Chị Em Thù Hận
Chương 37
Abbie cảm thấy hai chân rã rời và lòng dạ bồn chồn . Nàng rùng mình , không phải vì khí trời mát trên sa mạc , mà do thần kinh cuả nàng . Ít nhất là lần thứ mười , nàng phủi một hạt bụi tưởng tượng trên bộ lông màu trắng mượt như xa tanh cuả con Cuồng Phong , và kiểm tra các móng đen đánh bóng cuả nó trong khi chờ người ta gọi hạng ngựa đực giống vào thi.
– Tới nơi rồi , Ben . Con Cuồng Phong phải thắng . Nó nhất định phải đoạt giải . Tôi không thể nào chịu nổi nếu Rachel đoạt giải mang đi.
– Nó sẽ thắng , mẹ ạ- Eden chồm tới vuốt cổ con ngựa- Con biết thế nào cũng thắng . Nó là con ngựa đẹp nhất từ xưa đến giờ.
– Chỉ vẻ đẹp thôi không làm cho một con ngựa đực giống trở nên vĩ đại , cháu ạ- Ben nghiêm nghị lên lớp ,- Nếu con Cuồng Phong đoạt giải này , cái đó chứng minh được gì ? Rằng nó có can đảm , có sức chịu đựng và có quyết tâm ? Không , chỉ có sân đua ngựa , và chỉ sân đua ngựa mà thôi , mới biểu lộ hết giá trị cuả nó . Cuộc thi này chỉ là một cuộc thi đua sắc đẹp , không hơn không kém.
– Tôi không cãi làm gì . Nhưng nếu nó đoạt giải ở đây , và đến mùa hè chúng ta cho nó dự thi chạy đua , chúng ta có thể được cả hai.
– Con dám cá nó chạy nhanh hơn bất cứ con ngựa nào trên thế giới- Eden nói.
– Ben và con đi kiếm chỗ ngồi không tốt hơn sao ? Con phải ngoan ngoãn và ngồi gần bên Ben . Hứa đi !
– Còn hứa.
Abbie nhìn theo , và ý thức được nàng sắp sửa đối đầu trực tiếp với Rachel lần đầu tiên , trên con ngựa đực giống cuả nàng thi đua với con ngựa đực giống cuả cô ta . Nàng phải thắng . Nàng không thể thua cô ta lần nữa.
Cuối cùng , hạng ngựa đực giống được kêu ra dự thi . Abbie dẫn ngựa về phiá cửa ra sân . Con Cuồng Phong vọt qua trước mặt nàng , như một ngọn lửa trắng di chuyển , cổ cong lên , bờm và đuôi phất phới . Con ngựa vào sân trước nàng; Abbie biết mọi người đang theo dõi và nghĩ rằng nàng đã để cho con ngựa lồng lên . Nhưng sởi dây dẫn chưa căng hết mức thì con ngựa đực giống đã quay lại cạnh nàng và chồm lên trên hai chân sau.
Khi nàng nghe tiếng tán thưởng rộ lên trên các khán đài , Abbie mỉm cười . “Cuồng Phong , công chúng là cuả mày . Mày hãy làm cho họ để ý đến mày” . Nó bước theo nàng , trong khi cả hai đi về phiá vòng ngoài sân đua có hình bầu dục . Nàng biết cả hai bày ra một cảnh tượng rất đẹp vào mắt người xem : một con ngựa bạch cao , và một thiếu phụ tóc đen nhỏ nhắn . Và nàng biết con Cuồng Phong yêu thích tiếng ồn cùng sự chú ý cuả đám đông . Đám đông càng hoan hô , nó càng sống động , và bốc lửa như chỉ có giống ngựa Ả Rập mới được vậy.
Abbie kìm con ngựa lại cách một khoảng , sau một con ngựa giống khác , để chờ tất cả ngựa dự thi vào đủ trong sân . Việc chấm thi chỉ bắt đầu sau khi cưa? vào sân đóng lại . Nàng nhìn về phiá khán đài , nơi Ben và Eden có lẽ đang ngồi . Ở hàng ghế thứ mười trên cao , mtộ cánh tay nhỏ bé đang vẫy . Mỉm cười , Abbie bắt đầu chú ý trở lại vào Cuồng Phong , nhưng có một cái gì- Một cử động hay tiếng động ở hàng ghế phía bên phải cuả nàng- Làm nàng phân tâm.
Nàng choáng váng nhìn thấy Mac Crea đang nhìn nàng đăm đăm . Các khuôn mặt xung quanh đều mờ đi , chỉ khuôn mặt chàng là rõ rệt . Chàng làm gì ở đó ? Tại sao chàng đã trở lại ? Quay ngang , chàng nhìn về hướng Ben và Eden đang ngồi . Abbie cảm thấy tim nàng đập thình thịch.
Đúng lúc đó , người đàn ông ngồi cạnh Mac Crea chồm tới và khiến nàng chú ý . Abbie nhận ra mái tóc bạc đặc biệt ấy . Lane và Rachel đang ngồi đó với chàng.
– Cửa vào đã mở- Người xướng ngôn nói , tiếng nói vang lên trên hệ thống truyền thanh công cộng- Việc chấm thi hạng ngựa đực giống bắt đầu ngay bây giờ . Các giám khảo yêu cầu cho ngựa đi bước một dọc theo hành lang.
Abbie dẫn Cuồng Phong đi bước một dọc theo thanh ngang ở sân , để nó trưng bày các chân dài và bước đi êm ái cuả nó . Con ngựa giống đã sẵn sàng , nhưng nàng thì chưa.
Đã bao nhiêu lần Ben bảo nàng đừng nhìn khán giả ? Phải tập trung vào con ngựa.
Cuộc trình diễn bắt đầu : cho đi bước một , rồi chạy nước kiệu , và đứng yên trên bốn chân , đuôi cong lên , tai vễnh lên , cổ dang ra , trước hết đứng chung , và sau đó từng con một . Cuộc trình diễn hình như bất tận , làm mọi người đều căng thẳng thần kinh.
Cuối cùng , máy phóng thanh loan báo :
– Các giám khảo đã lấy quyết định . Các người có thể cho ngựa thư giãn trong khi cộng điểm.
Liền tức thì , Abbie bước đến cạnh con ngựa giống và lơ đễnh chà xát vai nó . Hai chân nàng run rẩy và bụng gò lên thành từng cục . Con Cuồng Phong quay đầu lại nhìn nàng như là hỏi : “cô có bình an không ?” Nàng muốn úp mặt vào cổ nó và khóc- Vì hy vọng hay vì nhẹ nhõm cũng chẳng biết nữa . Nàng đứng tại chỗ , cố che giấu sự lo lắng trong khi chờ kết quả.
Mấy phút trôi qua quá chậm trong khi Abbie cùng mọi người chờ nghe điểm cuả các giám khảo . Khi người xướng ngôn loan báo đã có kết quả , tiếng ồn ào xẹp xuống chỉ còn một tiếng rì rầm . Trước khi loan báo tên ngựa đoạt giải quán quân và quán quân dự bị , anh ta bắt đầu đọc tên các con ngựa được xếp hạng trong mười con đầu , và trước hết giải thích rằng cả mười con đều được xếp hạng ngang nhau , bất kể thứ tự gọi tên trước hay gọi sau.
Bảy con ngựa giống được kêu tên rồi tám , mỗi tên được đám đông hoan hô và huýt sáo ầm ĩ . Và sau mỗi tên , Abbie nín thở , vì nàng muốn được giải nhất quá sức , nên không chịu bằng lòng với danh dự được xếp vào hàng mười con ngựa đẹp nhất.
– Kế đến là số bốn năm bảy :Cuồng Phong !- Abbie sững sờ , trái tim nàng muốn rụng xuống tận chỗ bao tử- Do chủ nhân và vừa là người huấn luyện , bà Abbie Hix , trình diễn.
Mắt nhòa lê , nàng dẫn Cuồng Phong ra khỏi hàng , tai chẳng nghe thấy tiếng hoan hô cũng như vài tiếng chê bai . Họ đã thua .
Thậm chí nàng không nhớ đến lễ phát huy chương và chụp hình . Nàng không nghe tên con ngựa được chọn làm quán quân dự bị . Nàng không nghe gì cả cho đến khi xướng tên con ngựa quán quân.
– Quán quân năm nay là con ngựa mang số ba năm tám , Sirocco !
Abbie ra khỏi sân thi , càng nhanh càng tốt; nàng không thể nhận các lời khen thưởng của người khác . Đối với một số người , được xếp vào hạng mười con ngựa đầu là tốt rồi , nhưng với nàng thì không… không bao giờ . Cả đời nàng , nàng đã bị thua Rachel . Nàng không chịu được vị đắng cay trong miệng nàng.
May thay , Abbie có được mấy phút ở trong chuồng với con Cuồng Phong để lấylại bình tĩnh trước khi Ben và Eden đến . Thất vọng có cay đắng đến mấy , nàng không thể lộ cho đứa con gái còn nhỏ thấy nàng dao động đến thế nào trước sự kiện con Cuồng Phong chỉ được xếp hạng.
Abbie chưa bị cái gì làm cho khó chịu bằng khi nhìn vào cặp mắt ướt lên cuả Eden và gắng gượng mỉm cười . Nàng chỉ muốn khóc với con gái mình.
– Đã đến lúc cả hai tới đây . Con ngựa và tôi đang chờ.
– Con không quan tâm đến lời nói cuả người ta . Cuồng Phong là ngựa tốt nhất cả thế giới này- Môi dưới cuả Eden rung rung.
– Nó là “một” trong những con ngựa tốt nhất .- Abbie cẩn thận nhấn mạnh- Và nó có một huy chương để làm bằng chứng . Lại đây giúp mẹ ghim lên ở chuồng cuả nó để ai đi ngang qua cũng có thể thấy.
Nàng bắt đầu ẵm Eden ra khỏi tay Ben , thì bắt gặp đôi mắt ông . Nàng biết ông nhìn suốt qua câu nói giả dối cuả nàng.
– Cô hãy nhớ lời tôi đã nói.
– Tôi biết . Cuộc thi này không chứng tỏ được gì cả- Nàng gật đầu.
– Trong một cuộc đua ngựa , không có thắc mắc gì về con ngựa nào thắng giải . Nó phải là con ngựa vượt qua lằn ranh đến trước nhất . Ở Ba Lan , hồ sơ trên đường đua và các con cuả nó mới chứng tỏ giá trị của nó về mặt gây giống . Ở đây lẽ ra phải bắt chước bên đó.
– Tôi biết.
Cũng như nàng biết càng ngày càng có nhiều nhà nuôi ngựa giống bỏ rơi các cuộc thi ngựa đẹp và xoay qua cho ngựa cuả họ chạy đua để thử nghiệm giá trị bầy ngựa cuả họ , như những người nuôi ngựa giống ở châu Âu và Trung đông đã làm từ mấy trăm năm nay . Nàng bồng Eden lên , đưa cái huy chương cho nó , và giúp nó gắn lên trước cửa chuồng.
– Chúng ta đi ăn cái gì nhé ?- Nàng lau nước mắt còn đọng trên má Eden và đề nghị.
– Con không đói- Eden nói , môi vẫn còn trề ra.
– Ngay cả một ly kem có sô- Cô- La , trên mặt rãi kem xốp và mấy trái xơ- Ri , cũng không ăn được sao ?- Abbie liếc con gái , biết rằng nó không thể không bị cám dỗ , vì khoái ăn ngọt.
– Nguyên cả một ly… cho một mình con ?
– Cả một ly , để ăn mừng.
– Ông nghe không , Ben ? Cháu được cả một ly cho riêng cháu , và cháu khỏi chia cho ai cả.
– Phải là một đứa con gái thật lớn , mới ăn hết một ly kem một mình.
– Nhưng cháu càng ngày càng lớn.
– Con chắc là vậy rồi . Và một đứa con gái lớn như con , không cần bắt ai bồng- Nàng đặt Eden xuống đất.
Trong khi rời chuồng và đi ra bãi đậu xe , Eden đi một bên Abbie hai tay đánh đàng xa như không có gì lo lắng cả , nỗi buồn cũng tiêu tan trước triển vọng sắp được ăn ngon miệng . Abbie ganh tị với khả năng quên hết buồn lo ấy . Ở tuổi Eden , nàng cũng vậy . Bất hạnh thay , nàng đã qua khỏi tuổi vô tư ấy từ lâu.
Vì đám đông còn lảng vảng trước chuồng ngựa đực giống , Abbie phải đi chậm lại . Nàng không để ý mấy đến các tiếng kêu lên vì vui thích và các lời chúc mừng đang được trao đổi giữa các người xung quanh nàng , chỉ chú ý giữa cho bộ ba không bị lạc nhau bởi đám đông . Đột nhiên , nàng thấy mình đối diện với Rachel.
Sau vẻ ngạc nhiên ban đầu , gương mặt Rachel trở nên điềm tĩnh , thản nhiên và hiu hiu tự đắc.
– Cô về sớm thế ?
Abbie trân mình vì biết cô ta hỏi có ẩn ý là nàng về nhà gấp để liếm vết thương , nàng càng giận hơn vì cô ta đã đoán đúng.
– Chúng tôi có tổ chức một tiệc mừng nhỏ ở chuồng ngựa giống . Cô có vui lòng đến dự cùng chúng tôi không ?
Abbie đã muốn nhận lời mời để chọc tức Rachel , nhưng nàng cưỡng lại ý muốn ấy , vì biết Rachel sẽ thích có dịp để chà đạp nàng thêm , sau khi nàng đã bị thất bại.
– Cô ăn mừng cái gì ? Vì thắng một cuộc thi sắc đẹp à ?
– Ôi chao , cô nói cái gì nghe giống như không được ăn thì chê ỏng chê ẹo thế- Rachel chọc lại- Tôi có cảm tưởng nếu con ngựa giống cuả cô thắng giải , cô không gọi tên cuộc thi này như vậy.
Abbie mơ hồ thấy Mac Crea đang đứng nhìn , cũng như Lan Canphield và Ross Tibbs , nhưng nàng chỉ chú ý đến cuộc đương đầu với Rachel nên không để ý đến họ.
– Cô lầm . Tôi luôn luôn coi cuộc thi đua này chỉ là một cuộc thi sắc đẹp . Nó chấm con ngựa về bề ngoài cuả nó , không phải về khả năng thể lực cuả nó . Thắng hay không , tôi cũng có ý định cho con Cuồng Phong chạy đua trong năm nay . Và đó là việc tôi sắp sửa bắt tay vào . Nhưng tôi tò mò muốn biết dự định cuả cô cho con Sirocco.
– Tôi đem nó về nhà , ở River Benđ Cô nhấn mạnh một cách cố ý- Để nó có thể nghỉ ngơi trước khi tham dự giải chung kết quốc gia vào mùa thưởng này . Nó chỉ còn giải đó để đoạt nữa thôi.
– Ngoại trừ một giải chạy đua . Tuy nhiên , điều đó không quan trọng . Tôi nghĩ rằng cô đã lấy quyết định đúng- Abbie mỉm cười tự đắc khi thấy vẻ ngạc nhiên thoáng hiện ra trên mặt Rachel- Cả cô và tôi đều biết con ngựa đực cuả cô không thể chịu nổi những sự khó nhọc cuả việc chạy đua . Nếu tôi ở địa vị cô , tôi cũng ngại nó sụm nưa? chừng.
– Cô không biết cô đang nói gì ?
– Thật à ? Cha tôi xưa kia có một chương trình gây giống ngựa rất giống cuả cô . Ông tin vào việc gây giống ngựa đẹp- Abbie ngừng một chút và mỉm cười- Tôi tin vào việc gây giống ngựa Ả Rập . Cũng như cô , ông ấy không bao giờ hiểu được sự khác biệt.
– Cô nói láo !- Rachel cất cao giọng giận dữ.
– Mẹ tôi không nói láo- Eden cãi.
– Im đi !- Rachel nạt nó.
– Cô không có quyền nói với con gái cuả tôi như vậy.
– Vậy tại sao cô không dạy nó biết lễ phép ?- Rachel lại hét to lên.
– Bà đừng hét với mẹ tôi- Eden giằng ra khỏi cánh tay Abbie , và xông về phiá Rachel , hai tay quơ qua quơ lại như cánh quạt cuả cối xay gió . Trước khi Abbie kịp chộp nó và kéo nó lui , Mac Crea đã ẵm Eden lên trong tay chàng- Thế là đủ- Chuyển qua bồng nách Eden , chàng nắm khuỷu tay Abbie và đẩy nàng đi trước xuyên qua đám đông.
– Buông tôi ra !- Abbie cố giằng tay ra , nhưng mấy ngón tay cuả chàng cấu vào sâu hơn , làm cánh tay nàng tê đi , nhưng vẫn giựt.
– Tôi chỉ buông ra khi tôi đã sẵn sàng- Chàng lầu bầu , và nàng biết rõ chàng nói thật . Chừng nào chàng còn giữ Eden , Abbie ý thức , nàng không còn cách gì khác là phải đi đến nơi mà chàng muốn đưa nàng đến . Chàng không dừng lại trước khi đến bãi đậu xe , và ra xa hẳn đám đông.
Ngay khi Mac Crea buông nàng ra , Abbie quay lại ngay :
– Tôi muốn con gái cuả tôi . Đưa nó cho tôi.
Chàng vẫn ẵm Eden và nhìn nàng trừng trừng với cặp mắt lạnh lùng và giận dữ.
– Cả hai cô là một thứ . Lẽ ra tôi phải kéo cả hai nằm sắp lên đầu gối tôi và cho hai cô ăn đòn mới đáng.
– Nếu là tôi , thì đừng nên thử việc đó.
– Tại sao ông giận mẹ cháu dữ vậy ?- Eden hỏi , hơi sợ hãi và bối rối.
Mac Crea ngừng một lát và nhìn Abbie , rồi ngoái cổ nhìn lại Ben đang hấp tấp tới gần họ , hơi thở nặng nhọc đôi chút.
– Chúng tôi sẽ gặp ông ở khách sạn , Ben . Hai người này đi về xe với tôi.
– Tôi không đi đâu với ông cả , Mac Crea , chừng nào ông chưa trả con gái tôi cho tôi- Abbie quả quyết.
Chàng mỉm cười :
– Tôi không phải là thằng ngu , Abbie . Nó là bảo đảm cô phải đi theo tôi . Tôi có đôi điều muốn nói với cô , và cô phải nghe.
– Đây là một vụ bắt cóc !
– Bắt cóc , tống tiền , cô muốn gọi gì thì cứ gọi . Nhưng nó sẽ như vậy- Chàng bắt đầu đi về bãi đậu xe . Abbie ngần ngừ , rồi hấp tấp đi theo.
– Được rồi , ông thắng.
– Tôi chắc chắn là vậy . Chiếc xe màu vàng ở hàng thứ nhì là xe cuả tôi.
Khi đến xe , Mac Crea đặt Eden ngồi ở ghế sau.
– Cháu không ngồi trước với ông và mẹ cháu được sao ?
– Không . Con gái nhỏ thì ngồi ghế sau- Chàng cho xe nổ máy.
– Chúng ta đi đâu vậy mẹ ?
– Trở về khách sạn.
– Còn ly kem cuả con ? Mẹ đã hứa cho con nguyên một ly sô- Cô- La và xơ- Ri đủ thứ mà.
– Nếu cháu ngồi yên và im lặng , tôi sẽ mua cho cháu một ly lớn đầy kem và có cả đậu phộng trên mặt nữa- Mac Crea hứa.
– Ông không nên lo lót cho nó như vậy- Abbie giận dữ nói , trong khi Eden ngồi liền vào ghế sau.
– Cũng không thể tệ hơn là cô đang làm.
– Ông muốn nói gì ?
– Tôi biết tính cô , cô có lẽ quá ư kiêu hãnh về mình . Cô chưa bằng lòng chừng nào chưa kéo được đứa con gái cuả cô vào cuộc thù hằn ngu xuẩn , vô lý với Rachel , phải không ? Dạy chúng nó thù hằn khi chúng còn nhỏ . Có phải là cô đang làm việc đó không ?
– Không do tôi bắt đầu . Rachel mới là người kéo nó vào chuyện đó.
– Chuyện đã không xảy ra nếu trước đó cô không kiếm chuyện gây gổ . Và cô đừng chối cãi là cô đã cố tình chọc tức Rachel . Tôi có ở đó.
– Đúng . Ông cứ bênh vực cho cô Rachel nhỏ bé tội nghiệp đi !
– Tôi không bênh vực bà ấy.
– Chứ ông gọi việc làm ấy là gì ? Tôi không hiểu tại sao tôi còn nói chuyện được với ông . Việc dạy con tôi là việc riêng cuả tôi.
– Có lẽ là vậy , nhưng mỗi khi nhìn nó , Abbie , tôi thấy cô . Hình ảnh cuả cô trước khi bị lòng ghen tuông làm cho đổi tính và tim cô đầy thù hận . Có thật cô muốn đứa con gái cuả cô lớn lên trong sự đắng cay thù hận cuả cô ?
– Không !
– Vậy thì tốt hơn , cô nên thức tỉnh và xem cô đã làm gì cho nó . Lòng ghen tuông cuả cô sẽ hủy diệt nó cũng như đã hủy diệt chúng ta.
Abbie định nhắc Mac Crea rằng chàng là người đã phản bội nàng , nhưng để làm gì ? Chuyện ấy đã qua . Lúc đó chàng đã không hiểu , và chắc chắn giờ đây chàng cũng chẳng hiểu . Các năm tháng đã qua chứng tỏ với nàng không thể tin cậy chàng.
Đồng thời nàng không thể cãi với chàng về chuyện Eden . Một ngày nào đó nàng sẽ phải cho đứa con gái biết Rachel là ai . Nếu nàng không nói , thì nó sẽ nghe ở miệng người khác , còn xấu xa hơn . Nhưng Mac Crea nói đúng; nàng không nên để cho sự đắng cay và đau khổ cuả nàng ảnh hưởng đến chuyện kể với nó.
Eden chồm tới trên lưng ghế trước.
– Ông và mẹ nói tới cái bà hét lên với mẹ phải không ? Con không ưa bà ta . Bà ta không tốt lắm.
Abbie bắt gặp ánh mắt Mac Crea với ý muốn nói : “Đừng , tôi đã bảo cô”.
– Con không nên nói những điều như vậy.
– Tại sao ? Mẹ cũng không ưa bà ta , phải không , mẹ ?
– Cô làm sao ra được chỗ kẹt đó thì cứ làm , Abbie- Mac Crea thách nàng . Nàng không tìm ra được lối thoát- Và nàng biết vậy.
– Kìa , khách sạn cuả mình !- Eden chỉ vào bảng tên khách sạn đằng trước họ.
Mac Crea cho xe chạy chậm lại và quẹo vào con đường dẫn tới khách sạn . Abbie thở ra nhẹ nhõm . Nàng không còn lo ngại không biết chàng có thật sự đưa họ về đây không . Khi chàng đậu xe lại , nàng bước ra khỏi ghế trước ngay và mở cưa? sau ôm lại Eden liền . Nàng cố dằn lòng không ẵm nó chạy đi cho xa chàng như nàng muốn . Thay vì vậy , nàng dẫn nó bước tới vỉa hè dọc theo tòa nhà , tay nàng nắm chặt tay nó . Tới đó , nàng dừng lại chờ Mac Crea.
– Con hãy chúc ông Quilder ngủ ngon và cám ơn ông đã cho đi nhờ xe- Nàng cố làm ra vẻ bình thường tuy rằng trong lòng muốn cùng Eden đi khuất mắt chàng tức khắc.
– Nhưng còn ly kem cuả con ?
– Phải rồi . Tôi đã hứa sẽ mua cho cháu ly kem to nhất ở thành phố này nếu cháu ngoan , phải không ?- Mac Crea nói.
– Khỏi phải lo . Tiệm cà phê còn mở . Tôi có thể mua cho nó . Dù sao , ông còn phải đi dự chiêu đãi , chúng tôi không muốn làm ông trễ giờ.
– Ai bảo cô thế ?
– Thì ông đã ở bên cô ta . Ông biết rằng cô ta đang trông chờ ông trở lại- Giọng nàng run lên vì cơn giận cố đè nén.
– Có lẽ vậy , nhưng cô cứ tin tôi , cô ấy không thấy thiếu tôi đâu . Ngoài ra , thà tôi ở đây mua cho cô bé một ly kem còn hơn là nâng cốc sâm banh chúc mừng con ngựa nào đó.
– Tôi thì muốn thà rằng ông không làm vậy ..
– Ai nghe cô nói cũng có cảm tưởng như cô muốn tống tôi đi cho rảnh.
– Đúng vậy.
– Cháu muốn tôi đi không , Eden.
– Đừng kéo nó vào chuyện này- Nàng tức giận nói.
– Tại sao không ? Tôi đã mời nó.
– Tôi không cần ông mời.
Eden kéo tay mẹ để mẹ chú ý.
– Mẹ , tại sao mẹ không ưa ông ấy ?
– Phải , “mẹ” hãy nói cho nó biết tại sao cô không ưa tôi . Tôi sẽ thích thú được nghe cô trả lời cách nào cho nó.
– Tại sao ông làm vậy ? Tại sao ông không để chúng tôi yên ?
– Tôi không biết nữa . Có lẽ vì cô rất muốn như vậy.
Có phải nàng đã để lộ sự lo lắng thái quá cuả nàng ra ? Có phải nàng đã làm chàng nghi ngờ ? Có phải chàng đã tự hỏi nàng làm vậy vì một cảm nghĩ nào khác , chứ không phải chỉ vì muốn cắt đứt liên hệ với một người tình cũ ? Nàng không dám tìm biết câu trả lời.
– Ông muốn đi theo chúng tôi thì cứ việc . Nhưng đừng trông chờ tôi hoan nghênh ông- Nàng quay gót và kéo Eden đi vào cưa? khách sạn.
– Coi kìa mẹ , Ben đến- Eden vui vẻ vẫy tay với ông ta vừa lái xe vào bãi đậu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!