Tình Về Nơi Anh - Phần 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
776


Tình Về Nơi Anh


Phần 40


Sau khi có 20% cô phần cô tiệp cận Hưng nhiều hơn.
Mỗi lần gặp nhau bàn chuyện dự án là một lần anh háo hức. Quả thật anh có thể cho ng đi thay.Nhưng ng anh gặp là vợ. 2 trợ lí cứ nói chuyện . 2 sếp ngồi nhìn nhau.
Tất nhiên vân cũng thấy ánh mắt anh ta biểu hiện cảm xúc gì. Nhưng cô luôn giữ vẻ bình thản. K bận tâm khi hắn cứ chằm chằm nhìn mình. cô là ai. Hận thù của cô chưa trả. Cô cần phải làm đúng kế hoạch.

trợ lí Hưng vội vàng vào báo cáo
– sếp. Công ty có chuyện
-chuyện gì?
-có người đang mua cổ phần của công ty ta. Họ trả cho cổ đông giá rất cao
-tìm ngay xem ai.
Hưng ngồi thẳng lên . anh băn khoăn. trước giờ chưa xảy ra chuyện đó. ko biết sẽ có chuyện gì.

Vân ngồi ngả ra ghế. hả hê với số cổ phần. Có tiếng điện thoại kêu
-chào vân- giọng cám -chị là Loan đây
-chào chị
-chị có chuyện muốn gặp em. Em rảnh ko mình cafe nhé
-ok. Chị chọn chỗ đi
Vân xách túi đi vào quán cám đang ngồi.
-em ngồi đi.
-có ch gì chị nói nhanh em còn bận
-công ty nhỏ mà vất và quá nhỉ.- cám cười vẻ khinh khỉnh cô- Sao em ko lấy chồng khác ở vậy có buồn ko?
-để đàn ông nó thèm chị ạ – vân nhếch môi
-thôi chị cứ nói thẳng. Em tránh xa chồng chị ra. Anh Hưng là đàn ông có vợ có con rồi. Em đừng để mang tiếng cho gia đình em. Chị nói vậy em nên hiểu. Nếu ko….
-ko thì sao? -vân lật mặt
-thì em sẽ biết kết quả ngay thôi.
Đm cái con vừa ăn cướp vừa là làng . Dám dọa bà ư
-chị cám. Chị dọa nhầm người rồi nhé
Vân cười khẩy rồi bỏ đi. Cuộc đời này có những kẻ vô liêm sỉ đến đến mức đó là cùng. Cô nghĩ biệt danh cám mà tú đặt cho cô ta quả ko sai. Cám ko biết cô là chuyên gia chọc tức ng khác.

Chuyến đi cùng hội của Hưng lần này cô đăng stt lên liên tục. Để cám còn biết các cuộc chơi của chồng chứ. Cô mừng thầm. Cám ta chắc sẽ nhảy dựng lên khi nhìn hình cô chụp chung với hắn. Đã thế còn có vẻ khá tình tứ.
Đêm đó Hưng ko ngủ đc. Có ng con gái anh yêu ngay phong bên kia thôi sao anh thấy khoảng cách vân đưa ra thành xa lạ quá. Anh nhớ vòng tay vợ quá vợ ơi.

Biển đêm gió thổi lạnh lạnh. Lất phất mấy giọt mưa nhẹ bay theo gió. Vân thik thời tiết này lắm. Mỗi lần như thế 2 ng thường mua khoai nướng về ăn. Anh chợt cười rồi lại tắt lim đi khi nhìn thấy bóng dáng ai đó ngồi trên bờ đá hướng ra biển. Đêm rồi mà ngồi trc thời tiết này chắc chắn là vợ anh rồi. Anh ko chịu đc nữa. Mở cửa và bước xuống
Hình ảnh ng con gái ngồi 1 một mình hướng mặt ra biển hứng những cơn gió se lạnh và những hạt mưa bay khiến anh thấy lòng mình xót xa. Anh bước lại gần. Vân đang man mê li rượu.
-sao ko vào ngủ lại ngồi đây.?
Vân ko quay lại cũng ko trả lời. Đúng phong cách ngày anh mới quen cô
Anh cởi áo khoác lên vai cô. Vì thấy cô mặc áo mỏng.
-lạnh đấy-. Vân quay sang nhìn anh cười nhẹ rồi cô lại uống.
Hưng giật li rượu uống hết luôn.
-cảm lạnh đấy vào đi ko uống nữa.
Vân vẫn im. Anh thấy vừa bực vừa xót. Anh ngồi ngay bên cạnh cô. Mà sao khoảng cách trở nên xa quá. Vân lấy chai rượu rót vào li cho anh rồi cô tu 1 hụm ở chai. Hưng thấy buồn. Hành động này chẳng khác gì nói anh là ng xa lạ trong cuộc đời của cô.
-anh hạnh phúc chứ? – cô vẫn nhìn về phía trước
-anh….
-đã xin phép vợ khi đi với tôi chưa.?
-vân à. Anh…
-đừng giải thik. Vì nó chẳng thay đổi đc gì nữa. Có những thứ ko lấy lại đc
-nhưng sẽ làm mới đc.
Vân cười to. Anh ta nghĩ vân vẫn ngu như vậy sao?
Vân rút điện thoại chụp ảnh 2 ng trong bóng tối mờ ảo và đăng dòng cảm xúc . Cô muốn vợ hắn nhìn xem mấy giờ . Rồi cô cười đắc ý. Thứ chị cướp của tôi tôi sẽ mang ra làm đồ chơi của mình.
—–
Nghe cá gọi điện cô vội vàng về nhà. Căn nhà tối om. Sao thế nhỉ. Bác sen đâu k biết. Mở của bước vào nhà thì cô nhận được tin nhắn của con. -con ở trên tầng thượng. Mẹ lên đây
Bước lên tầng thượng cánh cửa vướng gì đó cô ko mở đc.
-cá mở của cho mẹ
Ko thấy con trả lời cô lo lắng. Định đây lần nữa thì cánh cửa mở ra. Hoa nến khắp nơi. Gì thế này. Cường đứng đó. Anh mặc sơ mi trắng quần tây tóc chuốt keo thành nếp. Anh cười. Trong ánh nến cô nhận ra vẻ đẹp trai của cường. Vẻ đàn ông ấy rất hấp dẫn
-chào mẹ,-tiếng con gái cô trong điện thoại. Nó đang gọi FaceTime – mẹ có bất ngờ không ạ. Con và mọi ng muốn tặng mẹ bất ngờ đấy. Chúc mẹ vui vẻ. -có thấy tiếng cả nhà cô nhí nhái trong điên thoại. -chúc vui vẻ nhé -cô cười rồi họ tắt máy
Cô nhìn cường. -hợp tác cùng mọi ng lừa tôi đó hả-mặt vân hầm hầm dọa
-ko. Ko – cường có vẻ cuống. Anh đang rất hồi hộp.
Anh chỉ muốn …muốn -quên kịch bản mất rồi
Anh muốn nói rằng anh yêu em từ lâu rồi. Từ ngày có đứa nào bắt anh tỏ tình giữa sân trường. Lúc ấy anh nghĩ đến em. Anh thật sự muốn thổ lộ cùng em ngay lúc đó Nhưng ko thành. Thì giờ vân chưa phải là muộn phải ko em. Anh muốn cùng em vượt khó khăn. Muốn bên em che chở cho em suốt đời này. Vân. Anh…làm người yêu anh … à ko làm vợ anh nhé.
Vân cười cái kiểu ngốc ngốc dễ thương của C. Cô xúc động . Nhưng làm thế nào khi trái tim cô chưa hướng về Cường. Còn Cường anh đang lo sợ sự gần gũi của Hưng và cô sẽ làm cho tình cảm của họ nóng lên. Nhất là khi Hưng biết về Tôm và Cá. Anh sợ mất cô.
-vân…vân…có 2 con rồi. Có chồng rồi. Cường chưa vợ. Làm sao có thể
-ko. Cường ko bận tâm điều đó. Cường yêu vân.
-Cường à. Thật ra. Tôi và Hưng …-tim cường đập rất mạnh anh lo sợ – tôi là một người ko tốt như C nghĩ đâu
-ko cần thiết. Chỉ cần chúng ta hạnh phúc là đc.
-Cường. -có lẽ đến nước này cô phải nói cho Cường biết sự thật về cô. Có lẽ như vậy anh mới hết mơ mộng. Cô nắm tay Cường- cậu có biết trước khi đến đây tôi đã ở đâu ko? Đi theo tôi
Vân nắm tay C . Dắt anh đi đến nơi anh đáng ra ko nên đến. Cường có vẻ bất ngờ. Cánh cửa mở ra. Mấy ng đàn ông khuôn mặt rất Hung dữ săm trổ đầy mình quay ra nhìn anh và vân. Họ đứng lên chào – chị cả.
vân gật đầu. C nhìn bọn họ rồi nhìn vào cô. Anh ko hiểu ch gì đang xảy ra. Vân vào 1 căn phòng khác. Cô mở cửa. Có 1 tay trẻ săm hình rồng ở cổ . Và 2 tên khác đang đứng khoanh tay. Quan trọng là có một kẻ đang nằm dưới đất. Người hắn bị thương rất nhiều.
-chị cả. Giao cho bọn em xử lí mà. Sao lại đến.-hắn ta nhìn C . -ai đây chị?
Vân ko trả lời câu hỏi
-thế nào rồi. Khai hết chưa?-mặt cô rất lạnh lùng
-rồi ạ.
-giết đi – vân lườm hắn. Một tay đứng gần rút súng
Cường đứng đó. Nắm chặt tay vân. Anh kéo mạnh.
-chuyện gì thế này Vân?
-cậu nên biết tôi thật sự là ai – vân trả lời lạnh lùng
-sao em phải như thế này. Em độc ác đến vậy sao? Về. Về rồi chúng ta nói chuyện.
C kéo mạnh cô. Thấy chị nguy hiểm 1 tên rút súng chĩa thẳng vào mặt C . C giật mình. Vân quát.
-bỏ xuống
-chị cả
Cô nói giọng lạnh lùng. -Hắn vô hại
Cô giật tay C rồi tự bước ra. Họ lái xe về nhà trong sự im lặng.
C lại kéo cô vào phòng đóng cửa lại.
-nào giờ em nói đi. Em là ai?-cường run run
-vân lạnh lùng -là kẻ giết ng
-ko. Ko phải thế. Em đùa anh phải ko.?
-cường -vân quát
-ko anh ko nghe.
-anh biết tôi là ai mà ,tránh xa ra- cô nhìn sâu vào mắt anh
-anh ko cần biết em là ai. Anh chỉ biết anh yêu em là đủ
Anh kéo cô vào rồi ôm chặt cho qua cơn sợ hãi đẫy có phải là mơ ko. cường hôn cô. Vân chống cự nhưng ko đc. Anh đang tìm sự an toàn trên cơ thể cô. Còn cô lại nhắm mắt để cảm nhận đôi môi ấy đang trườn nhẹ trên cơ thể cô. Đôi môi hư hỏng của Hưng . Thế đấy. Trong thâm tâm thật ra cường rất hoang mang. Nhưng anh tin vân cô thật sự rất lương thiện.

Vân ngồi trc quầy bar.Tay cô mân mê li rượu. Cho dù công vc có bộn bề cũng k làm cô mệt mỏi thế này. Cô k muốn về nhà. Cường dường như quá cố chấp. Hôm nay có mặc cái áo cổ cao để che đi dấu vết mà cường để lại. Cô cũng ko hiểu sao mình lại có thể dễ dàng lên giường vs hắn. Có thể là do 10 năm qua cô đã quá cô đơn chăng?
Đàn bà 1 khi đã dính rồi còn ham muốn hơn đàn ông. Cô tự cười mình mười năm qua đã chay tịnh một cách vô bổ. Vì 1 thằng khốn mà quên rằng ở ngoài kia vẫn còn nhiều trò hay
– chào cưng. Anh ngồi cùng nhé
Vân quay ra nhìn ,thằng trẻ con, cô cười nhạt
-em đẹp lắm -vân vẫn ko trả lời
-làm giá nhỉ. Đêm nay đi với anh ko? -hắn ta vuốt nhẹ tay cô. Cô thu lại
-nhóc đi chỗ khác chơi đi.
Hắn cau mày, bị xúc phạm. Hắn bóp má vân quay sang
-này có em. L**của em cũng như trăm cái l** khác thôi em ạ.em phải thấy vinh dự khi đc anh chú ý đến chứ. Các em ở đây mong anh gọi mà ko đc đâu.
Vân nhếch môi. Cô bước xuống khỏi ghế. Gạt tay. 2 tên áo đen cao to bước lại gần. Hắn có vẻ hoảng
-mày có mơ cũng ko có tư cách mơ đên cái l** của tao. Thằng nhãi con
Vân mất hứng cô đứng lên đi về. Đàn ông là thế hả. Bọn họ luôn thìk trò chơi thân xác. Cái thằng cha Hưng chắc cũng ko ít lần dụ gái bằng cách này. Hắn nổi tiếng là một tay săn gái cơ mà. Cô cười khinh kinh
Vân thấy C thì giật mình. Bây giờ cô sợ C thật đó. Nội công quả thật rất thâm hậu. Lúi lại để né tránh thì có cánh tay kéo cô lại
-em định đi đâu?
-em…em…
-chịu nói ra chưa? Nếu ko?……-C lại cười nham hiểm. Vân thấy m vô dụng. Võ dưới đất thôi ko áp dụng đc trên giường
-ko vào nam hả. Về đi
-cho tới khi nào khai ra.- anh kéo cô vào phòng. Mấy đứa trẻ đã ngủ rồi. Còn bác sen thì tiếp tay cho anh ta.
-em…mệt
-vì em mệt cho nên em nói ra. Em là ai. Hoặc nói là
-là gì?
-vân là vợ cường-cường thì thầm
Cường đưa vân vào cơn mơ. Trong giấc mơ cô lại nghĩ đến Hưng . Nhưng giọng nói ấy
-anh yêu em.nói cho anh biết đi nào
Tiếng cường thở. Rất mạnh. Ko thấy cô trả lời anh cắn. Vân ko sợ dao súng nhưng vân sợ thứ này. Cô rướn ng trong sự thik thú của cường. Anh cắn lần thứ 2 trên ngực cô hằn lên vét răng rướn máu -có nói ko?
-em có. -vân nhăn mặt
-hứa đi
-hứa
Cường cười. Đúng là biết điểm yếu của đối phương sẽ giành phần thắng chứ ko cần tấn công nhiều. Dù sao thì ng đc lợi là anh cơ mà. Hihi. Thấy đã quá.
Vân mặc quần áo. Cô muốn nói ch với anh cho đàng hoàng
Vân kể lại câu chuyện chia tay của cô. Kể chuyện về cuộc sống với ng chồng hờ, kể về Chiểu, anh đã quay về nhưng ko còn là anh, anh giết chồng cô. anh đã lừa cô biến cô trở thành kẻ bán thuốc trắng. Và rồi khi phát hiện ra thì cô và con bị đặt vào chỗ chết
Ko còn cách nào khác cô mới phải biến mình thành chị cả bây giờ. Điều quan trọng số ng biết mặt chị cả rất ít. Và ai biết sẽ phải chết.
-vậy anh có chết ko?
-Còn Tuỳ.- mặt vân lạnh
-sao em Phải giấu mặt
-đừng hỏi quá nhiều
-em có thể dừng lại đc ko?
-ko đc, trừ khi chết – cô suy tư
-em có biết nguy hiểm lắm ko? -anh lo lắng
Vân cười.
Khi người ta biết việc làm đó là nguy hiểm thì có nghĩa là người ta không còn muốn sống nữa. Cô cũng vậy.
ngày hôm sau Cường cũng bay về nam. Trc khi anh đi vân tiễn anh ra sân bay. Và nói lời từ chối. Điều quan trọng nhất cô đã nói với anh là cô ko muốn gặp lại anh nữa. Cô muốn dừng lại bởi vì cô không yêu anh.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN