Cô Là Em Gái Của Nam Cặn Bã - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
183


Cô Là Em Gái Của Nam Cặn Bã


Chương 10


“Em không hiểu, đàn ông ham mới mẻ, ngoại tình, trừ cảm giác mới mẻ, còn thỏa mãn lòng hư vinh. Xưa nay, có bao nhiêu phụ nữ, đẹp xấu ra sao cũng là một loại tượng trưng cho địa vị của người đàn ông đó. Em không thấy hậu cung đế vương ba nghìn cung tần sao! Ai mà không đẹp!” Ngôn Diễn tẩy não em gái, lý lẽ rõ ràng rành mạch, vô cùng hợp lý.

“Vậy tổng quản thái giám thì sao? Địa vị người ta cũng rất cao đó.” Em Ngôn cũng chẳng vừa, nghe ví dụ về hoàng đế thời cổ của Ngôn Diễn, cô nghĩ ngay đến mấy vị thái giám công công.

Phương Đình Na đứng bên cạnh thật thà gật đầu, Nại Nại nói đúng nha…

Đối mặt với hai đứa trẻ ngoan ngoãn này, một hoa hoa công tử như hắn cảm thấy thật áp lực. Vô tình ngẩng đầu, lại nhìn Thẩm Hoan Tình đang vô tư cười nói, nâng ly uống rượu cùng Dung Quý Hàn, sững sờ ngây người.

Ngôn Nại cũng chứng kiến một màn này, cô kéo tay Ngôn Diễn chặt hơn, sợ Ngôn Diễn không kiềm chế được. Ngôn Diễn cảm thấy em gái căng thẳng, trong mắt thoáng qua chút cô đơn, “Thật sự không có chút hy vọng nào sao?” Những lời khuyên của Ngôn Nại mấy ngày trước cuối cùng cũng có chút hiệu quả.

Ngôn Nại hiểu hy vọng mà Ngôn Diễn nói là về việc gì, cô kéo kéo hắn, suy nghĩ một lát mới nói, “Nếu bây giờ Giang Tư Ức và Thẩm Hoan Tình cùng đứng trước mặt anh, anh sẽ chọn ai?”

Ngôn Diễn: …

Ngôn Nại lại nói tiếp, “Vậy so sánh anh với Dung Quý Hàn một chút đi!”

Ngôn Diễn: …

Phương Đình Na: …

Cố Tại Kiêu vẫn đứng đằng sau họ: …

“Anh hai sáu tuổi, Dung Quý Hàn mới hai lăm tuổi.” Người ta so với anh trẻ hơn.

“Anh tìm được mấy công việc quèn, bây giờ cũng chỉ là một phiên dịch viên nhỏ nhoi, lương tháng ba vạn. Dung Quý Hàn, chưa nói người ta là ảnh đế, lại còn tay trắng dựng nghiệp, sáng lập Công ty giải trí Ngôi Sao.” Người ta mấy năm nay tùy tiện, nhưng so với anh vẫn có năng lực hơn.

“Phụ nữ của anh có thể dùng tới ba con số để thống kê, tai tiếng khắp nơi, lại còn tiền án ly hôn, chẳng biết là bắt cá bao nhiêu tay. Còn danh tiếng của Dung Quý Hàn vẫn rất tốt, giữ mình trong sạch, chưa biết chừng còn là trai tân.” Người ta trẻ tuổi hơn anh, tài giỏi hơn anh, thân thể lại sạch sẽ hơn anh.

“Thôi, em không muốn đả kích anh đâu, không nói nhiều nữa.”

Anh trai Ngôn hít một hơi, nó còn nói là không đả kích?

Cố Tại Kiêu đồng tình nhìn hắn, Phương Đình Na đồng tình nhìn hắn, em gái cũng đồng tình nhìn hắn.

Có thể đem một cặn bã nói thành như vậy, lại khiến cho người nghe xong cũng phải đồng tình, Ngôn Ngôn à, mày khá lắm. Tuy nói lãng tử quay đầu, mười năm không muộn, nhưng không chống lại được tình tiết kịch, đây là câu chuyện về “hào môn khí phụ cựa mình mạnh mẽ trả thù” nha. Mặc dù cô gái ngây thơ như Ngôn Nại chưa lĩnh hội được nội dung vở kịch chỗ nào cay độc, nhưng kết quả đã sớm được định đoạt, anh trai nha, anh không từ bỏ, đợi lúc đó chỉ có thể khổ sở dài dài. Làm em gái của anh trai cặn bã, thật vất vả biết bao?! Còn nữa anh à, mọi quyết định của anh, đều ảnh hưởng tới cuộc sống tốt đẹp và cái mạng nhỏ của em sau này đó.

Ba Ngôn và mẹ Ngôn đã ra về, bọn họ đến đây một lúc đã thật nể mặt Dung Quý Hàn rồi.

Dung Quý Hàn và Thẩm Ngôn Tình bước tới, này là ngại Ngôn Diễn bị khích thích chưa đủ sao, Ngôn Nại thầm nghĩ. Thật ra cô nghĩ nhiều rồi, Dung Quý Hàn là đặc biệt đến chào hỏi cô nha, nửa buổi mới đến, lại không thấy cô nói gì, làm chủ nhân của buổi tiệc, tất nhiên phải đến hỏi thăm một tiếng.

Ngôn Nại về công về tư đều không thích Dung Quý Hàn đến quá gần, miễn cưỡng “Dạ. Khỏe.” đáp lại một câu, đã nghĩ trốn ra sau, không muốn thấy Dung Quý Hàn. Nhưng lại sợ Ngôn Diễn làm gì quá đáng, nên vẫn cố gắng đứng sát bên Ngôn Diễn.

Ân Lê và Lương Trạch Vũ cũng đến, bọn họ thấy Ngôn Nại, nhưng Ngôn Nại thì không. Bọn họ cũng không phải được mời tới, mà lấy tư cách bạn trai của người ta mà xuất hiện tại buổi tiệc. Ngôn Diễn nói họ chỉ là ngôi sao nhỏ, nhưng trong giới họ cũng có chút danh tiếng, mới xuất hiện hai năm, nhưng họ cũng là một trong những con át chủ bài của Ngôn thị. Nếu không làm sao lúc trước lại bị Ngôn Nại coi trọng được.

Ngôn Diễn bị Ngôn Nại đả kích, lần nữa đối mặt với hai người, cũng không gay gắt như trước, chỉ im lặng đứng một bên.

“Nghe nói Ngôn thị đối với nhóm nhạc “Ân Trạch” của quý công ty không được hài lòng lắm?” Nhóm nhạc “Ân Trạch” chính là nhóm hai người Ân Lê và Lương Vũ Trạch, công ty cho họ phát hành hai album, ba đĩa đơn, bán rất chạy, cũng được nhiều người yêu thích.

Sau khi Dung Quý Hàn hỏi xong, Ngôn Diễn không mở miệng nói, Ngôn Nại cũng im lặng, không khí trong nháy mắt có chút không bình thường.

Trước giờ Dung Quý Hàn vẫn quen khống chế toàn cục, chậm rãi nói, “Giải trí Ngôi Sao đồng ý thu nhận nhóm nhạc này, về phần tiền vi phạm hợp đồng, bọn họ ký trên hợp đồng với Ngôn thị bao nhiêu Giải trí Ngôi Sao chúng tôi bồi thường bấy nhiêu.” Anh ta dừng lại một chút rồi nói tiếp, “Bạn gái của Ân Lê, Hoa Tử Đồng, đang ở Ngôi Sao, anh ta muốn làm việc chung với bạn gái mình.”

Lúc nãy ba Ngôn còn ở, sao anh không nói chuyện này với ông, giờ ra đây nói với anh trai lụa là của cô làm gì, hắn cái gì cũng không biết. Nhưng mà cô cũng lập tức biết được nguyên nhân.

“Hai kẻ không biết điều, muốn biến thì biến nhanh lên một chút!” Ngôn Diễn cũng không quên Ân Trạch mà Dung Quý Hàn nói đến, là nhóm hai người em gái hợp ý, hắn cũng nghe rõ ý của Dung Quý Hàn, hai ca sĩ quèn muốn rời khỏi Ngôn thị, họ cũng tìm được núi mới rồi, núi mới này còn ra mặt thay cho bọn họ, Ngôn Diễn nổi giận.

Kẻ đáng ra phải nổi giận là Ngôn Nại lại chưa nổi giận, khi Ngôn Diễn vừa nói xong, cô cũng biết, xong rồi, chuyện này càng náo càng lớn rồi.

“Nếu anh Ngôn đã nói thế, mấy ngày nữa, tôi sẽ cử người đến quý công ty thảo luận về việc hủy bỏ hợp đồng của Ân Trạch và tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.” Dung Quý Hàn từng bước tiến tới.

Chuyện làm ăn của công ty, Ngôn Nại không rõ ràng lắm, nhưng tình huống này, cô vẫn biết có chuyện xảy ra rồi. Quả nhiên là nhị thế tổ (*) chỉ biết ăn chơi trác táng, bị người ta hơi kích một tý, đã vọng động như vậy. Công ty giải trí bồi dưỡng một nghệ sĩ có chút danh tiếng là khó khăn cỡ nào, trong đó không biết đã bỏ ra bao nhiêu tinh lực và thời gian. Chút tiền bồi thường ấy có nhằm nhò gì, mặc dù Ngôn công tử chẳng giữ chức vụ gì ở Ngôn thị, nhưng hắn lại là con trai ông chủ Ngôn thị nha, bên ngoài, chính là đại diện cho Ngôn thị, lời nói ra khỏi miệng, phải làm được, thương nhân trọng nhất là chữ Tín, ba Ngôn cũng sẽ không vì hai nghệ sĩ mà đoạn tuyệt quan hệ cha con với Ngôn Diễn, hợp đồng của Ân Trạch với Ngôn thị hủy bỏ chắc rồi.

(*) Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua. (Theo Wikipedia.org)

Thôi, muốn đi sớm muộn cũng đi, dù sao bọn họ đối với Ngôn thị cũng đã sinh ra khoảng cách rồi, không còn một lòng. Nhưng mà lần này cô chịu oan uổng cùng Ngôn Diễn rồi. Ngôn Diễn à, anh là khắc tinh của các ngôi sao phải không? Bao nhiêu ngôi sao bị anh hủy hoại rồi hả?

Đợi Dung Quý Hàn đi khỏi, Ngôn Nại giao Ngôn Diễn cho Phương Đình Na, nhờ cô nàng canh chừng hắn, có chuyện gì lập tức báo cho cô biết. Cô đợi khi Thẩm Hoan Tình đi một mình.

Tại khu đồ ăn tự phục vụ, Ngôn Nại thấy Thẩm Hoan tình đang đứng một mình,

“Chị dâu.” Gọi chị dâu so với gọi chị Thẩm vẫn hơn, em gái Ngôn không tồi nha, lanh lợi hơn rồi, đọc bao nhiêu quyển tiểu thuyết gia đấu rồi hả?

“Tôi đã không phải chị dâu của cô rồi.” Thẩm Hoan Tình nói nhàn nhạt.

“Chị thật đẹp.” Ngôn Nại khen một câu, người đẹp thường thích người khác khen mình. “Hôm nay, nếu anh có nói với chị lời khó nghe…, chị đừng để trong lòng nhé, anh ấy đang ghen tỵ đấy. Anh vẫn yêu chị lắm, giờ đang hối hận đấy, lại còn sĩ diện. Trước kia, anh đối xử với chị không tốt, chị mặc kệ anh đi, tìm người đàn ông tốt hơn, sống cuộc sống hạnh phúc hơn.”

Em gái Ngôn nói rất khéo.

Thẩm Ngôn Tình nghe Ngôn Nại nói xong có chút không ngờ, mới rồi chị ta còn nghĩ, cô gái đã từng là em chồng này tới là thăm dò chuyện về Dung Quý Hàn hay là đến để cảnh cáo cô nên cách xa Dung Quý Hàn một chút? Rất nhiều cô gái từng muốn tiếp cận Dung Quý Hàn đều bị Ngôn Nại dằn mặt.

“Tôi với anh ta đã sớm cắt đứt quan hệ rồi.” Hôm nay nhìn thấy Ngôn Diễn, như đã trải qua mấy kiếp.

Ngôn Nại tìm chị ta nói rõ, là muốn xoa dịu một chút dù không thể làm chị ta từ bỏ việc trả thù, mà chị ta có bỏ qua, Dung Quý Hàn cũng sẽ không bỏ qua, cô chỉ muốn tranh thủ cho Ngôn Diễn thêm chút thời gian, Ân Trạch và Ngôn thị giải hợp đồng, là một tình tiết trong tiểu thuyết, cách lúc mà Ngôn thị sụp đổ đã rất gần. Rất nhiều chuyện, cô không thể nói trực tiếp với Thẩm Hoan Tình, Dung Quý Hàn kia có quá nhiều bí mật, cô chỉ sợ, kịch bản sửa đổi quá nhiều, sẽ phát triển theo chiều hướng càng tồi tệ hơn, khi đó thì cô có nắm rõ nội dung tiểu thuyết cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Cô cũng không rõ chuyện của Thẩm Hoan Tình và Dung Quý Hàn đã phát triển đến mức nào rồi, cho dù nói rõ ràng mọi chuyện, giải đi oán hận của một người, nhưng còn đại Boss Dung Quý Hàn? lại nói ai ghép đôi với ai đã sớm được định sẵn.

Sau bữa tiệc, không đầy hai ngày, ba Ngôn đã gọi điện thoại đến trách mắng, hai anh em bị mắng xối xả, Ngôn Diễn lì lợm, bị mắng nhiều rồi, cúp điện thoại rồi, lại vẫn một dạng hời hợt vô thưởng vô phạt, làm như không có chuyện gì lớn.

“Công ty nhà mình là công ty giải trí, nếu như nghệ sĩ dưới cờ đều đi hết, công ty còn tồn tại được sao? Anh à, công ty anh không quản lý thì thôi, nhưng mà anh cũng đừng gây thêm phiền phức chứ? Ba cũng già rồi, ba đã rất cực khổ rồi.” Chứng kiến thái độ của Ngôn Diễn, Ngôn Nại thoáng ý nghĩ từ bỏ, đàn gảy tai trâu so ra còn tốt hơn, ít nhất sẽ không nổi giận, cô thật thất vọng về Ngôn Diễn.

“Ngôn thị là công ty giải trí hàng đầu, khối người muốn vào không được, hai kẻ có mắt không tròng ấy muốn đi thì để cho họ đi.” Ngôn Diễn nói bình chân như vại.

“Những công ty giải trí khác sẽ không lớn mạnh sao, không dám đảm bảo một ngày nào đó sẽ thay thế địa vị của Ngôn thị trong làng giải trí đâu, ví dụ như Giải trí Ngôi Sao. Đến lúc đó nghệ sĩ công ty người ta đã tiếng tăm lẫy lừng, còn Ngôn thị chỉ toàn người mới, làm sao so sánh? Bồi dưỡng một người mới thành một người nổi danh, chi phí bao nhiêu? Bồi dưỡng được rồi lại bị người ta hớt tay trên? Ngôn thị không phá sản mới lạ.” Ngôn Nại nói đều là sự thật, tương lai Ngôn thị chính là như vậy, Thẩm Hoan Tình cao cao tại thượng trở lại làng giải trí là bước thứ nhất, Ân Trạch ly khai là bước thứ hai, tiếp theo bước thứ ba, bước thứ tư… Ngôn thị cứ thế bước trên con đường sụp đổ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN