Tổng Tài Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc
Chương 2: Bốn Năm Sau.
Nhưng riêng một căn biệt thự, nó u ám buồn tẻ lạ thường, tối tăm lạnh lẽo như chính tâm trạng chủ nhân nó.
Bên trong căn phòng đậm chất đen tối, xung quanh không nhiệt độ ấm áp, không phải vì thời tiết, mà là từ nhiệt độ lạnh băng quỷ dị từ người đàn ông trẻ ngồi hút thuốc trên ghế sopa đằng kia.
Anh phả hơi khói ra, làn khói xám trắng vẫn vờ làm mờ mắt anh. Anh không gạc đi, nhìn điếu thuốc trong tay mà lòng nhói đau. Nó như hiện ảnh của cô ấy trước mặt anh, ảo ảo mờ mờ vi diệu.
Khanh Khanh.
Em đang nơi đâu?
Thiên đàng hay địa ngục?
Anh muốn gặp em, nói cho em biết! Anh yêu em.
Anh cũng muốn đi theo em lắm, nhưng chính anh không cho phép, anh phải trả thù cho em, tìm được kẻ đã hại em chết thảm. Khi đó, anh sẽ đi theo em, dù là thiên đàng, hay địa ngục, anh đều bên cạnh bảo vệ em.
Chờ anh.
Anh gạc điếu thuốc đi, đứng dậy thay đồ rời khỏi phòng. Anh cần thư giãn, mà nơi xoá bỏ vết đau trong tim anh, chỉ có bar, nơi ồn ào mà khiến anh quên đi tâm trạng buồn tẻ trong cơn say.
Tại Bar Thiên Lãm
Một chiếc xe đỏ hạng sang chạy thẳng vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm, vì xe màu đỏ quá mức bắt mắt, nên mọi người gần đó đều nhìn theo xem nhân vật nào xuất hiện. Khi thấy đôi giày da nam lộ ra ngoài, sau đó một chàng trai tuấn tú với biểu cảm lạnh lùng bước ra, tất cả nữ nhân ở gần mắt hình trái tim nhìn anh.
Đẹp trai quá.
Dung Thiểu Minh trực tiếp bỏ qua ánh mắt xung quanh, anh vòng qua mở cửa xe. Đang khi mọi người tò mò là ai, thì một cô gái với thân hình nhỏ nhắn đi ra, khuôn mặt ngây thơ như con nít khiến ai cũng thất vọng giải tán.
Trẻ vị thành niên a~
Hai người coi như không thấy, cô vui vẻ háo hức mở miệng:“Đây là bar sao? Thích quá” rồi kéo lấy tay Dung Thiểu Minh đi vào trong.
Anh bất đắc dĩ đành để cô kéo đi.
Bên trong nhộn nhịp ồn ào, tiếng nhạc xập xịch chói tai. Khi hai người bước vào cũng chẳng gây sự chú ý với ai, vì nơi đây không thiếu trai đẹp.
Dung Tuyết Khanh tò mò nheo mắt nhìn xung quanh bar, cô hưng phấn nhìn nam nữ đang nhảy với nhau trên cánh gà, thật quyến rũ a~
“Em uống gì?” chọn một góc khuất tầm nhìn, Thiểu Minh dịu dàng hỏi em gái cưng của mình.
“Gì cũng được ạ” cô trả lời qua loa, cặp mắt vẫn hướng về phía cánh gà, đây là lần đầu tiên cô đến đây, cần phải tận hưởng thật đã mới được.
Thiểu Minh chọn cho cô ly nước trái cây vị đào cô thích, đưa cho cô, anh hỏi:“ Em thích lắm sao?”
“Vâng, nơi đây thật náo nhiệt, không như ở nhà, buồn chết mất” uống ngụm nước trái cây, cô híp mắt nói.
Anh không trả lời cười trừ, cô em gái này, thật giống ai mà thích náo nhiệt nhỉ, có lẽ giống Thiểu Nam đi.
Hai anh em trò chuyện một lát, cô lại đứng dậy:“ Em đi vệ sinh một chút” không đợi anh gật đầu cô đã chạy biến đi.
Cô em gái này! Aizz
Anh không yên tâm đi theo.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!