Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi ! - Chương Chap 3 ! Hiểu Em Hơn ( Đã sửa )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi !


Chương Chap 3 ! Hiểu Em Hơn ( Đã sửa )


Hồng Nhi bên này nghe tiếng nói của anh vô cùng hoảng hốt , không phải chứ sao anh lại gọi vào lúc này .

_ A , em đang làm việc . – Cô một tay nghe điện thoại một tay chỉnh sửa máy chụp hình .

_ Anh có thể qua đó chứ ? – Phúc Khang vẫn chung thủy nhìn dáng vẻ của cô đang luống cuống bên dưới lầu .

_ Chút , chút nữa em xong sẽ gọi cho anh sau . – Cả người cô đầy mồ hôi làm sao có thể để anh nhìn thấy dáng vẻ này của cô được cơ chứ , liền từ chối ngay lập tức .

_ Được , chút gặp . – Anh cũng không muốn làm khó cô chút nào , cho nên quyết định sẽ để cô an ổn cho đến hết giờ làm việc , còn anh chỉ việc từ trên này ngắm cô là được .

Sau khi cúp máy cô thở phào nhẹ nhõm lấy tay phải vuốt lòng ngực như tự an ủi lấy trái tim đang đập loạn của mình như rình trộm bị bắt . Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng buổi chụp hình liền tiến hành trong 1 sự chuyên nghiệp đến bất ngờ

Nhìn qua từ bên ngoài không ai có thể nghĩ cô gái đang cầm máy chụp hình kia có một phong thái cực chuyên nghiệp , nét mặt cực sắc bén động tác rất nhạy bén lại là một cô bé chỉ mới 16 tuổi kia chứ

Sau 1 tiếng đồng hồ, cô cho mọi người nghĩ 15 phút , bỏ máy chụp xuống ghế ngồi tựa hết người vào ghế gỗ kia , tay lau mồ hôi đang chảy mặt đỏ bừng bừng có vẻ như cô đang bị sốc nhiệt động thì phải . Một người chạy đến đưa cho cô túi trùm mát để hạ nhiệt cơ thể , cô vẫn nhắm mắt , đưa tay ra nhận lấy túi để ra sau gáy sau đó tựa cổ vào , cô thở ra thật nhẹ nhõm , thật thoải mái.

Nhưng chưa đến 10 giây cô chợt mở to mắt ngồi bật dậy cuối xuống 2 tay ôm đầu , mặt nhăn lại nhìn bộ dạng cô lúc này có thể biết rằng , cơn nhức đầu đã bắt đầu hoành hành rồi . Từ sau lưng cô một bàn tay đặt lên vai cô xoa xoa thật chuyên nghiệp như chuyện này thường xảy ra , cô ngã người về sau tận hưởng cảm giác êm ái này .

Bàn tay đang xoa xoa rút về đưa vào túi quần lấy ra một vỉ thuốc , anh đưa tay ra kêu bạn nữ gần đó đưa cho cô chai nước .

_ Lại nhức đầu nữa à ! Em làm quá sức rồi đó – Giọng nói quen thuộc đó là Nhật Hiên

_ Anh Hiên ! đừng hỏi nhiều , cứ tiếp tục công việc anh đang làm đi – Cô thừa biết đó là ai , không hề phản ứng gì , chỉ nhàn nhạt lên tiếng .

_ Anh không thích phong cách này của em , anh thích em là một nghệ sĩ Dương Cầm hơn là Nhiếp Ảnh – Nhật Hiện thở dài một tiếng .

Anh biết rõ công việc của cô một người nghệ sĩ dù sao cũng là làm việc nhẹ nhàng , còn nghề này đáng lẽ là của một người nam làm nhiều lúc anh hỏi cô sao cô lại chọn nó cô chỉ trả lời là ” thích ” cho nên anh không nói thêm gì nữa , cũng mặc kệ cô một thời gian cứ tưởng cô tự sinh tự diệt chơi một thời gian sẽ chán , nào ngờ không bao lâu liền có thể mở một cửa hiệu lớn như vậy lại còn rất nổi tiếng nữa chứ .

Anh không bóp vai cho cô nữa mà vòng hai tay ôm lấy cô từ phía sau để mặt kề mặt với cô .

_ Anh đã làm xong bổn phận . có được hưởng gì hay không ? “

_ Ba Ba Ba …. – Nghe anh nói thưởng , cô liền quay lại hôn vào má của anh 3 tiếng kêu lên đó là cách mà cô thưởng cho anh từ nhỏ đến lớn

_ Hồng Nhi thật tốt – Hài lòng với cách cảm ơn của cô , anh cười tươi hơn hoa , đứng đây xoa đầu cô rồi đi đến chỗ mọi người đứng nói chuyện ..

Rẹp Rẹp Rẹp Rẹp .

Trên ban công , lon bia dường như là bị nghiền nát ,mọi hành động hết sức bình thường của cô lại khiến cho người nào đó hận không thể mang cô ngay về bên mình .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN