Đấu Chiến Cuồng Triều
Chương 268: Trò chơi quý tộc
Bạn học Salisbury mang theo vài người mỉm cười xuất hiện, trong tay bưng ly rượu vang. Vừa rồi nói chuyện phiếm với người khác, chưa chú ý tới đám người này của học viện Thiên Kinh vào bàn, kết quả quay đầu liền nhìn thấy Vương Trọng mang theo một lớn một nhỏ ở nơi này như là tám đời chưa được ăn cơm, hoàn toàn đánh mất hết mặt mũi Thiên Kinh, rõ ràng là đi xe chuyến cuối trà trộn vào lần tập huấn này, thế mà còn không tự giác!
Đổi thành bình thường có đầu óc, đội ngũ đội sổ sẽ tự động gánh vác toàn bộ công tác phục vụ đội ngũ khác, bao gồm bưng trà đưa nước nịnh bợ, đây mới là thái độ của kẻ yếu, bọn họ lại ngược đời, làm như bản thân thật sự là tới làm khách.
“Vương Trọng đội trưởng, đến cũng không đánh tiếng gì.” Salisbury tự cho là quen thuộc đi qua, cười ha ha nói: “Vừa rồi tán gẫu với mấy người bạn về chuyện Vương Trọng đội trưởng, ngươi rốt cuộc đã làm gì đối với Lola đội trưởng, khiến cô ấy nổi nóng như vậy!”
“Chúng ta quen lắm sao, có biết quấy rầy người khác dùng cơm rất thiếu lễ phép hay không!” Emily nói.
Thân phận Emily Salisbury đương nhiên biết, trong lòng tuy khó chịu khẩu khí của cô, nhưng ngại bởi thân phận, vẫn luôn nhường nhịn, chỉ là tiểu nha đầu này cũng đánh giá bản thân quá cao rồi, “Ha ha, Emily tiểu thư, ngươi tựa như đem nơi này coi là St. Montgomery thành rồi, lễ tiết quý tộc của ngươi đâu, chẳng lẽ Assassin gia tộc không dạy ngươi sao, hoặc là nói, sau khi đến Thiên Kinh, ngươi cũng đem trình độ của mình hạ thấp tới mức ngang hàng Thiên Kinh.”
Chung quanh lập tức có một trận tiếng cười, đương nhiên bởi vì không ít người ở đây đều có chút thân phận, có bộ phận người cũng mơ hồ đoán được, Emily là vì thiên phú bình thường không được Assassin gia tộc xem trọng, mới mặc kệ.
Emily đỏ mặt lên, Vương Trọng ở bên khoát tay, “Salisbury nghị trưởng đại nhân, ngài đại biểu quý thành đánh giá đối với Thiên Kinh chúng ta ta sẽ đưa về học viện, không ngờ trong lần tập huấn này của chúng ta còn có đại nhân vật như ngài, toàn bộ Thiên Kinh ở trong mắt ngài không đáng một đồng sao!”
Đáng tiếc Mã Đông không có mặt, nếu không có thể chơi chết hắn, Vương Trọng theo Mã Đông học mấy chiêu tự nhiên cũng sẽ không rơi xuống thế yếu.
Salisbury sửng sốt, ho khan vài tiếng, biết làm bộ quá mức rồi, nhưng cũng không quá để ý, cho dù Thiên Kinh khó chịu với hắn lại có thể thế nào!
“Vương Trọng đội trưởng nói đùa, ngươi là lần đầu tiên tham gia lớp huấn luyện tinh anh như vậy à?” Hắn cười nói: “Thật ra loại party này như buổi tối hôm nay, ở lớp huấn luyện khoá trước cũng là truyền thống, chúng ta đám học sinh này thật ra không phải trọng điểm, trọng điểm vẫn là những người kia trong đại sảnh.”
Hắn rất có thâm ý chỉ chỉ đại sảnh đèn đuốc huy hoàng bên kia, cười ha ha nói: “Lấy mặt mũi của Lola đội trưởng, nơi đó khẳng định đều là thượng lưu quyền quý thật sự trong thành phố Capofer, có thể kết giao thêm mấy người, đối với chúng ta tương lai phát triển là rất có trợ giúp.” Hắn nhìn nhìn thịt bò trong khay của Vương Trọng, rất thiện ý nói: “Ha ha, ta đề nghị Vương Trọng đội trưởng vẫn là đừng ăn nhiều quá, nếu lát nữa để chính phó đội trưởng các đội đi vào gặp các đại nhân vật kia, kết quả Vương Trọng đội trưởng mồm đầy mỡ bò thì thật sự là xấu hổ lắm.”
Mấy đội viên bên cạnh hắn đều cười lên: “Ha ha, Salisbury học trưởng cũng thật tốt bụng, thật ra không sao cả, mười chiến đội, lát nữa khẳng định chính phó đội trưởng đều sẽ gọi vào, các đại nhân vật kia nào có nhiều thời gian như vậy hỏi kỹ từng người? Nhắm chừng cũng chỉ mấy đội ngũ có tính đại biểu sẽ trọng điểm chiếu cố một chút. Đừng nói bạn học Vương Trọng sờ, Vương Trọng đội trưởng đại nhân mồm đầy mỡ bò, cho dù mồm thối đại khái cũng sẽ không bị chú ý tới, ha ha, xin lỗi nha Vương Trọng đội trưởng đại nhân, mồm bon quá mồm bon quá.”
“Thôi, đừng nói như vậy, chúng ta và người ta không phải một cấp bậc, thật ngại quá, mấy người bạn của ta là nhanh mồm nhanh miệng!” Salisbury cười ngăn cản người khác tiếp tục.
Vương Trọng đặt thịt bò xuống, mỉm cười nhìn Salisbury, “Nghe nói chỉ có kẻ yếu, mới thích thông qua thỉnh thoảng xỏ xiên để biểu hiện mình tồn tại, có phải hay không, Salisbury phó đội trưởng?”
Salisbury biến sắc, vừa định trào phúng, bỗng nhiên cảm thấy như vậy biến thành mình giống như kẻ yếu, trên mặt duy trì nụ cười, “Bạn học Vương Trọng rất biết nói chuyện, nhưng ở nơi này, dựa vào là bản lãnh đích thực, mà không phải mồm mép, chúng ta đi thôi.”
Vương Trọng từ chối cho ý kiến, ngăn trở Emily nóng lòng muốn thử. Trên thế giới này người nào cũng có, như Salisbury loại thông qua hạ thấp người khác tìm cảm giác tồn tại cùng cảm giác về sự ưu việt cũng không ở số ít.
“Học trưởng, thật muốn đánh hắn.” Ngay cả Barron cũng nhịn không được nói.
“Chó cắn người, người không nhất định phải cắn chó, những người này tuy kiêu ngạo lại cũng có chút bản lãnh, chúng ta cần ở trên chiến trường biết tài thật, hiện tại… Vẫn là tiếp tục ăn đi.”
Emily buồn cười, “Vương Trọng ca, anh không thể đừng một quyển chân kinh kể chuyện cười.”
Party như vậy, một đám đông người cũng không quá quen biết lẫn nhau, bưng chén rượu kính đi kính lại khắp nơi, ngươi và người khác cũng không quen, kính rượu cái gì. Emily thật ra rất thiếu hứng thú, nhưng nếu có Vương Trọng ở bên cạnh thì hoàn toàn khác, đó là loại cảm giác rất thả lỏng rất an tâm, đặc biệt ở dưới bầu trời đêm kỳ ảo như vậy dựa vào Vương Trọng gần như vậy, khiến cô xen lẫn từng tia khoái hoạt tim đập khẽ, thực sự làm người ta mê say.
Nếu là đêm như vậy dài một chút thì tốt, mặc dù có một ít nhạc đệm, nhưng không thể không nói, Emily thật sự tính cách thoải mái.
Nhưng không đợi Emily từ trong loại nguyện vọng tốt đẹp này tỉnh táo lại, Vương Trọng đã bị người ta gọi đi.
Chính như Salisbury nói, party như vậy, vốn chính là một lần hội gặp mặt giữa sinh viên cùng nhân vật cao tầng liên bang làm quen lẫn nhau. Đương nhiên, có tư cách này, chỉ là đội trưởng các chi chiến đội, như Saxon hoặc là Austin loại chiến đội đứng đầu này, phó đội trưởng cũng sẽ được mời đi theo vào giúp vui, nhưng như Thiên Kinh loại này thì tương đối tùy ý, Arnold Dayton tới thông báo tựa như cũng không tính chuyên môn đi mời Scarlett, lúc gọi Vương Trọng cũng tỏ ra rất vội vàng.
Tuyệt đối đừng cảm thấy mình trẻ tuổi trâu bò, ghê gớm bao nhiêu, rất nhiều thời điểm, một nhân vật cao tầng tán thành, tương đương giảm đi mười năm phấn đấu, ít nhất bớt đi rất nhiều đường vòng, hơn nữa ở thời đại này có thể còn sống thuận lợi đạt tới đỉnh phong hay không đều quyết định bởi người ủng hộ sau lưng, người hơi có chút đầu óc đều biết cơ hội như vậy là quan trọng cỡ nào.
Lúc Vương Trọng theo bên cạnh hắn đi vào đại sảnh, đội trưởng các chi chiến đội sớm đã tụ tập lại, rõ ràng hắn là một người cuối cùng được thông báo tới.
Đây chính là tinh anh trong tinh anh, Lôi Âu và Bảo La đứng ở đằng trước toàn bộ mọi người, hiển nhiên là tiêu điểm được vạn sự chú ý.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!