Sát Thủ Vương Phi
Chương 16: Bình yên trước cơn bão
Song Long ngơ ngác:“ Boom… là thứ gì vậy ạ?” Lưu Hoa Nguyệt nhìn vẻ ‘con nai vàng ngơ ngác’ của họ, cười giải thích:“ Thứ này chỉ cần ít lửa có thể phá hủy mọi thứ trong phạm vi 10 trượng! Nó sẽ làm những người trong phạm vi ấy trở thành thịt khét!”(^-^)
Nghe nàng nói xong, song Long bất giác rùng mình. Chủ tử a~ ngài có cần ác vậy không?
“ Bạch Long, tình hình ở Tửu Hoài lâu thế nào rồi?” Nàng vừa xem xét thành phẩm của song Long vừa hỏi. Bạch Long vừa nói vừa đặt một chiếc lệnh bài lên bàn:“ Tửu Hoài lâu đã tu sửa và đã có một cái mật thất theo yêu cầu của ngài rồi.”
Lưu Hoa Nguyệt dừng động tác, cầm lệnh bài lên xem. Chiếc lệnh bài hoàng kim to bằng lòng bàn tay, mặt trước khắc một chữ: ‘Huyết’, mặt sau lại khắc chữ; ‘Sát’, nhìn lướt qua thì nó không khác gì một miếng ngọc bội khảm vàng tùy thân là bao.
“ Các ngươi có thể lui ra được rồi!” Nàng nhìn thất sắc trời không còn sớm, lệnh cho song Long đi về phòng. Song Long chỉ dạ một tiếng liền lui ra.
_______thời gian_______
Một tháng sau…
Trong một tửu lâu ở kinh thành
Khách A:“ ngươi nghe tin gì chưa?”
Khách B tò mò:“ Tin gì?”
Khách A:“ Cách đây một tháng mới xuất hiện một tổ chứa mới tên là ‘Huyết Sát lâu’ đó!”
Khách C cầm chén rượu uống, khing bỉ nhìn khách A:“ Xì….. tưởng chuyện gì, cả kinh thành này ai chả biết chỉ sau một tháng mà ‘Huyết Sát lâu’ kia đã đứng thứ hai chỉ sau ‘Hấp Huyết lâu’ thôi.”
Khách B lên tiếng:“ Ta nghe nói hai vị lau chủ này cực kì bí ẩn. Chỉ biết đứng đầu Huyết Sát lâu là một vị nữ tử còn Hấp Huyết lâu là một vị nam tử. Đồn rằng cả hai người họ đều có võ công cao cường!”
Khách D nói:“ Ta nghe đồn họ là kẻ thù!”
Khách E phản bác:“ Ta lại nghe nói họ là phu thê!”
Nghe xong những việc bàn tán, Lưu Hoa Nguyệt lặng lẽ rời đi nơi khác.
_______địa điểm_______
Tửu Hoài lâu…
Lưu Hoa Nguyệt vừa bước cửa, một tiểu nhị nhanh nhảu chạy ra:“ Khách quan, mời ngài vào trong!” Nàng vẫn trầm lặng không nói, tay lấy ra lệnh bài. Tiểu nhị thấy lệnh bài thì cung kính:“ Chủ tử, ngài đã tới!”
Tên tiểu nhị kia dạ một tiếng rồi đưa nàng xuyên qua đại sảnh tới trước một bước tường làm từ dá tảng chắc chắn. Nàng phất tay ý bảo hắn quay về đại sảnh tiếp khách.
Lưu Hoa Nguyệt đưa tay lên, ấn vào bức tường. Bỗng, bức tường tách ra làm hai. Nàng vừa bước vào thì tường đóng lại như ban đầu.
Căn phong bên trong vừa rộng vừa u ám. Trên tường gắn đèn đuốc sáng trưng. Nàng ngồi trên ghế chủ vị ( nói vậy vì Mèo không biết tả nóa ra sao cả:v) Phía dưới chính điện là bốn nhóm hắc y nhân ôm quyền trăm miệng một lời:“ Tham kiến lâu chủ!”
Lưu Hoa Nguyệt lạnh giọng:“ Các ngươi lui xuống hết đi! Kim Sư, Mao Hổ, Vũ Huyền, Chu Tước bốn người các ngươi ở lại!” Vừa dứt lời, chính điện chỉ còn lại bốn hắc y nhân đứng thành hàng ngang.
“ Kim Sư, việc chế tạo boom ngươi đã làm được đến đâu rồi?” Nàng hỏi. Kim Sư tiến lên phía trước một bước ôm quyền:“ Thưa chủ tử, số lượng boom ở tổ chế tạo binh khí của thuộc hạ đã làm được hai trăm quả rồi ạ!”
Lưu Hoa Nguyệt gật đầu:“ Tốt! Mao Hổ, sau cuộc huấn luyện ma quỷ đã thu được bao người mới?” Mao Hổ tiến lên:“ Mười người ạ!”
Nàng chuyển tầm nhìn đến người khác, hỏi:“ Vũ Huyền, ngươi đã mọc rễ vào nền kinh tế của tứ quốc chưa?” Vũ Huyền tiến lên:“ Dạ, tổ chức của chúng ta đã mọc rễ trong nền kinh tế của tứ quốc nhưng chưa cắm sâu vào trong đó. Thuộc hạ nghĩ cần thêm một thời gian ạ.”
Nàng trầm mặc một chút, tiếp tục hỏi:“ Chu Tước, tin tình báo của ngươi đã thu được gì?” Chu Tước bước lên:“ Thưa chủ tử, theo thông tin thuộc hạ nhận được, lâu chủ của Hấp Huyết lâu đang điều tra về ngài.”
Lưu Hoa Nguyệt nghe xong, khóe môi vẽ lên một đường cong tuyệt mĩ. Bốn người Kim Hổ nhìn thấy nàng cười thì không rét mà run. Chủ tử đang cười… đang cười nga~~, ngài mà cười là ‘bình yên trước cơn bão’ a~~~!
Nàng lạnh giọng:“ Các ngươi tiếp tục làm những công việc ta đã giao đi. Chu Tước, ngươi phái người giỏi nhất đi thu thập tin tức của lâu chủ Hấp Huyết lâu. Ta sẽ không xuất hiện một thời gian dài!” Bốn người bọn họ dạ một tiếng liền biến mất. Nàng cũng ung dung mà đi về Chiến vương phủ.
_______điểm địa_______
Chiến vương phủ…
Thanh Nguyệt các…
Hắc Long đứng ở trong sân luyện kiếm, Bạch Long thì ngồi kiểm tra thảo dược còn Châu nhi đi đi lại trong sân. Sau một lúc, Bạch Long không chịu nỗi nữa, lên tiếng:“ Ta nói Châu nhi, chủ tử của chúng ta đâu phải hạng tay trói gà không chặt đâu!”
Châu nhi lo lắng:“ Ngươi thì biết cái gì? Tiểu thư chỉ cần một vết xước nhỏ thôi là Chiến vương sẽ trách ta chăm sóc người không tốt đó!” song Long:“…”
Lưu Hoa Nguyệt quay về phủ đúng lúc nghe được cuộc nói chuyện của ba người bọn họ, khóe miệng co giật. Tên Phong gì gì đó coi mình là hành hóa quý hiếm hả?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!