, khoảng mười phút Trương Hạo liền có thể tỉnh dậy, hơn nữa trên đường gặp nhiều như vậy ổ gà cùng đường xấu, hắn không tỉnh lại Rozen liền không tin.
Lúc này hắn chỉ là đang giả vờ ngất đi, mà mục đích không cần nghĩ cũng biết.
“ Trước tiên hãy còng hắn lại rồi hẵng đánh thức hắn! ” Rozen nói.
“ Ùm! ” nghe vậy Thu Hà liền gật đầu, nàng cũng cảm thấy Rozen ý nghĩ không tồi.
Sau đó Thu Hà liền từ túi áo khoác lấy ra còng số tám, định đem Trương Hạo còng tay lại.
Bỗng nhiên Trương Hạo đột nhiên mở mắt, sau đó liền đánh úp về phía Thu Hà.
Bởi vì quá bất ngờ, cho nên Thu Hà không kịp phản ứng, chỉ thấy cánh tay nàng bị Trương Hạo cho nắm lấy.
“ Ầm!! ” không đợi hắn làm gì, Rozen liền cho Trương Hạo một đấm ngay mặt, đem hắn một lần nữa làm ngất đi.
“ Ngươi không sao chứ, Thu Hà tỷ tỷ!! ” lúc này Liễu Ngọc cũng lấy lại tinh thần, nhìn Thu Hà một mặt quan tâm nói.
“ Ta không sao, chỉ là có chút giật mình mà thôi! ” Thu Hà lắc đầu nói.
Nàng làm sao lại nghĩ đến Trương Hạo lại tỉnh dậy ngay lúc này, nếu như không phải là Rozen ra tay kịp thời, e rằng nàng đã bị Trương Hạo cho khống chế lại.
Nghĩ đến đây Thu Hà nhìn về phía Rozen mang theo mấy phần cảm kích.
“ Cám ơn ngươi cứu ta! ” Thu Hà cảm kích nhìn Rozen nói.
“ Không có gì, chỉ là tiện tay mà thôi!! ” Rozen nhún vai nói.
“ Dự mưu cướp bóc, cưỡng hiếp không thành, tấn công người thi hành công vụ, bao nhiêu đây tội danh đủ để hắn ngồi trong tù lâu dài a! ” Rozen nhìn ngất đi Trương Hạo nói.
Sau đó Rozen liền đem nằm dưới đất còng số tám nhặt lên, đem hai tay Trương Hạo còng lại, sau đó liền đem hắn lôi ra khỏi cốp xe.
“ Đi thôi, thời gian không có nhiều! ” Rozen nhìn hai nữ nói.
“ Ngươi định sẽ như thế kéo hắn đi sao? ” nhìn xem bị Rozen nắm cổ áo nằm dưới đất ngất đi Trương Hạo, Thu Hà một mặt kinh dị nói.
“ Không thì ngươi muốn thế nào, ta nhưng là rất không thích tên này, ta cũng không muốn cõng hắn, không muốn bẩn người. ”
“ Ta nghĩ ngươi cũng không muốn cõng hắn đi vào sở cảnh sát đi, nếu như hắn lại tỉnh dậy nữa thì rất phiền phức! ”
Rozen nhìn Thu Hà nhàn nhạt nói.
Nghe vậy Thu Hà một mặt xấu hổ nói.
“ Tốt! Ta theo ý ngươi!! ”
Nếu như để nàng cõng một cái phạm nhân đi vào sở cảnh sát, nhất định sẽ truyền ra cái gì không tốt tin tức đến lúc đó liền phiền phức.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!