Hai Kiếp Đều Là Anh - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Hai Kiếp Đều Là Anh


Chương 10


”Reng ”

” Nói.”

” Thưa Lãnh tổng, Khuynh Đề tiểu thư đi khỏi khách sạn rồi ạ.” Tổng quản lý Ngô trả lời.

” Được rồi, cám ơn ông. Chi phiếu năm mươi vạn tôi đã gửi ở quầy lễ tân,
ông cứ đến lấy.” Lãnh Thế Thiên lười biếng nói thêm, cúp máy.

Anh láy xe quẹo về hướng Lãnh gia.

Lúc chiều anh mở nguồn điện thoại, trợ lý Vinh đã điện tới nói tổng giám
đốc Lâm bên ngành điện tử đã quỳ trước cửa Lãnh thị đã hơn ba tiếng, chỉ vì muốn xin lỗi anh. Anh cười khinh miệt, bảo không tiếp.

Trợ
lý Vinh còn nhắc, chị anh – Lãnh Hạ Kiều ” đại nhân ” bảo mẹ anh muốn
anh tối nay về ăn cơm hợp mặt, nếu không về sẽ từ anh.

Anh biết
rõ tính mẹ mình, bà nổi tiếng bướng bỉnh từ lúc còn trẻ. Có lẽ vì cha
anh quá nuông chiều bà từ lúc mới yêu, nên sinh ra bà được tính thẳng
thắng, không thích nịnh bợ, có sao nói vậy, có lẽ một phần tính cách đó
chị anh lại giống bà.

Anh có khi một tháng không bước về Lãnh
gia, một phần vì về chỉ nghe mẹ mai mối cho anh từ cô tiểu thư này, sang cô tiểu thư khác, làm anh nhức cả đầu. Còn cả bà chị tính cách con
trai, đến giờ vẫn chưa chịu lấy chồng. Anh không thể tin được, cha anh
lại có thể sống được trong ngôi nhà đó.

Nhắc đến mẹ anh luôn làm mai mấy cô tiểu thư gia đình môn đăng hộ đối cho anh, anh lại thở dài.
Anh chỉ muốn cưới một người anh yêu, người vợ của anh phải chính tay anh lựa chọn, không cần gia đình ngang hàng với gia đình anh. Chỉ cần cô
yêu anh, chấp nhận tất cả khuyết điểm của anh, dù gia thế nghèo hèn cũng không là gì.

Anh chợt nghĩ đến Khuynh Đề, cô gái nhỏ nhắn kiều
mị hôm qua làm anh điên đảo. Đã trở thành người phụ nữ của anh rồi còn
chối bỏ, anh chưa từng hề mất mặt đến như thế. Anh muốn đem cô buột chặt bên mình, nhưng anh còn quá nhiều việc để làm trước khi đem cô về bên
anh.

Anh sẽ để cô tự do một thời gian, trước khi bắt đầu anh
cướp cô đi. Anh đang cố gắng sắp xếp công việc ổn thỏa một cách nhanh
nhất, sẽ mất một tháng hơn để xong tất cả việc.

” Khuynh Đề hãy đợi đó, anh lần này không buông em ra đâu.” khóe miệng anh nâng lên
đường cong đẹp. Thứ anh muốn luôn phải có được trong tay, kể cả cô.

Anh đạp chân ga. Chiếc Ferrari đen với tốc độ cao lướt thẳng vào màng đêm.

20 phút sau.

Anh bước đến cửa Lãnh gia đã nghe tiếng Lãnh Hạ Kiều vang lên.

” Quý tử của cha mẹ về rồi kìa, hừ.” Lãnh Hạ Kiều ngồi hai chân bắt chéo, khoanh tay liếc thằng nhóc đáng ghét này.

” A Thiên vào đây ăn nào, Crystina đang đợi con nãy giờ.” Ngọc Tử Quỳnh
mừng rỡ, kéo tay con trai yêu quý vào bàn ngồi cạnh Crystina.

Crystina vui vẻ, nắm tay anh ” Thế Thiên, lâu quá không gặp.”

Cô là người Mỹ, đôi mắt xanh như biển, mái tóc vàng óng mượt xoăn dài đến
lưng, đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt trắng hồng. Cô có thân hình nóng bỏng,
khiến tất cả chàng trai vừa gặp thèm muốn, nhưng anh lại không.

Năm anh 18 tuổi du học sang Mỹ, lần đầu tiên cô gặp anh ở trường đã bị
tiếng sét ái tình với anh. Cô và anh bắt đầu quen thân, giúp đỡ nhau rất nhiều trong việc học, tình cảm của cô một ngày lớn dần, nhưng anh luôn
xem cô chỉ là bạn. Cô biết gia thế anh ở nước rất lớn, gia đình cô ở Mỹ
cũng thuộc tầng lớp thượng lưu, cha cô là ông trùm dầu khí Mark Jones.
Cô nhờ cha mình hợp tác với gia đình anh, nên hai gia đình đến giờ xem
nhau như bạn bè thân thiết.

Dù cô biết bốn năm anh du học, anh
không có để ý hay yêu cô gái nào. Cô cũng thử yêu vài anh chàng khác,
anh luôn cười chúc mừng, nhưng cô lại nhận ra mình luôn để ý đến anh chứ không phải người yêu cô, nên cô chia tay. Cô luôn ôm ấp hy vọng một
ngày nào đó anh sẽ suy nghĩ khác về mình, sẽ để ý đến cô. Suốt chín năm
nay, cô luôn chưa một lần thôi hy vọng.

Một năm cô sẽ bay đến
thành phố A này một lần, sẽ ở lại Lãnh gia làm khách 1-2 tuần. Nói là
thăm gia đình Lãnh gia, nhưng anh mới chính là nguyên nhân cô về đây. Cô muốn cho anh biết mình nhất kiến chung tình với anh. Cô học nấu những
món ăn anh thích, học luôn cả nghành kinh doanh khô khan này chỉ mong có thể giúp được gì cho anh.

Cô có thúc đẩy ba mình đến ngỏ lời với Lãnh gia, nhưng anh luôn từ chối, nên cô chỉ có thể đợi và đợi.

Lãnh Thế Thiên mỉm cười nhìn cô ” Em đến khi nào? ”

” Từ tối hôm qua, nhưng em điện thoại mãi cho anh không được.”

” Hôm qua anh có hội nghị nên tắt nguồn điện thoại. Tối về đến nhà, mệt quá nên anh ngủ quên mở máy.” Anh biện lý do.

Cô không nghi ngờ, cười thật tươi, gắp cho anh một miếng cá bỏ vào chén ” Anh ăn nhiều vào nhé, nay em xuống bếp phụ bác gái, có gì anh đừng
chê.”

” Ai da, là do con nấu hết, chứ bác đây có làm gì đâu.”
Lưu Tử Quỳnh lên tiếng, bà cũng rất muốn cô gái này làm con dâu mình,
không hiểu sao con trai bà vẫn chưa chịu con gái người ta. Tối nay bà
phải nói chuyện với anh một tí mới được, hừ.

” Thôi, cả nhà ăn đi. Đợi thằng nhóc này lâu quá đồ ăn nguội cả rồi.” Lãnh Thế Hoàng lên tiếng.

” Đúng đúng a.. đợi em, chị đói meo cả rồi.” Lãnh Hạ Kiều liếc anh.

***

Ăn xong anh bước lên phòng mình tắm rửa rồi ngủ một giấc, ngày mai anh phải bay sang Pháp họp cuộc hội nghị quan trọng.

Anh vừa tắm ra đã nghe tiếng gõ cửa, tiếng mẹ anh đã vọng vào.

” A Thiên, mẹ vào được không? Mẹ muốn nói chuyện với con một chút.”

Anh mở cửa cho mẹ vào, ngồi xuống lau đầu tiếp ” Mẹ muốn nói về chuyện con và Crystian đúng không?”

” A Thiên.. con biết Crystina nó..” Bà mở lời.

Anh cắt ngang lời mẹ, giọng nói đầy mệt mỏi ” Mẹ, con chỉ xem cô ấy như em gái trong nhà. Mẹ hiểu mà, nếu con muốn cô ấy, thì đã lâu rồi chứ không phải đến tận bây giờ.”

” A Thiên.. con đến khi nào mới cho mẹ
đứa cháu ẵm bồng tuổi già đây. Con và chị con đến khi nào mới hiểu được
nỗi lòng ba mẹ đây, con biết hai ta đâu có sống được bao lâu nữa.. ”
Thằng nhóc này đã 27 tuổi rồi còn chưa chịu đem con dâu về cho bà, thì
đến khi nào đây, haizz.

” Mẹ hãy cho con thời gian.” Anh cười khỗ.

” Con.. thật là. Mẹ cho con thời gian một tháng, phải đem con dâu về đây
cho mẹ. Nếu không có đừng trách sau mẹ từ mặt con.” Bà đóng cửa lại,
vừa bước đi vừa suy nghĩ sẽ đến cô tiểu thư nhà nào xem mặt đây. Bà biết chắc con trai bà sẽ vùi đầu vào công việc, chứ không kiếm người yêu.

***

Mặt trời chiếu sang vào Lãnh gia, xung quanh tạo nên cảnh tượng thật đẹp.
Tòa biệt thự của Lãnh gia pha trộn giữa kiến trúc hiện đại Trung Quốc và châu Âu, xung quanh có cả vườn hoa xinh đẹp, bên hông còn có hồ bơi
lớn, có cả khoảng sân rộng để đánh golf hay đua xe thư giản. Tòa biệt
thự màu kem sữa ấm áp này là một tay Lưu Tử Quỳnh thiết kế và chỉ đạo
xây dựng, bà lúc trẻ từng học ở trường đại học Kiến Trúc, biệt thự này
là thiết kế mơ ước của bà, Lãnh Thế Hoàn chồng bà là người thực hiện ước mơ đó.

Crystina cô sang sớm đã thức dậy sớm, phụ Lưu Tử Quỳnh
làm bữa ăn sáng cho gia đình. Dù nhà có nhiều người làm, nhưng bà lại
thích tự mình nấu ăn cho gia đình thưởng thức hơn. Bà dù sao không phải
tiểu thư nhà giàu, bà lúc trẻ chỉ là đứa con gái của gia đình làm nông,
rồi gặp Lãnh Thế Hoàng, qua bao khó khăn mới được đến với nhau. Bà luôn
trân trọng những giây phút đầm ấm bên gia đình này.

Lãnh Thế
Thiên bước xuống cầu thang, anh bận bộ vest xanh đen, mái tóc không vuốt keo, bồng bềnh, nhìn anh thật lãng tử. Trên tay còn một bộ hồ sơ công
việc đang dỡ dang, anh lướt ngang từng công văn trong hồ sơ, thật hỗn
độn.

Crystina nhìn anh không khỏi chớp mắt. Anh thật rất đẹp, vẻ đẹp của người đàn ông thành thạo, trong đó có chút yêu nghiệt, cũng có
nét rất lạnh lùng, làm tim cô đập nhanh vài nhịp, nhìn anh bao nhiêu lần cũng không chán.

Lưu Tử Quỳnh thấy anh mới sáng sớm đã vội vội
vàng vàng, không khỏi tức giận ” A Thiên ngồi xuống, có một bữa chủ
nhật mà con cũng đi làm là sao?”

Anh nhìn đồng hồ còn 20 phút
để ra sân bay, nhưng lại không muốn ngồi ăn. Công văn đang còn sai sót,
anh phải chỉnh sửa lại trước khi họp hội nghị lúc 8 giờ ” Con có hội
nghị bên Pháp, bây giờ con phải ra sân bay.”

Bà chợt nghĩ ra kế hay, nháy mắt nhìn Crystina, cười tươi ” A Thiên, con dẫn theo
Crystina đi, coi như đi theo học hỏi, dù sao Crystina con sau này cũng
phải nhận chức giám đốc công ty gia đình sao?”

Crystina như được mở cờ trong bụng, nhìn bà gật đầu ” Dạ, vâng bác.”

Lãnh Thế Hoàng ông nãy giờ im lặng cũng lên tiếng ” Ba thấy cũng tốt, dù
sao tập đoàn Lãnh Phong và Gold River cũng là đối tác thân thiết, chuyến đi này cũng tốt cho con bé học chút kinh nghiệm.”

Anh thở dài, nhìn đồng hồ. Ba anh đã lên tiếng quyết định, vậy anh cũng phải nghe theo.

” Cũng được, Crystina em lên phòng chuẩn bị đi, chuyến công tác này một
tuần lễ, còn 10 phút cho em chuẩn bị đồ.” Anh nói xong, bước ra xe trợ
lý Vinh đang đợi sẵng.

Cô gật đầu, cười tươi. Chạy lên lầu chuẩn bị những bộ đồ sexy nhất, cô thật sự trong một tuần này phải quyến rũ
được anh, không thì ba cô sẽ bắt cô về Mỹ lấy người khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN