Đại thám tử Kogoro Mogi - Haibara đến trường.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Đại thám tử Kogoro Mogi


Haibara đến trường.



Chương 102: Haibara đến trường.

Đã đến thứ sáu, Mori Kogoro mang theo Conan cùng Haibara đi tới tiểu học Teitan, hôm nay đến để xin cho Haibara đi học, thuận tiện cùng Kobayashi Sumiko nói chuyện của Conan, gia hỏa này đã trốn qua nhiều tiết trong học kỳ này, ngoài chạy theo Mori Kogoro phá án, nhóm thám tử thiếu niên của hắn cũng gặp nhiều vụ án.

Mori Kogoro ôm Haibara, một bên Conan chỉ có thể tự mình đi đường.

Haibara sắc mặt không tốt lắm, nghĩ tới phải cùng đám tiểu quỷ đầu ngồi học trong lớp, bên trong Haibara liền cảm thấy khó chịu.

Vì cái gì trước đó mình lại đáp ứng Mori oji-san đến trường học? Rõ ràng Mori oji-san nói mình có thể không cần đến trường học, ghê tởm nhất liền là Ran ngực lớn, một mực khuyên Mori oji-san để cho mình đến trường.

Ran ngực lớn đương nhiên là biệt hiệu Haibara gọi Ran, Ran cùng Haibara tắm với nhau một lần, từ khi nhìn bộ ngực Ran thì luôn gọi Ran như thế.

Haibara cứ nghĩ tới, mình có khôi phục thì bộ ngực vẫn nhỏ hơn Ran, trong lòng không khỏi một trận khó thở, nếu không dứt khoát không chế giải dược, thì một lần nữa lớn lên, kiên trì rèn luyện, ăn nhiều đu đủ, đến lúc đó khẳng định ngực sẽ lớn hơn Ran, hơn nữa còn trẻ hơn so với nàng.

Trong đầu Haibara nghĩ đến một việc táo bạo.

Mà Conan thì đang cười trên nỗi đau của người khác, cảm giác phải đi học cùng đám tiểu quỷ đầu, hắn cũng tràn đầy cảm ngộ.

Đột nhiên, đột nhiên một bên hành lang chạy ra ba tiểu hài tử, trong miệng hô hào:

“Conan.

Ba người này là Ayumi manh manh, Genta mập mạp, cùng Asako mặt rỗ, ba tiểu hài nhiệt tình vây quanh Conan.

“Conan, mấy ngày nay ngươi lại xin nghỉ, không có sao chứ?”

“Ngươi có phải lại tìm được chỗ nào vui chơi, không nói cho chúng ta biết.”

“Không có nghĩa khí.”

Conan cười khổ, ứng phó ba người này.

Rất nhanh đám tiểu hài tử liền chú ý tới Mori Kogoro cùng Haibara, ánh mắt Asako rất nhanh liền bị Haibara hấp dẫn.

Genta ngẩng đầu lên, trông thấy Haibara, không khỏi mở miệng nói:

” Thật đáng yêu a.

Ayumi ngạc nhiên kêu to lên:

“A, ngươi chính là thám tử Mori hay xuất hiện trên TV, Mori Kogoro, thật là lợi hại a, Conan, người nhà ngươi lợi hại như vậy cũng không nói, quá không coi nghĩa khí đi! . . . !”

]

Mori Kogoro mỉm cười:

“Hô, ngươi chính là Ayumi đi, Conan đã từng nói với ta về ngươi, ta giới thiệu, đây là Haibara, về sau sẽ là bạn học cùng lớp với các ngươi, hi vọng các ngươi quan tâm đến Haibara.”

“Ha ha”

Asako lập tức gật đầu, trong ánh mắt nhìn về Haibara tràn ngập thiện ý.

Genta cũng đã tỉnh táo lại, tiểu mập mạp này trong đầu đều chứa ăn, không nghĩ cái khác. Ngược lại ánh mắt Asako một mực nhìn chằm chằm Haibara, Mori cảm thấy có chút không thích, hắn xoay người đem Haibara che khuất, mở miệng nói với Haibara:

“Ai * chan, ngươi trong lúc đi học, phải nhớ kỹ bảo vệ mình, xảy ra chuyện gì phải gọi điện thoại cho oji-san, không nên cùng Conan và tên Asako mặt rỗ háo sắc kia đi quá gần, biết không?”

Haibara nghe được Mori nói như vậy, trong lòng không khỏi vui mừng, đây là ăn dấm sao. .

Haibara thuận theo đáp:

“Ân”

Conan sớm đã thành thói quen bị Mori Kogoro mưu hại, đối với việc này không có phản ứng quá lớn, mà Mitsuhiko nghe hắn nói như thế, liền biết Mori đang nói mình, mặt lập tức đỏ bừng lên, muốn phản bác lại cũng không biết nói thế nào.

Nói đến Tsuburaya Mitsuhiko, gia hỏa này trong anime khiến cho người ta cảm giác chính là một trẻ trâu, mặt mũi đầy mụn, mới là tiểu hài tử nhưng lại không có thuần khiết, rất hoa tâm, ngay từ đầu ưa thích Ayumi, về sau Haibara chuyển tới, cảm thấy Haibara đáng yêu liền thích Haibara.

Nhóm thám tử thiếu niên đều là những tiểu hài tử chưa đến mười tuổi, Mitsuhiko không hề hồn nhiên như Genta cùng Ayumi, tâm tư đố kị rất mạnh, hài tử như vậy không có niềm vui.

Nếu không phải hắn vẫn là trẻ con, Mori khẳng định sẽ hảo hảo giáo huấn hắn một trận.

Lúc này, Genta đột nhiên nhảy dựng lên:

“Quá tốt rồi, Haibara có thể gia nhập tổ trinh thám thiếu niên chúng ta

Mori cười cười:

“Tốt, hảo hảo, việc tổ trinh thám thiếu niên các ngươi lần sau lại nói, Conan, cùng bạn ngươi đi học đi, ta cùng Ai * chan đi tìm Sumiko lão sư.”

Mori Kogoro ôm Haibara đến văn phòng Sumiko lão sư, Sumiko lão sư ngồi trên bàn làm việc, hình như đang chấm bài kiểm tra.

Trên mặt nàng không có nửa điểm son phấn, nhưng vẫn hết sức xinh đẹp, nàng mang theo một cái kính cận, tóc ngắn tung bay theo gió, nhìn rất trẻ trung, người thì mặc bộ quần áo thể thao màu lam, nói nàng là học sinh cấp ba cũng có người tin tưởng, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng chăm chú nhìn vào bài thi trên bàn.

Mori Kogoro đứng ở ngoài cửa ngắm nhìn nàng, nàng thật sự rất giống Sato Miwako, vừa nghĩ tới điều đó, trong đầu Mori đột nhiên hiện lên một suy nghĩ tà ác:

Nếu đem cả hai nàng cởi trần truồng rồi ném lên giường, sẽ thật thú vị a!

Trong lúc tiểu đệ đệ Mori đang có xu hướng bành trướng, đột nhiên tai hắn truyền đến cơn đau nhức, hắn không khỏi kêu lên:

“Ai * chan, ngươi véo tai ta làm gì?”

Haibara quay đầu đi, bộ dáng tức giận:

Quả nhiên là đại sắc lang.

Mori kêu đau cũng làm Kobayashi Sumiko chú ý, nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Mori Kogoro chợt cảm thấy kinh hỉ:

“Mori * sensei, ngươi đã đến.”

Mori Kogoro lúc này mới chú ý tới, thì ra đôi mắt Kobayashi Sumiko màu xanh đậm, mà Sato Miwako lại là màu tím, giữa hai người này rốt cục đã có khác biệt.

“. . . Xin chào, Sumiko lão sư, đây là tiểu hài tử ta đã nói với ngươi trong điện thoại, Haibara Ai”

“Ai * chan mau chào hỏi Sumiko lão sư”

Sắc mặt Haibara vẫn không đổi, dường như không có cảm giác tốt với Kobayashi Sumiko, nàng miễn cưỡng mở miệng:

“Xin chào Sumiko lão sư.”

Mori mở miệng nói:

“Đứa nhỏ này có chút hướng nội, ưa yên tĩnh, còn cần Sumiko lão sư chiếu cố thật tốt.”

Kobayashi Sumiko đưa tay sờ sờ đầu Haibara:

Tốt, Mori * sensei, cứ giao cho ta.”

Nhưng Kobayashi Sumiko rất nhanh liền nhíu mày:

“Nhưng mà Conan thật sự rất nghịch ngợm nha, hắn tháng này đã trốn hơn mười buổi học, mỗi lần đều nói đi phá án cùng với ngươi.”

“Đứa nhỏ này rất hay nói dối, bởi vì hắn là con của bằng hữu ta, cho nên ta cũng không quản giáo hắn tốt, chỉ có thể nhờ lão sư chỉnh đốn hắn.”

Lúc nói lời này, Mori cầm tay Kobayashi Sumiko, ngón trỏ nhẹ nhàng chuyển động, xoa xoa mu bàn tay nàng

Quả nhiên cảm giác rất tốt, Kobayashi Sumiko lại không quá kháng cự với động tác của Mori, trên khuôn mặt nàng liền đỏ ửng một mảng. Mori Kogoro tiếp tục nói:

“Thời điểm cần phạt Conan, xin lão sư cứ thẳng tay, ta cũng không hy vọng, bằng hữu của ta khi trở về, lại phát hiện Conan biến thành một tên thiếu niên bất lương.”

Một bên, Haibara nhìn thấy hai người đang sờ mó bàn tay nhau, bên trong con mắt màu xanh lam nhạt dường như muốn phun hỏa, vội vàng đánh vào tay của Mori Kogoro cùng Kobayashi Sumiko.

Kobayashi Sumiko bị giật nảy mình, vội vàng thu hồi bàn tay, quay đầu nhìn về Haibara, thấy sắc mặt nàng lành lạnh, trong ánh mắt tựa hồ có hàn khí, không khỏi có chút xấu hổ, nàng quay đầu nhìn Mori nói:

“Mori * sensei, ta phải vào lớp học rồi, trước hết sẽ mang Haibara vào trong lớp, gặp lại sau a.

“Tốt, lần sau hẹn hò, cũng đừng cho ta leo cây.”

Mori mở miệng cười nói, đưa hai người vào phòng học rồi mới rời đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN