Linh Vũ Cửu Thiên - Quyển 4 - Chương 387
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
64


Linh Vũ Cửu Thiên


Quyển 4 - Chương 387


Hơn nữa xưa nay cung nỏ của thiên linh tộc nổi tiếng sắc bén, cung tiễn thủ của bọn họ tung hoành trong rừng rậm ngàn năm hiếm khi gặp đối thủ.

Hai nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc không lập tức công kích Hàn Phi xem như khó được. Nên biết quan hệ giữa thiên linh tộc và nhân tộc ác liệt không thua gì hải tộc. Tộc nhân thiên linh tộc tự cho rằng là con cưng của thần rất khinh thường nhân tộc, hai nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc chẳng qua là e ngại Hàn Phi lộ ra thực lực.

Chính lúc này, người qunả lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh rốt cuộc lộ mặt. Một nam nhân trung niên sắc mặt âm trầm có mấy Võ Sĩ của hải tộc bảo vệ xung quanh tách ra đám người đi tới.

– Nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Thấy tình hình hỗn độn, đôi mắt xanh bắn ra tia lạnh băng. Nam nhân trung niên quản lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh từ từ nhìn quét qua mặt Hàn Phi, mấy tộc nhân thiên linh tộc.

Nam nhân trung niên quản lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh hỏi:

là ở gây chuyện tại đây?

Thương nhân mập La Cách nghiến răng nghiến lợi bò dậy, chỉ vào Võ sĩ của Man tộc đã hôn mê trong tay Hàn Phi.

Thương nhân mập La Cách hét lên:

– Là hắn!

– Chúng ta tìm chỗ ngồi, hắn cố ý giơ chân ra ngáng chân ta!

Thương nhân mập La Cách thấy hết Hàn Phi trả thù giúp gã, đại phát thần uy, trong lòng rất sung sướng và cảm kích khó tả. Dù mặt thương nhân mập La Cách dập, răng gãy, thấy bộ dạng thảm thiết của mấy Võ sĩ của Man tộc thì gã thấy đáng giá. Lúc trước thương nhân mập La Cách tới chỗ này làm ăn hay bị đám Man tộc khi dễ.

Nhưng Man tộc thì Man tộc, người hải tộc cai quản tiệm rượu Hắc Yêu Tinh không dễ chọc. Không thể mở một tiệm rượu lớn như vậy tại đây tuyệt đối không phải người hải tộc bình thường có thể làm được. Thương nhân mập La Cách có thể liều mạng chết sống với Man tộc nhưng tuyệt đối không nguyện ý đắc tội đối phương. Thấy nam nhân trung niên quản lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh hỏi chuyện thương nhân mập La Cách lập tức nhảy lên, giành ưu tiên trước.

Thương nhân mập La Cách tính toán giỏi nhưng phe địch cũng không ngốc.

Nam kiếm sĩ của thiên linh tộc tức giận nói:

– Chẳng qua là đội hữu của ta vô tình vươn chân ra, ai kêu ngươi đi đường không có mắt, rõ ràng là các ngươi ra tay trước!

Nam nhân trung niên quản lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh vung tay lên, không khách sáo nói:

– Ta không cần biết các ngươi tranh chấp!

– Muốn đánh thì đi ra ngoài, đây là chỗ chúng ta làm ăn chứ không phải sân quyết đấu. Bây giờ tạo thành thương tổn cái gì các ngươi phải bồi thường cái đó!

– Bồi thường không có vấn đề, nhưng cái tên này . . .

Hàn Phi cười lạnh xách Võ sĩ của Man tộc như chó chết lên, sải bước đi tới bên một bàn rượu bên cạnh, cầm một ly rượu lúa mạch rưới vào mặt gã.

– Ui!

Đám người khách nhậu bàng quan hút ngụm khí lạnh, không chỉ vì thủ đọn vô tình của Hàn Phi mà còn vì hắn lộ ra huênh hoang.

Nên biết dù là thương khách trên biển độc hành kiệt ngạo bất thuần đã đến đây đều phải nhìn sắc mặt người hải tộc làm việc. Hành động của Hàn Phi rõ ràng là không nể mặt nam nhân trung niên quản lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh.

Có nhiều nhân tộc thầm lau mồ hôi thay Hàn Phi. Chỗ này chính là địa bàn của hải tộc, cường long không áp nổi địa đầu xa, thực lực có mạnh hơn thì một người làm sao so với tộc nhân hải tộc?

– Hừ!

Bị rượu lạnh lẽo kích thích, Võ sĩ của Man tộc tỉnh khỏi hôn mê. Đầu Võ sĩ của Man tộc xây xẩm, lắc đầu nguầy nguậy, giọt rượu vàng xen lẫn máu loãng chảy xuống mặt gã.

Không đợi Võ sĩ của Man tộc tỉnh táo hoàn toàn, thanh âm của Hàn Phi như ma quỷ vang bên tai gã:

– Xin lỗi đồng bạn của ta đi, cho ngươi cơ hội cuối cùng!

Một nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc rốt cuộc không nhịn nữa, quát to:

– Muốn chết!

Nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc bóp cung nỏ trong tay, một nỗ tiễn màu xanh sắc bén bay nhanh hướng ngực Hàn Phi.

thiên linh tộc nổi tiếng trên Cửu Thiên đại lục về chế tọa hoàn mỹ cung dài ngắn, nỗ nặng nhẹ. Đừng xem thường cung nỏ nhỏ này, dù trong tình huống không thể sử dụng linh văn phụ trợ trên cung nỏ vẫn có sức sát thương đạt mấy chục thước. Hai bên cách nhau chưa đến mười thước, mũi tên này bắn ra chắc chắn có thể đâm thủng Hàn Phi.

Nhưng Hàn Phi đã sớm đề phòng bọn họ, sao có thể để nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc dễ dàng thành công? Trong khoảnh khắc bay tới trước mặt, Hàn Phi vứt đồ trong tay đi, búng tay một cái.

Một lũ tiên thiên chân khí quanh quẩn trên đầu ngón tay giữa, giây lát ngón giữa búng ra va chạm với mũi tên. Chỉ nghe một tiếng ‘đinh’ giòn vang, nỗ tiễn rớt ra ngoài, tốc độ càng nhanh hơn bắn ngược trở lại nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc.

Gậy ông đập lưng ông! Hàn Phi búng ra đạn chỉ thần công chẳng qua là tiên thiên chân khí vận dụng kỹ xảo nhỏ, đói phó với nỗ tiễn không kèm lực lượng khác là chuyện dễ như chơi.

Nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc chờ thấy tình cảnh Hàn Phi bị bắn thủng ngực, đột nhiên nỗ tiễn nàng bắn ra quay ngược trở về. Nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc phản ứng khá nhanh, lập tức nghiêng người tránh né nhưng vẫn chậm một chút, bị nỗ tiễn đâm trúng vai.

Phập!

Mũi tên ba góc đâm thủng vai nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc, máu bắn ra sau lưng. Lực lượng một cú búng lớn đến như vậy.

Tình hình xảy ra quá nhanh, trừ số ít mấy cường giả ra, mọi người chỉ thấy nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc công kích Hàn Phi. Kết quả vai nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc trúng một mũi tên.

thánh diện thạch kinh ngạc, vội vàng đỡ nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc:

– Ni Nhã!

Tuy nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc đã tránh thương tổn trí mạng nhưng mũi tên này vẫn trọng thương nàng, đau đớn làm mặt nàng trắng bệch. Một cánh tay bị thương không thể nhúc nhích, nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc chỉ có thể mắt tóe lửa nhìn chằm chằm Hàn Phi.

Nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc khác mặt xanh mét, cung nỏ còn chĩa vào Hàn Phi nhưng đã mất can đảm bắn ra.

Hàn Phi không để ý tới bọn họ, một tay xách Võ sĩ của Man tộc mới thức tỉnh lên ném dứt chân thương nhân mập La Cách, phát ra tiếng va chạm trầm đục.

Võ sĩ của Man tộc bị ném choáng váng mặt mày cố gắng vùng vẫy, bị một chân đạp trên cổ đè gã dán sát sàn lạnh lẽo.

Giọng Hàn Phi lạnh băng như gió rét thổi qua lòng mọi người, làm người ta cảm thấy hắn lạnh lùng vô tình.

– Xin lỗi!

Nam nhân trung niên quản lý tiệm rượu Hắc Yêu Tinh vốn cảm thấy uy nghiêm của mình bị khiêu chiến hơi biến sắc mặt, lặng lẽ lùi nửa bước, bày dáng vẻ bàng quan.

Võ sĩ của Man tộc dưới chân Hàn Phi chưa từng chịu nhục như vậy, đặc biệt là người vũ nhục gã chính là nhân tộc, Võ sĩ của Man tộc muốn phản kháng nhưng bị Hàn Phi khống chế không thể nhúc nhích.

Võ sĩ của Man tộc chỉ có thể gào thét nói:

– Nằm mơ! Có bản lĩnh thò ngươi giết ta đi!

Mắt Hàn Phi lóe tia sáng lạnh:

– Ngươi nghĩ rằng ta không dám sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN