Huyết Trùng Tiên Khung
Chương 15: Vãn Vân Tông (I)
Vực Môn, chính là nơi dùng để truyền tống trận, so với việc phi hành thì Vực Môn tiện lợi và nhanh hơn nhiều, cách xa vạn dặm cũng chỉ trông nháy mắt là đến nơi.
Thế nhưng, muốn mở được Vực Môn, trước tiến cần phải xây huyền đài, dùng đạo pháp vô thượng để luyện hóa, huyền đài cần lực lượng huyết tủy để vận động, mà phải là Huyết Tủy Cao Cấp nha, với lượng huyết tủy mà Yến Thập Tam đang giữ thì không đủ để mở Vực Môn.
Chỉ có môn phái bự tổ bố như Cổ Tông Bí Phái, Thành Môn Hoàng Đình và Già Nhật Phái mới có thể mở được Vực Môn thôi. Có rất nhiều môn phái nhỏ muốn sử dụng Vực Môn, đều phải giap nộp phí đi đường mới đi được.
-“Ngươi tại sao lại giúp ta?” Yến Thập Tam không khỏi nhìn Tứ Phi Thượng Nhân, lai lịch Tứ Phi Thượng Nhân thần bí, thế nên chuyện hắn sử dụng được Vực Môn cũng không khiến Yến Thập Tam cảm thấy bất ngờ mấy, chuyện khiến hắn ngạc nhiên chính là được một người thần thông vô thượng này giúp đỡ, hắn thắc mắc vì sao người này lại đi giúp đỡ mình?
Tứ Phi Thượng Nhân thản nhiên nói: “Bởi vì ngươi vẫn còn sống! Ta thì lại là người luôn thích tìm kiếm những điều bí ẩn. Ta là lần đầu tiên gặp được kẻ như ngươi, vào nơi hung hiểm như thế mà vẫn còn mạng để ra, nói không chừng, một ngày nào đó có thể hưởng một ít vận khí của ngươi không chừng.”
Bất luận lời Tứ Phi Thượng Nhân có là thật hay giả đi chăng nữa, thì nhìn dáng vẻ của hắn khó mà khiến người khác hoài nghi. Với lại, mình chả qua chỉ là một tiểu nhân vật, có cái quái gì để tên này cần?
-“Ta chỉ là may mắn thôi, diêm vương không thu, một ngày khác, diêm vương muốn thu, thì chắc chắn phải chết!” Yến Thập Tam không thể nói cho hắn biết là mình tu luyện Huyền Vũ Tâm Pháp, nếu nói ra không chừng lại đem đến họa sát thân.
-“Ngày khác cũng không biết lúc nào mới đến.” Tứ Phi Thượng Nhân thản nhiên nhìn Yến Thập Tam nói: “Ngươi có đi hay không?”
-“Đi!” Yến Thập Tam vô cùng quyết đoán, hắn đã ở nơi này lâu rồi, cũng không còn gì để luyến tiếc, huống chi hắn cũng còn nhiều việc để làm, lúc này mà không đi thì đợi khi nào mới đi nữa.
-“Ta tính đi trung tâm Hoàng Thổ, rảnh rỗi tạc sang Bắc Thiên luôn, ngươi muốn đi đâu?” Tứ Phi Thượng Nhân nói.
-“Ngươi muốn đi Bắc Thiên?” Nghe nói như thế, Yến Thập Tam giựt mình!
Thiên hạ tứ phương, thế giới này quả thật rộng lớn, rộng đến không ai có thể tưởng tượng được. Đông có Đông Cương, Nam có Nam Hoang, Tây có Tây Thổ, Bắc có Bắc Thiên!
Riêng là một cái Đông Cương đã rộng như thế này rồi, chỉ bằng phi hành thì không biết bao giờ mới có thể ra khỏi Đông Cương!
Quan trọng hơn là Bắc Thiên hiện giờ không còn là Bắc Thiên thời Thượng Cổ nữa rồi, Yến Thập Tam có lần đã cùng với vị Bất Hủ Thiên Tôn của Linh Lung Cổ Triều đi qua nơi này.
Bất quá vào mấy năm trước, vào thời điểm Yến Thập Tam đi tìm nghĩa phụ của hắn, vô tình hắn nghe được có người nói vào vạn năm trước, Bắc Thiên Khẩn Na La Đạo Tổ dùng vạn cổ vô thượng đạo pháp để trấn giữ. Dẹp loạn chiến tranh giữa nhân tộc và thú tộc. Điều mà rất khó để làm được.
Đông cương, chính là cái nôi của nhân tộc, cũng là nơi mà nhân tộc tập trung đông nhất, Nam Hoang là nơi của yêu tộc, Tây Thổ thì vẫn còn là một vùng đất huyền bí, không ai lý giải được, Bắc Thiên là nơi mà thú tộc cư ngụ.
Mười vạn năm qua, mối quan hệ giữa Đông cương và Bắc Thiên rất căng thẳng, nói chi xa, vào thời đại trước, chỉ vì được Đạo Tổ khai chứng, mà song phương đã bùng nổ chiến tranh, khiến cho nhiều nhân tài kiệt suất hai bên chết vô số. Chém giết đến long trời lở đất, xương chất chồng như núi chỉ vì muốn Chứng Tổ Chi Đạo. Thế là suốt mấy vạn năm, nhân tộc và thú tộc chém giết lẫn nhau, hận thù ngày càng nhiều, không thể giải được. Rồi cho đến một ngày, Khẩn Na La Đạo Tổ xuất hiện, mở con đường Đại Đạo từ trước đến nay ai làm được.
Cuối cùng, Khẩn Na La dùng vô thượng đạo pháp để dẹp loạn cuộc chiến giữa nhân tộc và thú tộc. Có thể nói, vào thời Khẩn Na La, thì nhân tộc cùng thú tộc không xảy ra một xung đột nào cả, nói thẳng ra là bọn họ chẳng qua sợ sự tồn tại của Khẩn Na La mà thôi. Vì tránh để nhân tộc và thú tộc một lần nữa lại xảy ra trận chiến huyết loạn, Khẩn Na La Đạo Tổ đã dùng vô thượng đạo pháp luyện hóa và tận diệt thiên chướng này, cho đến về sau, thiên chướng này dần dần biến mất.
Khẩn Na La có nỗi khổ khó nói, hắn hi vọng về sau, huyết cừu giữa hai bên sẽ biến mất. Cho đến giờ, mặc dù Bắc Thiên và Đông cương đã được thông nối với nhau, nhưng thiên chướng ấy, vẫn là thứ nguy hiểm.
Yến Thập Tam vừa nghe đến Tứ Phi Thượng Nhân muốn đi Bắc Thiên, hắn không khỏi kinh hãi.
Nhìn dáng vẻ của Tứ Phi Thượng Nhân cứ như hắn chỉ muốn ghé qua nhìn Bắc Thiên cái rồi đi.
-“Ngươi định đi đâu?” Tứ Phi Thượng Nhân cũng không giải thích lý do tại sao mình lại đi Bắc Thiên, hắn cũng không cần phải giải thích làm gì.
Yến Thập Tam trầm ngâm một chút rồi nói: “Trung tâm, Trung tâm Đông cương.” Yến Thập Tam hắn lựa chọn đi trung tâm Đông cương không phải là do tùy hứng mà đi, hắn có lý do để đi chỗ đó.
Già Nhật Phái nằm ở phía Nam, nếu hắn đi trung tâm, thì cho dù Già Nhật Phái muốn đi tìm hắn cũng khó, huống chi, đây không phải là địa bàn của Già Nhật Phái, bọn chúng muốn ra tay là chuyện không dễ dàng gì.
Quan trọng nhất, Yến Thập Tam đi trung tâm Đông cương là vì muốn tìm kiếm một đại cổ bí, theo như những gì mà chủ nhân Kỳ Sơn từng nói thì Thập Nhị Cổ Bí được chia làm 3 loại: Thiên, Địa, Nhân.
Vừa vặn Yến Thập Tam biết một nơi chứa cổ bí, hắn cần phải đi nơi này để tìm, cổ bí ấy chính là “Ưng Nhãn”.
Kiếp trước, vào lúc hắn bị Linh Lung Cổ Triều bắt giữ, hắn đã từng đi theo Linh Lung Cổ Triều qua một di tích và đã được vị Thiên Tồn Linh Lung Cổ Triều nói qua chỗ kia chính là “Ưng Nhãn”.
Vào lúc đó, Yến Thập Tam vẫn còn chưa biết nơi đó chính là một trong Tứ Đại Địa Bí, hắn càng không biết chính mình đang tu luyện một trong Tứ Đại Thiên Bí, Huyền Vũ Cổ Bí.
Trương đường chủ nói không sai, nếu như hắn muốn tìm được nghĩa phụ, thì hắn cần phải mạnh hơn, cho dù là có vì tìm nghĩa phụ hắn hay không, thì hắn vẫn phải mạnh hơn, vì bản thân hắn cũng được, vì nghĩa phụ hắn cũng tốt.
Có đồ vật như Thập Nhị Cổ Bí, thứ khiến hắn có thể trở nên mạnh hơn thì hắn dễ gì bỏ qua, vì thế hắn quyết định tìm “Ưng Nhãn”.
-“Được, ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai sẽ lên đường.” Tứ Phi Thượng Nhân sảng khoái đáp, cũng không hỏi tại sao hắn lại muốn đi nơi đó.
Yến Thập Tam cũng không có gì để chuẩn bị, đồ đạc hắn đều mang trên người cả. Tài lực và thực lực hắn hiện tại vô phương tái lập lại Yến Trang, huống chi, nghĩa phụ hắn cũng không có ở Yến Trang, hắn có ở lại cũng không có ý nghĩa gì, hiện giờ, việc mà hắn muốn làm nhất là khiến bản thân mình trở nên mạnh hơn, chờ hắn trở nên mạnh hơn rồi đi tìm nghĩa phụ cũng không muộn.
Ngày hôm sau, Yến Thập Tam đi theo Tứ Phi Thượng Nhân. Tứ Phi Thượng Nhân là một người rất thần bí, trên người hắn có rât nhiều bảo vật, mở ra Vực Môn cực kì dễ dàng, chuyện này khiến Yến Thập Tam không khỏi giật mình.
Bất quá, Yến Thập Tam cũng không nhiều chuyện, không hỏi lai lịch Tứ Phi Thượng Nhân. Trong nội tâm Yến Thập Tam suy đoán, Tứ Phi Thượng Nhân trẻ như vậy, đạo hạnh lại sâu không lường, bảo vật lại nhiều vô số, tuyệt đối có lai lịch bất phàm.
Trung tâm Đông cương, Vãn Vân Tông! Hôm nay là ngày mà Vãn Vân Tông xuống núi thu nhận đồ đệ, miễn nằm trong địa phận dưới sự kiểm soát của Vãn Vân Tông hay là địa phương khác đi chăng nữa, thì ai cũng đều có quyền tới tông môn để đăng ký.
Vãn Vân Tông, là một môn phái vô cùng cường đại, nằm ở Trung tâm Đông cương.
Vãn Vân Tông diện tích 10 vạn dặm, con dân mấy trăm vạn, Bảo Tàng Huyết Khí cùng với tổ uẩn sâu không lường, có được Bát Đại Tâm Pháp nền móng, 18 tâm pháp nhỏ.
Vãn Vân Tông, thuộc một bàn chi của Thủy Triều Thánh Địa, cũng là bàn chi lớn nhất của Thủy Triều Thánh Địa, thực lực của Vãn Vân Tông tuy không mạnh bằng Thủy Triều Thánh Địa, nhưng cũng không cách xa nhau mấy, chênh lệch chỉ một chút mà thôi.
Thủy Tổ Vãn Vân Tông năm đó là người của Thủy Triều Thánh Địa, là một vị Thiên Tôn rất tài giỏi, về sau, người này đã trốn khỏi Thủy Triều Thánh Địa, trốn vào Kỳ Sơn Mạch, nơi đó cũng chính là sơn mạch Vãn Vân Tông sau này, liền phát hiện thấy một cổ di thích, sau đó Thủy Tổ Vãn Vân Tông liền khai tông lập phái, thành lập nên Vãn Vân Tông, dựa trên tuyệt học của Thủy Triều Thánh Địa mà sáng tạo ra bảo điển độc nhất vô nhị, đó chính là “Vãn Vân Lưu Tiên”.
Thủy Tổ Vãn Vân Tông xuât thân từ Thủy Triều Thánh Địa, lại ở trong sơn mạch của Thủy Triều Thánh Địa mà lập môn phái, mặc dù về sau Vãn Vân Tông trở nên cường đại nhưng y vẫn luôn thừa nhân môn phái của mình thuộc bàn chi của Thủy Triều Thánh Địa.
Ngoại trừ thời điểm Thủy Tổ Vãn Vân Tông và tổ tiên của mình ra, thì Vãn Vân Tông suốt mấy vạn năm qua huy hoàng vô cùng, đặc biệt là vào một vạn năm trước, Vãn Vân Tông đã có được 2 nhân vật khó lường.
Hai người này dạo hạnh cực kì sâu, mạnh vô cùng, một người đạo hạnh vô địch, một người đan thuật cao thâm, tên là Chu Quảng Văn, hai người được xưng là Vãn Văn Song Thánh! Thậm chí là có thời kì, thực lực Vãn Vân Tông còn vượt qua cả Thủy Triều Thánh Địa.
Tuy nhiên Vãn Văn Song Thánh đã không còn tồn tại nữa, đã trở thành truyền thuyết được lưu truyền rồi, thế nhưng nếu xét về thực lực, thì quả thật Vãn Vân Tông cực kì cường đại!
Hôm nay, Vãn Vân Tông chiêu đồ, náo nhiệt vô cùng, đừng nói là phàm nhân hay con dân nằm dưới sự cai quản của Vãn Vân Tông, mà tán tu khắp nơi cũng đều đến để xin gia nhập Vãn Vân Tông.
Trong thời gian ngắn, bên ngoài Vãn Vân Tông đã chật cứng người, số người xếp hàng chờ dài không thấy được kết thúc. Vãn Vân Tông chiêu đồ đã được nửa tháng rồi, thế nhưng số người đến báo danh vẫn không ngừng suy giảm, vẫn đông như thường.
-“Lần này người chủ trì chính là Chu tiên tử, nghe nói Chu tiên tử tuệ nhãn vô song, hi vọng nàng có thể nhìn ra tiềm chất của chúng ta.” Dòng người xếp hàng bàn tán xôn xao.
Trong dòng người xếp hàng, vài hài tử ngây thơ cũng có, xuất thân quý tộc cũng có, bần hàn có luôn, miễn là con dân Vãn Vân Tông, hay cho dù đến từ nơi khác đi chăng nữa, miễn là phàm nhân thì đều được cả!
Ngoại trừ những hài tử, phàm nhân ra, còn có những thiếu niên, trung niên, thậm chí người già cũng có, những người này, nhiều ít gì đa phần đều không phải phàm nhân, bọn họ đều là tán tu.
Thực lực không thấp lắm, không có gia thế, đám tán tu này đều nguyện ý gia nhập Vãn Vân Tông, ngoại trừ được đại môn phái này che chở, quan trọng nhất là thoải mái tu luyện Bảo Tàng Huyết Khí sâu không lường của họ!
-“Chu tiên tử, thanh danh như sấm bên tai.” Trong dòng người xếp hàng, có không ít tán tu không khỏi cảm thán nói:”Lúc 20 tuổi, đạo hạnh đã thần thông, thậm chí nghe đồn là nàng cùng đại thần thông tranh đấu với nhau, thật không thể tưởng tượng được mà.”
-“Chuyện này không thể nào, bằng tuổi đó mà đã tranh đấu với đại thần thông sao?” Có tán tu nghe nói như thế, không khỏi vì đó thất sắc, nói: “Đây là thiên tài Đông cương, có thể nói, thế hệ cùng thời với nàng, không ai có thể làm đối thủ!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!