Vật Sở Hữu - Chương 21: Phiên ngoại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Vật Sở Hữu


Chương 21: Phiên ngoại


Vuốt ve mái tóc người yêu, vừa mịn vừa mềm, giống như tính cách của cậu, anh hôn cổ cậu, nơi đó có mùi hương anh đào ngọt ngào, sau đó cậu lại bất đắc dĩ đẩy đầu người kia ra.
” Đừng nghịch, Tần tiên sinh, tụi mình còn phải làm bữa trưa đó “.
Đây là lần đầu tiên cậu nấu cơm, mặc dù nguyên liệu bị chà đạp đến không ra hình dạng, nhưng cậu vẫn ngân nga như cũ, hứng thú bừng bừng.
Người yêu của anh vui vẻ.
Vì vậy anh cũng vui vẻ.
So với tất cả mọi người trên thế giới đều vui vẻ hơn, niềm vui ngập tràn trong lòng.
Tâm trạng hiếm thấy tốt như vậy, còn có Tần Ngọc tựa như ánh mắt trời, điều kiện có được hạnh phúc đã đạt thành, anh thu hoạch được quả ngọt chín muồi.
Ngọt ngào như mật vậy.
Anh dùng tay vén áo cậu lên, từ bên dưới một tấc lại một tấc mò lên trên, nhẵn nhụi mà ấm áp, khiến cho người ta nhịn không được lưu luyến.
” Tần tiên sinh! Anh đừng quậy “.
Những lời này giống như đang làm nũng, trông rất đáng yêu.
” A Ngọc, anh đói “.
” Em đang nấu cơm a, anh như gấu koala đu trên người em như vậy, em ngay cả cắt thức ăn cũng không cắt được “, người yêu than phiền anh.
Nhưng là than phiền đáng yêu.
Anh hừ cười, môi đụng chạm vào gò má người yêu, bây giờ anh thật đói, đói bụng khiến tâm tình anh thay đổi, anh nhìn da thịt trắng nõn trước mắt, đột nhiên rất có cảm giác thèm được liếm một cái, dạ dày vẫn đói, nhưng tinh thần lại được thỏa mãn.
Bây giờ anh muốn ăn người yêu nhỏ của mình.
” Anh muốn ăn sạch em, A Ngọc thân ái của anh “.
” Em nói rồi cơm đang làm! Ăn em không có ngon đâu “.
Anh nhìn người yêu đang dùng điện thoại tra cách nấu món trứng xào cà chua, hẳn là xem xem nên bỏ cà chua trước hay là bỏ trứng trước, dáng vẻ nghiêm túc của cậu. Càng khiến anh đói hơn.
” A Ngọc ăn rất ngon a, hương vị vừa ngọt vừa mềm, anh thích nhất là hôn em, nuốt tính khí của em vào trong cơ thể mình, khẽ hôn nó, trấn an nó, làm cho nó ướt át rồi ủy khuất khóc ra, sau đó anh sẽ liếm sạch sẽ nó, anh muốn yêu thương em, A Ngọc thân ái của anh “.
Anh đẩy người yêu lên ghế salon, cậu thuận theo nằm bên dưới anh, con ngươi xinh đẹp liếc một cái, lại xấu hổ dời đi, hai cánh tay vòng qua cổ Bồi Phong, nhẹ nhàng nói, ” Em còn chưa nấu cơm xong “.
” Nhưng anh đói quá chờ không được “.
Anh không kịp chờ mà hôn lên đôi môi đỏ thắm của cậu, mềm mại mút vào, trêu chọc đầu lưỡi cậu, nhìn dáng vẻ tức giận vì không thở được của cậu.
A, đáng yêu quá.
A Ngọc, em đáng yêu quá, cả người em đều là màu sắc đáng yêu, ngay cả đầu vú cũng là một màu hồng.
” Anh đùng hút “.
Âm thanh cậu có chút ủy khuất nức nở.
” Sao vậy? Không thoải mái sao? “, anh ngẩng đầu lên, miệng ngậm đầu vú cậu, giọng nói có chút mơ hồ.
” Ân thoải mái, nhưng mà “, ngươi yêu nắm chặt tóc anh.
Khó thở thút thít nói, ” Anh đừng liếm em, anh nhanh lên để em làm anh, anh nhanh lên một chút! “.
Nhìn xem, Tiểu A Ngọc quá mức đáng yêu rồi.
Vì vậy anh như ý nguyện được ăn món ngon trước mắt, ăn tới no căng cả bụng, thật sự ăn rất ngon, hương vị ngọt ngào dính khắp thân thể anh, nghe tiếng người yêu thở dốc bên tai.
Lòng xấu của anh lại bộc phát, muốn ghi âm tiếng rên của người yêu, làm chuông báo thức.
” Anh dám ghi âm em sẽ cắn anh! Ừ Ô. “
Cả hai đắm chìm trong tình dục, nặng nề lay động, đạt tới cao trào, cơ thể bị rót đầy bởi dòng sữa nóng bỏng, ” Cắn anh đi, A Ngọc thân ái, anh hy vọng em có thể cắn cổ họng anh, đâm thủng anh, trói buộc anh, anh vẫn là người của em, cầu xin em “.
Mọi thứ của anh đều đến từ người anh yêu.
Anh là vật sở hữu của cậu.
Tần Ngọc nằm nhoài trên người Bồi Phong, đùa giỡn mái tóc của Tần tiên sinh, thắt cho anh một bím tóc nhỏ .
” Tần tiên sinh ~ !! “, cậu níu tóc Bồi Phong không cho anh đứng dậy, ” Anh xấu xa “.
” Sai anh lại xấu xa? “.
Tần Bồi Phong đẩy kính, ” Anh hai lần, em hai lần “.
” Không đúng, là em hai lần! Anh không có! “, Tần Ngọc vừa nói vừa xoa xoa eo, âm hành của cậu còn nằm trong cơ thể Bồi Phong, nơi đó mềm mại ấm áp, bắp đùi săn của Bồi Phong mở lớn, anh xuyên qua mắt kính gọng vàng, mỉm cười nhìn chằm chằm phía dưới của mình.
Tần Ngọc chậm rãi co rút tính khí, hơi thở có chút khàn khàn.
” Anh tự mà động, em hết sức rồi “.
Hết
Hẹn mọi người 8h tối mai đăng truyện mới nhen, love youuu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN