Yêu Thêm Lần Nữa Đi Em - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1311


Yêu Thêm Lần Nữa Đi Em


Phần 9


YÊU THÊM LẦN NỮA ĐI EM 9
Cái nồi nước dùng thơm nức mũi. Món bún thập cẩm cô đã lọ mọ chuẩn bị từ chiều. Giờ chỉ việc bưng lên, cho ít rau sống là ăn được.
-Ui… Mùi thơm lên tận phòng em.
-Mày ăn vừa thôi không lên cân đấy.
-Em ăn cho bằng chị.
-Tao có con. Người vỡ da vỡ thịt rồi. Không tính. Mày con gái, phải giữ gìn.
-Thôi. Cho em ăn một hôm. Rồi mai em lại giảm cân nhá.
-Thế thì đừng có trách tao.
-Chả mấy khi được chị nấu bún cho ăn.
-Tao nghỉ buổi bán hàng đấy.
-Gớm bà. Nghỉ buổi tối cho khuây khỏa, suốt ngày tiền không chán à.
-Không. Chỉ có tiền mới không đối xử tệ bạc với mình thôi em ạ. Hãy yêu tiền.
-Vâng. Vậy bà cứ sống với cái quan điểm đó đi.
-Tất nhiên, hồi tôi bằng tuổi cô, tôi cũng nghĩ như cô, giờ tôi nghĩ khác rồi.
-Chị nghĩ gì kệ chị. Em ăn đã.
Con bé ngẩng mặt gọi mọi người xuống ăn. Tất cả vừa ngồi vào bàn thì côn bé có tiếng chuông điện thoại.
-Alô. Mình nghe.
-Mình có nhà.
-Cafe hả. Giờ á.
-Bạn ăn tối chưa.
-Vậy mình gửi zalo địa chỉ, bạn qua đón mình được không.
-Ok bạn.
Nó vui vẻ cúp máy. Mọi người nhìn vẻ hớn hở hớn hở của nó mà cười theo.
-Cậu đấy gọi à.
-Vâng.
-Rủ đi chơi.?
-Cafe thôi.
-Cafe cũng là chủ động rồi.
Không phí bữa bún của chị. Cố lên.
-Sao phải cố. Mới gọi nhau là bạn thôi.
-Nó có hỏi han thường xuyên không.?
-Không… Chỉ có hôm qua nhắn tin hỏi tối nay rảnh không. Em bảo rảnh.
-Vậy ăn nhanh lên rồi đi.
-Cứ từ từ. Ăn uống phải đàng hoàng chứ. Chả mấy khi được ăn bún chị nấu.
Cô chuẩn bị mỗi người một tô, mùi bún thơm, và màu sắc đẹp mắt. Chưa kịp ăn thì có tiếng gọi điện.
-Đúng rồi. Nhà tớ màu xanh đấy. Bạn đi vào cổng tớ ra đón.
Cô biết cậu ta sẽ vào đây. Nên ý tứ đứng lên chuẩn bị thêm bát nữa. Cả nhà dì chú, với cậu ta là đủ chỗ rồi. Cô cúi xuống nịnh con.
-Mẹ con mình lên phòng dì Anh xem hoạt hình đi.
Con bé nghe vậy thì gật đầu ngay. Cô dắt nó lên phòng rồi ở tịt ở đó. Không dám mò xuống. Cô không phải không muốn gặp. Mà chính là chưa chuẩn bị tâm lý để gặp cậu ta. với lại cũng không muốn gặp lúc này. Để khi nào hai người họ thân nhau, cậu ta không có cái ý định vớ vẩn kia thì sẽ gặp.
Nghĩ đơn giản là vậy nhưng người khác thì không đâu các bạn ạ. Cô không biết lăm năm trước, mình có phải là một đứa bốc đồng, thích làm theo ý bản thân hay không. Hay có thể, con gái sẽ nhẹ nhàng, điềm đạm hơn hội con trai. Nhưng có một điều, đó là khi đó, cô đã sống hết mình, vui vẻ, và hạnh phúc, cho đến khi mọi thứ tan vỡ do điều gì… Giờ cô chẳng còn nhớ rõ nữa.
Sau khi cậu ta ra về cùng với đứa em cô, cô mới dám mò xuống. Mọi người đang háo hức bàn tán về họ. Nói chung là ưng.
-Lan. Con làm sao mà quen được thằng bé xinh trai thế.
-Con quen trên mạng.
-Thôi thì nhìn nó cũng tử tế. Mặt mũi cũng đầy đặn.
-Vâng
-Chả biết nó có thích con Anh nhà mình không. Nhưng thấy nó là ưng rồi. Bộ đội gần đây, công việc ổn định. Con ở cạnh. Vun vén cho chúng nó.
-Vâng
-Nào. Con mít ra đây bà cho bánh.
-Thôi. Nhà cháu thiếu gì đâu ạ. Không thiếu nhưng đây là hộp bánh ngoại người ta cho.
Bà đưa mẹ con nó bọc bánh to tướng. Rồi mẹ con nó rồng rắn nhau về. Cho con ngủ xong cô mới đi tắm. Vừa vào nhà tắm thì điện thoại kêu. Cô vội vàng chạy ra không nhỡ con tỉnh giấc. Ai lại gọi giờ này. Số lạ. Cô ngập ngừng rồi cũng mở máy.
-Alô ai đấy ạ.
Đầu dây im lặng. Không nói. Cô alo thêm lần nữa mà họ vẫn im.
-Không nói thì tôi cúp máy đây.
Cô tắt máy thật. Một lát sau vẫn số đó gọi. Cô lại mở máy. Lần này alo rồi im nghe. Có tiếng loẹt xoẹt đầu dây rồi tiếng thở dài.
-Ai vậy ạ
-Lan…
Tiếng gọi tên làm cô giật mình.
-Ai vậy.
-Chị tên là Lan đúng không.?
Giọng nói trầm, nhẹ nhàng, pha chút suy tư.
-Là cậu à. Phong.
-Còn có ai nữa ngoài tôi à.?
-Không có gì ai. Mà sao lại gọi cho tôi.?
-Chị đang làm gì.?
-Đang chuẩn bị tắm.
-Cởi ra chưa.?
-Hỏi làm gì.
-Nếu cởi ra rồi thì tắm đi. Chứ tôi không rủ chị tắm cùng đâu mà lo.
-Vậy tôi tắm đây. Cậu ngủ đi
-Tắm nhanh lên. Tắm muộn không tốt đâu.
-Được rồi. Ngủ đi.
-Không ngủ được.
-Vậy cho tôi tắm rồi cho con ngủ đã.
-Mấy giờ nó mới ngủ.?
-Tùy… Có khi mình ngủ trước cả nó.
Cô đành nói dối.
-Vậy tắm đi.
Cậu ta cúp máy. Cô tắm thật. Xong thì lên giường nằm. Không gọi lại cũng không nhắn tin cho cậu ta. Cậu ta cũng biết ý mà không gọi nữa.
Nhưng sáng hôm sau khi cô mở máy. Cả một dòng trách móc dài được gửi đến.
-Lan. Món bún hôm nay rất ngon. Lần đầu tiên tôi ăn bún ngon như thế đó.
-Hôm trước Mai Anh có kể là Lan hứa nấu bún cho cô ấy ăn. Nên nay tôi đến. Muốn gặp Lan vì Mai Anh chẳng có hình Lan. Vậy mà Lan trốn tôi à. Tôi có làm gì sai. Tôi với Mai Anh là bạn. Ít tuổi hay nhiều tuổi đâu có quan trọng gì. Tại sao lại coi tôi như dịch bệnh thế.
-Lan biết tôi buồn không.
-Chán Lan lắm.
-Tôi chưa bao giờ nhớ một người, mà tôi không biết mặt, chỉ nghe cái giọng nói lí nhí qua điện thoại.
-Nhưng mà Lan càng thế. Càng làm tôi phải suy nghĩ đấy.
-Nản.
Hắn vác nguyên cả cỗ lòng đặt vào cái điện thoại rồi. Tự nhiên cô lại thấy nặng lòng ghê gớm. Thà cứ là một ông có vợ, cô sẽ dọa mách vợ là họ buông tha. Hay một ông có tuổi ế dài hoặc một ông cô đơn tìm chỗ trống. Có thể một vài lần từ chối sẽ khiến họ buông xuôi. Đằng này cô phải nói gì để cậu ta dừng lại. Phải làm thế nào, để dừng cậu ta lại khi cậu ta đang ở cái tuổi muốn chinh phục. Càng xua đuổi càng khao khát.
Cô nghĩ mất nửa ngày trời. Đến trưa. Khi chuẩn bị ăn cơm lại nhận được tin nhắn.
-Lan ăn cơm chưa. Phong nay không muốn ăn gì cả. Bụng đang đau. Chắc do uống nhiều rượu.
Cô đành bấm trả lời.
-Vậy uống ít thôi. Cố ăn đi rồi mà uống thuốc.
-Mấy chục năm. Rồi chả uống viên thuốc nào. Kệ nó.
-Vậy thì kể ra làm gì.
-Hỏi ăn cơm chưa thôi. Ai kể.
-Đứa nào kêu đau bụng đấy. Không nói ai bắt.
-Đau chết đi được. Không thương thì thôi còn vặn vẹo.
-Để bảo cái Anh nó mang thuốc cho mà uống.
-Không cần đâu. Vừa nói chuyện với Mai Anh xong.
-Uh. Đấy, hai đứa nói chuyện đi nhé.
Cô định tắt máy thì hắn nhắn lại ngay.
-Tôi nói tôi yêu người khác rồi.
Cô chợt khựng lại. Không lẽ hắn lại nói với con bé về chuyện của cô và hắn. Điên rồ.
-Vậy sao còn kêu tôi giới thiệu làm gì.
-Tôi xin lỗi Mai Anh rồi. Chúng tôi coi nhau là bạn.
-Vậy cậu chả có liên quan gì tới tôi nữa cả. Chúng ta cũng dừng ở đây luôn đi.
-Tôi không muốn dừng thì sao.
-Kệ cậu.
-Tôi muốn gặp Lan.
-Tôi không muốn gặp cậu.
-Lý đó là gì.
-Tôi ít tuổi hơn, tôi là bộ đội nghèo. Tôi không có nhiều thời gian quan tâm em. Hay là vì em sợ.
-Tất cả lý do đó chưa đủ đâu.
-Vậy lý do là gì.
-Là tôi không thích cậu.
-Gặp tôi lần nào chưa mà nói.
-Chưa. Nhưng tôi biết. Tôi cảm nhận qua cách nói chuyện.
-Này… Ai từng nói đừng dùng suy nghĩ của mình áp đặt người khác. Cảm nhận của Lan bây giờ chỉ là phán xét không có căn cứ. Lan vô lý. Ích kỷ. Bất công.
-Lan nói thế nào cũng được. Nhưng tôi làm gì là việc của tôi.
-Cậu biết tôi là người thế nào mà nói thích tôi.
-Tôi biết thế nào là cảm nhận của tôi. Người ta thấy không được nhưng tôi thấy được.
-Cậu khẳng định như vậy.?
-Tôi chưa bao giờ nhìn nhận sai.
-Cậu tự tin vậy sao.?
-Tất nhiên.
-Vậy nếu tôi không được như cậu nghĩ thì cậu từ bỏ nhé.
-Được. Cứ làm quen, tìm hiểu đi đã.
-Tôi việc gì phải đi làm quen, tìm hiểu mấy đứa trẻ con như cậu.
-Này chị kia. Chị muốn chết à.
-Cậu kém tôi 5 tuổi.
-Kể cả. Kém 20 tuổi. Chị cũng phải nằm bên dưới và gọi tôi là anh.
-Cậu ăn nói cho hẳn hỏi.
-Là chị nói tôi trước.
-Tôi nặng lời với cậu khi nào.
-Chị xúc phạm tôi là trẻ con. Vậy chị người lớn chắc.
-Tôi hơn tuổi cậu.
-Hơn vài tuổi chả nói được điều gì.
-Tôi già hơn cậu.
-Tôi còn chưa biết mặt mũi ngang dọc chị như nào. Nếu chị xấu chị già. Tôi sẽ từ bỏ.
-Vậy mai chúng ta gặp nhau.
-Được.
-Nếu không đúng ý cậu. Để tôi yên đấy nhé.
-Được.
-Ok.
-Vậy mai gặp chỗ nào. Đừng có cho tôi leo cây nữa đấy.
-Tôi hứa.
-Mai tôi phải trực. Chị quá bộ đi lên đây được không.
-Được.
-Vậy tôi gửi địa chỉ. Mai nhé.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN