Trò Chơi Nguy Hiểm: Quyết Định
Chương 2: Hy Lạp đêm mưa
Khắp thành phố Pylos ồn áo náo nhiệt chuẩn bị cho sự kiện truyền thống kết thúc mùa lễ hội, bắt đầu mùa chay theo lịch tôn giáo chính thống của Hy Lạp.
Trên đường, người dân trong thị trấn đẩy những xe gỗ chứa hàng tấn bột mì đủ các màu sắc rực rỡ sẽ được người tham gia ném vào nhau. Các phiên chợ bán đồ mặt nạ, nilong mỏng giúp bột không dính vào người buôn bán tấp nập. Tiếng trống chiêng nổi lên từng đợt với sự tham gia của đông đảo người dân địa phương đã thu hút những vị du khách hiếu kì. Chung quanh không khí ngày một trở nên đông vui, huyên náo
..
Thiên Vũ đã mất tích được vài giờ, đoàn khảo cổ gấp gáp tìm kiếm hắn trước khi lễ hội bắt đầu. Màn đêm âm u bắt đầu phủ xuống hoà vào không khí huyên náo tấp nập khiến mọi người càng thêm bồn chồn lo lắng.” Tiểu Vũ lâu như vậy bốc hơi, liệu có phải gặp chuyện rồi không?” Thiên Thiên phiền muộn không ngừng gọi về lễ tân khách sạn.Trong lòng An Vy lúc này rối bời hơn ai hết, những lọn tóc xoăn nhẹ vì mồ hôi đã thấm ướt. Tiểu Vũ đơn thuần, lại nhỏ tuổi nhất đoàn được giáo sư đặc biệt nhờ cô chăm sóc. Vốn định mang hắn theo cùng nhưng vì thiếu người lại để cậu nhóc trên mặt đất trực bộ đàm. Hắn xảy ra chuyện thì.. Tháng lương này chỉ có thể nhìn không thể lấy.
Chợt có người la hét, cả đoàn cùng lúc ra hiệu nhau đi theo dòng người tới nơi trung tâm lễ hội đang xúm lại với hi vọng vô hình mong manh. Trong bụi cỏ dính bột màu, một người đàn ông trẻ với mái tóc đen mượt nằm bất động, đôi môi nhợt nhạt tím tái không chút sức sống, những vệt máu khô đã sẫm lại không thể đè lên những vết thương rộng miệng không ngừng chảy máu. Thiên Thiên nét mặt tái nhợt, bủn rủn chân tay lùi ra phía sau, một đồng nghiệp vội đỡ lấy cô. Cả đoàn khảo cổ náo loạn dùng ngôn ngữ địa phương không mấy thành thạo nhờ người xung quanh gọi xe cứu thương. Vy Vy cố gắng đè nén những cảm xúc hỗn độn trong lòng, mở balo lấy ra chiếc khăn mùi xoa nhẹ nhàng thấm máu trên trán Tiểu Vũ. Suốt thời gian đợi xe, đám đông vây quanh một cô gái nét mặt thất thần trong trang phục kaki có phần sờn cũ không ngừng nắm chặt tay nam nhân mắt nhắm nghiền, mình chi chít vết thương. Cuối cùng thân ảnh thương tích nghiêm trọng được nặng nề khênh lên ván, dần mất hút sau cánh cửa xe. Cảnh sát hay tin liền bắt đầu vào cuộc. Cho tới khi nhận được thông báo, chúng tôi không được phép rời khỏi khách sạn vào thăm Tiểu Vũ. Đoàn khảo cổ lúc này vẫn chưa lấy lại được tinh thần, mỗi người một tâm trạng đành tản về dần..
Sự kiện ném bột mì sắc màu nằm trong chuỗi hoạt động đánh dấu ngày “Thứ hai thanh sạch”, tức 3 ngày trước “Lễ Tro” theo lịch tôn giáo Hy Lạp, thường niên khí trời mát mẻ thanh dịu, bỗng nửa đêm An Vy chợt tỉnh giấc vì cơn mưa bão lớn không ngừng trút xuống ngoài cửa sổ, nhìn ra xa chỉ thấy ánh chớp nhập nhằng.Vy Vy chìm dần vào giấc ngủ khó nhọc, một đêm dài dần trôi qua.
Tiểu Vũ, cậu nhất định phải bình an…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!