KIẾP ĐÀN BÀ
Kiếp Đàn Bà - Phần 5
Cuộc đời rồi cứ quen nhau rồi quên đó là điều mà tôi từng vấp ngã ở mối tình đầu,hôn nhân đầu tiên.Tiếng gọi của con tim có lẽ là thứ mà bản thân mỗi người đã và đang yêu chẳng thể điều khiển.Giờ thì khi nhìn thấy đàn ông,chứng kiến những gì bản thân trải qua tôi nghĩ trên đời chẳng có người đan ông nào tử tế…
Tại Khách Sạn K:
Lễ Tân: Xin phép chị tìm ai ạ
Hạnh: Có hẹn trước rồi ( đi cùng 2 cô gái khác vào thang máy)
Bạn: Mày thật sự bật lại lão Phong thật rồi sao
-Tao chỉ đang bảo vệ hạnh phúc của chính gia đình mình…( Thang máy mở ra Hạnh tiến tới phòng 203 gõ cửa)
Khuôn mặt của Hạnh giận dữ dường như sẽ bóp chết đối phương ngay lúc này,cô ta cứ đập và đập cửa …đến khi cô gái bên trong hỏi “ ai vậy”…
Bạn H: Phục vụ đây trên tầng đang có đám cháy yêu cầu sơ tán ( bên trong mở cửa cô gái bên trong bị Hạnh túm lấy tóc)
Hạnh: Đây rồi con chó cave này,mày thích phá hoại gia đinh nhà người khác k hả ( cô gái ấp úng khi bị mấy cô gái cấu xé)…
Cô gái: Này có nhầm không hả bỏ tay ra ngay…( tiếng người đàn ông trung quốc bước ra ngoài trong chiếc khăn choàng đó là Xiang)
Xiang: có chuyện quái gì đang xảy ra vậy,các cô là ai mà đánh bạn gái tôi…( Hạnh cùng đồng bọn vội buông tay)
Hạnh: Phòng này người đặt phòng là anh Phong mà chẳng phải sao…
Xiang: Đúng Phong đã đặt hộ tôi phòng này thì sao nào tôi là khách của cậu ta,có chuyện gì mà đánh bạn gái tôi ( Hạnh cười trừ)
Hạnh: Hiểu lầm thôi…hiểu lầm thôi…xin lỗi vì đã nhận lầm phòng,chỉ là nhầm thôi
Xiang: Tôi sẽ báo bảo vệ…
Hạnh cùng bạn đi ra vội vàng…cô ta vội gọi cho thám tử…
Thám Tử: Vâng tôi điều tra đúng anh Phong đặt phòng ở đó mà
-Nhưng kp anh ta ở đó đồ ngu ,trả tiền cho chúng mày thế này thà tao tự làm còn hơn…( cúp máy giận dữ)
Bạn H: Chồng mày có phải dạng vừa đâu mày nghĩ hắn dễ dàng vậy chắc…mà mày xd kẻ như hắn thì thiếu gì đàn bà vây quanh mày xử lý hết được không…
-Được hết ( cơn ghen tuông dồn lên) tao sẽ dẹp hết mấy con đấy…
Tại khách sạn A chính tay Thám Tử mà Hạnh thuê gọi báo cho Phong
Thám Tử: Sếp phong tôi đã làm như anh nói rồi ạ
-Mày làm tốt lắm
-Dạ có gì sếp cứ bảo em … ( Phong cúp máy)
Tay hút thuốc phì phèo,Phong thở dài nhìn lên trần nhà rồi nhìn sang bên cạnh thấy Vân đang ngủ ngon lành,nhìn từ phía sau tấm lưng trần của Vân khi Vân tay vẫn ôm chiếc chăn che nửa thân thể…Phong tiến nằm gần hơn rồi hôn lên lưng phía sau của Vân…
Nụ hôn phía sau lưng khiến tôi giật mình mở mắt…tôi quay lại chúng tôi nhìn nhau…
Phong: Cô có mấy đứa con rồi
-Em có 2 đứa rồi
-Chúng lớn cả chưa
-Một đứa ở với bố nó còn một đứa mới mất 2 tháng ( Phong đổi sắc mặt) vẫn còn nhỏ ( nói rưng rưng) dù sao thì cuối cùng là chẳng có đứa nào bên em cả…( Phong với tay ôm)…
-Con là duyên số ( Phong nhìn rồi hôn lên môi tôi ,trèo lên trên người hai tay anh ta nắm chặt hai tay tôi ghì lên phía trên đầu)
-Gì vậy?
-Chúng ta tiếp tục thôi…
-Nhưng …
Tôi còn chẳng nói được hết câu,thì anh ta đã đưa cái đó vào bên trong tôi…tay xoa lên bầu ngực tôi rồi bóp nhẹ…tôi rướn người vì thấy vào sâu…
“ Cô không thích sâu à”( tôi lắc đầu anh ta cười nhẹ) vậy thì tập quen dần đi…
1 tiếng sau khi xong việc tôi còn không dậy nổi…
Phong: Cứ ngủ đi ,tôi phải đi rồi…( rút xếp tiền 500 ra để trên bàn)
-Tôi không nhận tiền nữa,tôi k muốn dính dáng gì đến anh nữa
-Ồ ( cười mỉa mai) tôi bo cho sự chịu đựng của cô khi trên giường,1 tiếng kêu rên cũng k có hẳn là nữ cường trên giường,đa số đàn bà kiếm tiền nhờ bán thể xác họ kêu rên chuyên nghiệp lắm,nên học hỏi thêm đi …( anh ta mỉa mai thẳng vào mặt tôi rồi đứng dậy quay đi lạnh nhạt)…
Cửa vừa đóng tôi nhìn xếp tiền trên bàn rồi cầm lấy nhưng lại cúi đầu xuống khóc,đúng là mình cần tiền ,có tiền sẽ có thể đón con về…
Hạnh ngồi cafe với bạn cứ ngẩn ngơ nhìn xa xăm
Bạn: Dù gì cũng k dc bỏ ông Phong hiểu chưa
Hạnh: Tao chịu đựng 7 năm rồi …
Bạn: Bây giờ ông ý bỏ mày là sẽ mất hết chẳng có gì,lão ý giàu như vậy cùng lắm cho mày 1 vài tỉ …
Hạnh: Mày nghĩ tao ở vs anh Phong vì tiền,khi xưa trước khi lấy nhau do bố mẹ hai bên nên đúng là tao không thích anh ấy,cảm thấy quá ít nói hơn nữa khi dó tao đang có người yêu nên chẳng có cảm giác gì với anh Phong cả…
-Vậy giờ thì sao mày yêu lão rồi đúng k?
-Đúng ,tao lại yêu người đàn ông lạnh nhạt thờ ơ đó thật rồi…chỉ vì sai lầm bồng bột của tuổi trẻ mà khiến anh ấy hận ,anh ấy ghét bỏ tao thật rồi…( khóc rồi đột nhiên điện thoại ở nhà dưới Quảng Ninh báo )
Giúp Việc: Cậu Phong đã về nhà rồi ạ
-Thật sao,có nói gì không
-Dạ không chỉ bảo là gọi cô về sớm đi ăn tối…
-Thật vậy sao…???( cười ) tôi về ngay đây
Bạn H: Sao thế
-Anh ấy về nhà dưới Quảng Ninh rồi ,anh ấy về đón tao đi ăn tối…
Bạn: Trời ,vậy mà mày cứ nghi ngờ anh ấy
-Tao chỉ theo linh cảm thôi
Bạn: Rồi đi đi ( Hạnh cười tươi phóng xe quay đi) đi cũng 2-3 tiếng đấy đi cẩn thận
Hạnh: Ok yên tâm hôm nào tao lên Hà Nội mời chúng mày sau nhé
Bạn : Ok có gì đâu
Hạnh vừa đi khuất bạn cô ta nhắn tin vào số Phong “ Bọn em cầm chân nó đủ để anh về kịp nhà rồi đấy ạ”
Phong: “uk cám ơn mọi người”.
Bạn: “Dạ không có gì ,chồng em còn đang làm dưới anh mong anh chiếu cố đến chồng em một tí ạ”
Phong” Nhất trí”…
Hoá ra trong cái vòng luẩn quẩn đều nằm trong tay Phong,anh ta nắm bắt được tất cả mọi việc…chỉ là có thể hiện nó ra hay không mà thôi…
Tôi trở về nhà ở quê,đưa bố về rồi ra mộ thắp hương cho con gái
“ Mới có hai tháng mà cỏ mọc trên mộ con dài quá rồi”
Mẹ: Đừng nhổ cỏ cứ để đó cho con bé được che chở
-Con bé ở đấy sẽ buồn lắm đúng k mẹ ( tôi khóc)
-Thôi được rồi lại thế rồi,con bé sẽ vào nhà mới ,sẽ gặp đc bố mẹ mới và sống thật tốt…
-Con của con sẽ dc vậy …con bé phải sống ở nơi nào đó thật tốt ( Tôi nhìn lên trời rồi nhìn những cánh diều )
Cánh diều đưa mơ ước của mẹ con tôi xa mãi xa thật rồi,sẽ chẳng còn những buổi chiều bế con đi ngắm lũ trẻ quanh xóm thả diều được nữa nhưng con gái của mẹ mãi là cánh diều mang theo trái tim mẹ,1 trái tim của người mẹ mất tất cả rồi…
Tại nhà của Mạnh …Linh đến sống luôn tại nhà Mạnh trong khi chờ cưới…
Mẹ Mạnh: Còn 1 tuần nữa là cưới rồi con cũng nên về nhà dần cho bố mẹ còn chuẩn bị.
Linh: Bố mẹ con chuẩn bị rồi thì sao con phải lo gì nữa,con thấy nhà mình nên chuẩn bị kĩ đi thì đúng hơn,hôm ý nhà gái nhà con sẽ lên đây nhìn phòng cưới ,mẹ thuê được đội trang trí phòng cưới chưa
-Cái ý bảo mấy anh em họ thằng Mạnh chúng nó làm được…
-Cái gì cơ ,mẹ điên à để nhà gái nhà con cười vào mặt con à…
Bố Ck: Đứng dậy ra khỏi nhà tao…
Mẹ Ck: Ông này làm gì thế
Bố Ck: Loại có ăn học mà bảo mẹ chồng là điên à,đây là còn chưa cưới,cưới về rồi thì nhẩy lên đâu ngồi nữa,ăn nói hạnh hoẹ,nhà chúng tôi nghèo không giàu như nhà chị nên mời chị về cho…
Mẹ Ck: Ơ ông im đi…
Linh: Bố này con nói rõ ràng với anh Mạnh cưới nhau xong bố mẹ con sẽ mua nhà riêng để con ở,con không nhờ vả hay chung chạ gì mà bố ví giàu nghèo để làm gì,bố chẳng nói ai cũng biết nhà này nghèo hơn nhà con…( Mạnh từ trên đi xuống)
Mạnh: Mày ngậm mồm lại,nhà tao nghèo thì mày lấy tao làm cái đéo gì?
Linh: Ơ anh…anh không bênh em mà hùa vào với nhà anh à
Mạnh: Tao phải đi bênh mày chửi lại bố tao à,ở nhà mày làm công chúa thì đến đây mày chỉ làm người đàn bà bình thường,bây giờ đéo cưới nữa cũng chưa muộn
Linh: Anh đừng dở giọng,chính anh hỏi cưới em chứ em k ép anh cưới
-Nếu mày không chửa thì tao cưới mày làm gì
Mẹ Mạnh: Thôi thằng Mạnh im đi nào,Linh này bố mẹ con bảo mua nhà cho con à ( Linh hẩy tay)
Linh: Không cưới nữa,anh nhớ đấy tôi sẽ bảo bố tôi cho anh đi tù…anh phải đi tù mới sáng mắt ra hiểu chưa?( chạy đi ra ngoài đi qua Bin đẩy thẳng bé ngã ngửa ra sau) tránh ra…( quát Bin)…
Mẹ Mạnh: Đuổi theo đi còn gì đừng vì phút bốc đồng mà hỏng việc,mày có nghe mẹ không Mạnh ( ra đỡ cháu)
Mạnh: Nó thích bà tướng là k dc
Mẹ Mạnh: Nó kp con Vân,con phải thay đổi đi cách nc của con vs nó còn dã man hơn vs con Vân,con làm sao thế
Mạnh: Mẹ k nói con cũng k muốn cưới,nó quá trẻ con
Mẹ Mạnh: Mẹ xin con đi đi nó về nhà nó là mệt đấy …
Bố Mạnh: Bà sẽ hối hận vì lấy con bé đó cho con trai mình…
Mẹ Mạnh: Tại ông đấy đã đéo làm dc vc gì còn cứ thêm dầu vào lửa…
Bố Mạnh: Ngoài gia cảnh nhà nó giàu thì nó hơn con Vân ở điểm nào,bà bị tiền làm mờ mắt rồi,đuổi con dâu, chết cháu chính bà đang làm gia đình này gánh nghiệp…
Mẹ Mạnh: Ông nói nữa tôi treo cổ luôn ông tin không,ông để yên tôi sống ( Bin cứ khóc)
Bố Mạnh: Bin ra ông bế nào…kệ bà muốn làm gì thì làm…
Ở quê vài ngày tôi thấy bố cứ thẩn thơ bên hiên nhà
Bố: Bao giờ đi
-Mai con đi bố ạ
-Bây giờ thì đi làm xa làm gì nữa,ở nhà bố mẹ có rau ăn rau có cháo ăn cháo…đi đâu nữa hả con…
-Con xuống đó đi làm lương cao hơn,với lại còn qua lại thăm cu Bin nữa bố ạ
-Đi đâu thì đi vẫn nhớ lúc nào cũng có bố mẹ ở nhà chờ vs bé Sóc đang chờ là ổn rồi ( Bố khóc tôi cúi đầu sau lưng bố hai bố con khóc) …
Trở về Hà Nội vào hôm sau,tôi bắt đầu đi làm lại,công việc chăm trẻ khiến tôi bận rộn từ sáng sớm cho đến chiều tối,trông trẻ là cả một công việc khó khăn nhưng đối với tôi đó là cả một niềm thương,thương con bao nhiêu tôi dồn hết đến lũ trẻ trong lớp…
Phong cùng Hạnh đến ăn bữa tiệc của người bạn thân của Phong,Hạnh cứ ngỡ là một bữa tối lãn mạn…
Hạnh ra bên ngoài xe Phong chờ sẵn trong xe
Hạnh: Em cứ nghĩ đó phải là một buổi tối lãn mạn nhưng do em mơ mộng một mình rồi…
Phong: Cô có lên xe không mà còn đứng đấy ( Hạnh lên xe Phong lái đi)
Trên xe Hạnh ôm lấy tay Phong rồi âu yếm tựa vai…
Hạnh: Anh này em đi xem thầy,thầy bảo năm nay mình có con là đẹp lắm,hợp với cả anh và em…
-Vậy à?
-Ông thầy nói khéo lại mang song thai đó anh,nếu vậy thì vợ chồng mình làm tn nhỉ…( Phong cắn răng phanh gấp xe khiến Hạnh đập người lên phía trước)
Hạnh: Sao vậy…
Phong: Đến rồi ( lừ lừ mở cửa xe đi ra trước Hạnh với tay)
-Ơ em…
Vào bên trong tiệc sinh nhật đầy năm của đứa trẻ con của bạn Phong tổ chức linh đình…
Toàn: Chào thằng nối khố ( Bắt tay nhau)
Phong: Khố ở đâu ra nữa nhỉ
Toàn: Đi 1 mình sao,Hạnh đâu
-Phía sau ( Hạnh đi tới bắt tay)
Hạnh: Chào anh nhé
Toàn: Lâu không gặp mà vẫn thấy em xinh lắm cơ …
Hạnh: Anh quá khen rồi
Phong: Phụ nữ chưa sinh con thì tất nhiên sẽ vẫn trẻ đẹp hơn…( Hạnh tắt nụ cười khi Phong nói câu đó Toàn ấp úng)
Toàn: Vậy hai người thì sao để lâu quá vậy?
Phong: Đổi mái ( Cười vỗ vai Toàn ,Hạnh lườm)
Toàn: Cái thằng…
Phong ra bế con của Toàn,nhìn cử chỉ anh ta ôm thơm má trẻ con vợ Toàn thở dài
Vợ Toàn: Anh Phong có lẽ cũng muốn có con rồi phải không anh…
Toàn: Đúng là không ai nói trước được điều gì,tài giỏi kiếm tiền đối với nó quá là nhỏ chỉ có điều tính cách nó đối vs Hạnh dường như chẳng có chút tình cảm gì nữa rồi…
-Vậy sao k giải thoát cho nhau đi
-Cái này khó nói,bố của Phong vẫn đang đương chức to nếu con trai có phốt bỏ vợ thì sẽ bị ảnh hưởng…
-Em cũng nghĩ vậy,chưa bh em thấy anh Phong nhìn vào mắt vợ có lẽ khi đàn ông hận rồi còn đáng sợ hơn cả đàn bà…
Tối đến khi tan tiệc Phong đã ngà say,Hạnh vuốt ve ,Phong trên giường với ly nươc uống Hạnh gạt…
Hạnh: Nhìn em và thèm khát em như khát ly nước kia đi được không
Phong: Từ khi nào khái niệm người và nước giống nhau vậy…( gạt tay Hạnh vẫn lấy ly nươc uống)
Hạnh: Em muốn,đã lâu rồi anh…
Phong: Nay anh mệt ( Hạnh hôn tới tấp lên người Phong,Phong vật hạnh xuống giương nhìn Hạnh rồi mở ngăn kéo lấy bao cao su)
Hạnh: Em muốn có con
Phong: Anh cũng muốn nhưng không muốn em là người sinh ra con của anh ( Hạnh đẩy Phong ra rồi khóc)
Hạnh: Em chẳng khác nào các cô gái để anh xả phải không
-Tuỳ em nghĩ ( dt trên bàn reo)
Đệ: sếp ở cửa khẩu có lô hàng lậu khá lớn mời sếp qua xem đi ạ…
-Hàng gì
-Toàn là điện thoại và tivi giá trị cao lắm ạ
-Ok qua luôn đây ( Phong đứng dậy kéo quần rồi quay đi)
Hạnh: Anh hãy cho em một cơ hội đi mà
Phong: Cơ hội mà chúng ta dành cho nhau đã kết thúc 7 năm trc rồi,hãy suy nghĩ về đề nghị ly hôn của anh…
-Anh nghĩ bố anh sẽ đồng ý à ( Phong cười khẩy rồi quay đi) …
Hạnh: Em ghét anh…
Tại cửa khẩu ..Phong đến nhìn lô hàng
Phong: Ai duyệt mà bọn nó dám đưa hàng qua công khai vậy.
-Do trưởng phòng Lâm ( Bố Linh) ông ấy kí giấy thông cho chúng,giờ bên đó cứ xin dc nói chuyện vs sếp Phong 1 lần,họ nói cho qua cho êm đẹp,em cũng nghĩ do chú Lâm đã duyệt rồi thì thôi cứ cho qua
Phong: Bắt hết
-Dạ
-Trương phòng Lâm hay là bố trưởng phòng Lâm cũng bắt hết,ông ta chưa đủ tuổi quyết định hiểu chưa ( vỗ vai cấp dưới)
-Dạ vâng nhưng ông ấy đến kìa
Lâm: Phong cháu ở đây rồi cái này vào trong nói chuyện đi
Phong: Ở đây chú phải gọi cháu là sếp
Lâm: À vậy sếp cái này chú duyệt,tiền vào túi chú rồi
Phong: Đâu có vào túi cháu
-À thì chú quên chưa nói
-Kp chú quên đâu mà chú định qua mặt cháu rồi
-Đâu có ,đâu có
Phong: Giờ cháu phải đi rồi chú lo giải quyết hậu quả đi ,đây là cảnh báo cho chú về vc tham ô một mình ,chơi đẹp tí nào ( nháy mắt …cấp dưới đưa lệnh bắt Phong kí xoẹt) …
Lâm :Kìa phong ơi…
Tôi đến đón con vì là chủ nhật ,bố chồng đua Bin ra ngoài thằng bé thấy mẹ nhẩy lên ôm…
Bin: Mẹ ơi…
-Mẹ đưa Bin đi chơi nhé ,con cám ơn bố
Bố: Hai mẹ con đi chơi vui vẻ nhé…
Bin: Dạ ,ông ơi bye bye( Bin vẫy tay ông)
Nắm tay con đi trên phố,hai mẹ con đi xe buýt qua các dẫy phố,cùng nhau ăn kem,cùng đi chùa …
Bin: Mẹ ơi sóc đâu
-Em sóc đi xa rồi con ạ
-Đi đâu mẹ
-Khi nào con lớn em Sóc sẽ nói cho con em ở đâu ( Bin chắp tay lễ trước Phật giống như mẹ )
Hai mẹ con chắp tay ,Sóc ơi anh Bin hỏi con đấy ,con có khoẻ không…
Ra bến xe buýt tôi và Bin chơi oẳn tù tì
Bin: mẹ ,Bin ở với mẹ
-mẹ sẽ cố gắng cho con được về bên mẹ sớm thôi,bin chờ mẹ nhé
Bin: Vâng ( tôi xoa đầu con cười)
Đèn đỏ dừng lại xe Phong dừng ngay cạnh bến xe buýt nơi mẹ con Vân đang ngồi,Phong vẫn say ngồi phía sau
Lái xe: Sếp có uống dc nữa k,em nghĩ nên về nghỉ ngơi
Phong: Còn cái hẹn nào không
Lái xe: Còn ở quán Karaoke nữa là hết ạ,uống cái giải rượu chưa ạ
Phong: Ăn thua sao được uống liên tiếp thế ,đang đau hết đầu đây ( nhìn ra ngoài thấy Vân đang chơi oẳn tù tì với con trai bên xe buýt Phong bất giác cười rồi tựa đầu vào cửa kính…
lái xe: Sếp cười gì thế
Phong: Tao có mọi thứ chỉ có gia đình là chẳng có
Lái xe: Sếp có vợ đẹp còn gì?
Phong: Đẹp…có nhiều nghĩa …đi đi…
Sau 1 ngày chơi vs con Bin mệt tôi cõng con trên lưng,về tới cổng thấy Mạnh đang tưới cây ở sân…anh ta mở cổng đỡ lấy Bin…
Mạnh: Bây giờ ở đâu rồi
-Anh k cần quan tâm
-Nếu có ý lấy chồng thì đừng mơ đến đón con tao
-Lấy chứ anh lấy vợ thì tôi phải lấy ck chứ ( tôi cười rồi quay đi)
Đàn ông vốn ích kỉ như vậy đấy chúng muốn có gì là sẽ có bằng được rồi khi đạp đổ rồi vẫn k muốn ai nhặt những đống đổ nát đó…điện thoại reo lên
Hân: Vân ơi cứu tao,tao k có buôn ma tuý mà
-Sao vậy
-Tao đang bị bắt trên đồn X mày lên đi ,tao k thể gọi cho mẹ tao dc bà ý tận Vũng tàu giờ cũng lấy ck rồi,họ nói gọi người nhà
-Dc rồi tao qua luôn đây
Tôi chạy lên đồn công an,5-6 cô gái bị còng tay
Công An: Anh ơi cho em hỏi bạn em tên Hân bị nhốt ở đây
-Mấy đứa buôn ma tuý chứ gì,nhốt ở phía sau ,là gì của nó
-Em là bạn
-Bạn thì đi về
-Anh ơi cho em hỏi bạn em nó hiền lắm nó kb buôn ma tuý đâu ạ
-Buôn hay k có các anh sự điều tra rồi ( Tôi thấy Hân được dẫn giải đi qua)
Hân: Vân ơi tao k có làm là con nhỏ đi cùng nó nhờ tao sách hộ túi thôi…
-Thế con bé đó đâu
-Chẳng ai tin tao cả nó mới đến làm ở quán ,tao kb trong ý có gì nó dặn bh có người đến lấy đưa hộ tao k bán ma tuý mà…nhờ anh Phong đi ,làm ơn giúp tao Vân…
Tôi lúng túng khi thấy Hân bị dẫn giải đi,Hân nó sẽ k buôn ma tuý mình tin chắc là vậy,nó bị ám hại nhưng làm sao đây mình k tiền k quyền thì làm sao dc,hắn thì mình k muốn dính dáng đến nữa…nhưng mà…( tôi ôm măt rồi liều gọi cho Phong) kb anh ta có nghe k nữa…
Phong: Nói đi ( tôi thở phào khi nghe anh ta trl)
-Tôi là cô gái… cô gái mà anh
-Biết rồi nói đi
-Tôi có chuyện nhờ anh giúp
-Đến đây đi 198 đường P quán Karaoke V
-Vâng tôi đến luôn đây ( vì khá ầm k nghe rõ nên tôi chạy tới)…
Mở cửa vào trong còn mỗi anh ta ngồi đầy mùi bia rượu,mồm anh ta luôn ngậm điếu thuốc
Phong: Dìu tôi dậy
-Tôi sợ k dìu được anh to thế tôi dìu sao được ( Tôi thấy anh ta tự đứng lên rồi lảo đảo đi k vững)
-Đưa vai đây ( tôi đi ra đứng cạnh anh ta quàng vào vai ) có chuyện gì nói đi
-Bạn tôi cô gái tên Hân mà giới thiệu tôi cho anh bị bắt vì ma tuý
-Ồ bán thì bị bắt thôi
-K nó k bán tôi thề đấy
-Sao tin dc
-Tôi lấy danh dự ra đảm bảo đấy
-Danh dự của gái điếm à ( tôi đẩy ra k dìu nữa) nóng tính vậy,đàn bà nthe là k ngoan…
-Anh nghĩ tôi là gái điếm à
-À thì cấp cao dễ nghe hơn là buôn bán thể xác
-Anh …nếu anh gọi tôi đến để trêu đùa thì tôi về trc đây…( Quay đi anh ta gục xuống nôn thốc nôn tháo…) này anh có sao k,sao đàn ông uống rượu nôn mà vẫn uống…( Lái xe đến dìu anh ta )
Lái xe: Cô cầm cái ví của cậu Phong ra đây vẫn ở trong phòng hát…
-Vâng ( dìu xuống xe trên xe anh ta dặt dẹo ngả vào tôi và vẫn nôn liên tục,nôn ra toàn nước chứng tỏ chẳng ăn gì)…
Lái xe: Về cô thay đồ cho cậu ấy ,tôi còn đi cv cậu Phong dặn nữa cậu ý rất sạch sẽ nên cô lau sạch nhé…
-Vâng được ạ
Lái xe: Cô là cô gái dc anh Phong đón đến 2 lần đấy ,tôi cũng ngạc nhiên khi lần thứ 3 cậu ấy lại gọi cô đến…( tôi cười nhạt)
Khi về nhà riêng của anh ta tôi cởi bỏ quần áo,người đâu dài nghều ra,anh ta say bất tỉnh luôn,hoà nước ấm lau người cho anh ta,trời đổ cơn mưa…tôi búng mũi anh ta mấy cái cũng không biết…xuống dưới đồ ăn chẳng có gì,tôi đi chợ nấu canh xương rồi lấy mướp đắng lọc ruột,cho tôm vào trong ruột mướp đắng hầm với xương…món này bố nói giải rượu rất tốt…
Phong thấy lạnh mở mắt thấy người chẳng mặc gì ,anh ta bật dậy với áo choàng mặc rồi đi loạng choạng xuống dưới …từ trên cầu thang thấy Vân đang đứng nấu canh ,đảo cơm anh ta lặng đứng nhìn…
Phong: Sao cô ở đây vậy?
-À dậy rồi ,anh xuống ăn đi tôi đang định gọi anh đây
-Tôi hỏi sao cô ở đây
-Anh say nên tôi đưa về thay đồ nữa ,anh lái xe nhờ,à tôi còn việc muốn nói nữa sợ anh say quên nên tôi nhờ lại…bạn tôi
-Cô ở lại đây ,bên tôi ,tôi sẽ cứu cô ta ( anh ta k quên) đối vs tôi vc đó đơn giản
-Tôi sao có thể anh có thể có nhiều ng đàn bà hơn trăm lần
-Đúng nhưng tôi muốn cô ở lại đây,lương sẽ trả đều vào tài khoản ,cô sẽ dc có cả lương nữa…
-Anh có vợ rồi mà
-Như lời đề nghị tôi muốn cô làm người đàn bà bên ngoài,khi nào tôi chán sẽ cho cô khoản xứng đáng
-Nếu tôi từ chối
-Vậy tôi cũng tư chối…
Tôi đứng dưới bếp nhìn anh ta đứng trên cầu thang,mình chả có gì đặc biệt nhưng dường như trong mắt anh ta mình liệu có phải là cô gái đặc biệt …dù quyết định là gì tôi chỉ sợ sẽ mang đến thương đau mới cho chính bản thân mình ,làm nhân tình của kẻ có vợ…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!