Thầy Trò Or Anh Em - Chương 11: Minh bạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Thầy Trò Or Anh Em


Chương 11: Minh bạch



CV + Edit: Ý Ý

” Lý Xa Xa, cậu không nên quá thương tâm, đừng nghĩ đến việc trốn chạy.”

” Cậu đang nói đùa phải không? Mình làm sao có thể đảm đương được việc này?” Lý Xa Xa khóc không ra nước mắt.

” Có cậu nói đùa ấy! Nào có người nào được bầu cử làm lớp trưởng mà lại thống khổ như vậy?” Cao Hiểu Hồng đứng phía trước thật sự chịu không nổi quay đầu lại phỉ nhổ Lý Xa Xa.

” Mình……” Ai muốn làm lớp trưởng chứ, rõ ràng chính là do các ngươi truyền tai nhau học kì sau sẽ có mấy tên lão đại – thành phần lưu manh đến lớp chúng ta học, sau đó các ngươi liền tập thể khi dễ ta, ” Cậu, Cao Hiểu Hồng, cậu cũng không còn nghĩa khí, dám bầu cử cho mình!”

Cả lớp tổng cộng có bốn mươi tám người, trong đó có bốn mươi lăm phiếu bầu Lý Xa Xa làm lớp trưởng, một phiếu bỏ trống, còn lại hai phiếu chính là của Lý Xa Xa cùng Ngô Nguyệt Hồng, vẫn là Ngô Nguyệt Hồng so với bọn họ có nghĩa khí hơn một chút. Hừ!!!

” Kia là do bọn mình không có biện pháp a, năm hai này sẽ có mấy tên tiểu lưu manh nhập học, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, mà uy phong của cậu to lớn như vậy, cậu lại cường hãn như thế, nhất định sẽ không thành vấn đề, ha ha ha!” Ý ngầm trong đó là, ngươi luôn là trở ngại của cả lớp cũng thầy chủ nhiệm, bọn ta chọn ngươi, chắc chắn thầy chủ nhiệm sẽ không phản đối ha ha ha!

” Lý Xa Xa, cậu đừng suy nghĩ nhiều quá, thầy chủ nhiệm nhất định là tin tưởng năng lực của cậu nên mới để cho cậu gánh vác trọng trách này. Năm học tiếp theo, cậu cần phải cố gắng hơn nữa nha!” Ngô Nguyệt Hồng duy trì niềm tin không đổi vào quyết định của thầy chủ nhiệm.

Hắn rõ ràng là vui sướng khi người gặp họa thôi…….!!!!

Quên đi, nói nhiều hơn nữa cũng không có cách nào khiến bọn họ cảm nhận được nỗi thống khổ của cô

~~” Như thế nào còn chưa tan học a?” Ba tiết học trôi qua thật là lâu…

” A, đến tiết sau rồi đó!” Cao Hiểu Hồng vừa ra ngoài lập tức trở về, chạy ào vào trong lớp, ngoài ý muốn liền nhìn thấy gương mặt vặn vẹo của giáo viên địa lý.

Aizz….! Hai tiết liền học cùng một lớp, thật sự là lỗi của phòng giáo vụ, cũng không thể trách lớp trưởng là cô không báo cho bọn họ a

~Nhìn thấy ánh mắt giết người của giáo viên địa lý, Lý Xa Xa hạ thấp thanh âm, ” Cái kia, làm lớp trưởng phải làm những thứ gì a?”

Ngô Nguyệt Hồng nghĩ nghĩ, ” Đại khái là kiểm tra thời khóa biểu, quản lý cán bộ lớp, hưởng ứng các hoạt động của nhà trường tổ chức, còn có……”

” Tốt lắm, tốt lắm, đừng nói nữa.” Đau đầu quá, ” Không phải là còn có lớp phó nữa sao?”

Lớp phó nguyên lại chính là “Trương đại nhân”, vừa nhìn thấy việc là chạy trốn rất nhanh, cũng rất anh dũng ” thấy khó khăn là lùi bước”.

Ngô Nguyệt Hồng không nói gì, chỉ nhìn Lý Xa Xa với ánh mắt đồng tình…

” Mình hiểu, mình hiểu.” Người nào cũng biết đến cái tên lớp phó kia, cũng là một tên lớp phó vô năng. Huống gì bây giờ đã có Lý Xa Xa cô lên làm lớp trưởng bù nhìn, hắn vừa mang danh lớp phó, vừa không phải làm gì, mọi việc lại dồn hết lên đầu cô. Không phải hắn càng vui sướng sao!!!

” Kỳ thật cậu có thể học tập hắn, mới một năm thôi đó.” Thầy giáo Tiêu, xin hãy tha thứ cho em vì đã bày cho Lý Xa Xa chủ ý ngu ngốc này nhưng cậu ấy thật sự rất đáng thương a~, Ngô Nguyệt Hồng thầm nghĩ.

” Được rồi, dù sao thì mình cũng chẳng quan tâm, tên Tiêu Văn Nhưng đầu heo kia cũng không thể không ra mặt gánh vác giúp mình!” Cứ làm như thế đi.

Ngô Nguyệt Hồng sắc mặt tái nhợt ” Lý Xa Xa, cậu nói thầy giáo Tiêu là cái gi?”

A!!! Lỡ mồm rồi….

” Không có gì, cậu xem, sắc mặt thầy giáo địa lý đã tím lại cả rồi kìa, chúng ta nên ngoan ngoãn yên lặng một chút thì tốt hơn.”.

” Còn mấy tháng nữa mới đến tháng chín a?” Kỳ hạn chấp hành nhiệm vụ có còn lâu nữa không. Vừa đi ra ngoài cổng trường, Lý Xa Xa vừa hỏi Ngô Nguyệt Hồng.

” Khoảng ba tháng nữa đó.”.

” Hy vọng thời gian trôi qua thật chậm thì tốt quá.”.

Cô không nghe lầm chứ, đã sắp đến ngày được nghỉ hè mà có người lại có thể mong muốn như vậy sao, ” Cậu nói cái gì?” Ngô Nguyệt Hồng tiếp tục xác định lại một chút.

” Ha ha không có gì, mình nói linh tinh thôi.” Nhất thời không chú ý, Lý Xa Xa liền đụng phải người khác khiến hắn ngã xuống.

Không phải chứ, khoa trương như vậy sao, cô mới đụng hắn một cái nhẹ hều thôi mà.

” A, thực xin lỗi, ngại quá.” Lý Xa Xa cùng Ngô Nguyệt Hồng vội vàng nâng đối phương dậy, sau đó liền thấy sắc mặt nam sinh này trắng bệch, dường như hô hấp có vẻ dồn dập.

” Cậu không sao chứ.” Ngô Nguyệt Hồng lo lắng hỏi.

Nam sinh kia nhanh tay lấy từ trong ví ra một đồ vật gì đó, đặt trên mũi hít hít, sau đó cười cười, ” Không có việc gì, tôi chỉ bị hen suyễn mà thôi.”

Oa, thật là một nam sinh vô cùng đẹp trai a~, mày kiếm mắt sáng, cả người tản mác ra phong thái khoan khoái nhẹ nhàng, nếu không phải nhìn thấy bộ ngực bằng phẳng của cậu ta cộng với bộ đồng phục nam sinh kia, thật đúng là người khác sẽ nhận sai cậu ta thành nữ sinh mất.

Hai người đồng thời ở trong lòng tán thưởng, lại đồng thời đáng tiếc…

” Em là Lý Xa Xa đúng không, anh là Tống Vũ Phạm. À……” Hắn chần chờ một chút, ” Em biết anh chứ.”

Lý Xa Xa hoàn toàn ngây người, ” Tôi biết anh……” Hắn thật là thư sinh, trông không giống lão đại một chút nào = 口 =

” Vừa lúc lại gặp được em.”.

Không khéo, không khéo tí nào, cô đang tò mò về hắn thì đột nhiên hắn lại xuất hiện ngay trước mắt thế này…

” Nhưng mà nhìn anh, thật không thể tin được anh cùng với Trịnh Diệp lại có thể xưng làm lão đại, anh cũng quá……” Lý Xa Xa còn chưa nói xong, đã bị Ngô Nguyệt Hồng ở một bên bịt miệng lại.

” Lý Xa Xa, cậu đừng nói lung tung.” Sau đó, Ngô Nguyệt Hồng hướng sang Tống Vũ Phạm với ánh mắt vô cùng xin lỗi.

Cậu làm gì thế hả? Lý Xa Xa trừng Ngô Nguyệt Hồng.

Người ta cũng lòng tự trọng của người ta, cậu còn nói sao! Khó có khi nào Ngô Nguyệt Hồng cũng dám trừng mắt lại với Lý Xa Xa như vậy.

Đúng nha, Lý Xa Xa nghĩ nghĩ, tốt xấu gì người ta cũng là lão đại một khóa, có người sau lưng làm chỗ dựa, tốt nhất là không nên động vào hắn.

Tống vũ Phạm thấy hai người như vậy thì bật cười, ” Không sao, anh quen rồi, em cứ nói đi.”

Muốn tôi nói sao? Thật sự để cho tôi nói sao?

Muốn tôi nói sao? Thật sự để cho tôi nói sao?

……..

Tâm trạng Lý Xa Xa đấu tranh giãy dụa, tận lực không thèm chú ý đến Ngô Nguyệt Hồng đang phát ra ánh mắt sữ tợn ngăn cấm không cho cô nói.

Thẳng đến khi đám đông tan học đã rời đi gần hết, Lý Xa Xa mới quyết định dùng một phép so sánh quanh co để biểu đạt suy nghĩ của mình.

” Anh rất cao a~?”

“……..147 “

Quả nhiên, Lý Xa Xa vừa hỏi liền đánh trúng điểm yếu của hắn.

Mà Ngô Nguyệt Hồng đứng ở bên cạnh thần trí đã mơ hồ, phỏng chừng là đang tức giận muốn chết.

Không có biện pháp, Lý đại tiểu thư chưa bao giờ biết cái gọi là quanh co cùng băn khoăn khi nói ra sự thật chân chính.

Tính tình của Lý Xa Xa từ trước đến nay vẫn luôn thẳng thắn như vậy.

N năm sau, mỗi khi nhắc lại chuyện này….

” Ông trời thật sự rất biết cách đùa giỡn, cho ta một cái đầu thông minh như vậy, nhưng lại phối hợp với cái thân thể bệnh tật quanh năm này.” Tống Vũ Phạm xoa xoa trái tim.

” Không sai, còn ta thì được ông trời thiên phú cho khả năng hoạt động thể thao tốt nhưng đổi lại khoa học tự nhiên thì dốt đặc cán mai.” Trịnh Diệp cười cười.

” Cho nên chúng ta tuyệt đối là vật họp theo loài.”.

” Trời sinh chúng ta giúp đỡ lẫn nhau.”

” Ha ha ha!!!”

Thật nhàm chán!.

Lý Xa Xa nhẹ giọng phỉ nhổ một chút, tiến lên gõ đầu mỗi người một cái, chiêu này đến nay cô đã đánh đến mức thuận tay, “Bọn anh, một người là lười động tay động chân, một người là lười động não viết. Đừng trách ông trời vô tình, chỉ trách chính mình không có tiền đồ mà thôi.”

” Lý Xa Xa, qua nhiều năm như vậy, em vẫn nói chuyện thẳng thắn thế sao?” Trịnh Diệp híp mắt nhìn cô.

” Lại khiến anh nhớ đến khoảng thời gian lần đầu tiên gặp em.” Tống Vũ Phạm cười khổ.

” Ha ha, thói quen tốt thì cần tiếp tục được bảo trì.” Đúng là một truyền thống tốt đẹp, anh trai cô cũng có thói quen này, thật không hổ là người một nhà.

” Nhưng mà…… bọn anh vẫn còn tốt chán, em hãy nhìn lại mình xem……” Trịnh Diệp mỉa mai.

Phi thường ăn ý, Tống vũ Phạm lập tức tiếp lời, ” Em mới là người vừa lười động tay động chân, lại còn lười động não vĩ đại nhất đó ha ha ha.” Không chịu nhìn lại mình, còn nói người khác.

” Có sao?” Lý Xa Xa ngây ngô cười, ” Đáng ghét, bọn anh nói chuyện cũng quá thẳng thắn đi, không để ý đến tâm tình của người khác tí nào a

Hai vị soái ca cười nghiêng ngả….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN