Nhật Kí Phấn Đấu Của Mẹ Phản Diện
Chương 37
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn đoán xem Y Lam Nhã có cảm giác gì?
Đương nhiên là cô nàng không có cảm giác gì cả, cô ta còn không biết sự kiện này cơ mà! Khi nghe được cô Vu nói: “Hôm nay lớp 1/2 sẽ có hoạt động ngoại khóa”, Y Lam Nhã chỉ nghĩ đó là hoạt động mới được bổ sung thêm vào thời khóa biểu mà thôi.
Ngay sau đó, cô ta nhìn thấy nhiều bức ảnh khác nhau được đăng trên diễn đàn trường học, khoảng khắc đó tựa như sét đánh giữa trời quang vậy, làm Y Lam Nhã cháy đen thui.
Qúy Du tổ chức sinh nhật nhưng không mời cô ta.
Phải biết rằng, Quý Huyền cùng Khổng Ngọc Tình thậm chí cả ông nội Qúy đều cho phép Y Lam Nhã tiếp xúc gần với Qúy Du. Có thể thấy rằng trong lòng của Qúy Du, Y Lam Nhã có một vị trí không hề nhỏ.
Tại sao ư? Câu trả lời rất đơn giản, đó là vì cô bé không biết mẹ mình như thế nào, trong đầu chỉ có một hình bóng mơ hồ.
Từ lúc cô bé có trí nhớ, mọi người trong nhà không ai nói về mẹ cô bé cả, về sau cô bé vô ý thức bị ảnh hưởng tới từ Khổng Ngọc Tình va cả ông bà mình nên cho rằng, mẹ cô bé là một người phụ nữ khó ưa và độc ác.
Từ lúc đi nhà trẻ, cô bé mới nhận ra được, những bạn nhỏ khác cũng có mẹ. Cô bé khao khát muốn có một người mẹ của riêng mình, lại biết được mẹ mình lại là một mụ phù thủy độc ác. Bà nội nói với cô bé rằng mẹ nàng chưa bao giờ chăm sóc cô bé về sau thì đã vứt bỏ cha con cô bé.
Nhưng ông cố lại nói rằng, mẹ cháu yêu cháu rất nhiều chỉ là mẹ gặp khó khăn phải rời đi thôi.
Thế là cô bé lớn lên trong cảm xúc yêu hận lẫn lộn, trong trái tim nhỏ bé non nớt của cô bé có một phần màu đen. Qúy Du không có mẹ, cha thì luôn bận rộn, cô bé chỉ có một mình.
Qúy Du cứ như bị nhét vào cái sừng trâu, dù có đâm vỡ đầu cũng không thể tìm được đường ra, cho đến khi Y Lam Nhã xuất hiện.
Y Lam Nhã khi đó không nghĩ rằng cô ta và Qúy Du có thể gặp lại, hay là có mối quan hệ gì đó với Qúy Huyền. Lần đầu tiên Y Lam Nhã gặp mặt Qúy Du, cô ta thật sự mang theo suy nghĩ muốn động viên cô bé, giúp cho Qúy Du tìm đường ánh sáng chân lý…
Cô ta đã nói với Qúy Du:” Điều ta nhìn tận mắt chưa chắc đã là đúng sự thật, huống hồ con cũng không nhớ rằng mẹ con đã tổn thương con.”
“Với lại, dù mẹ con là người thế nào, chỉ cần cha và con đều vui vẻ với nhau là được, đúng không? Cha con có thể không quá bận rộn,chỉ là không biết chăm sóc con thôi.”
“Con còn nhỏ, con có thể tùy hứng, về nhà nói cha con chơi với con.”
Qúy Du thật ra chẳng hiểu gì đâu, nhưng hôm đó Y Lam Nhã đã chơi với cô bé cả ngày, cô bé rất vui.
Trước khi chia tay, Y Lam Nhã đã nói răng: ” Con thấy đó, cuộc sống còn rất nhiều điều vui vẻ.” Cô ta vỗ đầu Qúy Du nói: “Con hãy tự mình khám phá.”
Khi đó Y Lam Nhã trở thành một soái tỷ cool ngầu trong mắt Qúy Du.
Y Lam Nhã nói rất nhiều đạo lý, Qúy Du không thể nào hiểu hết được nhưng có một câu cô bé hiểu: “Cha có thể không bận rộn.”
Từ đó về sau, Qúy Du dần để ý thấy rằng, chỉ cần cô bé muốn, cha sẽ chơi với cô bé thật lâu, cuộc sống cô bé sẽ có nhiều màu sắc hơn.
Cho nên, Qúy Du vẫn luôn đem Y Lam Nhã trở thành người khai sáng, là người đã mở ra một cánh cửa mới cho mình.
Đó là vì sao, khi Qúy Du biết được trường học mà Y Lam Nhã đang dạy đã đòi chuyển tới đó.
Từ Qúy Du chỉ chịu chơi với Y Lam Nhã, đến Y Lam Nhã tỏ vẻ cô bé nên học bổ túc, từ từ…
Mặc dù ông nội Qúy không thích cái người phụ nữ muốn thông đồng với cháu trai của mình, nhưng mỗi khi ông nói Y Lam Nhã không tốt thì Qúy Du lại mếu máo mắng: “Cô Y nhất định không phải như vậy.”
Vậy nên ông nội Qúy mềm lòng.
Hứ! Đừng tưởng xương cốt ông già cả, ông nhất định sẽ không để cô ta tác oai tác quái.
Trên đây là câu chuyện về tình cảm thắm thiết giữa Y Lam Nhã và Qúy Du…..
Y Lam Nhã đương nhiên biết được, chỉ bằng địa vị của mình trong lòng Qúy Du thôi là cô ta có thể nghênh ngang đi vào nhà. Chỉ cần mẹ của con bé không xuất hiện thì chỉ cần tình yêu của Qúy Huyền với con gái thôi, cộng với trái tim của một người đàn ông, xác suất thành công của cô ta là rất lớn.
Sau đó? Sau đó thì…mẹ của cô bé xuất hiện.
Y Lam Nhã ráng sông sót sau những cú đánh làm sút nửa thanh máu trong khoảng thời gian qua, cuối cùng cô ta đã bị dính đòn sát thương chí mạng.
Sinh nhật Qúy Du mà con bé lại không mời người quan trọng nhất là cô ta????
Y Lam Nhã đau đớn một hồi rồi tới Qúy gia.
Bữa tiệc sinh nhật của Qúy Du kết thúc đẹp, có cha mẹ lái xe tới đón con mình về, có một số cha mẹ không đến được nên Tiêu Vũ đã bảo tài xế đưa về tận nhà.
Sau khi đã tiến toàn bộ khách mời nhí đi hết, Tiêu Vũ quay đầu nhìn cái phòng khách banh tanh bành thì cười há há há…
Qúy Huyền: “Em cười cái gì đấy……” Anh thật sự nghĩ rằng mình hoàn toàn không hiểu Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ vui vẻ mà cảm thán: ” May mà em không phải người dọn!”
Quý Huyền: “……”
Tiêu Vũ chống gậy đi tới cây đàn organ, bắt đầu đánh mấy bài hát vui vẻ…
Đúng lúc Y Lam Nhã tới đây, Khổng Ngọc Tình ra mở cửa, thấy Y Lam Nhã bĩu môi liền giả cười nói: “Ấy, cô Y, sao cô lại tới đây? Hôm nay cô không đi làm sao?”
Y Lam Nhã cười đáp: “Tôi nhớ hôm may là sinh nhật Tiểu Du nên tới đây tặng quà cho con bé.”
Qúy Du ở trong nhà nghe thấy tiếng nói của Y Lam Nhã liền chạy vội ra ngoài, gọi: “Cô Y.”
Y Lam Nhã thấy Qúy Du thì ngồi xổm xuống nói: “Tiểu Du, sinh nhật vui vẻ.”
Qúy Du chạy tới ôm Y Lam Nhã, Tiêu Vũ ngồi ở đàn organ thấy thế thì nói: “Mẹ thật ghen tỵ đó nha.”
Cho nên, Qúy Du không hề do dự xoay người chạy tới ôm Tiêu Vũ, Tiêu Vũ nhìn Y Lam Nhã nhe hàm răng trắng tinh.
“Anh Qúy, đây là quà sinh nhật của Tiểu Du.” Y Lam Nhã cầm theo quà tặng đi vào.
Qúy Du khi này mới nhớ ra cô bé không mời cô giáo, liền nói: “Cô Y, con quên mời cô rồi, con xin lỗi.”
Y Lam Nhã định tỏ vẻ đáng thương thì nghe Tiêu Nhược Quang hỏi: “Chị, tại sao chị lại muốn mời cô?”
Y Lam Nhã: “……” Lại là mi!!!!
Quý Du: “Bởi vì sinh nhật nào của chị đều có cô giáo.”
“Nhưng mà, hôm nay là tiệc sinh nhật của chị với các bạn mà, nếu cô giáo tới không phải kì cục lắm sao?” Tiêu Nhược Quang hỏi.
Tiêu Vũ gật đầu: “Tiểu Quang nói đúng đấy, các bạn con tới đây ăn sinh nhật với con, con lại mời cô Y thì mình cũng phải mời cô Vu nữa? Nếu cả giáo viên và các bạn cũng tới thì, tổ chức luôn ở trường không tốt sao? Tiệc sinh nhật chinh là để con và các bạn cùng chơi với nhau, vui vẻ tươi cười không chịu sự quản thúc! Nếu cô Y tới, con định để cô ấy chơi với ai?”
(Đọc tới đây nhớ hồi trước sinh nhật thằng bạn cùng lớp cũng mới cô dạy Lý tới, nó tổ chức to ai cũng tới hết.🤣🤣🤣🤣 )
Qúy Du ngơ ngác nhìn Tiêu Vũ, lại không thể nói mẹ cô bé sai chỗ nào, khi này Y Lam Nhã cắn răng nói: “Cô Tiêu nói đúng.”
Tiêu Vũ cười hì hì sờ cằm: “Tôi cũng nghĩ vậy.”
Tiêu Nhược Quang nhìn phòng khách hỏi Qúy Huyền: “Cha ơi, tối nay mình ăn ở nhà hả cha?”
Qúy Huyền nhìn phòng khách banh chanh bằng, hơn nữa thấy người làm cũng rất bận rộn dọn dẹp thì nói: “Chúng ta ra ngoài ăn đi! Coi như bữa tiệc riêng của gia đình.”
Y Lam Nhã cười đắc ý, tóm lại lúc này không có đứa trẻ nào khác.
Tiêu Nhược Quang nhìn Y Lam Nhã với ánh mắt khó xử: “Cô giáo của chị cũng đi theo ạ?”
Qúy Huyền sờ đầu nhóc nói: “Chỉ cả nhà chúng ta thôi, tiện thể cho cô giáo nhờ xe đi về nhà thôi.”
Tiêu Nhược Quang vui vẻ giơ tay nói: “Tiệc gia đình, tiệc gia đình,là lá la….”
Đúng lúc này ông nội Qúy từ trên lầu đi xuống, nghe được câu này, nhìn Y Lam Nhã bằng một ánh mắt sâu kín rồi nói: “Vậy mấy đứa đi đi! Ông lão đây xương cốt đã già rồi, một nhà bốn người đi ăn là đủ rồi, ông cố không nên đi theo.”
Y Lam Nhã: “……” Ha hả!
Tiêu Vũ ngồi vào ghế phụ, thẳng thắn cho Y Lam Nhã ngồi ở ghế sau.
Y Lam Nhã lúc đầu không để ý, cho đến khi cô ta thấy Qúy Huyền đưa gậy cho Tiêu Vũ thì mới hỏi: “Chân cô có thể cử động được rồi?”
Qúy Huyền lên ghế lái, Tiêu Vũ quay người lập tức trả lời: “Đúng vậy! Có lẽ bác sĩ khám sai, thật ra cũng chả bị thương nặng gì..” Vẻ mặt cô kiểu “tôi tốt số, muốn không sao thì sẽ không sao. Tê liệt cũng vậy mà đi lại được cũng vậy, chỉ cần muốn là được.”
Quý Huyền: “……”
Y Lam Nhã đã vì vận khí kém cỏi của mình khóc thầm một hồi, cô ta bị dính cái vận cứt chó gì mà lại dính vào gia đình như thế này? Trường học 13 tuy mang có danh là trường quý tộc nhưng thật ra không phải học sinh nào cũng là phú nhị đại, quan nhị đại, quyền nhị đại*,…
(*Con nhà có tiền, có quyền, có thế, có….)
Ngôi trường này được xây dựng ở khu vực ngay khu nhà giàu, không chỉ có nhiều nhà biệt thự gần đó mà còn gần khu ở của quan chức chính phủ.Nhưng đồng thời, nơi này có không ít người dân sống quanh đây, những đứa trẻ chỉ cần có nhà ở khu vực này là có thể đi học ở trường này, trừ khi là cha mẹ không muốn.
Bởi vì phần lớn học sinh là con nhà quan chức, có tiền hơn nữa học phí cao chót vót, chât lượng giáo dục cấp thượng thần, cơ sở vật chất có chất lượng nên mới có danh xưng là trường quý tộc, làm cho không ít nhà có tiền, thậm chí là có quyền đưa con tới đây học.
Y Lam Nhã vốn dĩ đã mang tâm tư muốn được gả vào hào môn rồi,làm mẹ kế cũng được, nhưng ở trường không phải chỉ cần giơ tay là bắt được một con rùa vàng.
Mà chắc gì người ta sẽ để ý tới một cô giáo tầm thường như cô ta, khó khăn lắm mới bắt được Qúy Du, tưởng sắp mở được cánh cửa của cuộc sống mới, ai dè lại bị cướp chìa khóa!!!
Kẻ cướp chính là đôi mẹ con họ Tiêu nào đó từ trên trời rớt xuống, bị liệt mà còn có thể chuẩn đoán sai là cái gì????
“Cô giáo, đến nhà cô rồi.” Tiêu Vũ quay đầu nói với Y Lam Nhã, Y Lam Nhã không vui vẻ xuống xe.
Qúy Huyền đưa gậy cho Tiêu Vũ, Tiêu Vũ xuống xe ngồi ghế sau, nhìn ghế phụ trống không, Y Lam Nhã tức tăng xông.
Khi Qúy Huyền hỏi muốn ăn gì, Tiêu Vũ nói: ” Cá nồi đá*.”
(Cá nồi đá còn được gọi là cá Jinfu. Là một món ăn nổi tiếng trong ẩm thực Hồ Nam. Có nguyên liệu chính là cá trắm cỏ sẽ được ướp với nhiều gia vị chủ yếu là ớt và các thảo mộc bổ dưỡng rồi được nấu bằng một cái nồi đá hoa cương tròn và dày.)
Qúy Huyền hỏi lại: “Tại sao lại ăn món đó?”
“Tạm thời em không thể ăn cá sống hay đồ quá cay.” Tiêu Vũ trả lời.
(Món này có thể lựa chọn cay hay không cay nhé!)
Qúy Huyền: “…..” Phép loại trừ à?
Dù sao thì Tiêu Vũ muốn ăn cái gì, bọn nhỏ sẽ ăn cái đó nên cả nhà quyết định đi ăn cá nồi đá cho bữa tối.
Mặc dù lúc làm lính hầu như chỉ ăn bánh bao và canh đại dương, Qúy Huyền vẫn có thể cho đó là mỹ vị, về sau đổi nghề thành làm tổng tài, anh cũng không có nghĩ phải ăn sao cho đúng với thân phận của mình.
Cầm di động search một hồi, tìm được một nhà hàng chuyên nấu cá nồi đá nổi tiếng thì lăn bánh đi tới đó.
Tới nhà hàng, vì món cá này hơi cay nên gọi thêm một ít thức ăn kèm.
Món cá nồi đá này khá ngon, Tiêu Vũ ăn với tâm trạng vui vẻ, điện thoại kêu ba lần mới để ý.
“A lô?” Tiêu Vũ không thèm xem tên đã ấn nút gọi.
“Tiêu Vũ à? Tôi là mẹ của Tạ Hải Vân đây.” Bà Tạ kiêu căng nói.
Tiêu Vũ: “….Chị có vấn đề gì hay sao mà cứ canh tới giờ tôi ăn cơm là gọi điện thế?”
Bà Tạ: “…..”
“Được rồi! Chị nói đi, có chuyện gì thế ạ?” Tiêu Vũ hỏi.
Bà Tạ liền hỏi: “Vân Vân bị hủy tư cách thi đấu là do cô giở trò phải không?”
“Ôi trời ạ, chị Tạ này, chuyện giữa tôi và con gái chị đã xảy ra cách đây mấy ngày trước rồi, tôi cũng chẳng rảnh đâu mà đi khiếu nại con bé? Tôi còn bận ăn sinh nhật con gái tôi đây này. Nhà bao việc!
Bà Tạ nói: “Vân Vân đã bảo với tôi rằng lo do cô khiến nại nên con bé mới không được tham gia thi đấu!”
Tiêu Vũ cười to: “Chị à, vậy con gái chị có nói cho chị biết là ban tổ chức sẽ không nói cho người bị khiếu nại là ai đã khiếu nại không? Cho nên sao con chị biết được ai khiếu nại nó? Hỏi một chút, con gái chị không thể tham gia giải đấu là do bị đánh trượt hay là không được thi đấu? Dám bắt tôi cõng cái nồi này à? Tôi nói cho chị biết, đây không phải là lần đầu tiên, nếu còn tái phạm là tôi gọi cảnh sát xử lý đấy. Chúng ta đã ngưng hợp đồng bao lâu rồi? Con chị thi rớt lại đổ lỗi cho tôi, chị nên đi khám não đi nhé!”
Bà Tạ: “…..”
*Chú thích thêm
Nồi đá của món cá nồi đá được làm bằng đá hoa cương với hai tay cầm ở hai bên và lớn hơn chậu rửa mặt. Nó tròn và dày và nặng 20 pounds. Trước khi phục vụ, nồi đá phải được đun nóng trên lửa, thời gian này có thể là hàng chục phút đến vài giờ. Sau đó đặt nó lên bếp ga của bàn ăn. Ưu điểm của nồi đá là khi nấu chín sẽ sản sinh các khoáng chất như canxi và kẽm có lợi cho cơ thể con người.
Các gia vị cho món là: gừng, tỏi, hạt tiêu, ớt, bột đậu. Các thành phần này được chế biến riêng trước, sau đó trộn, cho vào nồi đá nóng với nhau, thêm nước dùng, nước dùng là nước hầm xương bà và đun trong vài giờ.
Nguyên liệu chính là cá trắm cỏ và việc lựa chọn nguyên liệu rất công phu.Cá sẽ được phi lê bằng thủ pháp đặc biệt, phải làm cho miếng cá phi lê trông dài và dày, và trọng lượng đặc biệt lớn. (Theo baidu)
Editor hổng thích ăn cá nên đọc thì thấy thèm chứ nhìn hình là hết muốn ăn 😅😅😅😅
🐍🐍Đôi lời của editor: 🐍🐍
#1 Âý, lặn lâu thiệt á, sorry nhé, việc nhà xử xong rồi, lịch đăng sẽ ổn định thôi 🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙆♀️🙆♀️🙆♀️🙆♀️🙆♀️
#2 Thật ra thì Y Lam Nhã không phải ghét Qúy Du chỉ là chị ấy bị tiền tài hắc hóa thôi 🙄🙄🙄🙄🙄
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!