Miền Tây Kinh Dị Ký - Phần 37: Bao tải ni cô (11)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
242


Miền Tây Kinh Dị Ký


Phần 37: Bao tải ni cô (11)


Bố tải ni cô nhận ba chai dầu từ tay Trí Thông liền nói:

– Thầy làm tốt lắm! Thầy hãy trở về điện đi, ở đây giao cho tôi được rồi.
Bố tải ni cô thì ra chỉ là một cô gái trẻ chỉ mới hai mươi mấy tuổi, dung mạo tuyệt trần mà lại cạo đầu, thiệt là phí của trời. Bố tải ni cô đóng cửa lại, vặn nắp ba chai dầu ra rồi đặt xuống dưới đất, tay cầm lấy một cành hoa cúc vàng điểm ba cái lên ba chai dầu. Ba làn khói từ đó liền tuôn ra, tụ hình lại thành ba cái bóng ở trần ở truồng, tóc tai bù xù. Dù là loài ma quỷ, rất sợ những chốn linh thiêng, nhưng không hiểu sao đối diện với Bố tải ni cô, cả ba con quỷ đều cảm thấy thoải mái lạ thường. Bố tải ni cô nói:
– Mấy người có biết vì sao lại ở đây không?
Cả ba con quỷ rụt rè không trả lời, Bố tải ni cô chắp tay bước tới bàn thờ Phật và nói:
– Thế gian này là một trường đại kiếp, mấy người đã chết lâu rồi, tại sao lại không đi theo Hắc Bạch Vô Thường xuống Địa Phủ để được luân hồi chuyển kiếp. Mà lại ở trần gian hại người ta?
Con quỷ già nghe vậy liền nói:
– Với những gì đã gây ra lúc còn sống, chắc chắn tụi tôi sẽ bị cho đầu thai làm heo làm chó, tụi tôi ngu gì mà xuống đó để bị biến thành heo thành chó!
– Chỉ vì muốn được duy trì sự tồn tại ở trần gian mà biết bao người vô tội đã phải chết vì mấy người. Những người mấy người hại đều có gia đình và thân nhân, không lẽ mấy người không từng có thân nhân hay sao?
Con quỷ cái liền nói:
– Tụi tôi chỉ nhập vào xác của những người đã chết để được ăn thôi. Chứ đâu có hại ai!
Bố tải ni cô hỏi:

– Thật không?
Lập tức cả ba như bị siết cổ, chúng ôm cổ lăn ra đất kêu la vì đau đớn. Bố tải ni cô nói:
– Vậy thì… vụ cả gia đình bị chết cháy chắc không có liên quan đến mấy người?
Con quỷ già nghe vậy liền nhận ra vấn đề, nó một tay ôm cổ, một tay với tới Bố tải ni cô như muốn trình bày điều gì đó. Lập tức cổ họng của nó đã được giải phóng, nó thở hổn hển vì mệt rồi nói:
– Chuyện đó là do tụi con bị ép chứ không phải tụi con muốn làm như vậy?
Bố tải ni cô hỏi:
– Ai mà ép được mấy người? Mấy người là quỷ mà, không hại người ta thì thôi chứ làm gì có ai ép được.
Con quỷ nhỏ đã hù dọa các vị thầy tụng lên tiếng:
– Cái thằng đó… con không biết phải nói nó là cái gì. Nhưng nó không phải là người bình thường. Nó bắt được tụi con ở một cái ngã tư hay xảy ra tai nạn rồi ép tụi con phải ám, làm cho ông già chủ nhà đó phát điên rồi tự đốt nhà.
– Có thật là chỉ như vậy thôi không?
Cả ba con quỷ đều im lặng, rõ ràng trước đó chúng đã giết rất nhiều người. Nay bị truy đuổi nên bất đắt dĩ mới phải nhập vào xác hai bà già mới chết để náu thân.
Bố tải ni cô suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Mấy người ác khí đã quá nặng. Ở đây bị thiền khí của Phật môn khiến cho tâm ma bị tiêu trừ nên hiền vậy nhưng chỉ cần thoát ra ngoài là lại càng hung dữ hơn. Tôi chỉ còn cách cầu siêu cho mấy người, để mấy người rũ bỏ tâm ma mà ở lại đây tu hành cho tiêu nghiệp để còn được đầu thai làm người.
Bố tải ni cô liền lấy trong bao tải ra một cái khánh bằng vàng, cô gõ lên đó ba tiếng. Tiếng khánh vọng trong đầu của ba con quỷ khiến chúng mơ màng rồi chìm vào một giấc mộng. Ở đó là một rừng cây đang thay lá, cảnh sắc bầu trời rất đẹp. Ba con quỷ nhìn thấy thì rất thích, cứ đứng đó ngắm mãi không thôi. Bố tải ni cô từ phía sau bước tới và hỏi:
– Mấy người có biết vì sao mấy người lúc nào cũng thích nhất là mùa thu hay không?
Con quỷ già lên tiếng
– Vì nó đẹp, tôi cũng không thể diễn tả được nét đẹp của mùa thu nằm ở chỗ nào. Nhưng thực sự là nó rất đẹp…
Con quỷ cái nói:
– Vì có lá vàng rơi, bầu trời lúc đó nhìn rất là lãng mạn…
Con quỷ nhỏ thì không nói gì. Bố tải ni cô mỉm cười:
– Ngày xưa có ba con ve sầu, tánh mạng của chúng nó rất là ngắn ngủi. Mùa hè chào đời, chưa tới mùa thu thì đã chết. Ba con ve này đã nghe người ta nói rằng, mùa thu có lá vàng rơi rất đẹp. Chúng tò mò không biết mùa thu là như thế nào, bởi vì chúng chưa bao giờ có cơ hội nhìn thấy lá vàng rơi. Vì ý thức được sinh mạng của mình ngắn ngủi nên rất là quý giá. Ba con ve này đã bay đến một Quan Âm thiền viện, chúng đã hứa với Quan Âm rằng “Nếu được kéo dài tuổi thọ, nó sẽ quý trọng tính mạng của mình và tất cả các loài vật khác. Sẽ không giết một con kiến hay đập chết một con muỗi” . Nhiều năm sau, rốt cuộc ba con ve sầu này đã được chuyển thế làm người, nhưng chúng lại không giữ lời hứa, hại người vô số khiến cho bao kẻ đã gián tiếp phải chết dưới tay chúng. Khi chết rồi chúng lại muốn níu kéo tính mạng, biến thành quỷ hại chết biết bao nhiêu người để kéo dài sự tồn tại ở dương gian…
Nói rồi Bố tải ni cô biến mất, cả ba con quỷ ngơ ngác nhìn xung quanh để tìm nhưng không thấy. Rồi từ trong bụi rậm, hàng tá vong hồn của những người bị chúng hại chết liền hiện ra mà cắn xé chúng:
– Tôi chết oan quá, tôi chết thê thảm lắm, trả mạng cho tôi!!!
Cả ba con quỷ gào thét trong tuyệt vọng, chúng sẽ phải chịu sự trừng phạt này đến khi hoàn toàn ngộ ra được chân đạo. Bố tải ni cô thu chúng vào trong một cái chén bằng vàng, đậy nắp lại rồi để lên bàn thờ quan âm. Khói nhang bay nhè nhẹ khắp phòng.
Boooooong!!!!
******************************* END CASE III *********************************

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN