Yêu Từ Bao Giờ - Phần 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1332


Yêu Từ Bao Giờ


Phần 40


YÊU TỪ BAO GIỜ 40

Khổ quá, chúng nó vội vàng mặc quần áo. Dì Được không cho chúng nó ngủ chung vì sợ làm chuyện vợ chồng sẽ ảnh hưởng đến con. Nó vội vàng ra mở cửa,hai đứa nhìn mẹ ngại ngại.
-mẹ… có chuyện gì?
-sao hai đứa tắt máy, dì Được không gọi được nên gọi cho mẹ.
-có chuyện gì?
-à…uh…thì…
-dìbảo Đạt sang ngủ với bố.
Nói câu đấy là đủ hiểu. Chúng nó đỏ ,mặt nhìn nhau. cô còn chưa kịp chỉnh quần áo nên vẫn quấn cái chăn.
-đi đi
Mẹ đứng tránh sang cho nó.
-thôi ạ. Con ngủ với vợ con được mà.
-cái Lâm nó phải kiêng, không dạ yếu, giờ sinh non vẫn còn khó nuôi.
Nó nhìn mẹ rồi quay lại nhìn cô nuối tiếc.
-không sao đâu ạ, con biết mà ,con có làm gì đâu.

Mẹ nhìn nó nghi ngờ. nó đứng gãi đầu, nhìn cái quần đùi nó mặc xộc xệch thế kia ai mà tin, đã thế, thằng em còn chưa đi ngủ thì nói làm gì? ai chẳng có một thời, làm sao qua mắt bố mẹ được.

-thôi, Đạt chịu khó. Bố chưa ngủ đâu, hai bố con lên tâm sự cho vui.

Nó quay lại mặt nhăn nhó khổ sở. Nằm với bố vợ thì có quái gì để mà nói. Mà nếu bố biết nó hay đi chơi thì có khi bố tổng xỉ vả nó cả đêm cũng nên. Nhìn cái mặt nó tự nhiên lại thấy vừa đáng thương, vừa buồn cười. đã lâu lắm rồi mới lại thấy nó đáng yêu đến vậy. cô ngồi dậy đỡ đạn cho nó.

-ngủ với bố thì nói chuyện làm gì. ngủ với nó tối dậy còn có người bóp lưng cho con.

-nhưng mà hai đứa…

-thì kiêng bao nhiêu ngày rồi chứ có phải hôm nay đâu ạ. Chúng con lớn rồi mà mẹ.

-mẹ cứ làm như chúng con trẻ con ý.

Mẹ ngập ngừng nhìn hai đứa rồi quay đi.

-thôi được rồi, cháu tao có sao là chúng mày cẩn thận đấy.

Nó chờ mẹ đi khuất mới đóng cửa quay lại nhìn. Tự nhiên ánh mắt rất lạ. cô ngại, may mà lúc nãy nó chờ mẹ cô đã tranh thủ kéo lại cái váy, nằm khép nép sát tưởng chờ nó đi vào. Nó đứng ngập ngừng suy nghĩ rồi cũng tiến lại. ngồi xuống giường và tiếp tục nghĩ gì đó. cô vẫn nằm im, kéo chăn quá cổ thò hai con mắt ra, liếc trộm nó mà nó thấy rồi nhưng mà nó hình như không phản ứng gì thì phải.

Cuối cùng nó cũng nằm xuống bên cạnh, kéo chăn quàng sang người mình, không gian hai đứa giờ trống trơn, không có cái gì ngăn cản cả, nếu nó muốn làm, chỉ cần đưa tay sang, vạch cái váy rộng thùng thình. Cô có lẽ, cũng sẽ đồng ý, bởi phụ nữ mang thai. Có những giai đoạn ham muốn hơn cả bình thường. nhưng nó vẫn nằm im nghiêng sang, hai mắt mở to nhìn cô, cô mắt ti hí.

-mỏi lưng chỗ nào quay ra đây xoa cho.

-ngủ rồi xoa cái gì?

-chẳng phải vừa bảo ngủ đây để xoa lưng còn gì.

-thì nói với mẹ thế thôi chứ thích sang ngủ với bố chứ gì?

-ngủ với bố vợ co gì vui, hai thằng đàn ông thì bàn được cái chuyện gì giờ này.

-thì ngủ.

-ngủ được chắc.

-thế mọi khi ngủ với gái thì có ngủ được không?

Cô vặn nó.

-nài nài… ăn nói linh tinh vừa thôi.

-chả thế.

-có muốn biết ngủ được không không hả?

Nó sán lại, mắt trợn lên dọa làm cô sợ sun vòi.

-mày định làm gì hả?

-trị mấy đứa gọi chồng là mày.

-thôi nằm im đi, điên vừa chớ.

-điên đấy, nửa đêm điên nó mới vui.

Tay nó đưa sang chọc cô, cô lùi lại sát tường.

-Lâm ơi, mở điện thoại lên.

Tiếng mẹ gọi vọng, hai đứa lại nhìn nhau.

-sao lại tắt điện thoại.

Cô nhìn nó tò mò, nó tủm tỉm. rõ là nó tính toán rồi.

-thì ngủ cho ngon , không muốn ai làm phiền,

-uh… thế giờ có người gọi rồi đấy.

-mệt bà già…

Nó với điện thoại mở máy. gọi lại cho mẹ. tiếng đầu dây léo nhéo.

-hai đứa ngủ chung phòng đấy à?

-vâng

-uh thôi… chịu khó nói chuyện với vợ cho vợ nó đỡ buồn, còn chuyện khác thì giữ gìn không ảnh hưởng đến cháu nhé.

-bác sĩ bảo phải kiêng hả mẹ. nếu không kiêng… có sao không?

-thì nhẹ thôi.

-lại còn nhẹ.

Nó phì cười nhìn cô, tay đưa lên má cô nhéo nhẹ.

-thôi, con không làm gì, mẹ yên tâm, đừng gọi cho mẹ con nó ngủ.

-thế nó ngủ chưa?

-ngủ rồi.

-được rồi.

Cô vẫn mở mắt mà nó nói ngủ rồi, nó tủm tỉm rồi cúp máy. tay đưa sang nhéo cái nữa rồi cười cười.

-mẹ nào cũng lo cho con gái con dâu, chả thấy lo cho thằng con giai gì hết.

-khỏe mạnh thì ai lo cho. chả lo cho các bà thì thôi.

-các bà có các ông lo. cần gì mình lo.

-thế đã lo được cho vợ chưa mà chém.

Cô lườm nó, nó cười.

-lo được chứ. Yên tâm ngủ đi.

Nó kéo cô lại đưa tay ra gối đầu cho cô, thơm nhẹ lên tóc. Cô tự nhiên thấy xúc động vùi mình vào ngực nó khóc, nước mắt chảy ra ướt xuống tay nó, nó giật mình kéo mặt cô ra.

-sao đấy.

cô nhắm mắt không nhìn nó, cái đầu lắc lắc như nói không có chuyện gì.

-xin lỗi, từ giờ không bỏ hai mẹ con một mình nữa.

-không cái gì? chả nhẽ chuyện đấy lại quan trọng đến thế à? Không có có chết được không?

nó xóa má cô, ánh mắt xót xa biết lỗi.

-biết rồi mà.

-đi với chúng nó đi, có tiền cơ mà, về làm gì?

-thôi đừng khóc không bố mẹ nghe thấy đấy, khổ lắm.

-ai bảo cơ, làm còn sợ à?

-không sợ, thích mở cửa ra cho bố nghe, rồi bố xử thế nào là chuyện của bố.

Nó tính ngồi dậy ra mở cửa thì cô kéo lại. biết rõ người ta chả bao giờ nỡ để nó bị chửi cho nên nó tủm tỉm nằm xuống.

-thôi đừng khóc, con nó cười cho. lớn rồi còn hay khóc nhè nhu trẻ con.

-Còn hơn thấy loại hư đốn con nó ghét cho.

Bố đẻ ra nó mà ghét thì ở với ai?

-ở với mẹ.

-á à… mẹ nó đầu trò đòi bỏ bố nó đúng không, ăn đòn bây giờ.

-đừng có mà dọa.

cô chống chế, nó ngồi bật dậy lần nữa trèo lên hai chân vợ.

-nói gì đấy hả?

Cô thấy nó thế thì nằm im. Nó có vẻ khó chịu, nuốt nước bọt nhìn cô, bàn tay xoa xoa cái bụng tròn, đứa con thấy bố mẹ nói chuyện to có lẽ cũng tỉnh giấc ngọ nguậy đạp trong bụng.

-ơ… con dậy kìa.

Tay nó xoa xoa rồi thích thú áp mặt vào đấy nghe ngóng.

-bố đây.

Cô thấy hạnh phúc quá, bàn tay đặt nhẹ lên đầu nó nhìn hai bố con nó đang nghe ngóng nhau.

-con biết gì rồi.

-thì nghe thấy rồi chứ biết làm gì?

-ngày mai mình đi siêu âm cho con nhé.

-mới đi rồi mà.

-kệ, muốn nhìn con.

Tay nó xoa xoa cái bụng, thì thoảng thơm lên chỗ con nó vừa đạp nhô lên. nó thích quá, thích quá ý chứ, lúc nào thấy cái bụng cuộn tròn nhấp nhô lại khúc khích cười. một lúc sau mới ngẩng lên nhìn cô, trèo lên ôm lấy cổ cô ghì sát vảo ngực mình thủ thỉ.

-rừng…

-gì?

-chúng mình là vợ chồng thật rồi à?

-uh.

-có con với nhau rồi à

-uh… thế có con với mấy đứa rồi mà hỏi

-khùng à? Nghĩ linh tinh

Nó cốc nhẹ đầu cô.

-rừng.

-thế bình thường bà ngoại gọi ông ngoại là gì?

-là … là… ông

-lúc chưa có cháu cơ mà.

-gọi là bố nó.

-thế lúc mới cười nhau,

-gọi là… là chồng.

-đấy, mẹ không dạy cách gọi người ta là chồng à? Hư thế, sao mở mồm gọi chồng là mày thì ai mà nghe được.

-Thô lỗ nó quen rồi được chưa?

-sau này có con thì cũng gọi chồng là mày à?

-lúc đấy gọi khác.

-gọi là gì?

-gọi tên, hay tớ cả cậu, hay cứ xưng chị em bình thường đi.

-quên đi, đây không thèm.

-thế gọi là gì?

-là chồng với vợ

-nghe nó buồn cười bỏ cha ra.

-thế muốn gọi là gì.

-chịu.

Nó giả vờ dỗi cô tưởng thật níu tay nó,

-gọi ông xã được chưa?

Nó quay lại nhìn rồi hỏi lại

-gọi là gì cơ.

Miệng cô vô tư, buột miệng ra một tiếng

-ông xã.

Nó xúc động quá mà trèo ngay lên một lần nữa, hai tay chống nhìn cô.

–nói lại câu nữa xem nào?

Cô ngại ngập ngừng.

-ông… xã…

Nó chẳng chờ đợi, cúi xuống hôn lên môi cô. Có lẽ nó hết chịu nổi rồi. nó hôn thật sâu. Cô cũng nhẹ nhàng đáp lại. bàn tay đưa lên bám eo nó, tiếng nó thở phì phò khó chịu khiến cô cũng thấy mình nóng lên theo.

Các mẹ cứ nghe chúng nó hứa hen chứ đã ở cùng nhau một phòng, nằm một giường thế này thì giữ làm sao được. có khi mẹ biết ý mà kệ cho chúng nó làm lành với nhau thì đúng hơn. Nó kéo cái váy của cô lên cúi xuống ngậm lấy bộ ngực căng tròn.

Cô giữ nó ánh mắt như lo lắng.

-đừng… đau con…

-đừng lo… anh sẽ, không như lần trước đâu. sẽ nhẹ mà. Con sẽ không sao.

Cô nhìn nó nghi ngờ, đến khi nó kéo được quần của cả hai ra trèo vào giữa chân cô mới thấy mình hồi hộp, mắt ti hí nhìn nó chuẩn bị tiến vào. Thấy cô cẳng thẳng nó nắm nhẹ lấy tay cô, cúi xuống thơm lên má lê mắt lên môi tiếng nói thì thầm.

-đừng lo nhé. Anh sẽ không để vợ thất vọng đâu.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN