Hành Trình Xuyên Không Của Phùng Tiếu Tiếu
Chương 10: Hội hoa đăng 2
Sau khi Thanh Nhã và Như Ý đi,Tiếu Tiếu một mình dạo các quầy hàng
Đằng kia có rất nhiều người. Qua xem thử mới được
Nàng chen vào đám đông trước mặt
Chủ gian hàng là một lão bá tầm tuổi trung niên, râu tóc cũng gần bạc hết nhưng nổi bật là đôi mắt lại tinh anh như nhìn thấu được sự đời
– Chúng ta có 3 hiệp đấu. Nếu như có người đoán đúng trước câu 1, câu 2 có thể trực tiếp vào câu 3. Người thắng có thể đoạt được chiếc đèn hoa đăng tinh xảo nhất. Còn người thua….cũng sẽ có được cây hoa lan thượng hạng hạng
Ông chủ cười khà, lấy dùi gõ vào trống: – Hiệp một thi đấu bắt đầu…
Lúc này, càng nhiều người đến gian hàng
Lão bá tiếp tục:
– Câu đố thứ nhất: vừa bằng một thước
Mà bước không qua
Là cái gì?
Rất nhanh khi câu hỏi vừa kết thúc, nàng đã đưa ra được đáp án
-Là cái bóng
Tất cả mọi người dồn mắt về phía cô nương vừa đọc đáp án, kinh ngạc
– Hả? Sao trả lời nhanh đến vậy?
Ông chủ vuốt lấy chòm râu dài dưới cằm đã bạc gần hết của mình, hơi nhíu mày nhìn nàng rồi giãn ra, tán thưởng:
– Vị cô nương này… đúng vậy. Đáp án của câu thứ nhất là cái bóng
Mọi người xung quanh tấm tắc:
– Hay, hay,…cô nương thật thông minh.
– Đa tạ, quá khen rồi.
– Được, mời mọi người vào câu hỏi thứ hai…
Là hoa nhưng tên gọi trang sức
Nép mình gắn bó yêu thương nỗi niềm
Là hoa gì?
Hoa có tên giống trang sức?? Hoa gì vậy? Nàng có am hiểu về hoa đâu.
Mấy loài hoa phổ biến còn biết chứ hoa này thì chịu. Nàng tặc lưỡi
Trang sức? Trâm cài tóc, vòng cổ, lắc tay… Một loạt suy nghĩ hiện ra trong đầu nàng.. Chắc chắn đáp án không phải vậy….
– Là hoa kim ngân
Giọng nói của một nam nhân từ đám đông vang lên. Nàng cũng như mọi người quay lại nhìn
Dưới ánh đèn lồng đỏ sáng thắp ở gian hàng, mọi thứ xuất hiện rõ mồn một
Trời a! sao trên đời lại có một người đẹp đến vậy?!
Đập vào mắt nàng là một nam tử…mắt phượng mày ngài, đường nét tuấn tú, cộng thêm cái khí chất tao nhã thanh cao… tạo hoá có bao nhiêu cái tuyệt hảo ôn hòa đều ở trên người hắn
Nói thật, Trần bổ đầu gây ấn tượng bởi sự nam tính lịch lãm với đường cong trên mặt hiện lên nét cương nghị, đôi mắt sắc bén lạnh lùng còn nam nhân trước mặt nàng lại thư sinh, nho nhã, hoà hảo, tạo cảm giác dễ gần
Nói hắn còn đẹp hơn cả nữ nhi, cũng không sai. Đây chính là nét đẹp phi giới tính mà. Nàng đứng cạnh hắn mà còn cảm thấy thua thiệt.
Soái ca xuất hiện liên tục. Thời cổ đại lắm người nha!!
Tuy ở hiện đại, nàng cũng đã gặp nhiều người ưu tú nhưng không thể phủ nhận điều này.
Hắn cầm chiếc quạt quạt nhẹ mấy cái, tóc mai khẽ phất phơ..
Nàng vội dời tầm mắt của mình. Nếu còn nhìn nữa chắc đau tim quá =)))
– Câu trả lời hoàn toàn chính xác
Mọi người vỗ tay tán thưởng
– Hay, hay…
– Công tử quả là người hiểu biết rộng.
Nàng cười nhẹ, đầu hơi gật thán phục
– Vậy hiệp ba này công tử và cô nương đấu với nhau rồi.
Ông chủ lại vuốt chòm râu dưới cằm, hơi quét mắt qua nàng và nam nhân kia, đọc nốt câu đố cuối cùng
Xanh xanh đỏ đỏ vàng vàng
Bắc cầu thiên lý nằm ngang một mình
Mấy giây suy nghĩ…
– Cô nương, mời cô đoán trước
– Công tử đã nghĩ ra đáp án?
– Đúng vậy
– Trùng hợp tôi cũng đoán ra. Nhưng như vậy không được. Đây là cuộc thi, cần phải bình đẳng. Tôi và công tử cùng nói ra đáp án xem ai đúng ai sai.
Mi mắt hắn cụp xuống:
– Vậy.. được
-Đáp án là cầu vồng
Cả nàng và công tử kia đồng thanh.
Hai người nhìn về phía đối phương…. đôi mắt long lanh thanh tú của nàng chạm phải mắt ôn hoà dịu dàng như nước của hắn.
Để ý lúc này, nam tử kia hơi nhàn nhạt cười.
– Cả cô nương và công tử đều trả lời đúng. Lần đấu này…hai người hoà nhau. Tổng kết 3 hiệp này cũng vậy. Vậy xem ra cần có một hiệp phụ rồi
Mọi người ở phía dưới xôn xao… Tất cả lực chủ ta đều nằm về phía nữ nhi thanh khiết khả ái và nam nhân thư sinh tuấn tú kia.
Lão bá
– Được. Câu hỏi phụ:
Cây gì mới mọc thì cao
Lần lần lại thấp cớ sao lạ kỳ
Là cây gì?
Nàng liếc nhìn qua vị công tử bên cạnh, khóe môi hắn hơi cong lên, đoán ai kia cũng đã có đáp án
Xem ra phải thêm một hiệp phụ nữa rồi.
Nàng lên tiếng, xoá tan đi không khí hơi căng thẳng lúc này:
– Chắc công tử cũng đã nghĩ ra.
Hắn nhìn qua nàng, thanh âm nhẹ nhàng:
– Cô nương, tại hạ thật chưa đoán ra. Mời cô nương nói đáp án
Kỳ lạ, rõ ràng hắn đã biết mà. Chẳng lẽ… chậu hoa lan… được, xem ra nàng phải thuận nước đẩy thuyền rồi
– Ông chủ, đáp án là cây nến?!
– Chúc mừng, cô nương đã đoán đúng
Mọi người vỗ tay:
– Hay, hay,..
Nàng nhận lấy đèn hoa đăng, gật đầu chào:
– Công tử, đã nhường rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!