Nhận Được Hệ Thống Khi Trọng Sinh
Chương 27: Công viên Arlong
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bell nè
Nojiko
– —————-
Ngay khi ba người vừa đi khuất bóng, Hancock va Kuina vẻ mặt hưng phấn nhìn nhau
– Không nghĩ đến, thực lực của chúng ta lại mạnh mẽ như vậy a
Vì từ trước giờ Hancock chỉ toàn ở trên đảo Amazon lily nên nhận thức về thế giới bên ngoài rất ít, những kiến thức cô được dạy chỉ là những kiến thức cơ bản
– Vâng tất cả đều nhờ đại ca ca
– Kuina cũng vui vẻ cười nói
Lăng Thần đằng sau thì đang miên man suy nghĩ
– ” Arlong? Ta nhớ không nhầm thì Nami gia nhập băng hải tặc của Luffy ở đây a”
Lăng Thần sau khi nhớ ra liền có chút hưng phấn, và theo như thông tin thì nami chính là một hoa tiêu, chính xác là một người hắn đang cần
– Được rồi, chúng ta sẽ ở lại đây vài hôm nhé
Sau khi đưa ra quyết định Lăng Thần liền nói
– Vâng, lại tiếp tục được đi chơi rồi haha
Hai cô gật đầu đáp ứng sau đó liền vui vẻ nhảy cẩng lên
– Trước tiên đi tìm nhà trọ
Nói đoạn hắn liền bế hai cô bé đặt lên vai đi nhanh về phía trước, tay thì xách những cái túi cồng kềnh
Nhưng khi ba người đặt chân đến bất kỳ nhà trọ nào, chủ quán đều tỏ ra sợ hãi sau đó liền đóng của đuổi khách khiến Lăng Thần nghiến răng nghiến lợi tức giận không thôi
Hắn không thể giết người bừa bãi tạo ấn tượng xấu cho Hancock và Kuina a. Và những người dân không có lỗi họ chỉ vì quá sợ hãi Arlong mà thôi
– Này cậu đang tìm chỗ ở sao?
Một cô gái xinh đẹp tuổi chừng 20, mái tóc màu đỏ cột theo một kiểu thật lạ miệng mang theo nụ cười
– Ừ? Cô có chỗ ở cho ta sao
Lăng Thần khá ngạc nhiên, ngay lúc hắn muốn đến đập tên Arlong và dắt Nami đi cho đỡ mất thời gian thì lại có người không sợ Arlong mà đến bắt chuyện với hắn
– Nếu anh không chê, có thể đến làng tôi ở
Cô cười cuối móc ra một điếu thuốc sau đó chăm lên rít một hơi
– Tốt đi thôi, Hancock, Kuina đi thôi nào đại ca ca tìm ra chỗ ở rồi
Hắn gật đầu không chút do dự sau đó liền quay qua một cửa hàng gần đó hét to
– Vâng
Chỉ thấy hai cô bé xinh đẹp chay ra, một người thì tinh xảo như búp bê một người thì mang theo vẻ anh khí ngời ngợi khiến cô gái tóc đỏ nhìn đến có chút sững sờ nhưng sau đó cũng phục hồi tinh thần dẫn đầu đi trước
Sau khi đi được 5 phút thì bốn người liền đặt chân đến một ngôi làng
Ngay khi bước đến Lăng Thần liền cảm thấy một không khí nặng nề xung quanh ngôi làng nhưng hắn cũng không quan tâm cho lắm đặt chân bước vào
– À quên nữa cô tên gì? Ta tên Lăng Thần, đây là Hancock còn đây là Kuina
Lăng Thần vẻ mặt như chợt nhớ ra sau đó quay qua nói với cô
– Tôi là Bell-mere có thể gọi tôi là Bell
Ngay khi dân làng thấy cô trở về liền thấy một trung niên mang trên người những vết xẹo và một cô bé xinh xắn tầm độ 8 9 tuổi mái tóc màu xanh dương chạy ra đón nhưng trông trung niên không có gì là vui vẻ cả, còn cô bé khi đến nơi thì chạy đến ôm cô rồi òa khóc lên
– Sao em lại dẫn người lạ vào làng vào ngay lúc này hả, Bell?
Vẻ mặt trung niên nhân có chút khó chịu khi thấy người mình thích lại dắt một nam nhân lạ vào làng
– Sao thế Nojiko?
Cô cũng không quan tâm lời của trung niên nhân, vội ngồi xuống vỗ về Nojiko
– Nami bị tên Arlong bắt đi rồi
Nói xong cô lại tiếp tục òa khóc, mặt của Bell thì tái xanh lại chết lặng không nói nên lời
– Được rồi nín đi mẹ sẽ tìm cách cứu thoát Nami
Ngay khi nghe Bell xưng hô mẹ con với Nojiko Lăng Thần liêng vẻ mặt kinh dị nhìn cô
– Xin lỗi anh Lăng Thần, mời anh vào làng nhưng lại để anh chứng kiến những cảnh này
Ngay khi nghe cô nói Lăng Thần liền phất phất tay vẻ mặt không sao cả
Hancock cùng Kuina bên cạnh thấy Nojiko khóc như vậy cũng có chút thương xót
– Tôi sẽ dẫn anh đến chỗ ở ngay bây giờ
Nói đoạn cô liền đứng lên đi vào một ngôi nhà, ba người Lăng Thần cũng theo đó đi sau
Trung niên nhân bị phớt lờ từ đầu đến cuối trông có vẻ rất giận dữ nhưng vẫn giữ im lặng
– Phòng có chút nhỏ, anh thông cảm nhé
Bell vẻ mặt áy náy nhìn Lăng Thần
– Không cần lo lắng
Lăng Thần mỉm cười đặt những túi đồ xuống sau đó lại tiếp tục quay qua nói với cô
– Vậy ta trực tiếp vào thẳng vấn đề, ta có thể giúp cô cứu Nami ra nhưng với một điều kiện Nami sẽ phải gia nhập với chúng ta
– Hả? gia nhập cái gì?
Ngay khi Bell nghe Lăng Thần có thể cứu Nami ra liền mừng rỡ và ngạc nhiên khi Lăng Thần muốn Nami gia nhập một cái gì đó
– A ta chưa nói nhỉ, ba chúng ta là hải tặc đấy
Ngay khi nghe Lăng Thần là hải tặc mặt Bell liền trở nên quái dị
– Có thể anh chưa biết nhưng tôi là hải quân đấy
Sau đó liền cười khổ nói
– Cô là hải quân hay gì ta không quan tâm, ta chỉ muốn Nami gia nhập với chúng ta còn nếu không đồng ý thì cô có thể nghĩ cách khác
– Được
Bell gật đầu đầu ý ngay lập tức, an toàn của con gái cô vẫn là trên hết
– Vậy đi thôi, dắt chúng ta đến chỗ Arlong đi
Nói xong liền đứng dậy
– Không cần chuẩn bị gì ư?
– Chỉ là một tên nhãi nhép không đáng để ta quan tâm
Lăng Thần chấp tay sau lưng, mặt ngước lên trời tỏ vẻ đời này ta thật khó có đối thủ a
– Ừm đại ca ca rất lợi hại a
Hai cô bé cũng gật gù khiến Bell trợn mắt nhìn trân trối
– Bell em muốn đi đâu thế?
Ngay khi thấy Bell dắt Lăng Thần, Hancock cùng Kuina đi ra trung niên nhân liền vội vàng chạy đến hỏi
– Công viên Arlong
Bell vẻ mặt thản nhiên đáp
– Không được, em bị điên à?
Trung niên nhân vẻ mặt sợ hãi muốn đi lên cản Bell lại
– Genzo đừng ngăn cản tôi, anh còn ngăn cản đừng trách tôi trở mặt
Bell tỏ vẻ khó chịu, tên này luôn theo đuổi cô một cách dai dẳng khiến cô rất khó chịu
– Mẹ con cũng đi nữa
Nojiko tỏ vẻ kiên quyết muốn đi theo
Bell liền có chút bất đắc dĩ, nhưng khi nhìn thấy sự tự tin của ba người Lăng Thần cô cũng có chút yên tâm phần nào nhưng vẫn lo lắng nhắc nhở Nojiko
– Nếu có gì thì nhớ chạy thật nhanh nhé
– Vâng
Genzo cũng muốn đi theo nhưng khi thấy vẻ mặt cự người ngàn dặm của Bell thì liền từ bỏ ý định
10 phút sau thân ảnh năm người liền xuất hiện trước công viên Arlong
Bên trong là một cái tháp thật lớn cao đến 10 tầng, bên ngoài nhiều đến cả trăm người đang vây xung quanh một cái hồ bơi lớn, một tên người cá cao lớn đang nằm dài trên một cái ghế bố, sau lưng là thêm một tên người cá cũng rất to lớn, một tên có mỏ dài trông thật quái dị và một con bạch tuộc, trước mặt bọn chúng là một cô bé tóc màu cam, toàn thân đầy những vết thương đang nằm dưới mặt đất
– Nami
Ngay khi thấy Nami, Bell liền hét lên thất thanh sau đó mặc kệ những tên xung quanh lao đến bồng cô bé dậy
– Hửm?
Tên Arlong nằm trên ghế liền ngạc nhiên mở mắt ra
– Lại dám đến đây náo loạn, ngươi rất muốn chết à?
– Đúng vậy rất muốn chết à
Hai tên người cá sau lưng chêm vào
Sau khi nói xong chỉ thấy Bell vẫn im lặng quay qua nhìn Lăng Thần với ánh mắt cầu cứu
– Này cá ngày hôm nay ta rất tức giận ngươi đấy nhé, phàm những người chọc giận ta đều chết rất thảm a
Lăng Thần bày một bộ mặt giận dỗi khoanh tay dậm chân
Bọn hải tặc xung quanh trợn mắt há hóc mồm
– CMN thể loại gì đây a?
Trong đầu bọn chúng đều xuất hiện một câu hỏi
Arlong trên ghế thấy mình bị trêu chọc liền phẫn nộ đứng dậy quay đầu chạy vào trong tháp, khi xuất hiện trên tay đã có một thanh đại đao với những mũi nhọn sắc bén
– Hai em lo những tên nhãi nhép này đi tên Arlong này để ta, Kuina nhớ cẩn thận, kiếm pháp của em vẫn còn rất yếu hay lấy tên mỏ dài đó để luyện tập ta sẽ trông chừng cho em
Lăng Thần quay qua nói với Hancock và Kuina, đối với Hancock thì cô nhận được một giột huyết mạch mị hồ từ Lăng Thần, hiện tại cô mạnh hơn tên Arlong không biết bao nhiêu lần
– Này ca đến đến, đánh nhanh ta còn phải ra khơi, ta là một người rất bận rộn không có thời gian để chơi đùa với ngươi đâu
Lăng Thần ngoắc ngoắc cái tay
– Gừ ngươi muốn chết
Hét một tiếng giận dữ hắn liền lao đến Lăng Thần đưa đại đao lên chém mạnh xuống
– Cẩn thận
Ngay khi Arlong lao đến Bell thấy Lăng Thần vẫn đứng yên bất động liền sợ hãi hô
– ” Không kịp nữa rồi “
Bell nhắm chặt hai mắt mình lại, trong đầu đang tự trách mình
*Rắc
Một tiếng nứt vỡ vang lên, Bell từ từ mở mắt ra, đập vào mắt cô không phải là cảnh tượng Lăng Thần bị chém như tưởng tượng, chỉ thấy thanh đại đao của Arlong đã chém vào người Lăng Thần nhưng lại bắt đầu từ từ nứt vỡ, Lăng Thần vẫn đứng nhìn Arlong trêu tức
*Phù
Bell thở ra một tiếng như trút được gánh nặng, đưa tay vỗ vỗ bộ ngực khiến nó phập phồng lên xuống không nhẹ (:)))) từ giờ có nên chuyển sang viết mấy kiểu dụ hoặc này không nhỉ)
– Không thể nào, ngươi là quái vật à?
Arlong chưa kịp đắc ý đã thấy thanh đao tâm đắc của mình tan vỡ, hắn liền hoảng sợ lùi mạnh lại
– Này cá đi đâu đấy? gãi ngứa cho ta còn chạy à
Lùi chưa được bao xa thì Arlong liền nghe tiếng của Lăng Thần vang lên sau lưng, sau đó người hắn liền khựng lại, mồ hôi lại bắt đầu túa ra
– Được rồi ngồi xuống đi cùng xem những bé gái xinh xắn của ta đánh nhau nào
Lăng Thần đưa tay lên vỗ vỗ vai Arlong
Arlong muốn tấn công lại nhưng bỗng thấy mình như bị một ngọn thái sơn đè, ngồi bệt xuống bất đồng, sau đó liền im lặng không dám nói câu nào
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!