Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) - Tiêu Chuẩn Khí Huyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Toàn Cầu Cao Võ (Dịch)


Tiêu Chuẩn Khí Huyết



Nếu ngày hôm nay có oan ức tột cùng cuộc sống vẫn tiếp tục, Phương Bình vẫn phải bị động chấp nhận mọi thứ.

Nói chuyện phiếm một hồi, ban chủ nhiệm tóc màu hoa tiêu bước vào lớp học. Đợi cho lớp học im lặng, giáo viên chủ nhiệm mở lời nói thẳng:”những bạn đăng ký thi khoa võ, tí nữa đến văn phòng của tôi đóng phí dự thi, điền phiếu dự thi, sau đó giáo vụ sẽ thống nhất giúp các bạn báo danh”.

Khi nói câu này, giáo viên chủ nhiệm nhìn những bạn đăng ký dự thi. Trên thực tế, thi khoa võ không có quy luật nào. Bổn phận là ban chủ nhiệm, trong lớp những ai sẽ đăng ký, chủ nhiệm trong lòng đã có dự đoán.

thành tích phải xuất chúng, thân thể tốt, gia cảnh không tệ, những điều quan trọng rút ra, lớp 12(4) ai báo danh, học sinh trong lớp đều có dự đoán.

khu vực nội địa Dương Thành, mặc dù tên đầy đủ là thành phố Dương Thành, nhưng trên thực tế chỉ là thị trấn. So với các thị trấn khác, Dương Thành kinh tế phát triển hơn chút, nhưng có cũng có hạn, đây không phải thị trấn dọc theo bãi biển, có một vài nơi nội địa cấp thành. phố đều phát triển hơn. Ở Dương Thành, hiếm thấy ai đem một vạn tệ ra làm nên chuyện.

Cho nên, đơn thuần phí báo danh, chính là đem rất nhiều người ở ngoài cửa.

Nói xong, ban chủ nhiệm rời khỏi phòng học

Còn lại những học sinh báo danh, lúc này đang háo hức chuẩn bị đến văn phòng ban chủ nhiệm.

Phương Bình ngồi trước Dương Kiến, lúc này cũng đứng dậy, ngồi bàn học kế bên, tên là Trương Hạo, mấy ngày trước còn phá vỡ đột phá bát phẩm của bạn cùng lớp, lúc này cũng đứng lên đi.

Lúc hai người chuẩn bị bước đi, Phương Bình đột nhiên đứng dậy. Trần Phàm ngồi cùng bàn có chút sững sờ, nghiêng đầu một bên hỏi: ”đi vệ sinh sao?”

“ đi báo danh” “……”

Trần Phàm ngây người, Phương Bình báo danh?

Trần Phàm hơi bất ngờ, Dương Kiến cũng không nhịn được quay đầu xuống ngạc nhiên nói: ”Phương Bình, bạn cũng báo danh sao?”

Tên tiểu tử này, lời nói mặc dù không thấy ác ý, nhưng lời nói của Phương Bình làm cho kinh ngạc, âm thanh cũng không nhỏ. Lời đã nói ra, không ít các bạn cùng lớp đều nhìn qua. Mọi người cùng học chung mấy năm, tình hình của mọi người như thế nào, đa phần đều biết.

Chẳng phải là nói Phương Bình không báo danh sao, Phương Bình tướng tá có vẻ yếu ớt…Kỳ thực Phương Bình còn to khỏe hơn Trần Phàm một chút, nếu so sánh với Dương Kiến ngồi ở bàn trên, thì không thể so sánh được.

Khoa văn hóa và thi chuyên ngành còn dễ nói, kiểm tra sức khỏe và đo cơ thể, Phương Bình có thể qua sao?

Dương Kiến vừa mới ngạc nhiên xong, Trương Hạo bên cạnh cũng tặc lưỡi: Phương Bình, tiểu tử như bạn cũng được đấy, thật là quỷ quyệt!

Bình thường mọi người tan học cùng nhau đi tập luyện, bạn cũng không tham gia, về nhà chắc cũng không luyện qua đúng không, bạn đúng là tên tiểu tử quỷ quyệt mà!”

Trương Hạo nói câu này có chút khoa trương, ngữ khí thật không có chút gì là châm biếm đả kích, chỉ là cảm thấy Phương Bình có chút khó hiểu.

Phương Bình cũng không để ý, cười ha hả nói: “Đừng suy nghĩ nhiều, tôi thiên tài bẩm sinh, còn cần phải tập luyện thêm sao? tôi nghĩ kỹ rồi, không phải là một vạn sao? Nếu không thử, ai mà biết có thể hay không thể thi đậu, nói không chừng năm nay đột nhiên mở rộng chiêu sinh, chẳng phải tôi trúng mánh lớn rồi sao”

“Ha ha ha, bạn nghĩ thật là đẹp!”

Trương Hạo cười ha hả, Phương Bình nói một câu, những bạn cùng lớp còn lại chưa chuẩn bị báo danh, nghe xong có chút xao động.

Lời của Phương Bình, cũng không phải không có lý. Ai biết năm nay có mở rộng tuyển sinh hay không?

Mấy năm trước, Nhất Trung mỗi năm thi khoa võ, cũng chỉ có hai đến ba người, năm ngoái tăng lên năm người.Năm nay, không chừng lại tăng thêm chút thì sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, nếu chưa dự định báo danh, tự nhiên là có nguyên nhân, lời nói của Phương Bình cũng có chút hấp dẫn, nhưng không làm người khác thay đổi quyết định

Đôi mắt của bạn ngồi cùng bàn Trần Phàm có chút phức tạp, trước mắt cũng chỉ là báo danh không chắc là đã thi.

Nhưng gia cảnh nhà Phương Bình không tốt như nhà khác, ngay cả Phương Bình đều dám thử, người khác căn bản chưa từng nghĩ qua,

Tay cầm bút nắm chặt hơn một chút, cuối cùng, Trần Phàm cũng không thay đổi quyết định của bản thân

Nếu giả dụ báo danh rồi, hi vọng thi đậu của Trần Phàm còn mơ hồ hơn cả Phương Bình

Kỳ thực về phương diện như này chỉ làm mất thời gian của Phương Bình, còn không bằng bỏ chút công sức vào khoa văn.

……

Tâm tư của các bạn cùng lớp, Phương Bình cũng không quan tâm tới.

Những học sinh chuẩn bị báo danh đều đi ra khỏi phòng học, mọi người cùng đi lên lầu tiến về phía văn phòng ban chủ nhiệm

Lớp 12(4), chuẩn bị báo danh không nhiều. Suy cho cùng xác xuất quá nhỏ, một vài học sinh không đạt đủ điều kiện cứng ngắt tự nhiên sẽ không đi báo danh . Cuối cùng, cùng nhau đi đến phòng ban chủ nhiệm có tám người

Tại đây, mấy năm trước lớp phổ thông tỉ lệ báo danh cao, nếu không năm ngoái hai người thi đậu khoa võ lớp phổ thông làm ví dụ, lớp phổ thông có thể có năm người thật không tệ chút nào

Một vài trường cấp ba phổ thông, toàn bộ học sinh trong trường báo danh đều không có mấy người.

Phương Bình đảo mắt một vòng, quả nhiên, đều là những người xuất sắc của các lớp khác. Không hẳn là thành tích xuất sắc, quan trọng còn phải có thân thể tốt,cơ thể đều phải cân đối. Chăng trách tên mặt râu quai nón Dương Kiến này, thành tích cũng không phải quá ưu tú, nhưng cũng không đến nỗi tệ, nếu không cũng không đi báo danh làm gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN