[ Xuyên Không ] Quái Thủy Hạ Phàm - Chương 4: Ăn Ngon Chứ?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


[ Xuyên Không ] Quái Thủy Hạ Phàm


Chương 4: Ăn Ngon Chứ?


Đến khoảng xế chiều, cô dần dần mở mắt, rồi tỉnh lại hẳn.

Cái gì thế này?? Mình đang nằm ngoài đường hở? Ờ há! Đúng rồi, mình đụng phải cái cột điện mà! Nhưng nằm ngoài đường sao mà êm thế này!

Nghĩ rồi cô mở mắt ngó lên trời, ai dè không gặp được trời mà gặp ngay một khuôn mặt to bự chảng nhưng rất đẹp. Lông mày lá liễu, hàng lông mi rẫm, môi đỏ, mắt nhắm lại. Mái tóc bây bồng bềnh. Nhìn mà suýt nữa cô thốt ra ” Cậu ấy đẹp trai quá!”

Cô cứ nằm mãi đó mà ngắm, ngắm hoài không chán. Bỗng dưng hắn mở mắt ra, nhìn kiểu sao đến nổi mà cô không để í, hắn có vả cô một cái mà vẫn chẳng ăn thua. Nhếch mép, hắn cười, rồi ghé sát vào tai cô, thổi 1 luồn gió vào khiến cô giật mình, nhảy dựng lên.

– Á! Ma! [ Bó tay, ở với ma bao nhiêu năm mà giờ còn sợ]

– Ma cái con khỉ mốc! – Hắn đứng dậy vả cô một cái thật đau

Cô xoa xoa nói

– Cậu ở đây là gì?? – Cô sực tỉnh, vội hỏi

– Sao hả? Tôi ở đây để làm trò với cô đó!! – Hắn tỏ vẻ mặt nham hiểm bất thường

– Hơ! – Cô vội nhay vọt ra xa, giữ khoảng cách với hắn

– Ha ha! Sợ gì? Tôi nói đùa! Thấy cô nằm bất tỉnh ” nhân sự” với cây cột điện này, sợ cô có chuyện gì, cô Minh hỏi tôi là tiêu ngay!

– Hả? Sao cậu lại biết tên cô giáo chủ nhiệm ?- Mặt cô đơ ra, nhìn ngu ngu sao sao í

– Hả hở cái gì? Cô ta nổi tiếng là đẹp và hung dữ nhất cái trường trung học này, tôi học cấp 2 gần đó không biết mới lạ! Vả lại…. Đi mua cho tôi đồ ăn đi! Tôi đói hết cả bụng vì không ăn trưa

– À! Sao cậu không tự đi mà ăn! – Cô “À” một tiếng hỏi ngược lại

– Đợi cô đó ! Hỏi ngu – Hắn lườm

– Hả? Tiền…tiền cậu đâu?

– Ở nhà! – Hắn trả lời lúc nào cũng một câu ngắn ngũn chẳng chủ vị gì cả

– Ờ……! – ” Chết chết! Nhìn hắn chắc là công tử nhà giàu, mà mình có mỗi 3 chục còn lại làm sao mà đẫi hắn ăn đây” Cô lo lắng tự hỏi

– Sao hả? Trả công đi chứ? Tôi còn chưa lấy tiền giày

– Ờ…thì….tôi còn có 3 chục à! – Cô ấm úng, đỏ cả mặt lên

Nhìn cô, hắn phì cười :

– Phì! Kệ, có ăn là được!

– Vậy sao? Vậy thò được! – Cô vui vẻ xách cổ hắn đi. Nói là xách cổ chứ thức ra là cầm tay lôi xềnh xệch di thì đúng hơn.

Cô và hắn cùng nhau bước tới quán có đề tên

” Quán số 9″

Nhìn thấy cái quán, hắn gắt lên

– Sao dẫn tôi đi ăn quán vỉa hè bình dân thế hả? Con ngốc kia!!

– Ngon lắm đó! hồi nhỏ, khi nào thi học kì là tôi đều được mẹ dẫn đến đây không hà! Nhưng 2 năm nay thì….

– Thì sao? – Hắn tò mò

– Ơ..không! – ” Chẳng lẽ nói ăn hương khói sao? Nhảm” – Mà thôi! Cậu cứ vào ăn đi! Ngon đấy

Nói rồi! Cô lôi hắn vào một bàn ăn ở dưới gốc cây, ở đây bán rất rẻ nên 3 chục gọi được rất nhiều món.

– Cho cháu 2 dĩa ” Bò viên chiên” ” Tuyệt Món Cây” ….

Nhìn cô gọi cả đống món, mà hắn suýt xỉu, giọt mồ hôi rơi xuống trán. Nhưng mà rồi, nghi hoặc nhìn cô một lúc, hắn cũng chịu đụng đũa. Qủa thực , hắn công nhận là rất ngon. Hắn ăn hết đĩa này tới đĩa khác, còn lấy luôn cả khẩu phần của cô. Nhìn hắn ăn, cô phì cười

– Á! Của tôi! – Cô kéo lại

– Của cô kệ của cô! – Hắn nói rồi dành luôn phần còn lại

– Ư…. – Cô chỉ biết im lặng nhìn hắn ăn – Chắc cậu chưa ăn mấy món bình dân bao giờ nhỉ?? – Bỗng dưng cô hỏi hắn

– Chưa! – Hắn ăn nhồm nhoàm đáp, lại ngắn gọn

– Khi nào có tiền cậu tự ra đây ăn nhé!

– Không!

– Hả? – Cô đơ mặt

– Cô dẫn tôi đi! Cô còn phải trả nợ cho tôi!

– Tôi…. – Ấp úng một hồi rồi cô cũng ” Ừ:” một tiếng – À mà cậu kể cho tôi nghe về cô Minh đi! – Nhã Hi năn nỉ

– Hứ! – Hắn hứ một tiếng rồi kể ra một lèo, đến nổi phun cả nước bọt vào mặt cô.

Cô ấy toàn chủ nhiệm lớp 10 thôi! Nên đứa nào cũng sợ tè ra quần! Cái là vầy

Năm 2012 : Làm hư bàn =)) Kết quả: =)) Chịu 100 roi vào mông, một trăm cái nhìn hung dữ, kèm theo cả chó cắn mông. Kèm theo để tụi bạn chọc cho nhột. Biết tội mới thôi

Năm 2013 : 8 đứa trốn tiết thể dục =)) Kết quả =)) Lưu ban, được mời uống trà cực ngon, đến nổi tụi học sinh phun ra ngoài vì nó quá khó uống, thậm chí còn đắng hơn cả cà phê. Kết quả, không uống được tụi nó viết 100 bảng kiểm điểm

Năm 2014: Bắt nạt một đứa khác lớp =)) Kết quả =)) Cho xem phim ma đến phải xỉu, vào phòng cấp cứu, lấy cả đống đồ dắc tiền mang về, bắt tụi nó tự trả tiền lên đến 100000000 đồng.

Nghe xong, cô gần phun cả đống thức ăn ra. Rồi lại trấn an lại, thở phì phò.

Nhìn hắn ăn mà cô cảm thấy như mình có thêm một người bạn mới! Nhưng với sức ăn của cô thì chưa đủ, bụng cô réo òng ọc, cô đành xoa bụng liếm mép nhìn hắn ăn mà thấy ngon lành quá chừng. Cô nuốt nước miếng ừng ực, vừa tiết tiền còn vừa đói nữa chứ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN