Khởi Nguyên Hệ Thống - Chương 3: Thương Thành
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Khởi Nguyên Hệ Thống


Chương 3: Thương Thành


“Ư…”.

Trong một căn phòng tràn ngập mùi thuốc, nằm trên giường Diệp Thiên từ từ mở mắt ra.

Lờ mờ ngắm nhìn xung quanh, căn phòng ngoài một chiếc bàn ở giữa thì chỉ có sau chiếc giường nằm xung quanh các vách tường.

“Hả… ta đang ở đâu? Không phải vừa mới chém được đầu hắc hùng kia sao?”.

Diệp Thiên giật mình bật người dậy nghi hoặc, hắn lại nhìn nhìn xung quanh một lần sau đó nhìn trên người một số nơi được băng lại thì minh bạch.

“Hẳn là đã có người cứu ta? Hô…”.

Suy nghĩ đến đây hắn thở phào nhẹ nhõm, may mà có người cứu nếu không ngất bên trong hang động kia thì lành ít dữ nhiều.

“Kẽo kẹt…”.

Trong lúc hắn suy nghĩ thì bên ngoài có người đẩy cửa đi vào.

Người này không ai khác chính là trung niên nhân đã đem Diệp Thiên về đây.

“Ngươi tỉnh rồi à”.

“Thúc là ai? Ta đang ở đâu?”.

Diệp Thiên bình tĩnh hỏi người phía trước, nếu đã cứu mình thì không làm gì có hại.

“Ngươi hiện tại đang ở y viện bên trong hoàng cung, còn ta là đội trưởng đội cảnh vệ hoàng cung Dương Tiêu”.

Dương Tiêu rất nhẫn nại nói cho Diệp Thiên.

– Tên: Dương Tiêu (Người)

– Cấp: 68 (Huyền Ấn tầng 8)

“Móa… ngất đi một cái là gặp Boss!”.

Diệp Thiên nhìn chênh lệch của mình và người trước mắt thầm hô một tiếng.

“Tiểu tử ngươi tên gì? Tên gia tộc là gì? Sao lại ở bên trong hang động kia?”

Dương Tiêu cầm lấy một chiếc ghế ra rồi ngồi xuống bên cạnh Diệp Thiên hỏi hắn một cách hứng thú.

“Ta tên Diệp Thiên, chỉ là một người bình thường trong một thôn nhỏ, nhưng sơn tặc đốt phá cả thôn, nam thì giết, trẻ con và nữ nhân đều bị bắt đi cả chỉ mình ta may mắn vào rừng chơi nên thoát nạn, sau đó không dám ra chỉ có thể trốn trong rừng”.

Diệp Thiên không chút do dự nói, từ lúc Dương Tiêu bước vào hắn đã suy nghĩ về việc bị hỏi những câu thế này rồi, nói rồi hắn còn đứng dậy cúi người nói.

“Đa tạ Dương thúc ân cứu mạng, tiểu tử sẽ nhớ kỹ báo đáp”.

“Haha… báo đáp thì chưa bàn đến, nhưng ngươi có thể nói ta biết một người bình thường như ngươi lại có Luyện thể tầng 4 tu vi còn giết chết được một đầu Hắc Kim Hùng có Luyện thể tầng 5 không?”.

Dương Tiêu híp cười mắt nhìn Diệp Thiên như muốn nhìn ra thứ gì.

“Lúc trốn trong rừng tiểu tử từng gặp một vị lão giả sau đó bái ông ta làm sư, sư phụ ta truyền cho ta công pháp còn dậy ta võ nghệ nhưng thời gian không lâu thì sư phụ nói ta có kiếp duyên sắp đến rồi biến mất”.

Diệp Thiên chém gió không chớp mắt một lần, chém lưu loát không vấp một chút.

Dương Tiêu ngồi kế bên nghe hắn chém đến chỗ hắn nói có sư phụ thì hai mắt đột nhiên sáng ngời mở lớn mừng rỡ.

“Ngươi nói ngươi có sư phụ?”.

“Đúng!”.

“Ngươi nói sư phụ ngươi nói ngươi có kiếp duyên?”.

“Vâng!”.

“Được, tốt, tốt, tốt…”.

Nhận được câu trả lời của Diệp Thiên, Dương Tiêu cười lớn mừng rỡ nói ba chữ tốt.

“Tiểu tử, ta thấy thiên phú ngươi không tệ nên cho ngươi cơ hội ở lại hoàng cùng nhưng hoàng cung không nuôi kẻ lười nên ta cho ngươi 3 công việc ngươi có thể chọn một trong số đó”.

“Không biết là công việc gì?”.

“Một là đi theo ta huấn luyện tương lai nhập vào cảnh vệ hoàng cung, hai là làm thư đồng cho công chúa và cuối cùng là ta đem ngươi đi thiến làm công công, rồi đó ngươi chọn đi”.

Nói xong Dương Tiêu tiếp tục híp mắt cười nhìn Diệp Thiên.

Đệt, tên này còn muốn đem mình đi thiến??? nghĩ một lát Diệp Thiên đưa ra đáp án.

“Ta chọn làm thư đồng của công chúa”.

“oh… ngươi chắc chứ? Thiên phú của ngươi rất tốt đi theo ta tu luyện vài năm chắc chắn sẽ thành danh đến lúc đó phong tước là chuyện thường”.

“Ta chắc chắn”.

“Vậy được rồi, đây là lệnh bài của ta, có nó ngươi có thể tự do đi lại trong cung, ngày mai đến tìm ta ta dẫn ngươi đi đến chỗ công chúa”.

Dương Tiêu lấy ra một tấm lệnh bài màu đen đưa cho Diệp Thiên rồi quay người rời đi.

Diệp Thiên nhìn lệnh bài rồi để kế bên sau đó nằm xuống tìm hiểu hệ thống.

Diệp Thiên nói có sư phụ là để nâng cao một chút giá trị của mình, có chỗ để ở nếu không thân thể một đứa nhóc 6 tuổi như hắn có thể làm bao nhiêu thứ?.

Một khi có chỗ để sống an toàn thì có thể từ từ dung nhập thông tin của thể giới này đồng thời nâng cao sức mạnh của mình, khi đã xác nhận thể giới này con người có thể tu luyện thì đạo lý của thế giới này chỉ có một đó là ‘Cá lớn nuốt cá bé’.

Một cường giả còn có địa vị như Dương Tiêu là đối tượng rất tốt để hắn dựa vào nhưng địa vị của công chúa lại là một lựa chọn tốt hơn không những không người dám phạm còn có thể giữ lại ấn tượng với Dương Tiêu vì Dương Tiêu chỉ xem trọng thiên phú của hắn nên chỉ cần tu vi của hắn vẫn đều đều tăng lên thì sẽ giữ được sự xem trọng của Dương Tiêu.

Đi theo Dương Tiêu hắn nhất định sẽ có nhiều tài nguyên tu luyện hơn sau này còn được phong tước nhưng hai kiếp dung nhập với nhau Diệp Thiên biết mong muốn chung của cả hai kiếp là gì.

Một kiếp vì báo thù mà điên cuồng tu luyện, chém giết, báo được thù thì vẫn phải cảnh giác vì chỉ cần sơ hở một chút là sẽ có người đến lấy mạng hắn. Một kiếp chỉ là người bình thường nên càng không hợp với chuyện lấy chém giết mà sống.

Hai kiếp của hắn muốn chỉ có Tiêu Dao.

Thích gì làm đó, ung dung tự tại chỉ cần người không phạm mình là được.

Kẻ phạm hắn vậy thì không cần thiết tồn tại làm gì.

Ý niệm mở ra túi đồ, bên trong thiết kiếm đã mất hẳn là còn cắm ở trên người Hắc Kim Hùng, hắn dùng một viên Bổ Huyết đan còn lại hai viên, ngoài đó ra còn có một tấm thẻ màu trắng.

– Thẻ lựa chọn Loại Cửa Hàng: dùng chọn một loại cửa hàng, bên trong cửa hàng sẽ bán nhưng thứ liên quan đến loại cửa hàng đó.

Diệp Thiên ấn vào dùng, lập tức các ô ghi tên loại cửa hàng xuất hiện để hắn lựa chọn.

Diệp Thiên nhìn quanh một vòng sau đó nhìn vào một ô phía trên bên phải rồi hớn hở nhấn vào.

“Kí chủ lựa chọn Cửa Hàng Anime/Manga! Thương Thành kích hoạt mời kí chủ vào trong mua sắm!”.

Diệp Thiên hưng phấn mở thương thành, bên trong chỉ có một loại của hàng là Anime/Manga, bên trong nó là thật dài các mục nhỏ như: One Piece, Naruto, Conan… mỗi mục lại có các hạng như: Trang phục, vũ khí,… và các mục đặt trưng như: Haki, Trái ác quỷ, Vĩ thú,….

Càng nhìn khóe miệng Diệp Thiên càng nhếch cao hài lòng, nhưng khi tỉ mỉ nhìn giá cả thì lập tức nhăn mặt.

– Mera Mera no mi: 550 vạn Linh Tệ.

– Gomu Gomu no mi: 500 vạn Linh Tệ.

– Goro Goro no mi: 600 vạn Linh Tệ.

– Wado Ichimonji: 400 vạn Linh Tệ.

– Meito Shusui: 450 vạn Linh Tệ.

“Ù Móa!!! Đây là giết bao nhiêu con quái a!”.

Nhìn giá cả cùng 5 đồng Linh Tệ hắn hiện có thật sự là sầu a, hắn chết sống chém một con quái mới đủ mua quần áo với mấy quyển truyện.

Bên trong ngoài bán mấy thứ mang sức mạnh kia còn bán những thứ tầm thường như quần áo, nhà cửa, truyện tranh,… thậm chí cả hentai cũng có nhưng lại đắt hơn gấp trăm lần truyện tranh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN