Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu
Chương 7: Nguyệt dạ Lam Chi(7)
Tạ Ngân hắn nghe đến câu nói này của quân Ly thì mặt hắn xanh tái nhợt hẳn.Hắn đơ người, giờ đây hắn có giải ngủ cũng không giả ược nữa, vốn muốn mượn việc Lam Chi nàng ta đả thương người mà khơi dậy chút lưu tình. ai mà ngờ tên ma nhân này, kiên quyết muốn lấy lại hạch thú.Phải biết đer lấy được hạch thú Băng Loạn Phượng Điểu mà Bang chủ hắn khương Lâm đã trả giá bằng tuvi hết thảy của hắn, giờ nói bọn hắn phải dâng hai tay cho Hàn Quân Ly. Thật là! lòng không cam.
Bầu không khí lúc này đang căng thẳng. Nhìn mọi người ai nấy đều lấm tấm mồ hôi. Ai nấy đều Im phăng phắng, tưởng trừng chỉ cần một tiếng thỏe mạnh cũng đủ để mọi người chú ý. Tạ Ngân vẫn giờ đây đã quỳ hẳn xuống đất,tay hắn chắp lại đặt lên trước mặt.Có thể nhìn ra sự sợ hãi qua bàn tay hắn. Giờ đây,Khương Lâm hắn đâu còn dáng vẻ của ột công tử Bạch Y tao nhã nữa. Tạ Ngân hắn nghiêng đầu, đưa con mắt bất đắc dĩ hướng đến người của Khương Lâm kèm theo đó là tia cầu xin cùng ánh mắt bất đắc dĩ.
Khương Lâm hắn tay đang vịn vào tay nữ tử đứng quan sát hết thả sự việc bấy giờ. Ban đầu hắn còn ôm tia hy vong, hWns biết dù chỉ là một phần trăm nho nhỏ hắn cũng muốn hy vọng Nhưng giờ nhìn vào tình thế này, e rằng hắn đành phải ngậm đắng nuốt cay dâng cho bọn họ Hạch thú mà bản thân hấn phải dùng bốn giai tu vi để đổi lấy. Đúng là trộm gà không thành lại mất nắm thóc.
Thoáng chốc sau đó, Khương Lâm di chuyển thân người đến gần Hàn Quân Ly. Quân ly nheo mắt nhìn, bộ dạng bây giờ của hắn thật vô cùng thảm bại giống với bang chủ cái bang hơn là bang chủ một bang đứng top. Tuy là đồ ho trong game nhưng cũng khá là chân thực. Cảnh tượng này khiến Quân Ly vô cùng không thoải mãi. Khóe miệng hắn lộ ra vẻ cười giễu ý. Quân ly nghĩ trong lòng “- Nếu đã là người Tự Nhiên không thích, vậy ta không ngại hảo hảo dạy dỗ hắn thật tốt”.
Khương Lâm đang đi thì bỗng dưng ngừng lại.
-” Trong không khí căng thẳng như vậy, Khương Lâm hắn không đi có phải tiếc nuối hạch thú không. ” Giọng đám đông bàn luận
-” Đúng đó hạch thú vốn là do Uyển nhi cô nương đoạt được vậy nên vật phải hoàn chủ chứ. Khương lâm các hạ nhìn không ra kaf một người vừa nham hiểm vừa ích kỉ tư lợi đến vậy.”
-” Chắc cũng phải có một lí do nào đó chứ. Ban nãy ta để ý thấy, Khương lâm bang chủ cũng có ý trả vật lại hoàn chủ rồi.Nhưng thật không hiểu làm sao đi đến một nửa đường lại dừng lại không đi nữa. Phải chăng là có uẩn khúc gì đó hay không?”. Một nam tử trung niên râu ria xồm xoàm( đây là ngoại hình trong game) lên tiếng
-” Có gì mà uẩn vỡi trả khúc. Chẳng nhẽ ngươu cho rằng là do Quân ly bang chủ muốn ỷ thế hiếp cô sao?”
-” Ta không có ý đó… chỉ là…chỉ…là…..”
Một nữ tử xiêm y vàng nhạt không nhịn được hung dữ quát lớn:
-” Chỉ là.. chỉ là.. chỉ là cái gì hả. Nếu Quân Ly bang chủ muôn ra tay thì ngài nhất định sẽ trực diện mà ra tay, tuyệt đối sẽ không dùng kế sách ti tiện bẩn thỉu tiểu nhân như vậy.”
Quân Ly nghe xong sắc mặt có chút khó coi. Nhưng thoáng chốc đã mất đi khong rõ tung tích. Quân Ly hắn cố giữ gương mặt bình tĩnh anh soái đến đâu, thì Tử Đan ngược lại thế ấy. Chỉ thấy hắn cười…. bộ dạng của hắn thật sự nhìn thì đại khái vẫn được nho nhã chỉ có điều hẵn thật sự vừa cười vừa giương ánh mắt giễu cợt về phía Quân Ly Quả thật giờ phút này hắn rất muốn chui vô bụng của Quân Ly xem thử cảm giác bị fan mình nói xấu sẽ như nào. Hắn nghĩ đễn những từ mà nữ nhân váy vàng kia nói ” ti tiện “, ” bẩn thỉu”” tiểu nhân” rất hợp..rất hợp.thực sự rất hợp với Quân Ly hắn ta mà…..
Một thành viên đứng ngay cạnh Tử Đan nghi vẫn hỏi:
-” Là do bang chủ bày trò?”
Tử Đan nhìn hắn, kìm nén cười mà
-” Ừm ” một tiếng, hồi lâu hỏi:
-” Ngươi phát hiện?”.Tử Đan thiết nghĩ “Nếu đã là Quân Ly ra tay há lại để cho một tiểu tốt phát hiện?”
Thanh niên nhanh nhảu đáp:
-” Không có chỉ là suy đoán thôi! Tuvi bang chủ uyên thông nào để sơ sót cho thuộc hạ phát hiện chứ” Hắn ngượng ngùng gãi đầu
Tử Đan, nhìn thanh niên… người ta nói tâm trạng vui thì tinh thần sẽ phấn trấn quả không sai:
-“Nhanh nhẹn. Lát về cho ngươi làm Chiến Long Hương Chủ”
-” Tạ Hữu hộ” Thanh niên vui vẻ cúi đầu.
-” Chúng ta xem tiếp…..” Tử Đan lấy bàn tay phải đập nhẹ vô bả vai của nam thanh niên… ôn nhu cười nói…..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!