( Đam mỹ ) Vô sỉ công gặp vô sỉ thụ.
Chương 7: 2020
Vẫn là căn phòng ấy, nhưng hoàn toàn không phải tiếng năn nỉ ỉ ôi van xin tha thiết, mà là những lời chửi mắng cực kỳ phẫn uất!
– Bà mẹ mày!
– Thả ông ra!
– Thằng chó!
– Bố là đàn ông!
– Dume mày mù sao!
– Thằng chó thằng chó! . Ông nhất định giết chết cmn mày!!!!
– AAAAAAAA!!!!
Trong phòng, Thái Quang hai tay bị trói chặt trên giường, một bên cổ tay có vẻ hơi sưng tấy lên khiến chính cậu cũng không dám động mạnh, nếu mà gãy rắc một cái là toi đời! . Chỉ có thể dùng hai chân trần giãy dụa cộng với miệng mắng chửi không ngừng !
Nhất Vinh bị sốc.
Sau khi thẳng tay kéo người vào nhà tắm, xối xối xối rồi lại xối, lớp phấn son trang điểm dày cộp cuối cùng cũng trôi đi hết, để lại chính là một đôi mày ngang vừa nét, đôi môi nhạt màu cùng sống mũi thẳng tắp.
Đến khi toàn bộ quần áo bị lột bỏ, Nhất Vinh thiếu chút nữa đổ máu mũi!
Thân người mê ly, cơ thể săn chắc không dư lấy một phân mỡ thừa, da dẻ bóng mịn, lông tơ phủ dày trên cánh đùi trắng nõn nà,
Đầu vú nguyên một màu hồng rực, ngay cả côn thịt nhỏ cũng đồng dạng, bụi cỏ rậm nhưng lại mượt và hơi ẹp xuống, không xoăn nhiều, bờ eo thon mảnh vẽ lên một độ cong hút mắt cho bờ hông ! .
Quá con mẹ nó trúng mánh!
Đẹp đến chính anh còn không dám tin!
Một kẻ đã nếm đủ vị Tây Ta Tàu như anh mà còn phải bật lên khen ngợi !
Nhìn một thân dưới giường càng giãy càng như cong lên từng đường cơ quyến rũ,
Nhất Vinh cảm thán quá độ!
Ông trời quả thực không bạc đãi anh đây mà. Vừa về đến Việt Nam liền đã gặp được cực phẩm thế này!
Nhất Vinh cười nửa miệng, trần nửa thân trên, ngón tay từng khớp mạnh mẽ đầy lực đặt trên chiếc thắt lưng, từng bước lại gần.
Thái Quang gào lên :
– Mày làm gì?
– Thằng chó kia!
– Tránh xa bố ra!!!!!!
Thái Quang ban đầu còn nghi hoặc, thế nhưng quần ngoài rồi đến cả quần trong Nhất Vinh cũng đã tuột luôn rồi! Đến thế mà còn không biết thì có mà điên à!
Nhất Vinh hơi cúi người , Thái Quang tưởng chừng tên này sẽ giống như mấy phim sex hay xem mà nhào tới gặm môi mình, liền phát một há mồm muốn cắn,
Nhất Vinh cười nhẹ,
Ập!
Nguyên một thứ gì đó nhét thẳng vào miệng Thái Quang!
Nhất Vinh vắt ngang chân, ngồi đè chặt lên đùi cậu, côn thịt bán cương cọ cọ, giọng điệu cợt nhả:
– Bé cưng lớn tiếng quá!
– Dùng miệng này, giữ giúp anh chiếc quần đi? hửm?
Thái Quang đảo mắt nhìn xuống dưới cánh mũi.
Đậu mè!
Đậu tương!
Đậu con mẹ nó họ đậu!
Trong miệng…. chính là cái quần sịp của tên khốn Nhất Vinh vo lại!
Thái Quang cố sức nhè cái thứ bẩn thỉu kia ra nhưng miệng bị nhồi đầy không cách nào đẩy ra được !
Nước bọt theo thế còn thấm cả ra quần lót kia!
Nhất Vinh cúi xuống, mê mẩn vò lấy hai hạt đậu trước ngực Thái Quang.
Da thịt Thái Quang sáng và mát tay đến không chịu nổi , không phải sự mềm mại yếu đuối của đàn bà, lại cũng không quá cứng nhắc như mấy vị đại la hán. Nhất Vinh lâu lắm rồi mới được thưởng thức một cơ thể mỹ mãn như vậy, hôn mút đến đỏ bừng lồng ngực mảnh dẻ lại vừa đầy, hai hạt đậu bị liếm mút day cắn đến ngứa ngáy, Thái Quang vừa tê dại vừa khó chịu, cổ họng không vang ra được mấy từ, đều nghẹn lại .
Ưm…
Ưm…
Nhất Vinh lùi người đến bắp đùi Thái Quang, kìm giữ chặt chẽ đôi chân kia vung loạn, dời tay xuống vùng tam giác . Đường thắt nơi cơ eo khiến chiếc rốn như một điểm sâu của hồ nhỏ, tuyến nhân ngư đốt chặt mắt nhìn, Nhất Vinh đưa đầu lưỡi, thèm khát liếm mạnh, toàn thân Thái Quang chấn động, nơi rốn nhỏ bao nhiêu tế bào đều như run rẩy,
A…
Ư…
Đầu lưỡi Nhất Vinh đảo soạt tới cậu em nhỏ mới chỉ hơi sưng kia, gẩy khẽ. Thái Quang muốn chửi chết chửi chết cái tên khốn nạn, thế nhưng cậu em nhỏ dưới háng thì không!
Côn thịt hồng hào phản chủ, được bọc ngậm trong khuôn miệng nóng bừng mà ê a đứng dậy, nhả ra chút dịch trơn,
Nhất Vinh nào có tốt đẹp đến thế!
Tuy rằng nhìn vô cùng ngon mắt, mút mát đến sảng khoái cả đầu lưỡi, nhưng bảo phục vụ để tên này thống khoái ư?
Có mà điên!
Ngay trong lúc Thái Quang chuẩn bị cảm nhận được một tí sung sướng , Nhất Vinh liền nhả bật.
Vươn tay, búng một cái mạnh.
Thái Quang số đến chảy cả nước mắt, cổ tay bị trói trên đầu giường giật một phát buốt sống lưng.
Nhất Vinh cười lớn, liếm bọt nước còn dính bên mép:
– Mới khai mạc thôi!
– ….!!!
– Làm gì mà nóng thế?
Thái Quang không nói được, chỉ có thể trừng mắt đáp trả,
Cái trừng mắt này không có chút đe dọa, ngược lại còn khiến cho côn thịt của Nhất Vinh sưng thẫm thêm một vòng.
Soạt.
Cẳng chân Thái Quang bị nhấc lên.
Hậu huyệt nhỏ lập tức phơi bày, nhìn vào màu sắc nơi này, Nhất Vinh tuy không dám nói là lần đầu, nhưng thái độ hết sức quyết liệt của Thái Quang đã ngầm khẳng định điều đó.
Cổ họng cậu gầm lên những tiếng mạnh, mũi thở từng hơi lớn dồn dập, hậu huyệt co rúm liên tục, bày ra một sự lo lắng rõ ràng.
Thái Quang nén hết sức rồi vung chân đạp mạnh, cực kỳ dồn sức.
Chao đảo!
Nếu không phải Nhất Vinh là một tay võ điêu luyện nhiều năm, một cú dồn này rất có thể sẽ ngã.
Tuy nhiên , rất đáng tiếc, lần này Thái Quang chính là lấy trứng chọi đá.
A…..
Thái Quang con mẹ nó lại bị vặn cổ chân đến suýt đứt gân! Nước mắt lập tức trào ra thêm mấy giọt
Nhất Vinh cười nhẹ :
– Ngoan ngoãn một chút! .
– ….
Thái Quang trong lòng đã chửi đến 7749 kiếp nhà Nhất Vinh rồi ấy chứ ở đó mà ngoan!
Thế nhưng cũng chịu thôi! Cái cổ tay, rồi cái cổ chân…
Rồi…
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!
Nhất Vinh chả việc quái gì phải nhịn, thậm chí còn không thèm bôi trơn, nhổ một bãi nước bọt bôi xuống qua loa, lập tức đâm vào!
Trán Thái Quang nổi gân xanh từng đường.
Trong mắt đều là tơ máu.
Dưới hậu huyệt khẳng định đã nứt… và…
Rách!!!!
Nhất Vinh hít hà một hơi, hậu huyệt chật ních kẹp côn thịt sưng tấy, nhưng cái cảm giác chen chen lấn lấn vừa đau vừa sướng này cũng đã bao nhiêu năm không được tận hưởng rồi!
Đây lại chính là cực phẩm cho không biếu không, ăn đến xương cũng không nhả mới chuẩn là Nhất Vinh anh!.
Nhất Vinh chật vật đi vào, dồn sức lên eo.
Hự…
Côn thịt thúc sâu, mép ngoài hậu huyệt rách ra, máu nhỏ hai ba giọt.
Hự,
Ư…
Ưm…
– Sướng quá!
– Kẹp chặt quá!
– Ha…
– Ha….
Từng cú thúc sâu nặng nề được thêm ít máu bôi trơn khiến Nhất Vinh càng hăng say đâm thúc, vách ruột xoắn xít mút chặt lấy cây gậy thô lớn, từng đường gân càng ngày càng nóng như muốn nứt,
Cơ thể dưới thân đẹp đến khó tin, côn thịt hồng nhỏ vẩy lên giật xuống đong đưa, ngay cả hai ổ trứng trìu xuống theo nhịp mà chạm lên làn lông mu xoăn dày cũng quá đốt mắt,
Nhất Vinh không nhịn được mà đưa tay xuống vò lấy côn thịt kia, sóc đẩy.
Đau!
Côn thịt nhỏ ngậm ngùi trong tay Nhất Vinh mà run run nhưng không thể nào cương cứng hoàn toàn,
Hự…
Đau!
Thái Quang tưởng mình chết rồi, hoặc tưởng như là lòng mề gì đó quả này đều lòi ra hết!
Quá con mẹ nó đau đớn! .
Hưm…
Nước mắt sinh lý vẽ vòng quanh, bắt đầu mờ mịt dần theo từng cú thúc đâm xuyên chí mạng,
Bà mẹ nó! Nếu mà thằng chó kia chim bớt to một tý thì cũng đỡ, đằng này… như cái chày!
Hự!
Thái Quang bị thúc đến lùi cả người dồn về phía thành giường.
Trước khi ngất lịm đi, chỉ còn căm căm phẫn phẫn ghi nhớ được tên mặt của tên biến thái trời đánh kia!
Ông – nhất định – báo – thù!
——
Nhất Vinh miệt mài đâm đâm rút rút đến bắn ra ba lần mới chịu dừng!
Nhìn vết máu nhờ nhợp dính dớp nơi ga giường, Nhất Vinh cũng chỉ buông thõng hai từ ” đáng đời ” .
Còn dám nghĩ đến việc chuốc rượu pha thuốc cho ông đây sao? . Mấy cái trò vặt này ông mày đã chơi chán từ hai năm trước kìa!
Thế nhưng nói hắn là một tên khốn, âu cũng là một tên khốn mỹ nhân!
Nhất Vinh chậc lưỡi, tháo sợi dây trói trên tay Thái Quang ra, rút mười tờ Polyme 500 ngàn ném xuống giường,
Xoay người nhặt lấy chiếc áo sơ mi nhàu nát muốn rời đi.
Nói thế nào chính bản thân cũng đã quá sảng khoái, để cái tên trộm vặt này vài đồng cũng là thể hiện mặt mũi đi?
Thế nhưng không!
Sai quá sai rồi!
Nhất Vinh muốn ăn bánh trả tiền!
Nhưng Thái Quang chính là muốn nợ máu phải trả bằng máu!
– Xoảng!
Chiếc bình hoa từ đâu giáng thẳng xuống đầu Nhất Vinh! .
Một đường máu dài chảy từ trán xuống, Nhất Vinh gục thẳng.
Thái Quang nghiến răng ken két:
– Bà mẹ mày!
– Xem ông lột hết ví của mày!
Thái Quang đã tỉnh từ cuối ” hiệp ba” , tỉnh, do quá đau!
Thế nhưng vẫn giả vờ bất tỉnh, Nhất Vinh vừa tháo trói cậu đã lập tức gom sức vớ lấy cái bình hoa trên chiếc bàn đầu giường, thẳng chỗ ” không hiểm” mà nện xuống.
Thái Quang móc hết tiền ở ví Nhất Vinh, đảm bảo không sót lấy một tờ, bưng mông khập khiễng rời khỏi, còn không quên lấy chiếc quần lót màu đen ” giả gái” của mình dí lên vết thương của Nhất Vinh để trút hận.
Như thế, chào đón năm mới 2020,
Một thằng cúc rách hai cen,
Một thằng đầu khâu hai mũi.
==========//============
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!