Kết Hôn Âm Dương
Chương 193: Giấy thông hành ngũ cung
Trước cổng thì tất cả cũng đều là ma và họ luôn cảm thấy giống nhau về việc ma bị điều khiển bởi bùa chú là vô cùng chán ghét.
– “Có bao nhiêu người bị tổn hại?” quan hộ tịch hỏi.
“12 không 13 mà 14 đi…”
Máy phát hiện nói dối vẫn không vang lên, quan hộ tịch khóe miệng co quắp hỏi:”còn gì nữa không?”
Tôi nói:” Năm 26 tuổi đó, em tôi từ bên ngoài mang về một nữ nhân. Xem bộ dáng ảnh là đã động chân tình, trước khi mang nữ nhân về đều không giống như vậy vậy nên tôi quyết định không chịu đựng nữa liền đem: mẹ,em trai,cùng những nữ nhân kia đều giết hết chết,về sau còn đem vào nồi nấu rồi đưa cho người ta ăn.”
“Khỏi cần nói nữa, ngũ cung”.Quan hộ tịch cộc một tiếng đánh ra một chương giấy thông hành đưa cho tôi:” Cầm lấy rồi đi bên kia mà chờ.”
“Đa tạ đại nhân.” Tôi cười hì hì cầm lấy giấy thông hành xuống ngũ cung. Phía trên đó, có ghi 1 con số nhưng tôi không hiểu nó là gì.
Tôi lấy số và đi vào cổng quan theo chỉ dẫn của nhân viên đăng ký quan hộ tịch để lên xe buýt.
Tới một cái đã nhìn thấy một con quỷ sai nằm ngáy o o.
Tên quỷ sai này trên người mặc đồng phục, chính là đồng phục lái xe.Xem ra cũng là phụ trách dẫn độ quỷ mới đến chỗ thu nhận. Nhưng cái tôi không nghĩ tới là tại sao lại có quỷ sai dám ở trước mặt mọi người như thế mà trắng trợn nằm ngáy o o.
Bộ hắn mặc kệ cả cấp trên sao.?
Tôi vẫn nhẹ hơn một chút,đồng thời ghé vào lỗ tai hắn mà hô to:” Diêm Vương tới.”
“Diêm Vương.. Ah á AAA.”Quỷ sai sợ hãi tỉnh dậy và la lên.
Tôi tranh thủ bật cười vậy là hắn mới biết tôi giở trò quỷ, lúc này mới chậm rãi tỉnh táo lại nhưng còn giống như dáng vẻ ngái ngủ chỉ trái phải mà nói:” đi tứ điện xe ở bên trái,đi lục điện xe ở bên phải, đi thôi, tiểu cô nương không nên quấy rầy lão phu ngủ.”
Nói xong liền ngáp ngắn ngáp dài chuẩn bị ngủ tiếp.
Tranh thủ thời gian lay hắn dậy đưa cho hắn ta xem giấy thông hành cùng dãy số bên trên rồi nói:” Không phải nhà ta chính là đi Ngũ Điện.”
“Trời ơi! Làm sao có thể, một nữ nhân như vậy mà phạm bao nhiêu sự tình”. Hắn đỡ cái kính nhìn kỹ một chút giấy thông hành, nhưng giấy thông hành phía trên đã giấy trắng mực đen viết rõ ràng,dù hắn có nhìn đến hoa mắt thì đây vẫn là giấy thông hành đến ngũ điện.
“Thật ư?” lão tài xế có chút mơ hồ.
“Thật”. Tôi gật đầu.
Lão tài xế không hiểu nhìn tôi hỏi:” vậy người nói một chút,người đại khái là phạm tội danh gì vậy?”
Tôi nó:” Loạn luân,giết người, ăn thịt người.
Quỷ sai lái xe này tốt hơn nhiều so với quan hộ tịch ở quầy lễ tân. Sau khi nghe anh ta vẫn không thay đổi gương mặt, anh ta gật đầu nói:” Phải! Nếu là hồn ma đi ngũ cung thì là của chúng ta.”
Sau đó tôi bị đặt một bộ cùm sắt lên trên cổ tay.
Tôi sững sờ nói:” đây là…”
Gã tài xế nói mà không có biểu cảm gì:”vì sợ người chạy.”
“Ta sẽ không chạy.”
Lão phu đã phục dịch trăm năm ở đây, chưa từng thấy qua một ác quỷ nào cam tâm tình nguyện đi ngũ cung đấy.
Tôi không hiểu liền:” hỏi tại sao vậy?”.
Tài xế nói: “ người thấy ngũ cung tự nhiên sẽ biết tại sao.”
Nói xong chỉ một chỗ đất trống bên cạnh mà nói:” xếp hàng đi, chờ đủ 48 số thì sẽ xuất phát.”
Tôi mới đến đường nhìn hết thảy đều phải phục tùng vào sự an bài của họ
“ Được!”
Sau đó tôi cầm giấy thông hành đi qua một bên để chờ.
Chờ …chờ ….chờ muốn rụng hết cả tóc.
Bên cạnh các xe buýt đi những điểm khác đều thu nhận cả xe đầy, nhưng xe này của chúng ta vẫn mãi chờ cũng không có đủ một nửa số người để đi xe.
Tôi có chút không kiềm chế được, đi đến chỗ bên cạnh lão tài xế mà hỏi:
“Này sư phụ, lúc nào mới có thể lên xe?.”
gà tài xế biểu lộ một khuôn mặt lãnh khốc hỏi:Thế làm sao, chờ không nổi để gặp Diêm Vương à! ta cho người biết ngươi gặp Diêm Vương sớm một chút,liền là sớm 1 phút xuống địa ngục. Cho nên cố mà trân trọng khoảng thời gian hiện tại.Ta còn không có thấy ai vội vã đi gặp Diêm Vương như ngươi đó.”
Tôi lại hỏi:” vậy rốt cuộc chúng ta khi nào mới có thể lái xe đi.?
“ Không phải ta đã nói là chờ đủ người cả xe hay sao. Ta nói,người cho rằng trên đời này tội ác tày trời tùy tiện mà có à. Một vạn người chết bên trong cũng chỉ xuất hiện một hai người thôi. Ngũ điện của chúng ta cũng không phải tùy tiện mà tiếp bản án bán. Chúng ta chỉ trung chuyển một trong những kẻ Đại ác Nhân.”
“ Haizzzzz.. chuyện này…”
phải công nhận một điều rằng trên thế giới này người tốt quá nhiều, người xấu thì ít. Huống chi ngũ điện còn giống như chỉ lấy đặc biệt kẻ đại xấu. Những kẻ ác bình thường đều không tiếp.
Vậy là tôi lại đánh tiếp tục ngồi xổm bên cạnh mà xếp hàng. Chống mắt lên ngồi ước ao ghen tị xem các xe khác lần lượt xuất hành.
Mỗi cái giấy thông hành đến báo cáo cho ác quỷ,đều sẽ bị lão tài xế tỷ mỉ điều tra địa bàn vi phạm cái gì sai. Tôi ngồi nghe, nghe xong thấy trên đời này lại không thiếu những việc lạ,việc xấu xa. Ma qủy muốn đi ngũ điện báo cáo đều là trên tay nắm giữ mấy nhân mạng. các quỷ mà đại đa số chúng đều móc nối với gian phạm.
Phải.
Cái này cũng đã nói lên một điều,nhân chi sơ- tính bản ác.
Vả lại làm chuyện xấu đại đa số đều là quỷ nam.Tôi kẹt giữa một đám quỷ nam bên trong này có chút lúng túng.
Ôi chao,còn tốt chán, đằng sau đi tới một phạm nhân tử hình. Nghe nói là phạm tội không thể tha thứ ở nhân gian. Mới bị phán chấp hành tử hình.hào quang mạnh mẽ của tử tù những hồn ma bình thường sẽ không dám nói chuyện với họ, dù cho ngồi cùng nhau.Vì vậy sẽ có một chiếc xe đặc biệt được chỉ định cho việc này. Ngồi trong khu vực hành quyết mỗi ngày.
Ngay khi các tù nhân bị bắn, những con ma đã chết và những con ma vẫn còn lay lắt đeo xiềng xích và trực tiếp kéo xuống địa ngục.Than ôi không phải tất cả điều phủ dịch cho lương dân sao. Những linh hồn tội ác đó cũng sợ tội lỗi.
Sau khi lên xe,Tôi nhìn sang trái và nhìn sang phải gặp một nhóm Đại Hán bên trong, tôi cười đến có chút xấu hổ.
“ Này chị đại,chị đã làm gì vậy.” bên trái một đại hán ôm lấy tôi với đôi mắt nheo lại.
Không cần phải nói.
Hầu hết những kẻ vô lại trên xe buýt này cũng giống những tên côn đồ khi thấy một người phụ nữ yếu đuối xuất hiện đám người đó rất thô lỗ. Ai là kẻ mạnh nhất sẽ chen đến chỗ tôi ngồi. Những kẻ khác đều bị dọa lui.
Dù sao tôi cũng là người phụ nữ của Diêm Vương.Tôi ghét kiểu nhân vật phản diện này đến bắt đầu mà không nói lời nào. về sau tôi đưa tay ra và lặng lẽ chạm vào tay anh ta.
Lòng bàn tay trái sau cùng cũng hiện lên dấu ấn của Diêm Vương.
Tên ác đồ lập tức tựa như bị bỏng bắn ra một phát.
Tôi lạnh lùng nói:” đừng có đụng tới ta.”
Ác đồ tia kinh ngạc nhìn tôi một chút nhưng rất nhanh lập tức liền dèm pha tôi:”
Giả vờ cái gì chứ,lão tử đã nghe nói đã nghe người ta nói rằng cô là gái điếm, thậm chí còn ngủ với em trai, làm sao mà không cho nam nhân khác đụng đến, giả vờ cái gì nữa vậy.”
tôi đè tay trái lên đùi anh ta và một biểu cảm đau đớn sớm xuất hiện trên gương mặt của hắn, hắn ta muốn chạy trốn nhưng bị bàn tay kia của tôi giữ lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!