Xu Xu, Đừng Khóc (full) - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Xu Xu, Đừng Khóc (full)


Chương 20


Chương 58

dọc đường Long cứ thỉnh thỏang lại quay ra sau, cứ như sợ tôi bị lọt xe mất vậy.. hơi thở của cậu ấy có gì đó thấp thỏm, muốn hỏi gì đó nhưng lại thôi..

“cậu ko hỏi tớ đi đâu à?”

“chắc đi gặp thằng Đu Đủ.”

“Đu Đu chứ Đu Đủ gì…”

“mà Xu đi gặp nó phải ko?”

“uh…”

“sao gặp nó mà lại buồn hiu vậy, nó ăn hiếp Xu Xu hả?”

whew… Đu Đu ăn hiếp tôi? buồn cười thật. Đu Đu ko phải là người luôn bảo vệ khi tôi bị người khác bắt nạt đó sao.. bây giờ cậu ấy lại trở thành kẻ làm tôi khóc, đúng là…

“tớ ko thích Đu Đu nữa..đừng nhắc.”

Lo Lo thắng xe gấp, làm tôi bị ép sát vào lưng cậu ta, +___+ sao chơi kỳ vậy chứ..

“nói gì?? xù nó à?? ko thích nữa??”

“uhm… từ nay tớ ko quan tâm tới cái người ấy nữa.”

“huray!! ^_^ so good……~~~yay ayayaya”

cậu ấy hú lên như chó sói và tay trái vung lên trời giật giật, hệt như mới gặp chuyện gì thành công lắm, người đâu mà vô duyên, chuyện buồn của tôithành chuyện vui của cậu ấy, ghét ko… >_____
tôi đang mở miệng định bảo thì, bị La La………………………………………… ….. hôn ngay vào môi… OH MY GOD….

O_______________O một nụ hôn…. ………………………………. khoảng vài giây…………………………………T_____ ____T ……………. tim tôi đập thình thịch và mặt tôi tái mét, ko phải đỏ thẹn mà là TÁI MÉT.

và……… tôi hết nấc.

Lãm khẽ gãi đầu nhưng đồng thời cũng nhoẻn miệng cười.. tôi vẫn cứng đơ người ko thể phản ứng gì thêm..

“xin lỗi… tôi ko nghĩ ra cách nào khác… mà Xuân cũng hết nấc rồi.^-^”

“…………………”

“nếu việc vừa rồi là… quá đáng…thì, Xuân đánh tôi đi.”

“………………”

“tôi… ko biết sao mình làm vậy nữa…”

sự im lặng của tôi làm cậu ấy sợ, tôi thấy rõ nỗi bức rức của Lãm, dù cho ban đầu cậu ấy còn cười, nhưng chỉ 2 câu sau khi thấy tôi cứ trơ mắt ra nhìn, La La đâm ra bối rối… còn tôi chuyển từ nấc cục sang cà lăm..

“c…ca..cậ…u vừa…vừa… hôn… ack…tớ áh?”

“uhm… nếu ko nói là hôn thì …Xuân cứ coi như là…biện pháp chữa nấc..”

“hic… tớ…ko thích…cách chữa nấc này chút nào..”

“tạ..i sa..o?”

“nó làm …tớ tê liệt…hic hic…”

La La bật cười và nắm tay tôi, cả hai cùng vào nhà, trước khi tôi đi về phòng, cậu ấy khẽ nói nhỏ..

“tôi cũng tê liệt đấy..”

…………………………….. vụ án

“chữa nấc kỳ quái” đêm qua làm tôi ngủ mà ko yên, cứ chốc chốc lại xoay người đánh thức bé Rơm. chừng hơn 4 giờ sáng, tôi thấy tội nghiệp con bé, nên ngồi dậy ra ngoài luôn..

trời còn tối mịt. tôi rón rén đi nhẹ vòng cửa sau ra ngoài sân, tránh đi ngang phòng khách chỗ đi văng có Lãm đang ngủ..

ót ét…

con heo con thấy bóng tôi thì kêu liền, sao nó dậy sớm vậy nhỉ… tôi ko mở đèn sợ mấy con kia lại kêu thì ồn lắm.. mà chỉ quơ rổ rau ban chiều còn lại 1 ít, nhét vào mồm nó..

ánh sáng ngọn đèn pin bỗng tỏa ra, tôi quay lại, 1 bóng người mờ mờ đang đứng.. áo trắng… ÁH…

o————————–0 Uhm yeh !!! Hay qua’…..Dễ thương qua’…………….. rốt cuộc La La..đã dám ….sống that voi cam xuc cua mình…..Hì I love La La….. ( dù thay Lo lo cũng đáng iêu lém

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN