VÔ THƯỢNG THẦN
Chương 38: Bảy đại thế lực
Rầm rập!
Tiếng bước chân vội vã vang lên ngoài hành lang, một nhóm người đang cực kỳ khẩn trương, mang theo vũ khí tiến lại gần phòng của Vinh. Đi đầu chính là hqg, quả thật động tĩnh lớn vô cùng nên đám người mới không nhịn được đi tới. Dù sao bọn họ cũng có nhiệm vụ bảo vệ thiếu gia thật tốt. Nếu thiếu gia lại có bất kỳ nguy hiểm nào ngay dưới mí mắt của bọn họ. Quả thực không cần về gia tộc chịu phạt, bọn hắn liền ngay tại chỗ tự sát cho xong.
Chưa kịp đi vào hành lang thì hai bóng người xuất hiện, bọn họ chợt nắm chặt vũ khí. Nhưng khi nhìn thấy người tới là ai bọn họ mới thả lỏng lại đôi chút. Hai bóng người đó chính là Vinh cùng Hàn Băng. Hắc quản gia cũng thở phào một hơi, Vinh thấy cả một đám người đang khẩn trương đứng đó, biết là họ đang lo lắng cho mình, Vinh cũng chỉ là phân phó đôi chút:
– Ta không sao. Hắc quản gia, phiền ông chuẩn bị cho một căn phòng mới.
– Vâng!
Hắc quản gia khom người rồi phân phó cho đám người đằng sau giải tán. Sau đó hắn tiến lại gần Vinh, thái độ hiển nhiên đã có phần cực kỳ cung kính, nói:
– Thiếu gia, chúng ta vẫn theo lộ trình cũ, đi tới Học viện Oxford, bất quá…
Nói tới đây, Hắc quản gia hơi ngập ngừng. Vinh nói thật là cũng chẳng quá quan tâm tới cái gọi là học viện danh giá nhất vũ trụ. Đối với cậu, nơi đó chỉ để học mấy thứ hạ đẳng, tại Hạ giới này thì còn có tác dụng nhất định, chứ khi tới mấy Giới trung lưu hoặc thượng lưu, những thứ đồ này liền không còn một chút tác dụng. Thà cái thời gian gọi là học tập ấy để tu luyện nâng cao thực lực còn hữu dụng hơn nhiều.
Vinh không quan tâm, nhưng không có nghĩa là Hàn Băng đằng sau không quan tâm. Nghe nói là được tới học viện Oxford, hai mắt Hàn Băng tỏa sáng, không nhịn được hỏi:
– Quản gia, Học viện Oxford ngài nói liệu có phải là Học viện xếp thứ hai trong mười học viện danh giá nhất Vũ Trụ?
Hắc quản gia liếc nhìn Hàn Băng một cái, không trả lời, lại quay sang nhìn Vinh. Thấy Hắc quản gia không có trả lời mình, Hàn Băng gãi gãi đầu, cũng không có tỏ ra vẻ không vui. Bởi vì so thân phận, mình chỉ là một nhân viên ám vệ trong một tiểu đội. Còn Hắc quản gia chính là người nắm giữ cả ám vệ trong tay, ở Tinh hệ X cũng thuộc nhân vật có số có má, trong khi Hàn Băng vẫn chỉ là vô danh tiểu bối mà thôi. Hắc quản gia không coi Hàn Băng ra gì cũng là điều bình thường.
– Bất quá làm sao?
Vinh không quan tâm mấy cái chủ đề học viện này, liền hỏi lại.
– Động cơ đẩy cùng một vài thiết bị của chiến hạm đã bị hỏng hoàn toàn thưa thiếu gia.
Hắc quản gia cười khổ, vẻ mặt có chút không tự nhiên nói.
– Hỏng?
Vinh nhíu mày.
– Tại sao lại hỏng?
– Cái này… cái này…
Hắc quản gia ấp úng một lúc, mới cười khổ nói ra:
– Lầu bên dưới căn phòng của thiếu gia chính là nơi tập trung các thiết bị quan trọng của chiến hạm này. Lúc nãy tôi có hơi sơ ý, nắm đấm không khống chế được lực nên đã đấm thủng sàn của thiếu gia. Việc đó cũng chưa tính là gì. Quan trọng là cái khí lạnh từ phòng của thiếu gia tỏa ra không ngờ lại tràn xuống bên dưới làm đông cứng một số thiết bị vận hành chiến hạm. Hơn nữa vừa mới xong lại có một xung động lực kỳ quái xuất hiện, không ngờ làm cho toàn bộ thiết bị bị đóng băng đều vỡ vụn. Hiện tại chiến hạm đang bị hỏng vô cùng nghiêm trọng nên hành trình tới học viện Oxford có thể bị hoãn lại một thời gian…
– Không sao.
Vinh phất phất tay.
– Vậy bây giờ ngươi tính thế nào?
Hắc quản gia cung kính trả lời.
– Thiết bị liên lạc về tổng bộ cũng đã báo hỏng, hiện tại chúng ta đã liên hệ với trạm trung chuyển gần nhất tại hành tinh GJ 431 để họ nhanh chóng tới tiếp ứng.
– Chúng ta là chiến hạm quân sự chả nhẽ chính phủ không quản sao?
Vinh nhíu mày, cậu cũng đã đọc qua lịch sử cùng phân chia các thế lực. Liên Hợp Quốc ngoài sáng chính là tổ chức đứng đầu vũ trụ, khống chế cùng điều hành vũ trụ này. Nhưng trong tối thì không hẳn như vậy. Thế lực thực tế của vũ trụ này chia làm bảy phần. Ngũ đại gia tộc, Liên Hợp Quốc, cùng với Đặc Khu Tam Giác Vàng. Ngũ đại gia tộc chính là năm gia tộc lớn Nguyễn, Phạm, Thiều, Phương, Lê. Vì cũng ít động chạm tới lợi ích của nhau nên năm gia tộc vẫn giữ một mối giao hảo vô cùng tốt.
Như Sài Thành Phạm gia, bọn họ sở hữu một lực lượng tu sĩ khổng lồ, nhiều võ quán, hay môn phái đương thời hầu hết đều là Phạm Gia đứng sau chi phối. Nghe nói bọn họ vẫn còn một vài nhân vật khủng bố còn tồn tại, nên các thế lực kiêng kị Phạm gia mười phần, hiện tại xuất hiện một vị Thái Tử, tướng mạo không rõ, thiên tư trác tuyệt, thiên phú vô song. Chuẩn bị kế thừa vị trí Phạm gia Thiên Hoàng.
Trì Thành Nguyễn gia, cũng chính là gia tộc của Vinh hiện tại, nắm giữ những rất nhiều những tập đoàn sản xuất vũ khí cùng mỏ quặng. Đặc biệt là vùng mỏ Carbytnium được rất nhiều gia tộc cùng thế lực khác chú ý, nhưng qua rất nhiều năm, hàng chục thế lực lớn nhỏ, thậm chí có thế lực được Liên Hợp Quốc đứng sau ủng hộ nhiều lần phát động chiến tranh, nhưng cuối cùng cũng chỉ lấy bại lui mà về. Đủ thấy thực lực của Nguyễn gia hùng mạnh vô cùng. Cùng với sở hữu tập đoàn sản xuất vũ khí, Nguyễn gia còn đứng sau rất nhiều những tập đoàn quân sự tư nhân, gọi là tập đoàn quân sự tư nhân chứ nói khó nghe ra một chút chính là những Tập Đoàn Lính Đánh Thuê. Ngoài nhận những nhiệm vụ từ chính phủ Liên Hợp Quốc hoặc từ vô số các thế lực tư nhân, thì trong tối bọn họ chính là những sát thủ, những con dao để Nguyễn gia loại bỏ những thế lực thù địch. Điển hình như Ám Vệ, chính là những tử sĩ chân chính do Nguyễn gia đào tạo ra.
Hà Thành Phương gia, bọn họ không có am hiểu quân sự hay tu luyện, nhưng trong bộ máy quản lý Vũ Trụ này, người họ Phương chiếm tới hai phần mười. Hơn thế nữa bốn trong mười học viện danh giá nhất vũ trụ đều do một tay Phương gia dựng nên. Đào tạo nên vô số nhân tài, một số đầu nhập vào Phương gia, một số lại phục vụ Liên Hợp Quốc. Nhưng nói chung, Phương gia sở hữu số nhân tài từ mọi ngành nghề có thể nói rất nhiều, được vô số thế lực kiêng kỵ cùng tôn trọng vô cùng.
Thiều Gia, chỉ tóm tắt lại bằng một câu “tài chính của Vũ Trụ Nam Minh chính là Thiều Gia”. Câu nói này có thể là đôi chút khoa trương, nhưng ai cũng không cách nào coi thường được chiếc bóng tài chính vắt ngang của Thiều Gia trong nền văn minh này. Điều đáng sợ nhất là, ai cũng đều không biết chiếc bóng của Thiều Gia này có diện tích lớn đến mức nào. Ngay cả sáu thế lực còn lại cũng không biết được bởi vì nó đã bao phủ gần như toàn bộ ngóc ngách ở cái vũ trụ này. Thiều Gia nắm giữ một lượng tài chính khổng lồ. Pháp luật về Trình báo Tài sản Công dân, Điều lệ Công khai Tài sản của Liên Hợp Quốc, Phản Lũng Đoạn pháp, Điều lệ bổ sung thứ nhất của Phản Lũng Đoạn pháp… vô số các điều lệ pháp luật về công khai tài sản cũng vẫn không cách nào điều tra được rõ tài chính thật sự của Thiều Gia. Bọn họ không tham dự vào bất kỳ ngành quân đội, hay chính trị, mục đích của họ chỉ có kinh doanh và làm giàu. Nên mối quan hệ làm ăn của họ với các thế lực khác vô cùng tốt.
Nam Thành Lê Gia, một gia tộc có thể nói là ẩn thế thực sự của vũ trụ nhưng lại không có thế lực nào dám khinh thường bởi vì bọn họ chính là nắm giữ hàng loạt vũ khí hủy diệt quy mô lớn trong tay. Bọn họ chỉ có một mục tiêu duy nhất là nghiên cứu, nghiên cứu, và nghiên cứu. Tuy gọi là gia tộc ẩn thế, nhưng vẫn có từng đoạn thời gian bọn họ lại công bố ra ngoài không ít những phát minh cùng nghiên cứu. Đỉnh điểm là ở một nghìn năm trước, bọn họ công bố ra mạng thế giới thực tế ảo. Đến tận bây giờ, qua rất nhiều lần cải thiện cùng nâng cấp, mạng thế giới thực tế ảo bây giờ có thể nói là thế giới thứ hai của nhân loại.
Ngoài ngũ đại gia tộc cường đại, còn một khu vực nổi lên vô số thế lực nhỏ tụ tập với nhau tạo nên một Đặc khu độc lập tự trị gọi là Đặc khu Tam Giác Vàng. Nơi này nổi tiếng bởi sự hỗn loạn cùng bạo lực, một nơi có rất nhiều chất cấm cùng là một cái chợ đen lớn nhất vũ trụ. Một nơi như vậy đáng nhẽ không nên tồn tại ở một nền xã hội như vậy, dù chính phủ có vây sát đột kích bao nhiêu lần vẫn không thể thành công. Các thế lực ở nơi này tuy thường xuyên tranh đấu nội bộ, sát phạt lẫn nhau nhưng khi đối ngoại lại là đoàn kết một lòng chiến đấu với ngoại xâm. Nhiều lần Liên Hợp Quốc muốn kêu gọi các gia tộc cùng nhau diệt trừ Tam Giác Vàng. Nhưng đa số đều xuất binh cho có lệ, nên Đặc khu tự trị Tam Giác Vàng vẫn còn tồn tại tới bây giờ.
Liên Hợp Quốc thì chính là những thế lực nhỏ lẻ được ngũ đại gia tộc thống nhất với nhau tập hợp lại, từ sau thời Tân Thế Giới, vì không muốn nội bộ nhân loại lục đục với nhau dẫn tới một lần nữa lâm vào kiếp nạn, nên bọn họ ngồi lại cùng nhau, quyết định bầu ra một người uy vọng nhất lúc bấy giờ lên làm Tổng Thư Ký. Từ đó, Liên Hợp Quốc chính là tổ chức đứng đầu vũ trụ, nhiệm vụ của bọn họ chính là giúp nhân loại nhanh chóng phát triển sau Ngày Tận Thế, duy trì hòa bình và an ninh trên toàn bộ vũ trụ, cho tới tận bây giờ, Liên Hợp Quốc vẫn là tổ chức được mọi người dân biết đến nhiều nhất. Ngũ đại gia tộc chính là ẩn đi khỏi mắt thế nhân, âm thầm đứng sau lằng lặng phát triển và bảo vệ vũ trụ.
Vinh nhớ tới đoạn lịch sử của vũ trụ này liền cười nhạt, cậu đã sống qua cả trăm nghìn năm, dù không có tiếp xúc qua nền văn minh hiện đại bao giờ nhưng cậu vẫn hiểu một điều. “Nơi có nhân loại, ắt sẽ có mọi loại dục vọng.” Dục vọng theo thời gian sẽ biến chất thành tham vọng, tham vọng của từng người sẽ bắt đầu muốn đồng hóa lẫn nhau rồi bạo phát chiến tranh.
Nhìn tình hình hiện tại có vẻ vô cùng hòa bình nhưng Vinh lại nhìn ra được, chỉ cần một cái ngòi nổ, đảm bảo cả Vũ Trụ Nam Minh này sẽ lại bạo phát chiến tranh cấp Vũ Trụ lần nữa. Vinh cũng chả quan tâm, chiến tranh ở Hạ giới mà thôi, một đàn kiến này đánh nhau với một đàn kiến kia chả nhẽ một con cự long lại xen vào. Chỉ cần không có con kiến nào đui mà động vào cậu, cậu cũng sẽ mặc kệ tất cả mà tiêu dao vũ trụ mênh mông.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!