Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con - Chương 39: Từng là người đàn ông mạnh mẽ nhất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con


Chương 39: Từng là người đàn ông mạnh mẽ nhất


Dịch: Thông Thiên Mộc

***

“GEBAAAAAAAAAAAA!!”

Bên trong rào chắn— Bốn con quỷ khổng lồ lao đến để tấn công Tama. Dù chỉ bản thân chúng thôi đã đủ rắc rối, những chúng thậm chí con rắc rôi hơn nữa khi có hững cây rìu khổng lồ trên tay.

“Nyan (Thủy Hống)!!.”

Tama sử dụng một tong Nguyên tố Hống, Thủy hống. Cũng giống như trận chiến trước chống lại lũ người sói, cậu chuẩn bị cho chúng đi đời.

Vù vù――!!

Nó khắc một vết thương sâu lên có thể của lũ Troll. Nhưng không như lần cậu chiến đấu với lũ sói. Cơ thể chúng không bị cắt ra làm hai. Chết tiệt! Đúng như mong đợi từ lũ quái Rank A. Da của chúng cứng cáp và các thớ cơ cực kỳ phát triển. Do đó, chỉ với Thủy Hống của Tama vẫn chưa đủ để hạ gục chúng.

“GEBAAAAAA!!”

Những con Troll rú lên Những vết thương mà chúng mới bị lành với tốc độ cực nhanh. Khả năng tái sinh… Mình từng nghe về nó trước đây, nhưng đây là lần đầu tận mắt chứng kiến. Tama nhớ lại. Những con Troll không chỉ có sức mạnh phi thường, mà còn cả khả năng tai sinh.

Về cơ bản, chúng là những quái vật bán bất tử, chỉ cần chúng còn mana lượng dự trữ thì sự phục hồi của chúng là vô hạn. Dó là lý do cơ bản tại sao chúng là quái vật Rank A.

“GEBABABA!!”

Tên hồi phục đầu tiên cầm rìu lao bổ đến Tama. Làm như cái đòn tấn công quỷ quái ấy có thể trúng được ta vậy! Tama tránh đòn tấn công ấy bằng một cú né. Đòn đánh ấy hụt mục tiêu và ghim sâu xuống đất do sức mạnh áp đảo từ một con quỷ. Mình không còn lựa chọn nào khác. Đành phải giải phóng thêm sức mạnh rồi. Dù có vẻ như bị dồn vào chân tường, nhưng ta Tama dường như không hề bối rối. Sau khi hít một hơi sâu, cậu dùng kỹ năng chưa bao giờ sử dụng.

“NYAAAAAAAA (Thạch Hống)!!!”

Một tiếng gầm nguyên tố đất đang hướng về phía lũ quỷ. Tiếng gầm ấy có những khối đá nặng đang lao đến nghiền nát chúng.

“NYAAAN (NỮA NÀY)!!!”

Và giờ đây, cậu dùng đến Hỏa Hống. Trước khi vết thương của chúng kịp lành sau đòn tấn công từ Thạch Hống, skill thứ hai của Tama nướng rụi vết miệng vết thương của chúng.

“GEGIYA――AAAAAA!!??”

Kể cả với tái sinh, chúng vẫn không thể làm được gì về cảm giác sự đau đớn ấy. Chúng quằn quại trong đau đớn khi bị thiêu sống.

“Hỏa Hống!’

“Hỏa Hống—!”

“HỎA HỐ——NGGG!!”

Tama không ngừng dùng Hỏa Hống. Cậu nưỡng lũ Troll còn sống cho đến khi chúng dùng cạn mana. Lý do dẫn đến sự thất bại lần này của lũ Troll là do bị nhốt trong những bước tường bảo vệ ấy. Vậy nên, không cần phải vận động quá nhiều ở bên trong ấy, cậu đã thắng.

“Nói tôi nghe nào, Chỉ huy.”

“Tôi sẽ để chỗ này lại cho anh.”

“Ôi ôi, các cậu có thấy rằng đối xử khá ác với Chỉ huy của mình không đấy?”

Đáp lại những lời nói của Howard và Dany, Cedric trả lời với gương mặt khá sốc.

“Anh đang nói cái gì thế, lũ quái này nằm trong lĩnh vực chuyên môn của anh phải chứ, Chỉ huy?”

Kenny và Marietta đồng tình với ý kiến của Dany và Howard. Mỉm cười gượng gạo, Cedric giơ cao thanh kiếm trong tay và lẩm bẩm “Ha~h… Mình biết ngay mà.” Để đáp lại sự đối đãi tàn nhãn của thuộc cấp đối với mình.

Và rồi…

“Hắc ma pháp—— Giải phóng.”

Thì thầm những lời nói ấy. Và rồi, thanh kiếm dài của Cedric được bao phủ bởi một màu đen tuyền. Một sức mạnh ma thuật tà ác đang tuôn ra từ lưỡi kiếm của anh.

“Làm thôi nào.”

Đứng thủ thế với thanh kiếm trong tay, anh cúi thấp người và bắt đầu chạy. Và chỉ trong nháy mắt, Cedric trượt người qua giữa cơ thể của hai con Troll và chém.

“GUGYAAAAAAAAAAA――!?”

Chúng hét lên đồng thanh. Hét lên trong đau đớn. Chính xác hơn là, chúng la hét trong đau đớn vì một thứ gì đó.

“Fufufu… Thế nào? Cảm giác thế nào khi ‘Cội nguồn Sự sống’ đang rút dần ra khỏi cơ thể các ngươi?”

Cedric nói với một nụ cười trên gương mặt. Còn về danh tính của ánh sáng đen tuyền đang bao phủ lấy thanh kiếm của Cedric, đó là sức mạnh ma thuật mang thuộc tính bóng đêm――

Hay còn dược gọi là Hắc ma pháp. Thuộc tính bóng đêm là thuộc tính bẩm sinh chỉ thuộc về Đại phù thủy người đã giải cứu thế giới khỏi Ragnarok. Và đặc điểm của ma pháp này là cướp đi sinh lực của mục tiêu cho dù chúng có phòng thủ tốt đến mức nào đi chăng nữa.

Và, Cedric chính là Anh rể của gã Đại phù thủy ấy.

“Và giờ, hãy giải trí chút nào. Trận này khá một chiều phải không?”

Cedric nở một nụ cười tàn bạo.

Không thể nào! Việc này không thể xảy ra?

Beryl, người đã nhìn thấy những con quỷ không lồ của mình bị tàn sát bên trong những là chắn mất dần kiên nhẫn.

“Ngươi đủ khả năng để nhìn đi chỗ khác cơ à nya?!”

“KUH…”

Vulcan vội vã lao đến Beryl, vung cao chiếc búa chiến.

Beryl lùi lại, và hâu như chẳng thể né được đòn tấn công ấy.

“ĂN NÀY!!”

Aria đột nhiên xuất hiện cạnh hắn.

Tốc độ của cô cùng với ‘Gia tốc’ đạt đến mức tối đa.

“TRÁNH ĐƯỜNG CHO TA.”

Beryl rút kiếm khỏi vỏ và đỡ lấy những con dao của Aria. Sức mạnh thể chất của quỷ tộc mạnh hơn con người rất nhiều.

Aria không hề có cơ hội chiến thắng trong một cuộc đụng độ. Do vậy——

“Phong trảm.”

Aria dùng Phong trảm và bao bọc cơ thể của cô bằng những cơn gió sắc như dao. Khoảnh khắc họ tách nhau ra, cô cố gắng để lại một vết xước trên da Beryl.

“SAO NGƯƠI DÁM…”

Hắn nguyền rủa với giọng khó chịu. Theo dự tính ban đầu của hắn, lúc này lũ Troll đã có thể hạ gục Tama và những hiệp sĩ khác, và hắn ta cũng có thể dễ dàng chế ngự Vulcan và Aria. Nhưng, nếu nguòi khác nhìn vào kết quả, thì rõ ràng Tama và những hiệp sĩ ấy quá mạnh so với Troll, và dù Vulcan và Aria không mạnh như họ, nhưng sự phối hợp nhịp nhàng vẫn đã dồn hắn vào đường cùng.

“Không, vẫn chưa đâu! Ta vẫn có thể sống sót miễn là ta xử đẹp những con ả này!!”

Tường chắn đa bảo vệ của Beryl quả là một skill cố hữu mạnh mẽ. Hiệu ứng sẽ kéo dài cho đến khi người sử dụng không thể duy trì hoặc hủy nó. Hắn sẽ giết Vulcan và Aria, sau đó hủy skill. Và rồi lại tiếp tục dựng lên rào chắn một lần nữa để nhốt Tama và những người khác và tạo cơ hội trốn thoát. Đây là tình huống không thể tránh khỏi. Hắn phải từ bỏ ý định trả thù vào lúc này và ưu tiên cho sự sống còn. Ta vẫn còn nhiều cơ hội trả thù miễn còn sống. Do đó, ta phải giết những con đàn bà này trước!!

Beryl quyết tâm đanh thép.

Đồng thời hắn rút ra đôi kiếm từ trong ngực áo của mình và cầm trên tay.

“Shi—!!”

Beryl lao về phía Vulcan và Aria khi đưa kiếm sang một bên. Hắn đã đưa ra sự lựa chọn cuối cùng.

“Vulcan-san! Hay cùng làm thứ đó.”

“Tuân lệnh nyan!”

Đối mặt với hắn, hai người họ trao đổi những lời như vậy và Vulcan giơ chiến búa lên cao. Ngu xuẩn! Một đòn tấn công như thế không thể thắng được ta Khi thấy Vulcan chuẩn bị cho một cú đập, Beryl lách sang một bên khỏi đường đánh của chiếc búa.

DOGOOOOOOOOOOOOON!!

Chiếc búa được giơ cao, sau đó đâm thẳng xuống đất, làm bụi bay mịt mù.

Khỉ thật! Mắt của ta… Tầm nhìn của Beryl bị che khuất bởi cát bụi.

HyUn!

Một tia sáng lóe lên giữa đám bụi. Tia sang đó nhắm đến ngực Beryl. Và đâm vào người hắn. Đó là con dao của Aria.

“Đồ ngu…”

Hắn vung thanh kiếm trong tuyệt vọng. Dù nó chỉ sượt qua cánh tay của Aria, nhưng cô ngay lập tức ngã xuống đất.

“Nya~a (CHỦ NHÂ~N)!!”

“Tama!!”

Với việc Beryl không thể tiếp tục cuộc chiến, lá chắn đã được giải phóng. Tama, người đang nhìn theo chủ nhân mình đang dần ngã xuống từ bên trong rào chắn sau khi nó bị hủy.

Nhưng——

Ụych…

Vào khoảnh khắc đấy, cô cúi người ôm chầm lấy Tama, người đang chạy về phía cô— Cơ thể của Aria co giật, và ngã xuống.

C-chuyện gì xảy ra với người vậy, CHỦ NHÂN!?

Tama bối rối khi thấy Aria bất ngờ đổ gục trước mặt cậu.

“Nya?! … Đây là!”

Đôi mắt Vulcan mở to. Cô nhìn vào cánh ta của Aria.

“Cái quái gì thế này! Cái vết bớt gì trên tay của Aria kia… Đừng nói là!”

Các hiệp sĩ khác chạy đến chỗ Aria. Một vết bớt màu tím đã xuất hiện trên cánh tay của cô.

“Ku-kukuku… Kiếm của ta… Đoản kiếm… Được… Tẩm độc của Độc long. Ta sẽ… Kéo con ả đó… Xuống mồ… Cùng với ta.”

Beryl nói thế với những từ bị đứt quãng. Và rồi, đôi mắt nhắm mắt xuôi tay sau khi nói xong những lời đó.

“Độc của ĐỘC LONG?!”

“TỆ THẬT RỒI, CÔ ẤY CẦN THUỐC GIẢI ĐỘC NGAY!”

Aria mê man với vẻ mặt đau đớn. Vulcan và Cedric trao đổi với nhau như thể khi họ giữ lấy cô.

“Dù vậy, sẽ phải làm gì đây? Anh có biết rằng khi nói đến độc của Độc long có nghĩa là cần mắt của một con Thổ Long không?

Tìm kiếm một thứ khó nhằn như thế…”

“Giờ hãy đưa Aria về Renault trước đã! Với tốc độ này, cô ấy sẽ không trụ được ba ngày đâu.”

“Hiểu rồi, tôi sẽ mang cô ấy đi.”

Đáp lại Kenny và Marietta, Howard bế Aria trên tay và chạy về phía lối ra của khu tàn tích. Một cú sốc cự mạnh đánh vào Tama, người đang bị bỏ lại một mình.

Là Thổ long… quái vật Rank S………..!”

Như Kenny đã nói, cách chữa loại độc của Độc long là uống một loại thuốc giải có trong mắt của Thổ long. Nhưng dù gì, Thổ long vẫn là một quái vật Rank S. Cậu rơi vào trạng thái tuyệt vọng.

“Thổ long—THỔ LONG?!”

Tama ngạc nhiên.

Cậu nhớ lại một nơi có thể tìm thấy một con Thổ long. Tama dùng ‘Phi thiên’ của mình và rời khỏi đó.

Thổ long—

Đi về nơi ấy có thể thấy cái thứ mà Tama đang tìm kiếm, sinh vật sống ở tận cùng khu mê cung, và cũng là sinh vật đã từng đưa cậu đến bên bờ vực của cái chết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN