Khởi Nguyên Hệ Thống - Chương 5: Vân Ngọc công chúa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Khởi Nguyên Hệ Thống


Chương 5: Vân Ngọc công chúa


Sáng ngày sau, Diệp Thiên từ trên giường bước xuống thay một bộ y phục được đặt sẵn trên bàn rồi mới đẩy cửa đi ra ngoài.

Dùng lệnh bài của Dương Tiêu hỏi đường mười mấy lần mới đến được chỗ cần đến.

Trước mặt hắn là một võ trường rộng lớn, Dương Tiêu đang trên bục cao quan sát tất cả những người đan luyện võ, tỷ võ phía dưới.

Diệp Thiên đi đến bên cạnh Dương Tiêu cúi đầu hô.

“Dương thúc”.

“Oh… tiểu tử ngươi đến rồi à”.

Dương Tiêu nhìn Diệp Thiên rất thuận mắt nói năng cũng hài hòa.

“Đi theo ta, ta dẫn ngươi đến chỗ công chúa… tiểu Cương ngươi ở đây trông coi cái đám ở dưới kẻ nào lười biếng cứ phạt nặng vào”.

Dương Tiêu phân phó xong thì dẫn theo Diệp Thiên rời đi võ trường.

Diệp Thiên đi theo Dương Tiêu năm cua bảy quẹo mới đến một sân viện, bên trong dưới bóng cây có hai người đang ngồi trên ghế đá đánh cờ.

Một người 18-19 tuổi nữ tử dung mạo sắc sảo, có phần băng lãnh nhưng cử chỉ lại khiến người cảm giác muốn dựa vào như một người tỷ tỷ.

“Đinh!”.

– Tên: Lục Thanh

– Cấp: 36 (Huyền Đan Tầng 6)

Người còn lại là một nha đầu 9-10 tuổi xinh xắn đáng yêu cử chỉ có phần thành thục có phần trẻ con, sau này chắc chắn là một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, nhưng cơ thể cảm giác cực kì yếu ớt, khuôn mặt trắng xanh.

– Tên: Vân Ngọc

– Cấp: 0

– Người mang Ngũ Hành Thánh Thể thể chất, hiện chưa được kích hoạt.

“Hửm…”.

“Cô bé này vậy mà mang Ngũ Hành Thánh Thể”.

Khi hệ thống thông báo Diệp Thiên giật mình ngạc nhiên nhìn Vân Ngọc.

Ở Thánh giới thể chất được chia làm: Phàm, Bảo, Linh, Cổ, Thánh(Tuyệt), Thần.

Ngũ Hành Thánh Thể còn được gọi Ngũ Hành Tuyệt Thể vì thể chất này không những cực kì hiếm xuất hiện hơn nữa giai đoạn vừa xuất hiện thường ở trạng thái ẩn khó phát hiện.

Còn một cái chết hơn nữa và cũng vì lý do mà thể chất này có thêm chữ Tuyệt, đó là thể chất này ở giai đoạn ẩn này thường có những tác hại cho người có nó, khiến kẻ có tuyệt thể chưa biết hắn có thì đã lên bàn thờ ngồi rồi.

Người mang Ngũ Hành Thánh Thể Diệp Thiên chưa từng gặp nhưng từng chiếm được mộ phủ của người có nó, người đó là một cường giả tuyệt thế Diệp Thiên nghĩ nếu còn sống thì cho dù Thập Đại Chí Tôn hợp lực cũng đánh không lại người đó.

Theo như những gì Diệp Thiên từ nơi đó biết được thì người mang Ngũ Hành Thánh Thể trong cơ thể luôn tồn tại ngũ hành chi khí luân chuyển trong cơ thể, hơn nữa ngũ hành chi khí theo thời gian sẽ ngày càng nhiều.

Ngũ hành chi khí tương sinh tương khắc, nếu ngũ hành cân bằng sẽ tạo ra sinh khí tẩm bổ cơ thể cùng tăng cường tu vi, nếu mất cân bằng sẽ tàn phá cơ thể dẫn đến cái chết lâu dài.

Theo như hệ thống thì cô bé Vân Ngọc trước mắt thuộc vào trường hợp thứ hai ngũ hành mất cân bằng tàn phá cơ thể sợ là không còn sống được bao lâu.

“Hừm…”.

Diệp Thiên trầm ngâm như đang suy nghĩ gì.

“Công chúa”.

Dương Tiêu dẫn Diệp Thiên đến trước mặt Vân Ngọc rồi chắp tay chào.

“Dương thúc tốt, đây là người ngươi nói đến sao?”.

Vân Ngọc hiếu kì đánh giá Diệp Thiên rồi hỏi Dương Tiêu.

“Vâng, hắn tên Diệp Thiên từ hôm nay hắn sẽ là thư đồng của công chúa”.

“Công chúa tốt”.

Diệp Thiên tỉnh lại sau khi suy nghĩ lập tức bước lên chào.

“Ừm… Thanh tỷ ngươi dẫn hắn đi xem xung quanh một chút đi”.

“Vâng”.

Lục Thanh nữ tử được lệnh dẫn theo Diệp Thiên rời đi.

“Công chúa, thân thể của người dạo này có làm sao không?”.

Dương Tiêu gặp hai người đã rời đi thì bước lên ân cần hỏi Vân Ngọc.

“Không có, dạo này thân thể ta rất tốt Dương thúc đừng lo lắng”.

Vân Ngọc mỉm cười nói.

“Haiz… vậy thần xin cáo lui!”.

Dương Tiêu thấy Vân Ngọc cười thì thở dài một hơi sau đó rời đi sân viện.

*******

Diệp Thiên được Lục Thanh dẫn đi bốn phía nơi ở của công chúa, nơi đây cũng không có gì đặt biệt chỉ có phòng của công chúa cùng phòng thư tịch là chiếm diện tích lớn nhất ngoài ra khặp nơi trồng các loại cây cỏ khác nhau mà thôi.

“Bên trong đã có sẵn đồ đạc ngươi vào trong thay bộ đồ rồi ra gặp công chúa”.

Lục Thanh dẫn Diệp Thiên đến trước cửa phòng hắn, dặn dò rồi rời đi.

“Kẽo kẹt…”.

Nơi ở của Diệp Thiên kế bên phòng thư tịch, từ cửa sổ nhìn vào mặc dù không lớn nhưng khá đầy đủ xem như không tệ.

Diệp Thiên bước vào phòng, bên trong rất sạch sẽ xem ra đã có người quét dọn sẵn, trên bàn có một bộ y phục nhỏ màu lam rất đậm chất thư sinh.

Diệp Thiên bước đến cầm lấy y phục rồi thay đổi với y phục đang mặc, mặc vào cảm giác thoải mái hơn một chút vì chất liệu vải.

Ngoài y phục trên bàn còn có một tấm lệnh bài nhỏ bằng bạch ngọc rất tinh xảo, Diệp Thiên đoán hẳn là lệnh bài thân phận thư đồng nên cầm lấy đeo ở thắt lưng.

Sửa soạn xong Diệp Thiên không đi gặp công chúa ngay mà đi đến chiếc gương đồng ở góc phòng.

Cầm lên chiếc gương, Diệp Thiên thấy rõ gương mặt của mình, một gương mặt không quá đẹp cũng không xấu chỉ có thể dừng lại ở chữ bình thường nhưng đôi mắt hơi to một chút cộng thêm làn da trắng hồng non nớt làm hắn trở nên rất dễ mến.

“Haiz… cả một chiếc gương thực thụ cũng không có, xem ra thế giới này sinh hoạt có khó a”.

Mặc dù không quá so sánh nhưng một người đã sống quen cuộc sống hiện đại như Diệp Thiên phải thích ứng ngay với thế giới này là đều không thể.

Bỏ gương đồng về chỗ cũ Diệp Thiên mở cửa đi ra ngoài, đến chỗ công chúa.

*******

Diệp Thiên từ phòng đi đến phía trước sân viện nơi hiện tại công chúa đang tiếp tục ván cờ của mình cùng Lục Thanh.

“Công chúa”.

“Ừm… giới thiệu với ngươi một chút, ta là công chúa của Vân Lam vương quốc này Vân Ngọc, còn đây là Lục Thanh tỷ, sau này có chuyện gì không hiểu cứ hỏi tỷ ấy”.

“Vâng!”.

“Mặc dù ngươi là thư đồng của ta nhưng cũng phải trải qua khảo nghiệm”.

“Không biết công chúa định khảo nghiệm thần thế nào?”.

Diệp Thiên tự tin hỏi, chỉ một kiếp thường dân của hắn thôi đã trải qua nhiều hơn cô công chúa này mấy lần chứ đừng nói đến kí ức kinh nghiệm của thánh nhân, có bao nhiêu thứ trên đời làm khó được hắn huống chi chỉ là khảo nghiệm của một cô nhóc.

“Khảo nghiệm không khó, chỉ cần trong vòng 7 ngày ngươi tìm được thứ làm cho ta vui là được, nếu không ta sẽ bảo Dương thúc dẫn ngươi đi tịnh thân”.

“Hả?”.

Diệp Thiên nghe khảo nghiệm xong thì sững sờ, tiếp theo thì hắn rốt cuộc công việc thực sự của mình là gì.

Đó là chơi với công chúa chứ không phải thư đồng cái gì.

Xem ra cô công chúa này bề ngoài yếu ớt không chịu nổi nhưng bản chất tính cách lại là một tiểu quỷ a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN