Niềm Hạnh Phúc - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Niềm Hạnh Phúc


Chương 24


_Hai người vừa mới đi đâu?… Có biết từ trưa tớ giờ tôi gặp bao nhiêu người không? Haha…

_Cái đó… Lưu Ly cậu biết không lúc nãy mình thấy Mai Ngữ Linh cùng Mã Thiên Y, hai kẻ đó đi chung với nhau… Xem ra chúng ta cần phải hành động sớm rồi..

_Thế thì sao? Nếu cô ta trở về sớm thì khỏi mắc công chờ với đợi… Cậu còn chưa trả lời câu hỏi của tớ..

_Ai?

_Đúng thế Lưu Ly là tên nào dám đến đây gây rối?

_Bọn chúng không gây rối mà đến tìm người….

_Tìm người?

_Đúng vậy chỉ đúng một người..

Giọng nói mang đầy nỗi nguy hại rình rập của Lưu Ly vừa dứt, cô đứng lên đi đến chống tay lên vai Độc Cô Nhi sau đó vuốt tóc Hàn Ngân Hy:“Chỉ một người…kẻ đó là tên tội đồ này”

_Hàn Ngân Hy, cưng nói cho bà nghe ruốt cuộc sau bốn tháng cưng đã làm những gì mà bà đây không biết..hả?

_Tiểu Hy…tốt nhất cậu nên thật thà…bằng không..hứ hư hừ

_Hai người thôi đi… Tôi có làm gì sai đâu? Bọn hắn đến thì kệ bọn hắn chứ liên quan gì đến tôi chứ…

_Bọn hắn?… Làm sao cậu biết những kẻ đến tìm cậu là nam nhân.

_Tiểu Hy à… Đấy là thứ mà thế gian này gọi là có tật giật mình…

_… Không đánh mà khai… còn không phải một tên nữa chứ..haha

Lưu Ly đầy ẩn ý nhìn Độc Cô Nhi như hiểu được gì cũng phụ họa theo… “Cậu nói xem tớ nên làm gì đây? “

“Thế Đạm tổng muốn tự mình hay bị người khác…. Hả “

Đôi môi căng mọng hồng hào của Hàn Ngân Hy vô thức nghếch lên một đoạn, gương mặt chảy đầy hắc tuyến… đủ cường đủ hắc các người có thể bớt đen tối lại không… Độc Cô Nhi nhìn không thấy cô phản ứng vội thêm vài lời kích thích “Vậy mình dùng khúc sau trước rồi đến khúc đầu”

_Được rồi… Ly kẻ đến là ai?

_Hỏi làm chi… Nhiều quá nên không nhớ chứ gì?

_Đúng là thế… Cậu phải nói là ai thì tớ mới biết đường trả lời..

_Được thôi… Kẻ đầu là Vệ Thành Vũ, kế tiếp Đường Đằng Minh…kế Cố Nguyên Lãnh cùng Bắc Thiên Chiến…

_Ừ…Lưu Ly, cậu nói tiếp đi..

_Sau đó là Bạch Dật Trạch… Trầm Dương… Còn một chuyện nữa khi tôi ở trung tâm thương mại còn gặp được Mai Ngữ Linh…

_À.. xem ra hôm nay tiểu Hy nhà ta bội thu nhỉ?

_Cũng may trong bọn hắn không có Lam Triệt nhỉ Nhi Nhi..

_Chứ không phải lúc sáng cậu với hắn đã ‘tâm tình’ rồi sao?

Độc Cô Nhi cố ý nhần mạnh hai chữ ‘tâm tình’ thật to vừa nói vừa nghiến răng… Hừ tiểu Hy có thể qua lại với những tên khác nhưng không được là hắn… Nghĩ sao mà bắt cô làm bạn với tên khó ưa đó chứ… Không được. Hàn Ngân Hy thấy hiểu được suy nghĩ của Độc Cô Nhi chỉ đành lắc đầu cười trừ… Ngay cả Lưu Ly cũng bắt đầu ý thức được vị trí của mình bị lung lay… _Haha…

_Này Độc Cô Nhi..

_Ờ Lưu Ly.. đánh!!!

Nói xong cả hai cô nhào vào người Hàn Ngân Hy…. Bọn họ trêu cô một hồi rồi buông… Mặt kẻ nào cũng phút chốc trở nên nghiêm túc..

_Vệ Thành Vũ cùng Đường Đằng Minh còn có Bạch Dật Trạch thì bỏ qua… Nhưng còn những tên kia thì sao?

_Bọn hắn đến đây chắc chắn có chuyện…

_Liên quan đến Đại hội cổ đông lần này?

_Chắc là thế… Nè Ly cậu còn nhớ..

_Đúng thế..

_Có chuyện gì sao?

Độc Cô Nhi khó hiểu nhìn hai người… Hàn Ngân Hy chỉ mỉm cười nhẹ “Không có gì đâu Nhi Nhi” Độc Cô Nhi bĩm môi lại “Keo kiệt,hứ“… Hôm đó là ngày đánh dấu cho bi kịch đen tối của nguyên chủ.. Là ngày tên nam chủ hùng mạnh được cô và Lưu Ly đánh giá cao xuất hiện…

_Nè Ly

_Không cần lo..tớ sẽ nhờ Tịch Uyên giúp vụ này… Trò chơi vui sắp bắt đầu rồi..

_Nè trò vui gì vậy…

_Rôi cậu sẽ biết khi đó cậu sẽ cười không biết ngày mai…còn riêng Nguyệt thì tớ không biết..

_Chỉ cần đừng kéo tôi vào mấy trò điên rồ là được..

_Haha..cậu yên tâm…

_Nè nề..Lưu Ly tớ có điều thắc mắc..

_Chuyện gì?

_Tại sao cậu lại gọi tiểu Hy là Nguyệt còn cái gì Đạm nữa là sao?

_À đó là… Ngày đầu tiên tớ gặp cậu ấy là lúc đêm trăng rất đẹp nên mình gọi cậu ấy là Nguyệt, tượng trưng cho tình bạn của bọn mình… Còn Đạm là gì cậu ta lúc đó rất lãnh đạm..

_Này Lưu Ly..

_Haha..

_Hì.. thì ra là thế vậy sau mình gọi cậu như vậy được không?

_Được.

_Còn Lưu Ly nữa cậu cứ gọi mình là Nhi Nhi hay Nhi cũng được..

Lưu Ly chỉ gật đầu cười nhẹ…. Lưu Ly nói đúng thật cái ngày định mệnh khi cô gặp cô ấy là đúng một đêm trăng sáng nghe như một khung cảnh rất lãng mạn… Nhưng thật ra là ngay tai một con hẽm tối tăm… Nơi đó chứa những kẻ tội đồ.. Khi ấy cả hai gặp nhau, hai kẻ cùng một hoàn cảnh…đã cùng nhau làm nên một tình bạn vĩnh cửu… Khi Hàn Ngân Hy cùng Lưu Ly làm nên một Đạm thị hùng mạnh, cứ tưởng mình sẽ có được những năm tháng vui vẻ hạnh phúc… Nhưng thật ra tất cả đều gói gọn trong hai từ bi kịch từ cái ngày cô tận mắt thấy Lưu Ly chết thay cho mình… Một sự hận thù khiến cô lau vào cuộc chơi của thế giới ngầm một cách không đắn đo… Rồi mất đi mạng sống..coi như cô đã phụ những người vì cô mà chết…Haha..đắng làm sao… Nhưng bây giờ ông trời cho cô làm lại thì cô sẽ không để vuột mất một thứ gì nữa dù cho thế gian nói cô ích kỷ…

______

_Cậu mặc nó đẹp lắm!

_Vậy sao? Tớ chắc với cậu hôm đó tớ sẽ bắt Hàn Ngân Hy trả lại cho tớ cả vốn lẫn lời.. Trêm đời không ai có thể cướp những thứ của Mai Ngữ Linh này…

_Tớ thấy Hàn Ngân Hy này không đơn giản.. cô khác với những gì tớ được biết?

_Hừ.. Con khốn đó chỉ ra vẻ.. với các bản chất đó rồi bọn họ cũng sẽ ghét bỏ nó… Cậu cứ chờ xem không lâu đâu rồi nó sẽ bị tớ giẫm nát dưới chân

_Haha… Hy vọng là thế!

Mã Thiên Y cười chán ngán nhìn kẻ đang xem mình là ‘cái rốn của vũ trụ’. Hừ, Mai Ngữ Linh này xem ra không dùng được nữa rồi, đi theo cô chắc có ngày bị vướng họa vào thân… Tôi với cô xem ra phải kết thúc ở đây.

_Nè Thiên Y, cậu thấy bộ này thì sao?

_Tạm được

_Nhưng mình thấy nó hợp với cậu lắm đó

_Thế à..

Mai Ngữ Linh vẫn không biết bản thân bị kẻ mà mình xem là bạn sắp bán đứng… Vẫn ngây thơ như ban đầu vui đùa cùng cô ta… Còn Mã Thiên Y đang buông tính cho chuyện sau này.. bây giờ Mai Ngữ Linh đã không còn ai chống lưng… Hể dùng cô ta làm con rối cũng không tệ… Mai Ngữ Linh cô muốn rách thì nên trách bản thân quá ngu..xem nhưng người trên thế gian này là tấm đệm cho cô tỏa sáng… Để có được trái tim của nam nhân thế nhưng cô đã quên mất bọn hắn chẳng qua là thương hại… Rồi đần mới có cảm tình thương cô bởi sự yếu đuối mỏng manh nhưng thứ đó lại rất dễ rách ra…. Độc Cô Nhi, lần này tôi trở về là muốn bắt cô trả lại cho tôi hết thẩy… Cô cứ chờ xem tôi mang đến cho cô cái gì.. Hàn Ngân Hy cô cũng không ngoại lệ, xem như cô xui vì đã quen biết Độc Cô Nhi mà còn kẻ mà Mai Ngữ Linh muốn xử.. chướng ngại của tôi, càng đáng trách hơn nữa là cô khiến Dương caca của tôi chú ý đến cô mà quên mất tôi… Các người đều phải chết…..

========

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN