Nhật Ký Của Tú Ông - Phần 55
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
608


Nhật Ký Của Tú Ông


Phần 55


NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 55
Hắn dắt cô gái lên nhà. Cô ấy đã uống chút rượu nên đi vật vờ.
Vừa đóng cửa lại. Cô gái nhỏ nhắn với mái tóc dài buông xuống. Đưa tay vò nó cho rối lên.
Anh có thể cho tôi mượn quần áo được không.
Hắn đang dán mắt vào cô ấy. Tự động gật đầu.
Phòng tắm đâu.
Kia.
Có nước nóng chưa?
Rồi.
Cô ấy đi luôn vào đó. Rồi sau khi đã cởi áo thì thò tay ra.
Lấy hộ bộ quần áo đi.
Hắn lấy một cái áo phông và một cái quần đùi. Sau khi tắm xong. Cô ấy đi ra với bộ quần áo rộng thênh thang. Cái áo dài quá mông nhìn dễ thương ghê.
Sấy tóc đâu.
Kia.
Hắn tiến lại mở tủ lấy máy sấy. Cắm vào ổ điện.
Để tôi sấy cho cô.
Biết làm không.
Biết.
Cô ấy đứng im cho hắn sấy tóc cho. Hắn luồn tay vào mái tóc đã bông lên vì hơi nóng. Mắt nhìn từng đường nét trên mặt người ta. Còn trẻ, đôi mắt khá đẹp. Đôi môi sang trọng. Nhìn dáng dấp như dân chơi chứ không phải hàng.
Nhà em ở đâu.
Hỏi làm gì.
Anh còn biết để nhỡ em làm sao còn báo cho gia đình chứ.
Họ bận lắm. Chả quan tâm đâu.
Cô ấy đưa tay giũ lại tóc cho khô thêm. Rồi quay lại hỏi hắn.
Phòng ngủ đâu.
Kia.
Đi theo tiếng tay hắn chỉ. Cô gái rất tự nhiên đi vào phòng. Ngồi xuống giường. Vỗ đệm. Rồi nằm xuống kéo chăn. May mà hắn vừa thuê người đến dọn dẹp không thì xấu hổ chết.
Hắn tiến lại giường rồi ngồi xuống. Cô gái ngước lên nhìn hắn rồi lại cúi xuống. Mắt lim dim.
Em ngủ đây , anh ngủ đâu.
Ghế.
Cô gái nói chuyện cộc lốc. Có vẻ thô lỗ thiếu tôn trọng nhưng hắn lại thích. Không phải vì cô ta là giống cái, mà vì lâu lắm rồi hắn mới gặp một người bình thường. Không đến với hắn vì nhu cầu xác thịt.
Em lịch sự nhỉ. Anh đã nói anh nhường giường đâu.
Vừa nói vậy cô gái nằm lui vào. Bớt một khoảng rộng cho hắn nằm.
Im lặng và ngủ đi.
Không sợ anh anh làm gì em à.
Trừ khi anh giết tôi. Còn đâu anh động vào. Thì sẽ có người giết anh.
Câu nói như dọa làm hắn bật cười. Nhìn người ta một lúc rồi tủm tỉm đi ra đóng cửa. Bật điều hòa hẳn hoi rồi đi ra ngoài.
Ngủ ngon nhé bé

Cô gái vẫn nằm im không trả lời. Hắn nằm ngoài ghế mà thấp thỏm không ngủ được vì cô gái trong kia. Sáng dậy sớm đi ra mua bát phở ngon cho người đẹp.
Người ta nói con gái xấu nhất khi ngủ dậy. Nhưng với những người đẹp. Thì lúc ngủ hay thức sẽ đều toát lên nét quyến rũ như nhau.
Đang ngáp dài một tiếng thì cô ấy giật mình khi thấy hắn đứng trước mặt. Khuôn mặt hắn rất tươi.
Anh có thể đứng nhìn người khác bằng ánh mắt đó được không.
Em đẹp thì cứ để cho nhìn đi.
Hắn tiến lại.
Dậy đi. Anh mua bàn chải và khăn mặt cho em rồi kìa.
Cô gái nhìn hắn như cảm kích rồi đứng lên.
Nhanh rồi ăn sáng nhé. L
Không phở nở quá là không ngon đâu.
Lại được ăn nữa hả.
Thì khách đến nhà anh phải tiếp đãi cho tận tình chứ.
Cô gái đi vào nhà tắm rồi đi ra bàn ngồi ăn rất tự nhiên. Hắn vẫn để ý người ta rồi hỏi.
Ngon không.
Ngon.
Ăn nữa không. Bên này còn.
Không. Ăn vậy thôi.
Cô ấy vô tư húp bát phở rồi thở ra vì nóng.
Đã quá.
Hắn phì cười vì sự đáng yêu.
Em làm như bị bỏ đói từ lâu lắm.
Đúng thế.
Vậy ăn nữa đi này.
Thôi.
Cô gái đứng lên đi xung quanh nhà xem xét trong khi hắn đang ăn.
Mình anh ở đây à.
Uh.
Anh làm gì?
Anh á. Làm linh tinh thôi.
Linh tinh là gì.
Bảo vệ.
Dạo này lương bảo vệ có vẻ cao nhỉ.
Hắn bật cười dù trong miệng còn đồ ăn.
Em định làm anh sặc chết đấy à.
Ai dám.
Nói mát vậy.
Thật mà.
Anh đi làm vì đam mê thôi. Còn đâu bố mẹ anh lo rồi.
Hắn chém. Giờ muốn lấy lòng người ta ai dám khai thật. Cô gái này công nhận cũng ngây thơ.
Quê anh ở đâu.
Anh ở miền núi xuống.
Bố mẹ làm gì.
Buôn gỗ
À…
Em nhà ở đâu.
Phố Huế
Em làm gì.
Đi học.
Đi học sao lại tới những chỗ đó.
Thích.
Vậy bao giờ về. Anh đưa về.
Tự về được.
Em có tiền không.
Về đến nhà có người trả.
Hắn vẫn cười và muốn níu chân nàng thêm chút nữa.
Hôm nay em nghỉ à.
Nay chủ nhật ông ạ.
À… Anh quên.
Vậy anh mời đi uống nước nhé.
Cảm ơn. Nhưng…
Nàng định từ chối thì nghĩ sao lại gật đầu. Hai đứa nói chuyện khá hợp nhau. Cô gái dễ thương nhưng không dễ dãi. Hắn rất thích. Phải nói là rất rất thích cô gái này.
Anh tên T…hắn định nói tên trong nghề nhưng nghĩ sao lại khai tên thật.
Anh tên Mừng. Em tên gì.
Em tên là Cát Tường.
Cát Tường.
Nàng gật.
Tên đẹp thế.
Bố em bảo đấy là tên loài hoa và cũng là một câu chúc may mắn.
Vậy hả.
Hai đứa ríu rít đến tận chiều tối, tự nhiên không thân mà lại thân. Hắn cả ngày đóng vai một người đàn ông lịch sự đàng hoàng.
-đây là số của anh. Em lưu vào. Hôm nào rảnh. Anh mời em đi chơi tiếp.
Nàng lấy số rồi hẹn.
Anh nháy sang máy em đi. Lát về em lưu.
OK.
Cho em đến cái cây kia thôi ạ.
Hắn đỗ xe cho xuống nàng trước ngõ. Người ta đi vào mà hắn cứ mãi nhìn theo luyến lưu.
Hắn thấy rung động quá. Tự nhiên lại muốn mình trở thành người như hắn từng kể với nàng. Một sóai ca trong câu truyện cổ tích. Tự nhiên lại muốn trở thành người bình thường. Trở thành người trong sạch.
Nhưng giờ hắn không muốn từ bỏ công việc này. Bởi vì hắn chẳng biết làm gì ra nhiều tiền như thế nữa.
Hắn trở về với cuộc sống thường ngày của hắn. Vẫn là cái hẹn với người đàn ông muốn làm chính mình kia. Và vẫn đắm say với cuộc tình chốc lát với họ. Nhưng giờ trong lòng có thêm một hình bóng.
Một cô gái dễ thương mà có chút hồn nhiên. Một cô gái như một tia sáng xua tan màn đêm trong cuộc đời hắn.
Nói ra thì xấu hổ. Nhưng những lúc làm tình với người ta. Hắn lại nhớ đến nàng để cảm giác thăng hoa hơn gấp bội.
Sau mấy ngày xa nhau. Hắn chủ động rủ nàng đi chơi.
-em đang làm gì đấy.
Em đang học bài.
Sắp xong chưa.
Sắp.
Anh đến cổng đón. Mình lên bờ hồ ngồi uống nước nhé.
À…
Nàng ngập ngừng.
Để em xin bố mẹ. Anh đi lùi lên trên chỗ hôm nọ chờ em nhé.
Uh. Anh đợi.
Hắn hồi hộp chờ nàng. Hôm nay hắn mặc cái áo sơ mi trắng quần âu trông điển trai vô cùng.
Trai tài gái sắc lộng lẫy một góc phố. Cô gái của hắn mặc bộ váy trẻ trung và hiện đại. Vai đeo túi xách nhìn cũng biết là hàng không rẻ, tay cầm điện thoại đời mới nhất. Thì cũng đủ biết nàng là con nhà có điều kiện.
Hắn cũng chẳng thua kém với xe hơi và đồng hồ đắt tiền. Sang chảnh như con nhà đại gia.
Hai đứa lúc đầu còn ngại. Nhưng khi nàng bắt đầu tỏ ra thân quen. Hắn chủ động đưa tay níu tay nàng. Để ý xem nàng có phản ứng gì không. Khi người ta ngước lên nhìn hắn với ánh mắt ngại ngùng. Hắn biết hắn đã có được tín hiệu tốt nên nắm chặt bàn tay nhỏ bé. Hai đứa cùng rong chơi khắp còn phố. Kể cho nhau nghe những câu chuyện của mình. Riêng về hắn. Tất cả những chuyện hắn kể. Hầu như đều tránh những thứ nhạy cảm. Hoặc là do hắn bịa đặt ra mà thôi.
Em biết không. Mấy ngày hôm nay anh thấy mình lạ lắm.
Anh làm sao.
Đêm anh ngủ chập chờn.
Sao vậy.
Mơ thấy em.
Nàng nghe hắn nói thì tủm tỉm. Cúi xuống ngại ngùng.
Anh cảm thấy mình rất… Rất…
Hắn ngập ngừng không biết diễn tả cảm xúc của mình ra sao.
Dù mình chưa quen nhau được bao lâu nhưng mà mỗi lúc được bên em. Anh thấy mình như đã quen từ lâu rồi. Em có thấy thế không.
Nàng gật đầu bẽn lẽn. Hắn tủm tỉm. Là hắn rung động thật các bác ạ. Hắn không quan tâm nàng là người như thế nào. Quá khứ ra sao. Giờ hắn lại thấy mình cần phải nghiêm túc. Hắn cũng muốn có một mối quan hệ nghiêm túc dù hắn có vợ rồi. Hắn thơm nhẹ lên tóc của nàng khẽ thì thầm.
Cát Tường. Cho phép anh theo đuổi em nhé. Làm bạn gái anh. Anh muốn mỗi ngày được trông thấy em cười.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN