Đừng Khóc Nhé Em - Phần 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
269


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 33


Đêm hôm đó bên bờ ao ,dưới ánh trăng sáng…Cái ôm của Thái khi nghĩ Hạnh có thai khiến cô cảm thấy buồn cười…thêm vào đó là những rung động của cô về Thái đang dần dần rõ rệt…
Hạnh định chạm vào bờ vai Thái từ phía sau khi anh đang ôm cô,thế nhưng cô lại rụt tay lại ngại ngần…
-Anh bình tĩnh đi,em k có thai
Thái lùi ra nhìn vào Hạnh
-Là sao ,anh k hiểu
-Thục Anh bạn gái của anh cô ấy có thai rồi
-Ai cơ,Thục Anh…có thai
-Phải,trưa nay cô ấy đã tới tìm em và nói rõ rồi ,anh cũng nên tập trung chuẩn bị cho việc kết hôn…chơi vậy đủ rồi…
Thái bật cười lớn,anh ta rút trong túi ra điếu thuốc rồi bật hút…
-Cô ta có thai với ai chứ chắc chắn là không phải anh…nếu cô ta có thai với anh thật thì người đầu tiên cô ta nói sẽ là anh chứ k phải em…
-Cô ấy làm vậy để làm gì,để được gì nếu anh k có qua lại
-Stop ,nghe này hiện tại em là bạn gái anh,chỉ có em,còn Thục Anh anh sẽ tìm cách nói chuyện rõ ràng,anh chỉ coi như em gái nên k có chuyện anh động vào…
-Sao cũng được miễn là anh phải rõ ràng…
-Rồi rồi anh biết rồi,đi ngủ thôi mai phải trở về thành phố rồi…anh thật sự rất mệt mỏi vì đống việc…
Hạnh lúc này cảm thấy thương Thái khi thấy đúng là gương mặt anh khá mệt mỏi…
Tại nhà Thục Anh…
Cô ta ngồi nhìn các mặt báo đều có ảnh của Thái…cô ta cười nhẹ
-Cảm giác của phu nhân chủ tịch thành phố sẽ như thế nào nhỉ,có tiền,có quyền ,có tất cả …
-Mai con mời cậu ta đến ăn cơm nhé
Mẹ Thục Anh hỏi dồn,bố cô nghe thấy quát lớn
-Mời gì mà mời,giờ nó ở chức vị nào rồi bà nghĩ mời mà dễ sao,hơn nữa nó không thích con nhà mình đâu,đừng có mơ gì nữa
-Bố k biết gì về chuyện của con,con và anh ấy…
-Nó nói rõ chỉ coi con là em gái cho bố nghe rồi,tập trung vào sự nghiệp đi ,theo đuổi một người k yêu mình là ngu ngốc con à…
-Bố nói gì con cũng sẽ k thay đổi mục tiêu của mình đâu ạ,con hứa danh dự con sẽ lấy dc người đó làm chồng…
Buổi sáng mùa hạ,gió man mát cùng vài ánh nắng sớm mai…
Trên chiếc xe sang lướt qua con đường làng…Thái nắm tay Hạnh ngồi trên xe rồi khóc khẽ hôn nhẹ lên bàn tay cô rồi nở nụ cười tươi…Hạnh ngại đỏ đôi má khẽ cúi đầu…
Thái ngân nga hát với vẻ mặt rất yêu đời
“ Nếu anh gặp em từ đầu …có lẽ đã không ai qua bể dâu,nếu anh được sống từ đầu vẫn muốn bên em như thời thơ ấu…”
Lời hát của Thái cứ khiến cho Hạnh suy nghĩ mãi rằng người đàn ông này cứ như đã quen cô từ lâu lắm rồi vậy,cảm giác rất gần gũi thân thuộc…
Tại Sài Gòn
Sau khi mất đi đứa con Yến cứ như kẻ mất hồn,cô ta ngồi thẫn thờ bên cửa ,ánh mắt suy sụp…Hùng đi về nhìn thấy Yến như vậy anh ta rất chán ngán…anh ta đi qua Yến như k thấy cô
-Anh đứng đó,anh đi đâu cả đêm k về
-Anh đi uống rượu,say ngủ lại quán luôn,em k tin thì cứ cho người đi điều tra đi
-Anh…tôi đang thế nào anh biết không,tôi đang rất suy sụp anh hiểu không?
-Thật sự thì anh chẳng hiểu em thế nào,con mất đã mất rồi em muốn thế nào nữa,cứ dằn vặt đờ đẫn như vậy thì em tự đánh mất đi bản thân em thôi…
Yến đứng dậy nhìn Hùng…
-Bác sỹ nói rõ trong máu của tôi hôm đó có thuốc ph.á thai…tôi hỏi cô giúp việc hôm đó đưa sữa cho anh,anh đã dở trò phải không?
Thái giật mình ánh mắt láo liên
-Em làm sao vậy,giờ em nghi ngờ chuyện này hay sao,em nghi anh bỏ độc em à,em nghĩ gì vậy…
-Tôi đã suy nghĩ cả đêm,rốt cuộc là anh đang có ý đồ gì đúng không,anh lấy tôi để mở được công ty thôi ,anh lợi dụng tôi thôi có đúng không?
-Anh k muốn tranh cãi với em nữa…
Hùng đi vào nhà đi thẳng lên cầu thang,Yến chạy theo tóm tay
-Anh đứng lại đó
-Em điên à
Anh ta hất tay khiến Yến mất tư thế k đứng vững ngã lộn từ cầu thang xuống ,đầu đập xuống nền rất mạnh…
Hùng nhanh chóng chạy xuống đỡ thì thấy Yến co giật,anh ta định bế cô lên đi viện nhưng rồi lại khựng lại và suy nghĩ
“ Cô ta đã biết chuyện thì sớm muộn cũng tra ra,giờ cô ta chết đi có lẽ tất cả sẽ êm đẹp…tài sản của cô ta sở hữu sau hôn nhân mình sẽ quản lý có tất cả”…
Hùng khẽ ôm vợ rồi siết chặt khiến Yến chỉ kịp ú ớ mắt trợn lên rồi cứ nhìn Hùng trừng trừng…
Tại nhà hàng của Hạnh
Cơn mưa giông kéo tới,Hạnh nhìn ra bầu trời bên ngoài sấm chớp lớn,điện bỗng dưng bị cắt,lúc này trong nhà hàng chỉ còn cô và gã quản lý…trời tối om Hạnh mở đèn điện thoại soi đúng lúc thấy gương mặt gã quản lý đứng ngay phía trước…hắn cười khẽ rồi kéo t.ụ.t q.u.ầ.n xuống ngay trước mặt Hạnh mà ngay lúc này mất điện,trong quán không có ai khác ngoài Hạnh và hắn…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN