Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)
Đà Xà Cổ Đế ngọc
Già Nam học viện là một trong những học viện cao cấp nổi tiếng trên đấu khí đại lục , Già Nam học viện cơ hồ là mơ ước của tất cả thanh niên , chỉ cần có thể vào được học viện , tiền đồ ngày sau , cơ hồ là sẽ một mảnh bằng phẳng , không những có thể hãnh diện áo gấm về nhà , hơn nữa còn là đối tượng khiến các thế lực khác tranh đoạt
Già Nam học viện tạo lạc tại vị trí phụ cận nơi giao tiếp giữa Gia Mã đế quốc và hai đại đế quốc khác , tại nơi này Già Nam học viện nghiễm nhiên biến thành một tiểu quốc gia , dựa theo lẽ thường mà nói , đối với nơi bị tam đại đế quốc vây kẹp lại biểu hiện ra vị trí trung lập , ắt hẳn tam đại đế quốc sẽ không để yên bởi vì không thể đảm bảo được thế lực này không bị đối thủ của mình mượn sức , vì thế đối với phòng ngự của đế quốc thì đây là một nguy cơ .
Đương nhiên , điều này chỉ xảy ra đối với các thế lực nhược tiểu bị vây kẹp , còn đối với thế lực mà thực lực đủ để cùng tam đại đế quốc tranh phong , tam đại đế quốc ngược lại đành phải an tĩnh đình chỉ lại hết thảy ý nghĩ, do đó đành phải để Già Nam học viện giống như một cự long chiếm cứ vùng phụ cận đế quốc , ai cũng không dám trêu vào.
Mà trải qua nhiều năm phát triển , Già Nam học viện bây giờ đã trở thành cao cấp học viện nổi tiếng trên đấu khí đại lục , hơn nữa lại cùng với hoàng thất của tam đại đế quốc có quan hệ ngầm , cũng làm cho thanh danh của học viện ngày càng tăng lên trong lòng dân chúng tại tam đại đế quốc.
Với thế “Thủy hỏa bất dung ” của tam đại đế quốc mà có thể an tĩnh hòa bình trong gần trăm năm nay , đại bộ phận nguyên nhân trong đó là do Già Nam học viện âm thầm kiềm chế.
Với đủ loại yếu tố thuận lợi như vậy khiến cho Già Nam học viện tại tam đại đế quốc uy danh càng thêm cường thịnh , mà mỗi năm Già Nam học viện đều xuất đi đại lượng đạo sư , ở bên trong tam đại đế quốc thu nhận những đệ tử có thiên phú tu luyện xuất sắc.
Hôm nay, Già Nam học viện đích chiêu sinh đạo sư sẽ tới Ô Thản Thành , cho nên Ô Thản Thành hiện tại mọi sự chú ý lúc trước dồn vào sự giao phong giữa hai đại gia tộc nay chuyển sang sự kiện Già Nam học viện chiêu sinh .Chính vì cử động này khiến cho gần đây vẫn bị vây bởi sự chú ý đích Tiêu Viêm lặng lẽ thở dài một hơi.
Già Nam học viện chiêu sinh , chú trọng chính là thiên phú tu luyện .Mà có thân phận địa vị mà thiên phú không đủ , tựu thủy chung không dễ dàng vào được , đương nhiên , điều này cũng không phải là tuyệt đối , nếu như sau lưng ngươi có một thế lực to lớn làm chỗ dựa , cùng với nếu ngươi bỏ ra một khoản học phí to lớn cống hiến cho học viện , Già Nam học viện cũng sẽ không bỏ qua ngươi mà không thu nhận
Bởi vì Già Nam học viện chiêu siinh không nhìn vào địa vị .Cho nên hiện tại trong Ô Thản Thành tất cả thiếu niên còn trẻ không kể là tiểu khất cái hay tiểu thâu nhi trong lòng tràn ngập mong chờ chiêu sinh đạo sư đến .Chỉ cần bọn họ có thể may mắn vượt qua kiểm tra thì sau này sẽ có thể thoát ly khỏi nghề nghiệp đê tiện lúc trước mà trở thành một đấu giả được người tôn trọng.
Dưới bầu không khí kích thích này , không khí tại Ô Thản Thành quả thực so với ngày lễ tết còn muốn náo nhiệt hơn .Mỗi ngày khi cửa thành mở , đều có không ít đôi mắt chăm chú nhìn.
Tiêu Phong lặng lẽ nhìn về phía đoàn người đang đi vào, tuy hắn sẽ không đi Già Nam học viện nhưng Tiêu Nhược Tuyết phải đi. Với thiên phú của Tiêu Nhược Tuyết, chỉ sau vài năm, chắc chắc sẽ đặt Đấu Tông thậm chí hơn. Tiêu Phong không để nàng ở bên cạnh, không phải hắn không bồi dưỡng đk nàng, tại vì ở cạnh hắn, nàng sẽ không tu luyện, trừ thời gian Tiêu Nhược Tuyết có chuyện riêng còn lại, nàng sẽ đi theo hắn.
-Chàng không đi cùng ta sao?
Bên cạnh Huân Nhi nhìn Tiêu Phong, đôi mắt sớm đã ngập nước.
-Nàng hiểu ta phải làm gì mà, ngoan hai năm nữa ta sẽ đến tìm nàng.
Tiêu Phong ôm Huân Nhi vào lòng, yêu thương nói.
-Ta…nhớ.
Huân Nhi vùi đầu vào lòng hắn thủ thỉ.
-Nàng thay ta chăm sóc Tuyết Nhi được không.
Tiêu Phong nhẹ nhàng nói.
-Tuyết tỷ cũng đi?
Huân Nhi kinh ngạc nói, nàng cứ nghĩ Tiêu Phong sẽ dẫn Tiêu Nhược Tuyết đi.
-Uk, đi theo ta chỉ làm tổn hại thiên phú của Tuyết Nhi thôi.
-Tỷ ấy đã biết chưa.
-Chưa, ta chưa nói cho nàng.
-Chắc tỷ ấy sẽ đau khổ lắm.
-Uk, Huân Nhi ta có món đồ muốn đưa cho nàng.
Tiêu Phong nói rồi từ túi đồ lấy ra một miếng ngọc.
-Đà Xà Cổ Đế ngọc!
Vừa nhìn thấy ngọc bội, Huân Nhi kinh ngạc hô một tiếng.
-Phụ thân đưa nó cho ta, giờ ta muốn cho nàng.
-Không được, miếng ngọc này qua quý giá, ta không thể nhận được.
-Được rồi, ta biết nàng đến Tiêu Gia là để lấy miệng ngọc này, cứ cầm đi.
Nghe Tiêu Phong nói, mặt ngọc của Huân tái nhợt, đưa đôi mắt kinh hoàng nhìn hắn. Tiêu Phong mỉm cười, ôm nàng vào lòng.
-Đừng lo, ta không giận nàng đâu, coi như miệng ngọc này là đồ sính lễ ta dùng để cưới nàng vậy.
Huân Nhi nhìn thẳng vào mắt Tiêu Phong, thấy trong mắt hắn chỉ có yêu thương, lòng nàng nhẹ hẳn đi.
-Thiếp yêu chàng.
Huân Nhi mỉm cười rồi ngẩng đầu ấp đôi môi kiêu ngạo của mình vào môi Tiêu Phong.
-E hèm, Phu quân chàng làm thế là không được rồi, danh tiếng nữ thần của Huân Nhi muội muội sẽ mất a.
Bỗng thanh âm của Tiêu Nhược Tuyết vang lên bên tai hai người. Khuôn mặt của Huân Nhi đỏ bừng, dùi mặt vào lòng Tiêu Phong không dám ngẩng đầu.
-Tuyết Nhi, danh tiếng của nàng cũng không nhỏ, hay là ta hôn nàng một cái nha.
Tiêu Phong xoa đầu Huân Nhi rồi qua sang Tiêu Nhược Tuyết cười. Hai mắt Tiêu Nhược Tuyết phát sáng.
-Thật sao, nhanh đến hôn thiếp một cái.
-Ặc!
Thấy bộ dạng của nàng, Tiêu Phong trực tiếp đưa hai tay xin hàng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!