[ Xuyên Không ] Quái Thủy Hạ Phàm - Chương 2: Mày Đã Quay Lại!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


[ Xuyên Không ] Quái Thủy Hạ Phàm


Chương 2: Mày Đã Quay Lại!


Nhã Hi bước ra khỏi cánh cổng âm phủ, nhẹ nhàng lướt qua những con đường trên nhân gian rất đổi mấy quen thuộc với tuổi thơ của cô, nhưng cũng đã thay đổi nhiều. Cô dừng chân lại nhìn một ngôi nhà tầng nhỏ, có hơn 11 đến 12 thành viên. Trước cảnh cổng quen thuộc có đề tên.” Nghiêm Minh Viện”

Là nơi mà cô đã từng sinh sống và lớn lên, đó có thể là ngôi nhà thứ 2 của cô. Cô lướt qua cánh cổng, luồn vào ngôi nhà của cô. Cô chậm rãi bước vào nhà rồi từ từ bước lên tầng 2, nơi và những đứa trẻ dễ thường đang ngủ ngon lành.

Cô nhìn bọn trẻ, dịu dàng mỉm cười, rồi ngồi xuống cạnh chúng, mắt cô đăm chiêu nhìn mãi vào những khuôn mặt dễ thương này. Đôi mắt nhắm lại, chìm sâu vào giấc mơ cổ tích tuyệt đẹp. Những đứa trẻ ấy đều không quên nở nụ cười, dễ thương đáng yêu. Cô nhẹ nhàng trao những chiếc hôn gió lên những đứa trẻ đang ngủ say nồng.

Cô lại đứng lên và bước vào căn phòng của mình, cùng người bạn thân thưở ấu của mình. Trong lòng cô tự nghĩ không biết con bạn đó bây giờ như thế nào? Ngày kia sẽ là ngày mà Nhã Hi và người bạn thân bắt đầu vào lớp 10.

Cô khẽ bước vào, ngồi xuống cạnh Lam Khuê, con “nhỏ” đang ngủ ngon lành chẳng trông khác gì mấy đứa trẻ

Cô khẽ khàng vuốt mái tóc ngắn củn cợn của nhỏ. Phong cách của con nhỏ này vẫn chẳng khác gì hồi còn nhỏ. Lúc nào cũng thích giả trai, ăn mặc kiểu Tomboy. Nhưng điều quan trọng hơn hết là nhỏ lúc nào cũng ra sức bảo vệ cô. Khi xưa, Nhã Hi luôn bị bạn bè bắt nạt, nhưng đều có được sự che chở của nhỏ.

Dường như cảm nhận được một cơn gió nhỏ thổi qua tóc mình, nhỏ choàng tỉnh dậy, nhìn ngó xung quanh nhưng không thấy ai, liền nằm xuống và tiếp tục một giấc ngủ ngon lành. Lặng lẽ nhìn lên đồng hồ, cô tự nhủ

” Thời khắc đã sắp đến! Tao sẽ trở lại với mày, và với mọi người”

Rồi cô lại thoát ra khỏi ngôi nhà, bay vào bầu trời đêm, rồi biến mất trong đêm tối, lạnh giá.

Đứng trước ngôi mộ của mình, cô bỗng cảm thấy nôn nao hạnh phúc làm sao? Cô tự nhủ phải thành công lần này, và cố nhớ lại những gì đã ghi trong quyển sách ” Lư Thư Thiên Mạng”

Đúng 12 giờ đêm, sấm sét bỗng nổi lên, kêu thật to, đánh xuống ngôi mộ của Nhã Hi. Đứng trước ngôi mộ, cô lập tức nhắm mắt lại, rồi lẫm bẩm câu gì đó? Giống y như câu thần chú vậy.

Đọc xong, bỗng sét đánh thêm một lần vào linh hồn của cô, bỗng dưng, linh hồn cô biến mất, biến mất vào không trung.

Trong đêm tĩnh lặng, một khoảng bầu trời không khí lạnh heo hút, gió heo mây thổi kêu những cành lá rì rào. Chị gió nọ, còn mang thêm cả khí lạnh buốt đến cho thế gian. Lạnh lắm, lạnh lắm.

———————————————————————————————————————————————————————————

Mặt trời dần dần ló lên sau ngọn núi hùng vĩ, bầu trời rạng sáng, trong xanh, mang bao nhiêu tia nắng ấm áp quay trở lại nhân gian, mang đến cho con người một cuộc sống mới. Và một đêm lạnh đã qua đi, bỏ qua bao nhiêu sự mệt mỏi rã rời. Giờ đây, mọi sự vật đã đều thức dậy, cười đùa náo nhiệt. Tiếng chim cũng bắt đầu hót trên cành cây chào đón một ngày mới. Mọi sinh hoạt cũng đã trở lại bình thường,

Phía sau xa ngọn núi, mặt đất phần mộ của NHã Hi bỗng nức ra, tấm bia vỡ tan tành, Nhã Hi vươn vai dậy, ngáp ngắn ngáp dài, bước ra khỏi đất đỏ, cô đứng dậy, vương vai một cái bỗng thân xác lớn lên nhanh kì lạ, đúng với hình dáng của một cô học sinh cấp 3.

Cô vui sướng, tự cầm lấy tay mình, cảm thấy ấm ấm, thịt đầy đặn, không trong suốt nữa, dường như không tin vào sự thật, cô tự nhéo một cái thật đau vào má mình, rồi réo lên

– Á ui! Đau quá! Đây là sự thật? Không phải một giấc mơ? Mình đã trở lại làm người rồi!!! – Cô sung sướng hét lên, chạy thẳng về phía thành phố, nơi cô sinh sống. Cô chạy một mạch chứ không còn lướt nhẹ như trước.

– Hộc! Hộc! – Cô mệt dài cả người, hai tay chống chân thở mệt mỏi trước nhà, bỗng có một đứa trẻ tháy cô, vội vui vẻ chạy ra.

– A! Chị Tiểu Hi! Chị quay về rồi! – Đứa trẻ sung sướng nhảy tưng tưng, xà thẳng vào lòng Nhã Hi.

Cô mỉm cười dịu, xoa đầu đứa trẻ nói:

– Ừ! Chị về rồi! Tiểu Tùng có nhớ chị không?

– Có ạ! Em nhớ lắm! – Thằng bé cười

Đứa trẻ còn rất ngây thơ, không biết là Nhã Hi đã chết cách đây 2 năm, ngỡ như là cô đã đi vè quê tìm bố mẹ, chính những người lớn đã nói thế với mọi đứa trẻ.

Nói rồi, thằng bé chạy vội vào với các bạn của nó, hét to lên:

– Các cậu ơi! Có một người đặc biệt lắm nè!

Nghe nói vậy, mấy đứa nhỏ cũng chạy ào ra, nhìn thấy gương mặt quen quen bỗng reo lên:

– Chị Nhã Hi! Chị Nhã Hi đã về!

Từ xa, thằng bé láu cá ngày xưa từ từ đi lại, nhếch mép nói

– Quào! Heo mà cũng biết tự mò về à?

– Em lúc nào cũng vậy! Vẫn chứng nào tật nấy.

– Hờ! Các bà chị heo!

Trong phòng bếp của căn nhà, bà Chi nghe thấy tiếng ồn bỗng hỏi

– Uả Khuê! Con có nghe thấy cái gì không? –

– Hình như mấy đứa nhỏ

– ra coi đi! Khuê!

– Dạ

Lam Khuê bước ra vườn, bỗng vừa nhìn thấy Nhã Hi, mắt nó cứng đơ lại. Hít hà nhìn lấy nhìn để

– Nha…..Nhã Hi!

– Tao nè! Nhìn ngó gì?

– Mày là ma sao?

– Tao có phải là ma đâu? – Xong cô cầm tay của nhỏ đặt lên tay mình

– Ừ hén! Ấm lắm!

– Tao nói rồi mà! – Cô khịt mũi rồi kể lại đầu đuôi câu chuyện

– Ừ lạ ghê! – Nhỏ vui vui, rồi chạy vô kéo mẹ Chi ra. Bà nhìn thấy Nhã Hi bỗng lát mắt ra. Không tin vào mắt mình, ngồi nhìn đắm đuối ghê lắm.

Nghĩ rằng mẹ Chi không tin, nhỏ liền kể lại đầu đuôi sự việc mà Nhã Hi đã kể cho nhỏ. Mẹ Chi cũng tin, gật gù, rồi chạy lại ôm chầm Nhã Hi.

– Gia đình chúng ta đã đoàn tự rồi ! – Tất cả đều reo lên nhảy cẩng cẩng

– À quên! Mẹ ơi, mẹ làm đơn nhập học cấp 3 cho con luôn nha! Ngày xưa con cũng dặn mẹ làm bằng lớp 9 cho con rồi mà!

– Ừ ừ mẹ nhớ! Mẹ cũng thấy kì lạ, nhưng mẹ cũng đã làm theo lời con, và đã nộp học cho các con rồi!

– Vậy ạ! – Lam Khuê và Nhã Hi cùng reo lên

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN