Cho dù tới bây giờ Trí Nguyên vẫn chưa nhận được một lời xin lỗi nào từ những người đã bạo lực mạng cậu, tuy nhiên, bình yên đối với cậu đã là tốt nhất rồi, cậu cũng muốn nói chuyện với những bạn fans đáng yêu của cậu, đọc được những gì các bạn ấy viết trong lúc chờ đợi, cậu cảm thấy rất biết ơn.
Khi mở điện thoại lên sau bao nhiêu lâu tắt nguồn, chỉ có thể mượn điện thoại của Dương Minh để gọi bảo mình ổn cho ba yên tâm, ngăn không cho ông đi tìm cậu, bây giờ Trí Nguyên mới thấy tin nhắn của Linz gửi cho cậu vào hôm scandal nổ ra.
Tú Anh: Nguyên Nguyên ơi, là giả đúng không? Cậu bị vu oan có đúng không?
Tú Anh: Công nghệ bây giờ tiên tiến lắm, deepfake, AI có thể ghép mặt rất mượt mà đó! Việc này tràn lan trên mạng, cậu bị vu oan có phải không?
Tú Anh: Tớ không tin Nguyên Nguyên là người như vậy, tớ tin tưởng cậu, cậu đừng lo lắng!
Tú Anh: Bây giờ cậu không thể động vào điện thoại đúng không…
Tú Anh: WTF!!!! CẬU VÀ TRƯƠNG TỔNG YÊU NHAU GẦN 9 NĂM RỒI?
Trí Nguyên mỉm cười nói sơ về tình hình cho cô ấy hiểu, cuối cùng vẫn là cảm ơn Cát Anh.
[Trí Nguyên]: Cảm ơn cậu vì đã tin tưởng tớ.
Ba của cậu cũng nghe tin nên rất lo lắng, ông còn định bỏ việc đến tìm cậu nhưng khi đó cậu đang ở trường quay, thêm nữa, cậu ổn, nếu lúc đó gặp mặt cậu sợ mình sẽ để lộ nét mặt mệt mỏi này khiến cho ba lo lắng. Cậu đã luôn là đứa con trai mạnh mẽ chỉ rơi lệ duy nhất vào cái ngày công khai tính hướng với ba, cậu không muốn ba phải lo lắng cho mình.
Ba cậu bảo sắp tới cậu và Nam Thành về nhà để gặp ông, ông có chuyện cần nói.
Đó là chuyện sắp tới, còn bây giờ cậu muốn mở livestream để nói chuyện, dỗ dành những bạn fan của cậu. Livestream vừa được mở, đã có rất nhiều người vào xem, fans của cậu rất mừng khi gặp cậu, tuy nhiên, vết thương đang băng ở dưới mắt khiến cho họ vô cùng lo lắng.
Đến mở camera lên Trí Nguyên mới chợt nhận ra là mình còn đang bị thương ở mặt.
[Nguyên Nguyên ơi, đau lòng vì cậu quá, cậu tổn thương rất nhiều đúng không?]
[Vết thương ở trên mặt là sao vậy cục cưng ơi, cậu làm tớ đau lòng quá.]
[Khoan đã, ảnh chụp ở trước cửa tiệm tạp hoá vết thương này còn đang rướm máu, có phải chủ OP ở cửa hàng tiện lợi kia đã làm gì cậu hay không!]
Trí Nguyên vội vàng giải thích, “Không phải đâu, là mình bất cẩn thôi, mình không đau, sợ bị nhiễm trùng nên mới phải băng lại cho nhanh lành để đóng phim thôi.”
[Trí Nguyên ơi, chúc mừng cậu, chúc cậu hạnh phúc nhé.]
[Thú thật thì cậu và Trương tổng đẹp đôi lắm đó, ảnh ở dưới mưa rất đẹp… thành tâm chúc phúc cho hai người.]
[Cục cưng có chỗ dựa đáng tin cậy rồi, fan mẹ hạnh phúc quá đi mất.]
“Mọi người đã xem ảnh quảng cáo nước hoa mới của mình chưa? Mọi người có thích không? Mình đã làm việc rất chăm chỉ, hy vọng mọi người sẽ thích nó. Cuối tháng này mình sẽ đi tham dự sự kiện ra mắt sản phẩm mới của nhãn hiệu.” Trí Nguyên hớn hở khoe, “Mình đang đóng phim, rất là bận, nhưng bây giờ mình không thể tiết lộ thêm gì, tuy nhiên mình hứa sẽ chăm chỉ. Phải rồi, có thể tiết lộ đây là một vai thử thách nhất với mình từ trước đến nay.”
Các fans của Trí Nguyên như vỡ oà, có người thật sự đã khóc rồi, cứ spam icon khóc bên dưới bình luận mãi. Chẳng ai có thể hiểu nỗi sự mệt mỏi và những gì họ đã phải chịu đựng thời gian vừa qua, bây giờ được thấy Trí Nguyên vui vẻ như thế, kể về lịch trình sắp tới, mọi thứ xem như suôn sẻ nhưng trên gương mặt lại có vết thương khiến họ cứ thổn thức.
Trí Nguyên đọc bình luận của fans, có người kể uất ức với cậu, có người chúc cậu hạnh phúc, chúc cậu làm việc gặp nhiều may mắn, có bạn chỉ khóc, cậu cảm thấy mình cũng có một phần trách nhiệm.
“Cảm ơn mọi người, mọi người đừng khóc, mình yêu mọi người.”
Trương Nam Thành về tới cửa, không tìm thấy Trí Nguyên nên hắn đi thẳng lên phòng. Thấy cậu đang ngồi trước điện thoại, nghĩ rằng cậu chỉ đang xem gì đó nên Nam Thành đột ngột tiến lại, ôm lấy cậu hôn lên tai.
“Cục cưng, sao còn chưa ngủ? Đang xem gì vậy?”
Phan Trí Nguyên cứng đờ người vì vừa sợ vừa giật mình, hai giây sau lập tức dập điện thoại xuống. Người xem còn đang bấn loạn vì sự xuất hiện ở bất ngờ này vậy mà lại chỉ còn thấy một màu đen, loang thoáng còn nghe thấy Trí Nguyên nhỏ giọng nói.
“Em đang livestream, phải làm sao bây giờ!”
[Mẹ nóoo các người, các người làm cái gì! Tôi thích quá, sao con tim rối bời thế này, cho tôi xem với, cho tôi xem nữa!!]
[Giám đốc Thành đẹp trai quá má ơi…]
[Hôn, OMG hôn kìa!]
[Trái tim tôi lại thổn thức rồi!]
[Đoạn tiếp theo đâu rồi? Phải nạp thêm tiền mới được xem sao? Nạp ở đâu!!]
[Phải đăng kí thành viên VIP mới có thể xem đoạn tiếp theo đúng không!]
[Sao… sao mà bấn loạn thế này, chỉ là hai anh đẹp trai hôn nhau thôi mà! Thú thật thì hôm thấy video hai người này hôn nhau bị phát tán, suy nghĩ đầu tiên trong đầu tôi lại là, mẹ ơi kíc.h thích quá, đẹp quá…]
[Ai vừa bình luận đấy? Nhân cách thứ hai của tôi à!]
[Thật sự phải nói couple real họ có chemistry quá đỉnh đi, hoàn toàn khác và mạnh mẽ hơn là couple tự ship đấy và hai người đó vừa ném vào mặt tôi cái gì đấy, áu áu áu tôi luỵ rồi! Tôi muốn xem thêm xem thêm!]
[Fan mẹ đang cảm thấy rất mãn nguyện khi con trai được gả cho người tốt (lại còn giàu và đẹp trai nữa)]
Nam Thành sững sờ, hắn nhìn sang điện thoại rồi lại nhìn sang cậu, “Bây giờ phải làm sao?”
“Em cũng không biết.” Trí Nguyên mếu mặt.
“Nhưng mà… chúng ta công khai rồi, không phải sao?” Nam Thành chợt nhớ ra.
“Cho dù vậy thì bây giờ chưa thích hợp để xuất hiện thế này.” Trí Nguyên lắc đầu, mục đích của ngày hôm nay không thể vì cảnh vừa rồi mà làm lu mờ hết được, anh Trần sẽ mắng cậu mất.
Cậu đẩy Nam Thành tạm tránh sang một bên, vẫy tay chào mọi người rồi tắt livestream sau đó thở phào, “Livestream hôm nay có mục đích cả rồi, nếu anh muốn chúng ta sẽ cùng xuất hiện trong dịp khác, nhé?”
Ngoài mặt đồng ý nhưng thật ra trong lòng của Nam Thành có chút tủi thân và cáu bẳn, tại sao không được xuất hiện trong livestream của Trí Nguyên, tại sao không được cho mọi người biết hắn yêu Trí Nguyên như thế nào? Để từ giờ về sau họ biết người chống lưng cho cục cưng nhà hắn rất to nên đừng dại dột mà động vào.
Nếu đã như vậy, sau này hắn sẽ vờ như lọt vào khung hình để tăng độ nhận diện!
Đang mải mê suy nghĩ, Trí Nguyên đã kéo hắn cùng ngồi xuống giường, vẻ mặt của cậu cực kỳ nghiêm trọng khiến Nam Thành chợt nhớ ra mình vừa đi đâu về. Không cần Trí Nguyên phải hỏi, Nam Thành thành thật nói rõ.
Hắn đã trình bày hết mọi thứ với gia đình, hai bên cũng đã có thời gian suy nghĩ, hắn vẫn giữ nguyên quan điểm của mình về việc cải cách Zeal Group, chọn người thừa kế và kết hôn với một người vợ là nam, những việc giữa Cát Anh hắn cũng đã giải quyết xong êm đẹp. Nếu như gia đình vẫn không đồng tình với cách làm của hắn thì hắn vẫn sẽ chấp nhận từ bỏ quyền thừa kế như hiện tại, bán cổ phần cho người trong gia đình.
Gương mặt của bà nội hắn rất nghiêm trọng, nhưng sau khi nói chuyện riêng với ba, hắn mới biết bà nội đã nhốt mình trong phòng để suy nghĩ rất nhiều sau khi đọc xong bài báo nói về việc ly hôn, cũng như chuyện Cát Anh sẽ kết hôn với người khác. Dĩ nhiên ban đầu bà giận khi hắn tự ý ly hôn, nhưng khi biết Cát Anh đã có thai với tình nhân bên ngoài và cuối năm nay tái hôn bà lại sững sờ.
Bà biết chuyện càng cố ép Nam Thành sẽ càng không nghe theo, đặc biệt là khi những chuyện mà gia đình áp đặt cho hắn chỉ toàn là chuyện không đúng, dù không muốn bà cũng phải thừa nhận là như vậy. Hỏi bà có thấy Nam Thành làm đúng không, thật ra trong thâm tâm bà cảm thấy đúng, nhưng bà vì sự ích kỷ cũng như những tính toán của riêng mình nên đã ngăn cản cháu trai.
Đến cuối cùng, bà nội đứng dậy, chậm rãi cầm túi xách rời khỏi phòng.
“Bà nội thua con rồi, con quá giỏi, con liệu mà đi giải thích với các cổ đông, nếu như thành công thì từ giờ trở về sau Zeal Group sẽ hoàn toàn thuộc về con, con được toàn quyền quyết định tất cả mọi thứ.”
Những lời này là thật, nhưng ở cương vị của một người đi trước lại thất bại nên bà nội vẫn chưa thể nhìn thẳng vào hắn. Hắn nghĩ sau này phải tìm cách làm yên lòng của bà mình trở lại rồi.
Kết thúc buổi tiệc, ba hắn nhờ tài xế đưa mẹ hắn về nghỉ ngơi trước dù bà vẫn còn nhiều lời muốn nói, bởi vì ông biết bây giờ bà không bình tĩnh, nói chuyện không hợp ý với Nam Thành sẽ càng khiến tình hình xấu đi. Nam Thành cũng đã hứa sẽ về để thăm mẹ của mình, tuy nhiên, bà lại bảo.
“Hẹn một hôm gặp nhau.” Bà đảo mắt, “Dắt theo cậu diễn viên kia…”
Nam Thành cố nén nụ cười, dường như là Trí Nguyên làm mẹ hắn thương nhớ rồi, bởi vì nét mặt bà ấy rất trông mong chứ chẳng còn sự giận dữ như trước nữa.
“Mẹ của con dạo gần đây rất thích cậu diễn viên ấy, tuy không nói ra lời, nhưng đang rất chăm chỉ xem phim của cậu ấy đóng còn lên mạng tìm hiểu về thông tin phim sắp ra mắt. Có điều khi ba hỏi thì lại chối, bảo rằng bây giờ không đi làm nhiều như dạo trước nên rảnh rỗi, có gì xem nấy.” Chủ tịch Trương bán đứng vợ.
Lần này thì Nam Thành cười thật, cục cưng của hắn giỏi quá rồi.
Vui vẻ nói vài câu như thế, ba của hắn lại trầm ngâm suy nghĩ, ông vẫn còn khắc ghi câu nói mà trước đây con trai đã từng nói với ông. Từ hôm đó ông luôn suy nghĩ về nó, về cuộc đời của mình, về sự nghiệp mình đang gánh vác.
“Con từng hỏi ba rằng con có làm sai không?”
“Vâng.”
“Con chưa từng làm sai, Nam Thành, theo quan điểm của ba thì là như vậy.” Ông nheo mắt, “Ở tuổi con ba không mạnh mẽ nhiều như thế, ba chỉ có thể cố chấp giữ lấy mẹ của con bên cạnh, ba không có bản lĩnh rời Zeal Group thật sự như ba đã nói. Bởi vì ba không tin vào bản thân, ba chỉ có thể dựa vào Zeal Group để mẹ con không phải khổ cực. Ba và mẹ không môn đăng hộ đối, chỉ có thể bám víu vào nó, để không bị xem thường, để mẹ con không khổ sở.”
“Ba còn phải nhắm mắt cho qua mọi chuyện?”
“Chỉ buộc phải hy sinh niềm tin của kẻ khác mới có thể bảo vệ được mẹ và em gái của ba, ông nội con ra đi quá sớm để lại một mình ba là trụ cột gánh vác, vậy nên ba không thể từ bỏ họ. Khi con ra đời, con như là món quà tuyệt vời nhất của ba mẹ vậy, con giúp mẹ không bị xem thường, con khiến ba hy vọng về tương lai khi mà con có thể cùng ba gánh vác Zeal Group. Nhưng con biết không? Con đã làm rất tốt, nó khiến ba sợ hãi, nhưng ba đồng tình với con. Con đã thay ba làm những gì ba không thể, con rất giống ông nội.”
Nam Thành biết vì mình không quá đặt nặng tình cảm trên Zeal Group mà mình đã may mắn thừa hưởng lại, bản thân luôn muốn làm tốt nhất, vô tình lại khiến ba hắn khó xử. Tuy nhiên bây giờ nghe thấy thế này hắn cảm thấy rất tốt.
“Giám đốc Zeal, ngày mai quay trở lại trụ sở chứ? Zeal Group dạo gần đây không ổn lắm, một mình ba thật sự không thể nào xử lý nổi.”
“Trước đó, có lẽ con sẽ phải nói chuyện với cổ đông một lần sau những tin tức vừa qua.”
“Được, ba giúp con, thời gian qua ba đã quá bàng quan rồi.”
Trí Nguyên lắng nghe hắn kể cậu chỉ cảm thấy may mắn vô cùng vì lời nguyện cầu hàng đêm của mình đã được chấp nhận. Cậu thở một hơi nhẹ nhõm rồi mỉm cười với hắn, hôn hôn lên tay hắn.
“Thời gian sắp tới anh sẽ bận lắm.” Nam Thành xoa tóc cậu.
“Lịch trình tạm ngừng của em sẽ tiếp tục, có thể cũng sẽ bận.” Trí Nguyên gật đầu.
Sắp tới, có lẽ sẽ ít gặp nhau hơn, Nam Thành buồn chán gục đầu vào hõm cổ cậu hôn hôn, Trí Nguyên dù cũng cảm thấy tiếc nhưng cả hai không còn cách nào khác cả, cậu mỉm cười, ôm chặt lấy hắn.
“Tương lai chúng ta còn ở bên nhau lâu dài mà.”
“Ừ, yêu em.”