Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng - Chương 35: Phiền Phức Của Mã Hồng Tuấn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
35


Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng


Chương 35: Phiền Phức Của Mã Hồng Tuấn


– Là kẻ nào gan to tới vậy?

Đái Mộc Bạch lúc này mới ý thức được chuyện gì đang diễn ra. Bình thường cửu muội đánh Mã Hồng Tuấn hắn mắt nhắm mắt mở vì đó là những gì thằng mập đáng phải chịu.

– Nơi này không nên ở lâu, ra ngoài rồi nói!

Trữ Vinh Vinh đưa ra đề nghị. Không khí của nơi này mập mờ, lại còn cái mụ chủ quán trát phấn dày như cái mâm kia khiến nàng không thích một chút nào.

– Nhị ca, huynh cho hắn ít đậu phụ đi!

Diệp Phi Linh đỡ Mã Hồng Tuấn, dìu hắn đi. Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch cao hơn tên béo ngốc này cả cái đầu nên chẳng ai dìu hắn được.

Áo Tư Tạp vội vàng biến ra mấy miếng đậu phụ quăng tới. Mã Hồng Tuấn nhanh như chớp bắt lấy ăn. Thương thế trên người hắn bằng mắt thường nhìn thấy đang hồi phục dần.

Cả bọn kéo nhau tới quán trà gần đó. Mã Hồng Tuấn lúc này mới dám thú thật.

– Ta lần này là bị một tên hồn sư hơn 40 cấp đánh! Hắn vóc người không cao, ước chừng chỉ khoảng một thước sáu, mặt mũi đen xì, trông như mới bước ra từ hố than. Võ hồn của hắn rất kỳ quái, không phải công kích, phòng ngự hay tốc độ, có cảm giác như… giống tiểu Tam vậy! Chỉ là hình dạng khác biệt! Võ hồn của hắn nhìn bên ngoài là hai nửa vòng tròn giống cái lồng bàn cỡ cái bánh bao hấp, màu hồng phấn. Khi hắn xuất ra vũ hồn ngang hông, bộ dáng trở nên rất độc ác. Lúc đánh với ta, tổng cộng hắn sử dụng hai hồn kỹ. Hồn kỹ thứ nhất biến hai cái lồng tử to dần, ngăn chặn Phượng Hoàng Hoả Tuyến của ta. Hồn kỹ thứ hai dùng hai cái lồng tử một trước một sau vây khốn thân thể ta. Cái lồng tử kia cảm giác rất mềm dẻo, không biết làm bằng chất gì, ngay cả Phượng Hoàng Hoả Diễm của ta cũng không thể phá hư nó. Đem ta bao vây trói buộc không khác gì hấp bánh bao, sau đó biến ta thành bao cát!

– Khống chế hệ!

Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch kinh ngạc thốt lên.

– Ta chỉ vừa mới vào bàn ngồi ăn cơm liền có một vị muội tử chạy tới bê cơm cho ta, nhưng ta chưa kịp ăn thì tên đó gạt hết thức ăn của ta xuống đất, bắt ta đổi bàn, hơn nữa tay chân hắn còn thật xấu xa, sờ tới sờ lui vị muội tử kia!

Mập mạp kể lại lý do đánh nhau. Nghe thì cũng có vẻ hợp lý. Nhưng mấy người ngồi quanh đây đều biết đây là một thằng ngu. Chỗ đó không phải nơi ăn cơm mà chỉ là thanh lâu thôi.

– Nói như vậy, hắn còn hai hồn kỹ khác chưa có thi triển ra! Kẻ này lòng dạ độc ác cũng cần chút giáo huấn!

Đường Tam không vui nói. Tuy rằng hắn ở chung với đám người này không lâu nhưng hắn thật lòng xem họ là đồng bọn.

– Dám đánh huynh đệ của ta, phải cho hắn sống một cuộc sống không tự chăm sóc nổi bản thân mình!

Tiểu Vũ hưng phấn lên tiếng. Tính tình nàng vốn là e thiên hạ bất loạn, lúc mới vào học viện, nàng với mập mạp có chút thành kiến, nhưng trải qua nhiều ngày mọi người chiếu cố lẫn nhau, thành kiến đã sớm biến mất. Bình thường khi mọi người luận bàn ra tay vẫn là có chút hình thức, lần này rốt cục cũng có cơ hội đánh nhau, bộ dáng nàng nhìn qua còn muốn nóng vội hơn cả Mã Hồng Tuấn.

– Tiểu Vũ, nhớ có chừng mực, chúng ta yểm trợ phía sau! – Trữ Vinh Vinh cũng hào hứng không kém. Tại tông môn nàng đã có danh xưng “” Tiểu Ma Nữ “” đương nhiên tính tình cũng không kém chút nào. Tuy rằng thằng mập rất đáng ghét, nhưng nếu bị người ngoài gây sự, nàng cũng tức giận thay.

– Đi, chúng ta đi đòi lại công bằng cho lão tứ!

Đái Mộc Bạch bóp bóp bàn tay. Với tư cách là huynh đệ, hắn sẽ đánh cho tên khống chế hệ hồn sư kia tơi bời hoa lá.

Hơn 40 cấp, đối với cả 8 người thì không có vấn đề chút nào.

Đang lúc nói chuyện, từ trong quán bước ra một người. Mấy người Đường Tam ngồi tại quán trà đối diện, lúc này sắc trời đã nhá nhem tối, từ phía đó rất khó nhìn được bên này.

– Chính là hắn! – Mã Hồng Tuấn nghiến răng nói.

Giống như mập mạp mô tả, từ trong Say Mê quán bước ra là một trung niên hơn bốn mươi tuổi, da tay đen xì, cao khoảng một thước sáu, trên mặt lộ nụ cười dâm dật vài phần thoả mãn, trên tay phải có băng bó, hạ thân mặc một cái quần rộng có nhiều mảnh vá, hai chân đi giày làm bằng vải gai bước về phía ngã tư đường, vừa đi vừa lẩm nhẩm gì đó không rõ, nhưng trông từ vẻ mặt thì chắc cũng là dâm ca.

– Đợi một chút! -Tiểu Vũ một tay nắm lấy bả vai của Mã Hồng Tuấn, tay kia đem bím tóc trước người vẫy ra đằng sau, trên mặt nở một nụ cười vô hại.

– Mọi người đợi chút xem ta ra tay!

Tiểu Vũ rời đi trước, để lại mấy người ngẩn tò tè ngồi phía sau.

– Tiểu Vũ muốn làm gì thế? – Mã Hồng Tuấn có chút nghi hoặc nhìn về phía Đường Tam. Ai cũng biết Đường Tam hiểu rõ nàng nhất.

– Mọi người cứ chờ xem rồi sẽ biết!

Đường Tam bất đắc dĩ vỗ vỗ trán hắn. Diệp Phi Linh đương nhiên là biết, nàng kéo kéo khóe miệng đang cười trộm của chính mình.

Lúc trước nàng tại Nặc Đinh học viện bị một tên thúc thúc quái gở quấy rối nàng bán cá, sau đó Tiểu Vũ chính là xài chiêu này để đánh hắn bầm dập.

Bát đoạn quật!

Một trong số các chiêu thức nhu kỹ của Tiểu Vũ, chính là tổ hợp của Yêu Cung cải tiến mà thành.

Nếu không phải nó không có tác dụng với lực lượng hình hồn sư thì đúng là trong lần khảo thí vào Sử Lai Khắc học viện, Triệu Vô Cực sẽ ăn hành vì món này.

Tiểu Vũ bị tên kia dẫn đi mất.

– Chúng ta đuổi theo thôi!

Đường Tam lúc này mới ra hiệu. Vẫn là Áo Tư Tạp trả tiền nước.

– Sao lần nào cũng là ta trả tiền nước vậy hả (>w

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN