Nghịch Mệnh Lộ
Quyển 1 - Chương 35: Cửu U giáo chủ
Tiên Duyên Hội kết thúc, chưởng môn cái môn phái ngồi trong đại điện không khỏi thở dài một hơi, mấy hóa thần trưởng lão kia cũng không quay trở lại đại điện này, rất nhanh đệ tử Cưu U Giáo được phái đến sắp xếp cho bọn họ, chuyện xảy ra ở bên ngoài bọn họ đều đã chứng kiến qua thủy kính, đối với việc cùng lúc xuất hiện hai cái tuyệt phẩm linh căn bọn họ hoàn toàn không thể ngờ đến, chính vì thế ánh mắt khi nhìn về phía chưởng môn và trưởng lão của Hoa Dương Môn và Xích Hành Môn đều chứa tia hâm mộ.
Phải biết mỗi một đệ tử được thượng môn mang đi thì thượng môn cũng sẽ ban xuống lợi ích để bồi thường cho các tiểu môn phái bọn họ, huống chi là hai tuyệt phẩm linh căn, mà trong mắt thượng môn chỉ có một ít bồi thường không đáng kể kia lại chính là một khoảng tài phú không nhỏ đối với tiểu môn phái.
Trong lúc đó, không ai biết trong lòng mấy người Hoa Dương Môn và Xích Hành Môn là cái loại tư vị vừa vui vừa buồn cực kỳ phức tạp khiến cả đám vô cùng khó chịu, cảm giác giống như ngươi là một tên khất cái sống lang thang ngoài đường, có người giao cho ngươi giữ một cái hộp, ngươi mang theo cái hộp đó cùng ăn cực, cùng ngủ khổ suốt mấy tháng, sau đó đợi khi ngươi mang cái hộp đưa cho người khác thì ngươi mới giật mình phát hiện trong cái hộp là một đống vàng ngọc châu báo. Thế nhưng phát hiện ra thì cũng đã muộn, vàng ngọc châu báo đã là của người ta, người ta chỉ trả lại ngươi một cái bánh bao là xong, nhưng cũng vui vì có được cái bánh bao tức là sẽ được một ngày không phải đói bụng, ít ra tốt hơn là không được cái nào.
Tiên Duyên Hội đến đây xem như kết thúc viên mãn.
Trong một tiểu viện tại sơn môn của Cửu U Giáo, Huyễn Vân cười híp mắt nhìn hai tiểu thân ảnh đứng trước mắt mình, hiện tại Lý Phi Yến đã thay y phục rồi, không còn có vẻ nhếch nhác như lúc còn ở chỗ thí luyện Tiên Duyên, Vinh Cơ nhìn Huyễn Vân với ánh mắt có chút u oán, Huyễn Vân lập tức nhận ra nàng tức giận, cười cười nói:
“Tiểu nha đầu, ta làm vậy là vì muốn tốt cho ngươi.”
“Rõ ràng là người không tin tưởng chúng ta.”
Vinh Cơ bĩu môi, quay mặt không nói, Huyễn Vân mặt không đổi sắc cười nói:
“Ta đương nhiên tin tưởng các ngươi, vì tin tưởng các ngươi nên ta mới làm vậy.”
Lý Phi Yến nhìn hắn, cười khổ.
“Vậy tiền bối đã thừa nhận là muốn thử lòng chúng ta.”
“Đã bảo gọi là sư thúc mà.”
Huyễn Vân bất đắc dĩ nói, nhưng Lý Phi Yến mặt vẫn lạnh nhạt không lên tiếng, bộ dạng rõ ràng là chống đối trong yên lặng, cuối cùng Huyễn Vân chịu thua.
“Được rồi, xem như là ta có lỗi, ta không nên thử lòng các ngươi.”
Đối với một cường giả như Huyễn Vân, nhận lỗi là một việc cực kỳ hiếm thấy, nhưng hai người không biết, đối với Huyễn Vân trưởng lão, xin lỗi là chuyện hiếm khi xảy ra nhưng chỉ tính là với nam nhân mà thôi, hắn vốn có hai vị sư tỷ, mấy trăm năm bị bắt cuối đầu nhận lỗi với nữ nhân đã sớm thành thói quen của hắn, quan niệm của hắn rất rõ ràng.
Hắn là nam nhân, nhường nhịn sư tỷ của mình thì có làm sao?
Hiện tại đối mặt với hai người Lý Phi Yến, quan niệm của hắn biến thành: Chỉ là hai tiểu nha đầu mà thôi, lại còn là tiểu bối của mình, bản thân mình thật sự đã làm chúng tổn thương, bất kể vì nguyên nhân gì hắn nhường nhịn một chút cũng không có vấn đề.
Lý Phi Yến thấy Huyễn Vân cười hì hì, không bài ra phong phạm trưởng bối áp chế mà thật tâm giải thích, hảo cảm của nàng đối với Huyễn Vân và Hỗn Độn Tiên Ma Tông tăng lên một tầm cao mới. Vinh Cơ tính tình thẳng thắng, hết giận cũng nhanh, thấy Huyễn Vân nhận lỗi với mình, lập tức mềm lòng, vứt cơn giận dỗi ra sau đầu. Rất nhanh, Lý Phi Yến lại chuyển chủ đề về chuyện chính.
“Sư thúc, Tiên Duyên Hội kết thúc, có phải chúng ta phải rời đi hay không?”
Huyễn Vân gật đầu nói:
“Không sai, ngày mai chúng ta lên đường trở về Càn Nguyên đại lục, các ngươi nếu có vấn đề gì cần giải quyết thì nói ra đi.”
Lý Phi Yến và Vinh Cơ đưa mắt nhìn nhau, che dấu một tia buồn bã trong mắt nói:
“Ta có thể viếng mộ một người trước khi rời đi không?”
Vinh Cơ cũng lộ ra một nụ cười có chút quái dị, như cười nhưng lại không có ý cười.
“Ta cũng vậy, ta muốn về Thái Nguyệt quốc viếng mộ mẫu thân.”
Huyễn Vân nhìn nhìn cả hai, với tư lịch của hắn, sao có thể không nhìn ra tia mất mác khổ sổ trong mắt hai người cơ chứ? Hắn thở dài một hơi gật đầu.
“Được, ngày mai trước khi chúng ta rời khỏi Lăng Xuyên đại lục, ta sẽ đưa các ngươi đi viếng mộ thân nhân.”
Nhận ra không khí trầm xuống,Lý Phi Yến cố tình nói sang chuyện khác.
“Đúng rồi, sư thúc, ta nghe nói tu vi của người là Hóa Thần kỳ sao?”
Vinh Cơ mở to mắt, cực kỳ tò mò hỏi, đối với mấy tiểu nha đầu như nàng, thậm chí không nắm rõ được hệ thống tu luyện của tu chân giới. Nàng chỉ biết bốn cấp tu vi đầu tiên gồm: Luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh mà thôi, về phần hóa thần kỳ nàng cũng chỉ mới biết gần đây.
Huyễn Vân cười cười gật đầu nói:
“Đúng vậy, tu vi của ta là hóa thần kỳ.”
“Vậy sau hóa thần kỳ là cái gì?”
Lý Phi Yến cũng tò mò hỏi, Huyễn Vân nhìn nàng, thâm ý cười cười rồi nói:
“Hệ thống tu luyện của tu chân giới chúng ta chia làm bảy cấp bậc: Luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, hóa thần, độ kiếp, đại thừa. Luyện khí kỳ được chia mười tần, sau luyện khí, từ trúc cơ đến độ kiếp, mỗi cấp đều chia làm bốn giai đoạn, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn.”
“Vậy còn đại thừa kỳ thì sao?”
“Bất kỳ ai vượt qua độ kiếp kì tiến vào đại thừa kỳ đều có thể xem là bán tiên, nếu không áp chế tu vi, tùy thời có thể phi thăng thượng giới.”
Nghe Huyễn Vân nói khiến Lý Phi Yến đột nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Trong lúc đó, ngọn chủ phong của Cửu U Giáo, trong một tiểu viện cực kỳ đơn sơ, nhìn không ra chút tiên khí nào ở trên đỉnh núi, Thanh U trưởng lão cung kính đứng trước một lão giả tiên phong đạo cốt.
“Sư phụ, chúng ta thật sự bỏ qua hai tuyệt phẩm linh căn kia sao?”
“Chỉ là linh căn mà thôi, không phải chúng ta không có nhân tài, nhiều quá không khéo lại hỏng, cho Hỗn Độn Tiên Ma Tông cũng không có gì, vả lại bọn chúng đều bị Huyễn Vân đặc mầm trước, chúng ta là gia chủ cũng không tiện làm gì.”
Lão giả vừa uống trà vừa vuốt chòm râu, lão chính là trưởng giáo của Cửu U Giáo – Cửu U Giáo Chủ.
“Sư phụ nói phải.”
Thanh U trưởng lão cung kính gật đầu, Cửu U giáo chủ lại nói tiếp.
“Vả lại Huyễn Vân có thể mang bọn chúng an toàn trở về Hỗn Độn Tiên Ma Tông hay không cũng khó nói lắm.”
“Ý của sư phụ là…”
“Ta đoán… Âm Dương Cung, Mạn Đà Giáo đều có ân oán với Hỗn Độn Tiên Ma Tông, bọn họ nhất định sẽ không trơ mắt nhìn Hỗn Độn Tiên Ma Tông thu đi nhiều mầm non tốt như thế, còn Hợp Hoan Giáo cũng không phải là loại lương thiện gì, Mị Ảnh rất có thể sẽ âm thầm ra tay.”
“Sư phụ, chúng ta có nên nhắc nhở Huyễn Vân đạo hữu một chút không, dù sao chúng ta cùng Hỗn Độn Tiên Ma Tông cũng không có cừu hận gì, mặc dù không thể gọi là minh hữu nhưng để Huyễn Vân thiếu chúng ta một ân tình cũng không tệ.”
“Ngươi sai rồi, chuyện này ta có thể đoán ra được, Huyễn Vân tất nhiên cũng có thể, hắn dám làm thì tất nhiên đều đã có kế hoạch cả rồi.”
Cửu U giáo chủ vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, ánh mắt lộ ra tia tán thưởng nói:
“Phải nói Hỗn Độn Tiên Ma Tông rất giỏi dạy đệ tử, năm đệ tử của Vũ Ma Thần lão già kia không ai là không phải thiên tài, cho dù xuất thân cùng thiên phú bọn hắn như thế nào, vào tay lão đều thoát thai hoán cốt, Hỏa Thánh bá đạo, Thiên Tà quỷ quái, Huyền Linh thâm sâu, Nguyệt Linh chân thiện, Huyễn Vân cơ trí, mỗi người đều có một đặc tính và sở trường riêng, kết hợp với nhau liền biến thành một chỉnh thể hoàn hảo. Trong năm đệ tử của Vũ Ma Thần, Huyễn Vân tiểu tử này được cho là cơ trí nhất, ngươi nghĩ hắn dám chống lại bốn thượng môn mà không có bố trí gì sao?!”
“Sư phụ nói phải, là đồ nhi suy nghĩ dư thừa.”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, lần Tiên Duyên Hội này chúng ta cũng có thu hoạch không tệ, hai tên tiểu tử Lưu Dục và Diệp Cẩn kia ta xem cũng không sai, Diệp Phong đã bái làm đệ tử của đại sư huynh ngươi, Lưu Dục và Diệp Cẩn tuy thiên phú kém hơn Diệp Phong một chút nhưng cẩn thận bồi dưỡng nhất định sẽ rất không tệ, ngươi hãy xem mà chọn lấy một đứa rồi nhận hắn làm đệ tử đi, đứa còn lại thì giao cho Thanh Chân.
“Đệ tử tuân lệnh.”
Cửu U Giáo chủ nhìn nhị đệ tử của mình, đột nhiên dõi mắt nhìn ra phía xa, thở dài một hơi.
“Haizzz!… thời đại biến thiên đến rồi, Cửu U Giáo chúng ta đã tồn tại hơn hai vạn năm, chúng ta cũng nên chuẩn bị thôi, Cửu U Giáo không thể bị hủy trong tay của ta được, một vạn năm trước hai mươi ba thượng môn đã ngã xuống sáu cái đồng thời thượng vị bốn cái, năm đó Cửu U Giáo ta đã thuận lợi vượt qua kiếp nạn, chính vì thế chúng ta nhất định phải giữ vững trận thế, một lần nữa vượt qua thời đại thiên biến này.”
Nghe Cửu U giáo chủ nói vậy, sắc mặt Thanh U trưởng lão hơi biến đổi một chút rồi lập tức cung kính nói:
“Sư phụ nói phải.”
“Cố gắng bồi dưỡng đệ tử cho tốt, chúng sẽ là trụ cột của giáo ta sau này.”
“Cẩn tuân lời dạy của sư phụ.”
…..
Sáng hôm sau, Tư Nhất Thành, một tửu lâu bình dị hai tầng phía đông, trong góc tầng một có một nhóm thiếu niên thiếu nữ vừa ăn điểm tâm vừa nói chuyện.
Lý Phi Yến đưa mắt nhìn mấy người Lưu Dục, Diêu Kim Ngư và thiếu nữ liều mạng muốn gia nhập Huyết Minh Cung hôm qua Dư Linh, mỉm cười nói:
“Mọi người không cần bi lụy như thế, cũng không phải là sinh ly tử biệt, chúng ta chỉ tạm thời chia tay trở về tông môn của mình mà thôi, đợi khi tu luyện đạt được thành tựu, nhất định sẽ có cơ hội gặp lại.”
“Yến Yến nói đúng đó, Diêu Kim Ngư, ngươi đừng khóc nữa.”
Vinh Cơ bất đắc dĩ giơ khăn tay lau nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt Diêu Kim Ngư, tiểu tử này thích khóc lại nhát gan, thật không thể tưởng tượng nổi khi đến Quỷ Thi Cung hắn sẽ biến thành cái dạng gì, Diêu Kim Ngư nhút nhít cái mũi nhỏ, mắt to nhìn mọi người.
“Sau này mọi người trở thành cường giả rồi nhớ đến thăm đệ nha.”
Dư Linh không khỏi buồn cười nhìn Diêu Kim Ngư, nhéo nhéo mũi hắn nói:
“Tại sao không thể là ngươi đến xem chúng ta?”
Diêu Kim Ngưng lại tiếp tục bi thương rồi, nước mắt như trân châu lại rơi xuống.
“Ta… Ta yếu ớt lại nhỏ như vậy, muốn thành cường giả rồi đi tìm các tỷ tỷ và Dục ca ca, không phải là đến khi ta già rồi mới được hay sao?”
Mấy người Lý Phi Yến không kềm được nở nụ cười, tiểu tử này tuy thiên phú không tệ nhưng tính cách lại nhu nhược, nếu không nhờ có ca ca hắn bảo vệ, hắn chắc chắn đã không thể thông qua được Thiên Chu sơn cốc. Lưu Dục bất đắc dĩ xoa đầu Diêu Kim ngư.
“Được rồi, nam nhân không thể động chút là rơi nước mắt, phải mạnh mẽ lên.”
Nghe Lưu Dục nói vậy, Diêu Kim Sư thúc thích một lúc mới có thể dừng khóc được. Lý Phi Yến quay sang Dư Linh.
“Dư Linh tỷ tỷ, ngươi cũng phải lập tức đến Tây Minh đại lục với Xích Hà tiền bối sao?”
Dư Linh năm nay đã mười hai tuổi, tính cách ngay thẳng dịu dàng, rất nhanh nàng đã được Lý Phi Yến chấp nhận, Dư Linh khẽ cuối đầu, ánh mắt lướt qua một tia đau buồn nói:
“Đúng vậy, ở Lăng Xuyên ta cũng không còn thân nhân nào nữa, ta sẽ theo tiền bối đi Tây Minh, trong mấy năm chắc sẽ không trở lại.”
Lời Dư Linh vừa nói, Lý Phi Yến nhất thời cuối đầu trầm mặt, Dư Linh xem ra cũng như nàng, không còn thân nhân nữa rồi.
Trên lầu hai tửu lâu, ba người Huyễn Vân ngồi đối ẩm, tuy rượu và thức ăn này bọn họ ăn vào cũng không có chút dinh dưỡng nào nhưng bọn họ vẫn ăn như thường.
Xích Hà trưởng lão cuối đầu nhìn, ánh mắt như xuyên qua ngăn cách nhìn mấy người Lý Phi Yến ngồi dưới lầu một, đột nhiên hắn cảm thán nói:
“Biến dị linh căn, Huyễn Vân, không hiểu vận may của ngươi ở đâu ra, tùy tiện chỉ hai tiểu nha đầu, không ngờ đều là tuyệt phẩm linh căn, tâm tính lại còn là loại thượng hạng.”
Nghe Xích Hà nói vậy, Huyễn Vân cũng thở dài một hơi.
“Bản thân ta cũng không ngờ, thật sự là trúng vận cứt chó thật.”
Quỷ Trúc nhìn hai người này nói chuyện, mặt không đổi sắc, cuối đầu uống một hớp rượu, hắn vẫn như thường không hé răng. Xích Hà lại nói:
“Đáng tiếc thiên phú tiểu nha đầu Lý Phi Yến kia quá tốt, Hỗn Độn Tiên Ma Tông các ngươi nhất định không nhượng bộ, nếu không ta thật sự sẽ nghĩ biện pháp thương lượng, nhận nàng là môn hạ của ta.”
“Ồ! Xích Hà, ngươi muốn nhận đệ tử rồi?!”
Huyễn Vân kinh ngạc nhìn Xích Hà, cả Quỷ Trúc cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn, Xích Hà thở dài một hơi.
“Thời đại không cho phép ta lại kéo dài, không ai biết trước chuyện gì có thể xảy ra, Huyễn Vân, Quỷ Trúc, các ngươi cũng nên nghĩ đến tìm truyền nhân cho mình đi.”
Lời Xích Hà như đánh động đến điểm nào đó trong lòng hai người, nhất thời trong phòng lâm vào trầm mặc, đột nhiên Huyễn Vân cười nói:
“Nhưng đáng tiếc cho ngươi thật, tiểu nha đầu Yến Yến kia bị người khác nhắm đến trước, dù chúng ta là bằng hữu ta cũng không có cách giúp ngươi.”
Xích Hà có chút ngạc nhiên hỏi:
“Là ai vậy?”
Huyễn Vân nhướn mài, ra vẻ thần bí nói:
“Vị trí đại đệ tử thế hệ này của tông ta để trống đã lâu lắm rồi, cũng đã đến lúc có người ngồi lên, Yến nha đầu chính là hắn đích thân chọn.”
Xích Hà lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, Cả Quỷ Trúc mặt cương thi cũng chăm chú lắng nghe, Huyễn Vân đắc ý nói:
“Ta xem chính hắn cũng không biết thiên phú của Yến nha đầu kinh người như thế.”
Xích Hà và Quỷ Trúc đưa mắt nhìn nhau, Xích Hà lại đưa tay sờ sờ cái cầm bóng loáng của mình.
“Hắn đến Lăng Xuyên là muốn tìm tàn tích của Thiên Khí Điện?”
Nghe Xích Hà nói vậy, sắc mặt Huyễn Vân chuyển thành nghiêm túc, gật đầu nói:
“Không sai, nhưng hắn đã tìm hơn năm năm mà vẫn không có chút manh mối nào.”
Sắc mặt Xích Hà cũng ngưng trọng lên, Quỷ Trúc trưởng lão từ đầu im lặng đột nhiên lên tiếng.
“Ngay cả hắn cũng không tìm ra, chẳng lẽ nó ở trong tiểu giới?”
“Rất có thể là như vậy.”
Huyễn Vân gật đầu đồng ý.
“Chuyện tìm tàn tích Thiên Khí Điện rất hệ trọng, không chỉ là vấn đề của hắn, tình hình không mấy khả quan, ta chỉ mong nên là chúng ta tìm ra nó trước hoặc là cứ để nó tiếp tục bị thời gian che dấu đi.”
“Ngươi nói cũng phải.”
VntHoaTinhKhoi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!