Chị À, Em Thích Chị !
Chương 36 :
Con bé Như chạy từ trong nhà chạy ra, nó mở cổng ra, nó thấy tôi và chị ướt đẫm và chị 2 nó ở trên lưng tôi. Lật đật chạy tới chị.
– Chị 2, chị sao vậy? Chị 2
– Chị không sao, chị bị vẹo cổ chân, hjhj
– Vậy còn cười được nữa?
Mặt con bé tức giận nhìn vào tôi đầy căm tức
– Còn không cõng chị tôi vào nhà?
Dù nói nói nhỏ, nhưng lời nó nói ra như cầm dao đâm vào người tôi.
Tôi cũng không lạ lẫm gì khi nó nhìn tôi như vậy, từ lúc mới vào nhà chị nó đã trao ánh mắt tôi chả ưa gì nổi rồi.
Vậy là tôi cõng chị vào nhà, bỏ chị ngồi xuống sofa.
Còn bé Như chạy lật đật xuống bếp lấy khăn ấm lên cho chị và nó xoa bóp chân cho chị.
– Chị, phòng tắm ở đâu?
Như lớn dọng lên.
– Tự đi mà tìm.
Nói thiệt, không có chị đây tôi làm gì nó chắc ai nghĩ tới được…
Chị cười nhẹ.
– Em đi thẳng xuống bếp là thấy đó.
Vậy là tôi xuống tắm và đi lên thấy mỗi chị ngồi một mình trên phòng khách.
– Như đâu chị?
– À nó ra mua dầu rồi.
Chị lúc này không dám nhìn vào mắt tôi nói chuyện, chắc còn ngại với tôi.
– À mà bố mẹ chị đâu? Nãy giờ em không thấy?
– Bố mẹ làm khu công nghiệp nên làm đêm.
– Ừm, Nè.
Hình như câu nói này của tôi làm chị bất ngờ, chị giật mình rồi mới trả lời.
– Hả hả?
– Coi xuống tắm kéo nước mưa thấm vào người rồi bệnh, cần em tắm cho không?
Tôi cười và làm vẻ mặt bí hiểm.
Chị biết tôi đùa, chị cười rồi nói.
– Điên à?
– Em nói vậy thôi, chị coi xuống tắm đi kẻo bệnh, em về đây cũng muộn rồi.
– Hưng.
– Dạ?
– Chờ chị xí.
– Là sao?
Cùng lúc đó con Như từ ngoài chạy vào, đưa cho chị 1 bì áo mưa mới.
– Nè, em coi đem đi, kẻo mưa.
Tôi cười và đi tới chị.
– Dạ, em xin.
Tôi móc ví ra đưa chị 100k, vì áo mưa này loại da chắc cũng khá đắt.
– Cho em gửi.
Chị nhìn lên tôi với vẻ mặt buồn và ánh mắt kiểu như muốn nói lên điều gì.
Tôi thụt tờ tiền lại.
– Vậy thôi em về nghe.
– Ừm, coi đi cẩn thận đó.
– Anh về nghe Như.
Chả nghe câu gì từ con bé, vậy là tôi ra xe và phóng đi. Về đến nhà thì đã 21h30′, nói ra thì cũng gần, nhà chị cách nhà tôi chỉ tiếng đồng hồ. Về đến nhà tôi tắm lại thêm lẫn nữa, đi lên thấy 3 cuộc gọi nhỡ từ chị, tôi gọi lại.
” Alo chị “
” Về đến nhà chưa? “
” Vừa mới tới chị, chị ổn chưa “
” Ừm, chị ổn rồi, về nhà rồi thì chị yên tâm rồi, coi nghĩ đi, mốt ra đón chị “
” Dạ, chị coi xí ngủ ngon ha “
” Ừm, em cũng vậy “
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!