Vô Tận Cường Hóa - Chương 378: Kế hoạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Vô Tận Cường Hóa


Chương 378: Kế hoạch



Thẩm Dịch thông qua cổng truyền tống, tiến vào cảng Kurast, bọn Kim Cương chờ hắn đã lâu rồi.

Nhiệm vụ mới tuyên bố:

“Một: Tiêu diệt toàn bộ Rừng Nhện, tổng cộng 1000 điểm cống hiến, giết chết Nhện lửa Sszark đạt được điểm tích lũy treo thưởng và vũ khí đặc thù cấp C.”

“Hai: Tiêu diệt toàn bộ Đầm Lầy Khổng Lồ, tổng cộng 1500 điểm cống hiến, giết chết thủ lĩnh người lùn đạt được điểm tích lũy treo thưởng và nước thuốc tăng cường thể chất.”

“Ba: Tiêu diệt toàn bộ Rừng Lột Da, tổng cộng 2000 điểm cống hiến, giết chết Thầy phù thủy Endugu đạt được điểm tích lũy treo thưởng và một món đồ cấp CC loại thường.”

“Bốn: Tiêu diệt toàn bộ khu Kurast, tổng cộng 2500 điểm cống hiến, giết chết ba thống lĩnh binh đoàn Ma quỷ đạt được điểm tích lũy treo thưởng và ba quyển trục thăng cấp trang bị, có thể nâng trang bị lên một cấp bậc, giới hạn từ cấp B trở xuống.”

“Năm: Tiêu diệt toàn bộ Travincal, tổng cộng 3000 điểm cống hiến, giết chết ba thống lĩnh binh đoàn Tội ác đạt được treo giải thưởng điểm tích lũy và sáu quyển trục thăng cấp kỹ năng, có thể nâng kỹ năng lên một cấp bậc, giới hạn từ cấp C trở xuống.”

“Sáu: Tiêu diệt toàn bộ Lồng Giam Căm Hận, tổng cộng 3600 điểm cống hiến, giết chết Ma vương tội ác Azmodan, đạt được điểm tích lũy treo thưởng và vũ khí đặc thù cấp BB.”

“Thời gian nhiệm vụ chính thức bắt đầu: Tám giờ sáng ngày mai.”

Chứng kiến nhiệm vụ nhắc nhở, Thẩm Dịch cũng không khỏi thất thần.

“Ma vương tội ác.” Hắn thì thào lên tiếng.

Kim Cương đã đi nhanh tới: “Không nghĩ tới chứ? Trùm cuối độ khó cấp ba không phải Mephisto, mà lại là Ma vương tội ác.”

Thẩm Dịch gật gật đầu: “Đúng vậy a, thật không nghĩ tới. Không chỉ như vậy, cơ hồ tất cả nhiệm vụ đều xuất hiện biến động lớn.”

Nhiệm vụ mới đã hoàn toàn trật đường rày thế giới Diablo ban đầu, kể cả nhiệm vụ đầu tiên chạy loanh quanh nói chuyện với NPC lấy bức tượng chim vàng đều bị cắt bỏ, nói cách khác, cốt truyện nguyên bản kể từ lúc này đã hoàn toàn biến mất.

Về phần tại sao lại thế, sau khi Thẩm Dịch suy nghĩ thật lâu mới cho ra một lời giải thích.

Nếu nói trò chơi còn phải chú ý phương diện giải trí, tận khả năng cung cấp người chơi các loại phương thức giải trí, hấp dẫn họ chạy tới chạy lui, cày nát tất cả bản đồ, như vậy Huyết Tinh đô thị tuyệt đối sẽ không bao giờ nghĩ thế. Với nó mà nói, chiến đấu mới là việc có ý nghĩa, giải trí thì không. Cái loại hành vi chạy tới chạy lui trò chuyện với NPC, mà lại không tồn tại bất luận nhiệm vụ ẩn tàng nào, chính là hoàn toàn dư thừa, bởi vậy một mực vứt bỏ.

Vì thế Thẩm Dịch hài hước nói: “Huyết Tinh đô thị vẫn là theo phái hành động đấy, có phải không?”

Mọi người miễn cưỡng đồng ý.

Đáp án của Thẩm Dịch có lẽ nói nghe xuôi tai, nhưng nó không cách nào giải thích được tại sao trùm cuối khu vực độ khó cấp ba không phải Mephisto mà là Azmodan.

Chỉ là loại vấn đề này, e chỉ có chờ đánh tới Lồng Giam Căm Hận mới có thể biết đáp án.

Nghĩ nghĩ, hắn nói: “Đi quán trọ trước đi… Chúng ta còn có nhiều vấn đề cần phải nhanh chóng xử lý.”

Quán trọ cảng Kurast, sáu người đội Đoạn Nhận tề tụ, thêm cả Avril tổng cộng bảy người, làm một cuộc hội nghị trong một căn phòng nhỏ.

Avril có thể tham gia hội nghị này, một mặt là vì nàng đã từng sóng vai chiến đấu qua hai khu vực, giao tình đôi bên đang ấm nóng, tín nhiệm cũng dần gia tăng, mặt khác cũng là Thẩm Dịch ám chỉ hi vọng nàng gia nhập đoàn đội.

Có điều trước mắt xem ra, muốn để Avril đồng ý gia nhập còn cần rất nhiều cố gắng.

Về phần lão Mạnh, bởi vì lần này y cứu được Ôn Nhu, Thẩm Dịch cảm kích rất nhiều, vốn cũng muốn để y cũng gia nhập hội nghị, tuy nhiên bản thân lão Mạnh lại trốn trong phòng không chịu đi ra, khiến Thẩm Dịch cảm thấy ngoài ý muốn.

Giờ Kim Cương đang làm ‘công tác báo cáo’: “Toàn bộ mười một người đã được thu xếp tốt, đều không ở phòng liền nhau, mà xen kẽ một gã binh sĩ triệu hoán, phụ trách giám thị cử động của bọn hắn. Có điều vẫn làm theo ý ngươi, chỉ xem xét, không hành động, tránh gây thêm kích thích. Ngoài ra ta và La Thăng, anh em nhà họ Thường đã thuận lợi thành lập giao tình, đều hiểu rõ đại khái về tình huống của bọn họ…”

Anh em nhà họ Thường chính là hai người đã giết chết Kim Cương, thực lực có thể liệt top đầu trong số mười một người, tinh thông vật lộn và ẩn nấp. Kỹ năng mang tên “Tông xe Oklahoma” mà bọn họ sử dụng lúc giết Kim Cương là do bọn họ tự nghĩ ra, vừa gây sát thương mạnh mẽ, đồng thời còn có thể tạo thành hiệu quả gây choáng. Có thể tự nghĩ ra kỹ năng, ít nhiều đều có chút thiên phú phi phàm, cũng khó trách Kim Cương bị hai anh em họ giết trong nháy mắt. Bất quá điều này cũng khiến Thẩm Dịch ý thức được, bây giờ mạo hiểm giả Khu Phổ Thông vẫn là vô cùng chú trọng tăng cường năng lực tiến công, lực phòng ngự bản thân rõ ràng chưa đủ.

Kỳ thật, nếu dựa theo hệ thống cường hóa của Huyết Tinh đô thị, mạo hiểm giả vốn có rất nhiều thủ đoạn có thể dùng để nâng cao lực phòng ngự. Chỉ là do cường hóa quá sức tốn kém, rất nhiều người nặng công nhẹ thủ, mới dẫn tới việc mất cân đối nghiêm trọng trong việc cường hóa, sinh ra tình huống hở chút là chết tắp lự, nửa phút đã phân thắng bại rồi. Lúc trước mập mạp đối kháng Đế Vũ, chỉ có một kỹ năng khải giáp tinh thần lực, nhưng bởi đeo thêm vài món trang bị chủ phòng, liền được xưng khiên thịt. Kỳ thật lực phòng ngự của hắn ngay lúc đó căn bản chỉ có thể coi là bình thường, chẳng qua phòng ngự của người xung quanh quá kém mà thôi.

Sau khi Kim Cương nói qua đại khái tình huống liền đưa cho Thẩm Dịch một tờ danh sách, bên trên là tư liệu về mười một người kia.

Thẩm Dịch tiếp lấy nhìn sơ qua, hỏi: “Còn chuyện Điện Ngục?”

“Đã hỏi rồi, La Thăng nói khoảng tám giờ đêm hôm qua đột nhiên có người truyền tin tức cho bọn hắn, vạch ra vị trí Điện Ngục, còn nói cho bọn hắn biết người sẽ đi Điện Ngục là một phần thành viên đội Đoạn Nhận, nhân thủ thiếu nghiêm trọng, tuyệt đối không phải đối thủ của bọn hắn, chỉ là bọn hắn cũng không biết ai đã truyền tin, bởi vì người kia truyền tin qua tờ giấy. Sau đó ta có hỏi bọn hắn tờ giấy kia, nhưng đáng tiếc nó đã sớm bị bọn hắn ném mất… Một lũ đần không biết lưu lại chứng cớ!”

“Lưu tờ giấy cũng chưa chắc hữu dụng, có điều ít ra đã chứng minh đích thật có người cố ý hãm hại chúng ta.”

Hồng Lãng cười lạnh: “Ta nói đây nhất định là mấy người Hoàng Thiên Ngưỡng làm, theo ý của ta, sáng mai trước khi bắt đầu nhiệm vụ cứ diệt sạch bọn hắn!”

Thẩm Dịch nghiêm mặt nói: “Từ giờ trở đi, không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được nhắc chuyện này nữa, lại càng không được phép động thủ với bất kỳ ai!”

Hắn nói lời này như chém đinh chặt sắt, khẩu khí thập phần cường ngạnh.

Thân là người cầm lái, trong một ít chuyện quan trọng, có khi phải biết cường ngạnh, biểu hiện ra lập trường và quyết tâm của mình, nếu tỏ ra có phần do dự, người bên cạnh có khả năng sẽ tự hành động theo ý riêng.

Thời khắc này chứng kiến thái độ kiên quyết của Thẩm Dịch, những người khác cũng chỉ đành bỏ qua chuyện đó.

Lúc này Thẩm Dịch mới nói tiếp: “Kế tiếp còn có hai chuyện cần làm, một là thương lượng kế hoạch tác chiến ngày mai. Hai là vấn đề phân phối tiền lời.”

Kim Cương chen vào nói: “Nhiệm vụ lần này còn chưa có bản đồ, nhưng dù sao mọi người cũng đều cùng nhau hành động, ta thấy không cần tìm Deckard Cain hỏi, miễn cho lãng phí độ thân thiện, tuy rằng hiện tại nó có vẻ đã vô dụng. Mặt khác, nhiệm vụ lần này tổng cộng cho chúng ta thời gian 30 ngày, hiện tại mới qua hai ngày. Cho nên ta cảm thấy chúng ta đại khái không cần nóng vội, hoàn toàn có thể tiến hành lục lọi từng bước một, ngày mai có thể bắt đầu thăm dò từ Spider Forest trước, chậm rãi tiến lên, trên đường đi có quái vật lớn nhỏ gì, liền tận lực tiêu diệt toàn bộ, vừa có thể rèn luyện binh sĩ, lại có thể thăng cấp chiến phủ, đồng thời cũng rèn luyện phối hợp tác chiến và độ ăn ý giữa mọi người. Chờ chúng ta hiểu rõ đầy đủ tình huống mục tiêu hẵng lên tiếp kế hoạch cụ thể.”

“Đồng ý, trước khi hiểu rõ tình huống, tạm thời không cần định ra kế hoạch cụ thể.” Những người khác nhao nhao ủng hộ.

Đô thị đã cho mọi người thời gian, tự nhiên phải tận dụng đầy đủ. Dù sao nơi đây cũng là khu vực độ khó cấp ba, cẩn thận là tuyệt đối đúng.

Thẩm Dịch tiếp lời: “Đã như vậy, lát nữa tôi đi chào hỏi với Tông Đường và Ambela, sau khi thống nhất sẽ thông báo tiếp với mọi người.”

Chu Nghi Vũ tiếp lời nói: “Về việc phân phối tiền lời, ta muốn nhắc nhớ mọi người chú ý một chuyện, đó là ban thưởng nhiệm vụ thứ năm.”

“Quyển trục thăng cấp kỹ năng.” Ôn Nhu tiếp lời.

Chu Nghi Vũ gật đầu nói: “Phải, đây chính là đồ tốt a. Kỹ năng không thể so với thứ khác, nó sẽ bị đào thải dần dần khi thực lực mỗi người tăng lên, mà Sở nghiên cứu lại chỉ có thể thăng cấp vũ khí, không có khả năng thăng cấp kỹ năng, rất nhiều người học tập kỹ năng quá sớm, hậu kỳ sẽ xuất hiện vấn đề thực lực chưa đủ.”

“Đúng vậy.” Kim Cương và Hồng Lãng nhao nhao gật đầu. Cường Lực Trùng Kích và Búa Rìu Liên Kích của Hồng Lãng hiện tại đã rất ít khi dùng, Phá Giáp Kích của Kim Cương đồng dạng cũng dùng cực ít, đều là vì uy lực hiện hữu của chúng đã dần dần không theo kịp tiến độ của bọn họ.

Biện pháp giải quyết thông thường, chính là dùng quyển trục quên lãng để quên đi kỹ năng, nhưng số tiền đã chi trước đó sẽ không thể thu về lại nữa. Quyển trục thăng cấp kỹ năng chính là phương thức giải quyết vấn đề này tốt nhất, nhưng đáng tiếc nó còn quý hiếm hơn cả quyển trục đề thăng sở trường chiến đấu, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao sáu tờ quyển trục kỹ năng cấp C vậy mà còn trân quý hơn cả ba tờ quyển trục trang bị cấp B.

Một quyển trục thăng cấp kỹ năng có thể biến một kỹ năng cấp D thành cấp DD. Nếu như là dùng quyển trục quên lãng xóa bỏ kỹ năng cấp D rồi lại mua một kỹ năng cấp DD, thì tương đương với cái giá 10000 điểm (quyển trục quên lãng cấp D 1000 điểm), suy ra quyển trục thăng cấp kỹ năng này tiết kiệm được 10000 điểm.

Nếu dùng để đề thăng kỹ năng cấp DD đến cấp C, vậy thì giá trị phát huy càng cao, ý nghĩa một quyển trục liền tiết kiệm 17000 điểm (quyển trục quên lãng cấp DD 2000 điểm).

Những ai cân nhắc đến việc quên đi kỹ năng, phần lớn sẽ không mua sắm kỹ năng cấp thấp nữa, bởi vậy giá trị tiết kiệm thực tế phải giảm đi một chút, giá trị đích thực khoảng chừng trên dưới 6000 điểm mỗi quyển.

Bởi vậy ban thưởng sáu quyển trục thăng cấp kỹ năng cấp C còn đứng ở thứ tự nhiệm vụ cao hơn ba quyển trục thăng cấp vũ khí cấp B.

Nhiệm vụ lần này xuất hiện quyển trục thăng cấp kỹ năng, cho mọi người một tia hi vọng, Chu Nghi Vũ cực lực cổ động Thẩm Dịch bắt lấy chúng.

Hồng Lãng hung hăng hút một hơi thuốc: “Sáu cái a, muốn toàn bộ nắm bắt chỉ e sẽ không dễ dàng. Thứ này không ai mà không muốn.”

Chu Nghi Vũ mỉm cười: “Trân quý hơn chăng nữa cũng đều có giá a. Không phải có câu cách ngôn sao? Chỉ cần là vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì đều không phải vấn đề. Huống chi… cũng chưa chắc chỉ có sáu cái.”

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Avril, Avril mỉm cười: “Chỉ cần không phải tồn tại mạnh hơn Duriel, phục sinh một lần không thành vấn đề. Bất quá nhiệm vụ thứ năm có ba mục tiêu, thưởng sáu quyển trục, nếu như đô thị an bài chia đều, có thể sẽ là hai quyển trục trên một mục tiêu. Nếu muốn cầm mười hai quyển trục, nhất định phải cách 4 giờ mới giết một người, để thời gian cho em khôi phục năng lượng.”

Thẩm Dịch gật đầu: “Việc này không cần lo lắng, chúng tôi sẽ phối hợp với em. Thao tác cụ thể như thế nào, đợi đến lúc đó lại nghĩ biện pháp. Hiện tại quan trọng nhất là chúng ta phải làm một phương án ước định đại khái cùng mọi người, đồng thời tranh thủ đạt được sự tán thành của tuyệt đại đa số.”

Huyết Tinh đô thị vốn cũng có tiêu chuẩn ước định cống hiến của mình, đó chính là điểm cống hiến tích lũy.

Nhưng tiêu chuẩn của đô thị có hai cái vấn đề lớn. Một là nó không tính tác dụng đến từ năng lực phụ trợ. Hai là nó không tính sự nguy hiểm cùng với tác dụng mấu chốt trong chiến đấu của mọi người.

Ngoài ra chính là vấn đề điểm tích lũy treo thưởng.

Những vấn đề này nếu như không tìm cách giải quyết, để giống như mua xổ số, vậy rất dễ dàng tạo thành hiện tượng vài người phất nhanh mà đa số thì tay trắng, bất lợi với việc giữ ổn định —— nếu như nhiều lần đều do đội Đoạn Nhận cầm điểm tích lũy treo thưởng, độc hưởng tất cả phần thưởng, chắc hẳn bất luận kẻ nào cũng đều không thể tiếp thu.

Bởi vậy, dưới tiền đề chung đoàn kết tác chiến, cần phải đổi mới một tiêu chuẩn tốt hơn, có thể thay thế đô thị tiến hành phân chia lại lợi ích —— điểm tích lũy treo thưởng có thể không phân được, nhưng phần thưởng nhất định phải phân!

Còn với Thẩm Dịch, vấn đề không chỉ có vậy.

Hắn lôi kéo mọi người, là để bọn họ phục vụ mình, khiến mình đạt được ích lợi lớn nhất.

Mình đã muốn làm ông chủ, vậy những người khác phải làm công nhân.

Nếu là công nhân, vậy thì phải bị bóc lột.

Cho nên định ra phương án phân phối cần phải làm thỏa mãn nhu cầu đại chúng, đồng thời lại vụng trộm phục vụ nhu cầu lợi ích cho đội Đoạn Nhận —— tựa như pháp luật nước Mỹ là do nhà tư bản định ra, phục vụ nhà tư bản, cũng hoàn mỹ nói “Dân chủ” vậy.

“Vừa làm quan tòa vừa làm luật sư, vừa làm trọng tài vừa làm cầu thủ… Nghe không tệ, nhưng cũng không dễ làm.” Kim Cương thở dài: “Ta không phải học luật, không quen soạn các loại văn bản hợp đồng, các ngươi có ai rành không?”

Tất cả mọi người lắc đầu, mọi người cùng nhau nhìn Thẩm Dịch, Thẩm Dịch xòe tay ra: “Nói thực tôi cũng không rõ, trên phương diện này, chúng ta thật đúng là cần một ít ý kiến chuyên nghiệp.”

Ở đây không có một dân trong nghề nào, mà loại chuyện này lại không thể xin giúp đỡ từ bên ngoài, nhất thời cũng không biết nên bắt đầu từ chỗ nào.

Qua một hồi lâu, vẫn là Ôn Nhu nói: “Tôi trước kia là cảnh sát, mặc dù không thể nói là sở trường về ba vụ chủ trương đường lối, nhưng chí ít cũng biết sơ qua, nếu không để tôi nghĩ cách.”

Kim Cương lập tức tán thành: “Ta thấy được đấy, cảnh sát các cô làm việc cũng phải có căn cứ, hẳn là quen thuộc việc này hơn bọn ta. Dù sao xứ mù thằng chột làm vua, chỉ cần có thể lừa gạt tạm thời là được.”

Thẩm Dịch tiếp lời: “Mấu chốt không phải chúng ta hiểu hay không, mà là những người khác hiểu hay không. Chỉ cần điểm trung bình môn Văn của bọn hắn không cao hơn Ôn Nhu, vậy là đủ rồi.”

Nghe những lời này, mọi người đều nở nụ cười, đây đại khái là kẻ ngốc gạt tên khờ, xem xem ai khờ hơn.

“Đã như vậy, chúng ta bắt đầu thôi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN