Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký
Chương 13: Khẩu giao cho cha Ưng
Thương từng có hai người phụ nữ, một người là mẹ ruột Ưng, một người là bà vợ 5 năm trước đã qua đời.
Là đàn ông làm ấm giường, ông rất có năng lực, giữ tốt bổn phận, xử lý công vệc gia đình cho chủ nhân thỏa đáng. Muốn nói có tình cảm gì thì cũng là tình cảm giữa nô lệ và chủ nhân.
Sau khi trở thành tiện nô vì không có chủ nhân, ở Đường Bộ làm công việc đê tiện nhất, nhận hết kỳ thị.
Ông vẫn luôn hy vọng có thêm chủ nhân. Hiện tại đối mặt với cô bé tinh linh trắng như tuyết này tinh thần lập tức mất khống chế, vội vàng xuất hiện dục vọng làm tình chưa từng có.
Âm hộ cô bé này rất đẹp!
Trong suốt giống như thủy tinh!
Thương tách môi âm hộ cô ra, bên trong là màu da hồng hào, lỗ nhỏ mở ra đóng lại, giống như miệng trẻ con mấp máy. Nhiệt độ cơ thể Thương tăng cao mấy lần, lo lắng lổ nhỏ không thể chứa được dương v*t thô to của mình.
“Cha, từ từ……” Ưng ôm Bạch Tuyết Thường ngồi lên đầu tảng đá lớn, vẫn là ôm tư thế đứa trẻ đi tiểu.
Thương khó hiểu mà nhìn con trai, nam nữ làm tình là thần thánh không thể xâm phạm, con trai kêu ngừng cái gì?
Ưng hôn lên vai trắng nõn của Bạch Tuyết Thường: “Baby, đừng khẩn trương, không có gì, cha tôi sẽ rất yêu thương em, nghe lời thả lỏng bản thân.”
Bạch Tuyết Thường rưng rưng nước mắt, chậm rãi lắc đầu, đối mặt với mười mấy người đàn ông sao lại không sợ chứ?
“Thì ra con đang sợ hãi.” Ánh sáng xanh lá trong mắt Thương chợt lóe ngồi xổm xuống, ôm eo nhỏ của cô dịu dàng nói: “Nam nữ làm tình là thiên thần ban ân, phải có một lòng kính sợ, đứa nhỏ nghe lời, mở rộng chân ra, làm tình là việc rất tốt đẹp.”
Đây là thời đại người hoang dã cổ đại. Con người giống như động vật, không có cảm thấy xấu hổ, không có lý trí, chỉ có tình dục. Giống như bốn con khỉ ngày đó nhìn thấy mọi nơi đều có thể giao cấu.
Nếu mình không phối hợp? Chờ đợi bản thân sẽ là vắng vẻ và bài xích ở ngoài chủng tộc.
Xã hội thời mông muội này, rời xa đám người sống một mình chỉ có một con đường chết.
Bạch Tuyết Thường nhìn Thương cao lớn mở rộng chân mình.
Thương chịu đựng dục vọng muốn bức điên mình, ngón tay cắm vào âm hộ cô moi vài cái, cảm thấy âm hộ căng thẳng kẹp lấy ngón tay mình. Con ngươi màu xanh lá hiện lên một tia không vui: “Con còn đang khẩn trương, đứa nhỏ, như vậy không được.”
Chỉ có đôi mắt sói mới là màu xanh lá!
Thương không vui làm cả người Bạch Tuyết Thường run lên, ngoái đầu nhìn thoáng qua Ưng.
Ưng thu hết lo lắng của chủ nhân vào đáy mắt. Hắn hôn tóc mai của cô, nâng mông trắng ở trên tay lên giương tay bốp, tát một cái lên mông cô.
“A!” Bạch Tuyết Thường hét lên tiếng.
Một cái tát này đuổi đi sợ hãi, cơ mông cũng thả lỏng.
“Cha cũng thử xem.” Ưng nâng mông Bạch Tuyết Thường lên cao một chút.
“Đứa nhỏ, thì ra con thích đánh mông.” Hai mắt Thương hiện lên một tia sóng xanh lá mỉm cười nói.
Bạch Tuyết Thường đỏ mặt.
Đáy mắt Thương hiện ra yêu thương hôn ở trên mông trắng hồng một lát, thấy môi âm hộ chảy ra dịch nhờn trong suốt đầu lưỡi liếm một cái. Sau đó híp mắt lại, dư vị thật thơm ngon. Ông mở to mắt, vươn tay tát lên mông trắng nõn bốp bốp bốp, đánh liên tiếp mười mấy cái.
Trên mông trắng nõn che kín dấu tay ngang dọc đan xen.
“A a……” Bạch Tuyết Thường ôm lấy cánh tay Ưng đau đến run rẩy.
Chỉ có cha đánh con mới như vậy, thật kích thích! Từ nhỏ cô không có cha, khát vọng một loại bị cha đánh mông. Thậm chí khát vọng làm tình với cha. Cô thích ngược đãi như vậy.
Bạch Tuyết Thường nổi lên thiện cảm với Thương.
“Đứa nhỏ, còn muốn không?” Tay Thương đặt lên một bên mông khác của cô.
Bạch Tuyết Thường thẹn thùng gật đầu.
Thương cười đến dịu dàng và đầy yêu thương trong mắt, khóe miệng nhếch lên: “Nói, còn muốn hay không?”
Bạch Tuyết Thường ngượng ngùng không nói lời nào.
Thương hơi mỉm cười giơ tay lên bốp bốp bốp, lại đánh hơn mười cái.
“A a a…” Mỗi lần Bạch Tuyết Thường đều hét chói tai, giọng thật quyến rũ mang theo nức nở, rồi lại lắc lắc mông thể hiện ra trong lòng thích.
“Đứa nhỏ, thích bị cha đánh mông hả?”
Cha! Bạch Tuyết Thường thích từ này: “Cha ơi, đứng lên đi, con muốn khẩu giao cho cha.”
Bạch Tuyết Thường có chút xấu hổ. Nếu xem cha Ưng trở thành cha mình, thì khẩu giao cho cha lại vừa phấn khích vừa thẹn thùng.
“Đứa nhỏ không tệ, ta có thể có được đứa con gái như con cũng coi như thiên thần ban ân, cứ giống như Ưng đều là con ngoan của ta!”
Thương dùng dương v*t đầu hình cái mũ nhắm ngay miệng Bạch Tuyết Thường.
Cái lưỡi hồng hào của cô vươn tới liếm ướt quy đầu một vòng, lại vói vào lổ niệu đạo nhỏ giọt vào trong miệng.
Thương kích động đến cả người rùng mình, bắt lấy đôi tay không biết từ khi nào bị Ưng cởi bỏ dây cầm dương v*t của mình: “Đứa nhỏ, cầm lấy! Bây giờ nó là của con.”
Nó rất thô to, vô cùng thô to, Bạch Tuyết Thường nắm không hết hơi lo lắng. Lúc khẩu giao cổ họng có thể bị nó làm cho căng hư hay không?
Nhưng bây giờ không phải lúc suy xét.
Bạch Tuyết Thường từ được Ưng ôm ngồi đổi thành tư thế qùy, quỳ gối trên đùi Ưng. Tay trái vòng ra sau mông Thương, đầu ngón tay theo kẽ mông ông đi xuống, xuống chút nữa tìm được viên tinh hoàn dưới háng ông. Cô cầm chúng nó, trượt đầu ngón tay vòng quanh, vuốt ve, khiêu khích.
“A! Đứa nhỏ, ngậm lấy dương v*t của ta, nhanh…”
Cái miệng nhỏ lập tức ngậm lấy.
Thương tự mình trải qua cảm giác 5 năm không có tình ái. Từ đầu lưỡi cô truyền đến tê dại, trong nháy mắt trải rộng cả người, thật là thoải mái! Thương ở trong miệng cô bắt đầu cắm vào rút ra, lo lắng cho dương v*t mình quá mức khổng lồ nên không dám cắm quá sâu, chỉ rong ruổi ở khoang miệng cô.
Đôi mắt xanh lá sẫm của Thương trở nên đỏ như máu, cổ họng gầm lên như dã thú, cơ bắp cuồn cuộn trên ngực phập phồng mãnh liệt.
Bạch Tuyết Thường nâng lên đôi mắt đẹp nhìn lên khuôn mặt thuộc về cha. Cô muốn cho ông càng thêm vui sướng, trước khi ông cắm vào bản thân cũng đưa đầu về phía trước. dương v*t phái nam thô to lập tức cắm vào yết hầu mình.
“Ụa!” Chọc đến cổ họng đau. Bạch Tuyết Thường theo bản năng giãy giụa: “Ô ô ô…”
Thương chọc hơn mười cái ở trong cổ họng cô thì ý thức được sẽ làm cô bị thương, nên vội lui ra khoang miệng cô.
Ưng ở phía sau ôm chặt chủ nhân của mình, thấy cô khó chịu thì vỗ nhẹ lưng cô, hy vọng có thể làm cô tốt một chút.
Lúc này một bàn tay từ dưới nách Bạch Tuyết Thường thò qua bắt lấy vú cô xoa nắn.
“Huy, đừng quá dùng sức, chủ nhân sẽ đau.” Đây là Huy em trai hắn. Mặc dù trên danh nghĩa là đàn ông của bà vợ. Nhưng lúc bà vợ còn sống thì cậu còn nhỏ tuổi. Mười lăm tuổi lần đầu tiên Huy tiếp xúc với phụ nữ, nhưng không giữ lâu được.
Nhưng mà ai có thể giữ lâu được chứ?
Ánh mắt Ưng chợt lóe, mười mấy đàn ông trần truồng vây quanh một vòng, có người dùng dương v*t chậm rãi cọ lên trên người chủ nhân, có người quỳ xuống hôn ngón chân chủ nhân.
“Hô hô…” Em trai Huy dùng tiếng thở dốc trả lời hắn, cánh tay dời lên phía trước bắt lấy một vú khác của cô.
Vào thời khác mấu chốt, Thương cắm vào rút ra càng thêm nhanh chóng, chỉ là vẫn không chọc vào cổ họng Bạch Tuyết Thường.
Một nhóm lửa bốc cháy dưới bụng hóa thành nước lũ sóng lớn phát tiết ra ngoài: “A a a…” Thương phát ra tiếng vua dã thú rừng rậm rít gào, cắm mạnh vài cái đột nhiên cả người run rẩy ôm lấy đầu Bạch Tuyết Thường thở dốc từng hơi.
dương v*t thô to rút ra từ trong miệng cô mang theo một dòng tinh dịch màu trắng ra. Bạch Tuyết Thường há to miệng nuốt vẫn có rất nhiều chảy ra, vội dùng tay hứng lấy. Cô vừa ngước mắt thấy lỗ niệu đạo trên quy đầu của Thương còn đang chảy nhỏ giọt.
Thương còn đang bắn tinh. Bạch Tuyết Thường há miệng ngậm lấy, làm cho nó bắn vào miệng mình. Tay cô lại một lần nữa vòng đến sau hông Thương, ở giữa hai chân cầm hai viên tinh hoàn còn đang run giật.
Thương còn đang cao trào. Bạch Tuyết Thường ngậm cả dương v*t của Thương vào yết hầu, một dòng tinh dịch ấm áp chảy vào thực quản. Tinh dịch của cha Ưng, mình đang ăn tinh dịch của cha Ưng.
Bạch Tuyết Thường hơi kích động, vòng tay qua không ngừng vuốt ve tinh hoàn của người đàn ông này.
“A a a…” Thương lại bắn một hồi mới rút dương v*t ra khỏi miệng cô, dòng tinh dịch thật dài từ trong miệng cô kéo thành một sợi dây nhỏ. Cô cầm dương v*t của ông, đầu lưỡi vói vào lỗ niệu đạo liếm sạch sẽ tinh dịch.
Lúc này tâm tình của Thương mới thỏa mãn, biểu cảm sung sướng, cả người uyển chuyển nhẹ nhàng giống như trẻ hơn mười tuổi.
Bạch Tuyết Thường cảm thấy trong không khí hơi ngột ngạt.
Xung quanh có mười mấy người đàn ông trần truồng. Có hai người quỳ trên đất liếm mút ngón chân cô. Ngón chân phải của cô nhẹ nhàng dẫm đầu lưỡi y ở trọng miệng người đàn ông. Từ trên lưỡi người đàn ông truyền đến một dòng điện tê tê làm cho cô lên tiến rên rỉ. Mặt người đàn ông chợt đỏ bừng gầm nhẹ một tiếng đưa nửa bàn chân của cô ngậm ở trong miệng.
Bạch Tuyết Thường hoảng sợ.
“Đừng sợ, đừng sợ, cậu ấy sẽ không tổn thương em.” Phía sau vang lên tiếng Ưng, hắn đang chú ý mỗi một động tác nhỏ của chủ nhân.
Bộ ngực cô hơi đau, vừa cúi đầu nhìn xuống thấy một thiếu niên đang xoa nắn vú mình thành hình dạng kỳ quái.
“Nó là Huy, em trai tôi.” Giọng Ưng từ phía sau lại cất lên: “Huy, đừng dùng sức nhiều, chủ nhân sẽ đau. Đứa nhỏ này không nhẹ không nặng, nó lần đầu tiên tiếp xúc với phụ nữ.”
“Đứa nhỏ ngoan, con là đứa nhỏ ngoan của cha. Con dùng miệng làm ta vui sướng, ta cũng dùng miệng làm con vui sướng.”
Thân hình cao lớn của Thương được thỏa mãn tình dục, thỏa mãn đến thở dài. Một lần nữa ôm Bạch Tuyết Thường thành tư thế trẻ con đi tiểu, để cho Ưng từ sau nâng mông cô.
Thương tách ra hai xinh đẹp, mang theo lòng thành kính quỳ xuống, tách ra môi âm hộ ướt dầm dề, cúi đầu vào. Thương liếm xuống môi âm hộ, lập tức say mê với hương vị của nó. Đầu lưỡi chạm vào viên đậu, là âm đế của cô – ông nghĩ. Ông há miệng ngậm âm đế, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn. Âm đế ở giữa hàm răng ông hơi rùng mình, một dòng dịch nóng từ lỗ nhỏ chảy ra. Ông vội vàng dùng đầu ăn dịch nhờn.
“Ưm ưm ưm……” Bạch Tuyết Thường ôm lấy đầu người đang chôn đầu vào âm hộ của mình cả người không chịu được run rẩy. Đầu lưỡi Thương vói vào trong âm hộ của mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!