Thiên Hạ Đệ Nhị
Quyển 2 - Chương 22: Hai chữ rưỡi
Đúng là có gì đó không ổn, kỹ năng đời sống của tôi là đào đá quý vàkim loại, chính là làm trang sức. Cách đây không lâu làm ra một bộ NgọcÔn Nhu treo giá 180J, kết quả là bị người ta mua nhanh chóng. Tôi xemdanh sách giao dịch, là một ID tên là Vô Khuyết mua.
Cho nên lại làm ra một bộ nữa, treo giá 280J cũng nhanh chóng bị người ta mua. ID giao dịch lần này là Tiểu Bạch.
Tôi nói chuyện nay cho Yêu Mỗi Vô Thường, cô ta yên lặng rất lâu, sau đó gửi đến hai chữ rưỡi.
[Bạn tốt] Yêu Mỗi Vô Thường nói với bạn: Ngu ngốc!
= =||||
Ngày tháng sống tự lập không có nhiều thời gian để ngẩn người, tôithật sự không giỏi chuyện bám víu người khác. Có đôi khi Tội Phạm gửitin nhắn đến hỏi tôi đang làm gì, cuối cùng tôi nói cho hắn biết đang ởphó bản hoặc làm nhiệm vụ.
Hắn không thích vào đội với người lạ, cho nên liền làm chuyện của mình.
Buổi tối cùng với mấy người quen ở Tình Nghĩa Minh làm nhiệm vụ MậtThám (Nhiệm vụ đội đặc thù của hệ thống vào chín giờ tối, phải hoànthành trong thời gian quy định), người đông nghìn nghịt. Tôi vốn đứngbên ngoài chờ đội trưởng nhận nhiệm vụ, bỗng hệ thống nhắc nhở: ChiếnTẫn Thiên Hạ bộc phát cuồng tính.
Hệ thống: Chiến Tẫn Thiên Hạ dùng bùa lôi quỷ đánh trúng bạn, tạo nên 5894 điểm sát thương (trong đó một cú xuyên tim là 3200 điểm, tổnthương nguyên hệ 516 điểm…)
Tôi thầm mắng một tiếng, thứ gì đâu không, vậy mà đánh lén tôi!!
Vốn nếu chỉ có một mình hắn thì tôi còn có thể xông vào đánh mộttrận. Dù sao cũng là thầy thuốc, tôi không có ưu thế khác, chỉ là có thể sống lâu hơn người khác tí thôi. Nhưng rõ ràng bọn họ có đội, hơn nữakhông chỉ một hai đội, chưa đến một giây đã giết được tôi coi như là rất có mặt mũi…
Hình ảnh thay đổi thành màu trắng đen quen thuộc. Không sao cả, không tức giận, quy tắc của trò chơi này là như vậy. Một ID màu xanh xuấthiện trong mười mấy ID màu đỏ, tôi không muốn sống lại, nhưng tôi cũngkhông thể đi. Tôi đang làm nhiệm vụ với đội, trong đội này không có thầy thuốc.
[Bạn tốt] Ngưu Đầu Mã Diện nói với bạn: Phi Tử?
Tôi không muốn lôi bọn họ vào, trong trò chơi, bất cứ nguyên nhân gì cũng có thể trở thành lý do để hai phe hỗn chiến.
[Bạn tốt] Bạn nói với Ngưu Đầu Mã Diện: Không có sao, các người mời thầy thuốc khác vào đội đi.
Đáng tiếc là tôi vừa gửi tin cho anh ta thì anh ta đã chạy đến, sau đó thấy được bọn Tẫn Chiến Thiên Hạ đang canh xác tôi.
[Bạn tốt] Bạn nói với Ngưu Đầu Mã Diện: Đừng kêu người!!
[Bạn tốt] Ngưu Đầu Mã Diện nói với bạn: Nhưng mà…
[Bạn tốt] Bạn nói với Ngưu Đầu Mã Diện: Có gì đâu mà nhưng nhị, bọnhọ ghét Ẩm Huyết Minh, các người lại là thế lực đối địch Ẩm Huyết Minh,đừng nên vì tôi mà bị cô lập.
[Bạn tốt] Ngưu Đầu Mã Diện nói với bạn: Vậy bây giờ làm sao? Chúng tôi cũng không thể bỏ cô đi được.
[Bạn tốt] Bạn nói với Ngưu Đầu Mã Diện: Các người đi trước, tôi kêu người đến.
Vất vã lắm mới đuổi được đội đi, tôi nghĩ nhiệm vụ Mật Thám này cũngkhông cách nào hoàn thành, sống lại ở đâu đây? Bỗng hình ảnh lộn xộn,tôi nhìn thấy được một ID quen thuộc trong đám ID và thú cưng dày kín —Hồi Đầu Vô Ngạn.
Vì thế lại là một cuộc hỗn chiến, tôi đi không được mà ở cũng không xong.
[Phụ cận] Biển Rộng Toàn Là Nước: Vô Ngạn, đừng như vậy, tôi không biết cô ta là người Ẩm Huyết Minh.
Tôi nghĩ có thể anh đã băm người nào đó rồi. Quả nhiên đứng giữa một đám nằm la liệt, thật lâu mới nhìn rõ một hàng chữ.
[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Không biết cô ấy là người của tôi? Ba chữ Mộc Tương Phi cậu cũng không nhìn ra hay sao?
…………………
…………………
…………………
Tôi chỉ cảm thấy cái mặt mo này không biết để đâu, khốn, nói như là tôi rất nổi tiếng vậy…
[Phụ cận] Tử Nguyệt Quang: Vô Ngạn, đừng nóng giận.
Tôi nhìn nữ chiến sĩ đứng bên cạnh anh, thế nhưng hai người cũng hơixứng đôi. Nói trong lòng vui mừng sợ rằng quỷ cũng không tin, tôi cảmthấy hơi buồn bực.
Hệ thống: Hồi Đầu Vô Ngạn sử dụng bùa tụ hồn cố phách triệu hồi hồn phách của bạn, hiệu nghiệm trong ba phút, chấp nhận/không?
Tôi bấm chấp nhận, dù sao hồi sinh cũng phái tốn hai mươi mấy bạc, sao lại không chấp nhận chứ.
[Phụ cận] Mộc Tương Phi: cám ơn chủ thế lực Hồi Đầu Vô Ngạn.
[Phụ cận] Tử Nguyệt Quang: Phi Tử, cô vẫn còn giận Vô Ngạn sao?
[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Tôi giận ai cũng không nhọc thượng thư Tử Nguyệt Quang quan tâm.
Tôi chưa từng nghĩ đến tôi cũng là người chua ngoa như vậy.
Bấm vào đá truyền tống, đi đến núi Tiên Âm. Tôi cưỡi dê đi lên núi,nơi này yên tĩnh như là chỉ một mình tôi chơi trong một máy chủ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!