Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) - Lần Kiểm Tra Sức Khỏe Đầu Tiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Toàn Cầu Cao Võ (Dịch)


Lần Kiểm Tra Sức Khỏe Đầu Tiên



Về đến phòng học, Phương Bình ứng phó với mấy câu của Trần Phàm, tiếp đó bắt đầu xem mấy quyển tài liệu của thầy chủ nhiệm. Xem sơ qua một chút, Phương Bình thấy đau đầu kinh khủng. Thi chuyên ngành khoa võ, kiến thức rất nhiều. Nội dung quan trọng nhất, chính là hiểu rõ về bản thân mình

Trên cương vị chuẩn bị thành một võ gia, nếu như ngay cả kết cấu cơ thể bản thân cũng không rõ ràng, sao có thể rèn luyện khí lực tốt nhất?

Nhân thể có bao nhiêu xương, có bao nhiêu mạch chính, hệ thống tuần hoàn máu…. Những điều này, bắt buộc phải nắm vững.

Bao gồm cả sự sắp xếp của các xương, danh xưng, chức năng của ngũ tạng lục phủ, một vài từ ngữ giải thích danh từ trong kho võ.

Những kiến thức thường thấy trong dược phẩm, y học. Ngoài ra, trong tài liệu của thầy chủ nhiệm đưa, còn bao gồm (lịch sử khoa võ học), (cổ kim danh nhân truyền), (cơ sở vũ khí đại toàn), (cơ sở đại cương bộ sách võ thuật).

Đừng nói xem tỉ mĩ, tùy tiện lấy ra một quyển xem, Phương Bình xem mấy trang đã hoa mắt rồi. Mà chồng sách để trước mặt cậu ấy, tổng cộng hơn mười mấy quyển.

Muốn xem những quyển sách này từ đầu tới cuối, đó chính là một công trình vĩ đại. Phương Bình mà xem, e rằng xem xong cách ngày thi cũng không lâu nữa.

Mà tiếp đó, Phương Bình còn chuẩn bị thi khoa văn hóa nữa. Sách giáo khoa của nhiều năm trước, cho dù căn bản có, muốn phục hồi lại trạng thái, cũng không phải ngày một ngày hai

“Thật là nhức đầu quá!”

Trần Phàm bên cạnh thấy mặt Phương Bình mặt trắng bệch, cho dù trong lòng không vui khi phương Bình báo danh khoa võ không nói trước mình biết, nhưng lúc này cũng an ủi cậu ấy:

“Việc tại người, không lẽ bạn muốn lãng phí phí báo danh sao?”.

Phương Bình trợn mắt lên, đúng lúc Trần Phàm liếc mắt nhìn qua:

“Tôi cố gắng chỉ vì một vạn phí báo danh sao”.

“Trần Phàm mặc kệ cậu ấy”

An ủi được một câu, lại nói tiếp:

“Nhưng đáng tiếc, chúng ta là võ gia. Muốn trở thành võ gia, tinh lực dồi dào, mấy ngày mấy đêm không ngủ cũng được. Nghe nói đến võ gia, tốc độ xử lý của não với máy tính đều không khác biệt. Một vài người mạnh, bất kể doanh nghiệp kinh doanh hay là xử lý chính vụ, một người giỏi hơn cả mười mấy người bình thường, tinh lực dồi dào đến nỗi làm người khác nể sợ.Tôi nghe nói, năm đó Mã Tông Sư lúc lập nghiệp, nguồn vốn có hạn, nhân viên không đủ làm, lúc bận lắm nguyên 7 ngày 7 đêm không chợp mắt, một tuần làm việc bằng một năm làm việc của người bình thường. Lúc đó võ công của Mã Tông Sư vẫn chưa đủ mạnh, đổi thành bây giờ, nói không chừng một tháng không ngủ, nghĩ thôi cũng thấy ngưỡng mộ.Chúng ta cần có tinh lực và thể lực của võ gia, khoa văn hóa nhằm nhò gì, chỉ cần thi đủ điểm chẳng thành vấn đề”

Trần Phàm trên mặt đầy nuối tiếc, chuyện thi đại học của ngày nay, mỗi năm thi đủ điểm không phải là ít.

,

Một vài học sinh cấp ba ở các thành phố lớn, nếu chưa thành võ gia chính thức, nhưng cách võ gia cũng chỉ là một vài bước tiến nữa.

Dưới tình hình này, một vài người cho dù phân tâm, nhưng năng lực hiểu và trí nhớ đều tốt, mỗi năm thủ khoa khoa văn mỗi tỉnh, hầu hết đều bị khoa võ chiếm đoạt hết.

Người nghe vô tâm, người nghe có ý. Phương Bình trong lòng có chút hồi hộp, Trần Phàm không có điều kiện này, Phương Bình có điều kiện này.

Lợi ích của khí huyết mạnh, Phương Bình đã hiểu được. Hôm qua khí huyết tăng cao được một chút, Phương Bình tự thấy tinh lực dồi dào hơn trước rất nhiều, nếu là ngày trước, ngủ trễ dậy sớm khẳng định tinh thần hứng khởi.Nhưng mà bây giờ, đúng là y chang cảm giác này

Đây chính là lợi ích của khí huyết mạnh, tinh lực dồi dào hơn hẳn người bình thường. Trên bảng ghi “tinh thần”thì có tác dụng gì?

Phương Bình trong lòng đã có đáp án, có thể, tự mình lần sau thử mới đúng.Chỉ số tinh thần tăng, nếu như có thể tăng khả năng hiểu và khả năng nhớ thì càng tốt, vậy thì các phần thi sau này không còn khó khăn nữa.

Tuy không cần đậu thủ khoa, chỉ cần đạt chỉ tiêu, Phương Bình cũng mãn nguyện. Trần Phàm vô ý nói, ngược lại làm cho Phương Bình yên tâm hơn không ít, xem ra, còn phải tìm cách kiếm tiền, thử nghiệm chút mới được.

Bất luận là tăng khí huyết, hay là tăng tinh thần, đều không thể không có tiền. Không có tiền, tất cả đều không làm được gì.

……

Tiết học của ngày hôm nay, chủ yếu là ôn tập đề thi. Phương Bình không lãng phí thời gian, đại đa số đều là xem sách, không hề động đến cây bút. Giáo viên thấy rồi, cũng không nói gì, đến lúc này, đều dựa vào tự nguyện.

Huống hồ mấy giáo viên nghe nói Phương Bình báo danh thi khoa võ, cho nên bất kể Phương Bình đang ở tiết học nào đều lôi mấy sách nói về chuyên ngành thi khoa võ ra xem, giáo viên cũng không muốn làm phiền.

Thời gian một ngày, trôi qua rất nhanh

Đợi chút tiếng chuông báo tan học vang lên, lần này Phương Bình cũng không nói tạm biệt với Trần Phàm, mà đi theo Ngô Chí Hào.

Ngô Chí Hào vừa thu dọn sách vở vừa trả lời:

“Xem bạn hôm nay đều xem kiến thức chuyên ngành, cảm giác thế nào?”

Cũng ổn, cũng không quá khó, chỉ có chút phức tạp. Một vài kiến thứ không cần thi, chờ chút bạn photo tập vở của tôi, dựa theo tập vở tôi ôn theo là được. Đến lúc đó có gì không hiểu, có thể hỏi tôi.”

“Cảm ơn, làm phiền bạn quá.”

Phương Bình lại nói cảm ơn lần nữa, Ngô Chí Hào nói những lời hay như thơ, quả thực không dễ.

Có một số học sinh loại ưu, đến lúc thi, không đợi được những người khác đều không biết, chỉ cần họ biết là được.

Đương nhiên, đây cũng là kỳ thi đại học khoa võ, có liên quan đến hạn chế cấp lớp. Ngô Chí Hào cũng không đem Phương Bình ra làm đối thủ cạnh tranh, đối thủ của cậu ấy là những người khác trong lớp trọng điểm, là những học sinh ưu tú của Dương Thành, thậm chí là học sinh ưu tú của toàn quốc.

Phương Bình ngay cả kiến thức căn bản cũng không hiểu, không phải là đối thủ mà Chí Hào muốn vượt mặt. Nếu như ngay cả kết cấu điểm này cũng không, sao có thể trở thành võ gia?

Hai người vừa nói vừa đi ra khỏi trường học.

……

Nhà của Ngô Chí Hào, cách Nhất Trung không xa.Đoạn đường cách Nhất Trung 10 mấy phút , cũng là khu nhỏ, nhưng môi trường tốt, cũng được xem là khu cao cấp

Đến trước tiểu khu, Phương Bình nhìn một cái, trái lại có chút không ngờ, cậu ấy còn cho rằng nhà Chí Hào ít nhất cũng ở khu villa mới đúng.

Đối với những bạn học cũ, Phương Bình trên thực tế cũng không hiểu rõ, cho dù kiếp sau, hai người nói chuyện với nhau cũng không nhiều

Nhưng mà quay đầu nghĩ lại, hình như cũng là chuyện bình thường. Điều kiện nhà Chí Hào, cũng tốt có giới hạn, nếu không không thể vào lớp trọng điểm, lớp trọng điểm cấp 3, bạn bỏ chút tiền còn có thể được vào.

Đương nhiên, có một số người không muốn là những người được vét trong một lớp trọng điểm, cho nên họ chọn vào lớp bình thường để có thể trở thành người nổi nhất.

Tiểu khu cao cấp, giá cả đều đắt đỏ, không giống nhà của Phương Bình, ai cũng có thể bước vào, ở đây phải quẹt thẻ mới được vào.

Hai người bước vào tiểu khu, Chí Hào vừa đi vừa nói:”hôm sau Vương sư huynh về trường, không biết có thể có cơ hội nói chuyện riêng vài câu không.Lần này trường học luôn làm những chuyện chính, Vương sư huynh là thần tượng của học sinh lớp phổ thông như chúng ta. Năm ngoái hai học sinh lớp phổ thông thi đậu khoa võ, Vương sư huynh là một trong số đó. Trước kỳ thi đại học, thành tích của Vương sư huynh cũng chỉ ở mức trung bình, nhưng sau một tháng, đột nhiên đột phá, Vương sư huynh thi đậu đại học võ thuật giang nam, khiến người khác phải ngạc nhiên. Cũng không biết có bí quyết gì không, hay có thể học đến….”

Ngô Chí Hào nói dông dài vài câu, có chút tiếc nuối, coi như có bí quyết, thì chắc chắn cũng không muốn công khai .

Phương Bình nghe có vẻ có chút khác thường, khi nghe nói đến cảm giác như hơi giống với bản thân minh?

Chẳng lẽ, đối phương cũng trùng sinh?

……nhưng mà Ngô Chí Hào nói tiếp mấy câu, nghe rồi lại cảm giác không giống, có thể chỉ là kết quả sự bứt phá nỗ lực của một người bình thường.

Đang nói chuyện, hai người đã đến nhà của Chí Hào. Mở cửa phòng, Ngô Chí Hào cố ý nhìn Phương Bình, kết quả Phương Bình mặt vẫn bình tĩnh, ngược lại càng khiến cho Chí Hào có chút khó hiểu.

Nhà của Chí Hào không nhỏ, mà còn là loại nhà có lầu, lầu trên lầu dưới, trang trí hiện đại nhìn rất cao cấp.

Dưới tình hình này, giống như học sinh nghèo như Phương Bình, hễ bước vào nhà thấy vậy là ngưỡng mộ, cho dù không ngưỡng mộ, cũng có chút háo hức.

Nhưng Phương Bình thật không có chút háo hức, biểu hiện rất tự nhiên.Nếu như biết được tâm tư của Ngô Chí Hào, Phương Bình nhất định làm hài lòng nguyện vọng của cậu ấy, nhưng ngay lúc này phương Bình thật sự không nghĩ nhiều như vậy.Thậm chí ngưỡng mộ, ngạc nhiên, đó đều là lời tán dóc.

Phương Bình của kiếp trước, sau khi tốt nghiệp, dưới sự ủng hộ của ba mẹ, cộng thêm sự tích cực của bản thân, cũng mua được một căn hộ không phải nhỏ, trang trí mặc dù đơn giản, nhưng không kém nhà của Chí Hào bây giờ.

Thêm nữa nhà của Phương Bình mua ở thành phố tỉnh, thật đáng nể, giá cả e rằng mắc hơn so với nhà Chí Hào bây giờ.

Hơn nữa cậu ấy làm việc mấy năm, gặp nhiều công trình, kinh đô, ma đô,vila đều đi tham quan qua, cho nên nhìn thấy một căn hộ có lầu ở một thành phố nhỏ thì có gì mà ngạc nhiên.

……

Trong nhà của Ngô Chí Hào có người, ba mẹ cậu ấy có ở nhà. Thấy con trai dẫn bạn về nhà chơi, phu nhân cũng không nói gì nhiều, khách sáo vài lời, Chí Hào dẫn Phương Bình lên trên lầu.

Tìm tập vở ghi chép của mình đưa cho Phương Bình, rất nhanh, Chí Hào dẫn Phương Bình rời khỏi phòng sách, đi theo hướng phòng kế bên.

“đây là phòng tập thể hình, máy đó khí huyết cũng ở đây.”

Ngô Chí Hào mở cửa phòng tập thể hình, trong phòng kỳ thực trang trí rất đơn giản, máy móc cũng không nhiều.

Tạ tay, tạ máy, máy chạy bộ, giá nâng đùi là toàn bộ, ngoài ra máy móc giống nhau, Phương Bình không thấy, phòng tập thể dục ở kiếp trước cũng chưa từng thấy qua.

Với ghế mat xa ngược lại có chút tương đồng, nhưng mà bên cạnh còn liên kết màn hình, nếu đoán không nhầm thì đây là máy đo khí huyết.

Chứng minh sự thật là ánh mắt của Phương Bình không tệ, Ngô Chí Hào dẫn Phương Hạo đi đến bên cạnh “ghế mát xa”, cười cân cân nói:

“Đây chính là máy đo khí huyết, nhưng mà máy mà tôi là loại máy đơn giản, không thể so sánh với máy bệnh viện, loại ở bệnh viện với Đại Không Thương giống nhau. Loại máy nhà tôi, chỉ có thể kiểm tra cơ bản. Bạn nằm lên đi, tôi giúp bạn nối với xúc cảm khí, chờ chút bạn sẽ một chút biến động….”

“Biến động một chút á?”

Phương bình có chút lộ ra vẻ nghi hoặc, Ngô Chí Hào giải thích:

“Bình thường khí huyết đều bình lặng, chỉ cần sôi nổi lên, mới có thể đạt đến mức cao nhất.

Không chỉ có cơ thể sôi sục lên, cảm xúc cũng bắt đầu sôi nổi lên, đo khí huyết, không đơn thuần chỉ là huyết dịch, mà bao gồm cà khí vô hình, cái này tôi nói cũng không rõ ràng.

Dù sao đi nữa cơ thể và cảm xúc của bạn đều sôi sục lên, mới có thể đạt được mức cao nhất.

Nhìn thấy mắt cá chân dưới máy đo khí huyết chưa?

Đợi chút sẽ dùng lực đùi, hai vai cố gắng hết sức duỗi thẳng về phía sau, nói chung đem sức uống sữa cố gắng đem hết ra là được.

Bây giờ thả lỏng thấp xuống cũng không liên quan gì, khi nào đo nhất định phải dùng hết sức…

Ngô Chí Hào giải thích một hồi, đợi Phương Bình gật đầu ra ý hiểu rồi, mới ra hiệu cho Phương Bình nằm xuống.

Đợi Phương Bình nằm xuống, Chí Hào ở 4 góc “ghế mát xa” lấy ra vài sợi nghe giống như là “giác cảm khí”, dán ở hai vai, hai chân, tim, trán..

“Thật sự khi đến lúc đó, không giống với lúc này, đến lúc đó, trên cơ thể bạn sẽ bị dán xúc cảm khí, mà còn vào khí huyết, bạn tự do cử động là được. Khí huyết có thể thông qua hàng loạt phương pháp, có thể rút ra được kết quả phản hồi, lúc đó mới đo ra được chỉ số khí huyết thật sự của bạn”

Nói xong, Ngô Chí Hào khởi động màn hình bên cạnh, vội vàng nói:

“Có thể bắt đầu rồi, nhớ kỹ, vận động hết mức, cảm xúc cũng thay đổi, thực tế không được thì có thể tưởng tượng đến bộ phim truyền hình nào đó….”

Vốn dĩ Phương Bình chuẩn bị dùng lực, xém chút nữa đứt khí, tên tiểu tử này, vốn dĩ cũng không thật thà gì.

Không thèm chú ý đến tên này, Phương Bình thở nhẹ một chút, tiếp hai chân hai chân mãnh liệt đạp phía dưới hai mắt cá chân, hai vai cũng dùng toàn lực vươn ra hai bên!

Ngô Chí Hào bên cạnh, có chút tò mò nhìn chăm chú vào màn hình ở kế bên..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN