Cậu Bạn Đặc Biệt - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
209


Cậu Bạn Đặc Biệt


Chương 3


Đêm thứ 3…

Hôm nay nhỏ vẫn gặp cậu. Cậu vẫn đứng đó ngay cạnh chiếc chuông gió có âm thanh như bản nhạc so nát. Lần này, nhỏ không bực như những lần khác khi cậu vào mà chưa có sự cho phép của nhỏ. Nhỏ bước lại gần

– Cậu thích nó à?

– Không hẳn nhưng tớ thích người làm ra nó

– Làm ra? Chẳng phải đó là do cậu mua sao

– Không, tớ nhận được nó từ một người con gái giỏi âm nhạc. Hình như lúc trước cậu rất yêu âm nhạc đúng không?

– Chắc thế._ Nhỏ bước lại cánh cửa nhà kho đẩy nhẹ. Một không gian cũ chật hẹp chất đầy những dụng cụ âm nhạc từ piano, vĩ cầm,…

– Tớ biết cậu có những thứ này._ Cậu nói, bước lại gần chiếc đàn piano, nhấn nhẹ nốt si giáng

– Tôi nghĩ đó là của tôi. Nhưng tôi quên cách đàn rồi.

– Cậu muốn học lại chứ? Tớ sẽ chỉ cho cậu

Nhỏ ngẫm nghỉ hơi chần chừ. Nhưng có thể nhờ việc này nhỏ có thể nhớ về kí ức của mình thì sao? Còn không, thì cũng chẳng hư hao gì. Nhỏ gật đầu. Cậu dùng một chiếc chổi quét nhẹ trên phím đàn lẫn ghế ngồi của nhỏ.

Nhỏ ngồi xuống, sẵn tư thế. Cậu nhẹ nhàng đặt lên tay nhỏ. Nhỏ chợt rút tay lại, chẳng phải vì ngại khi nắm tay người con trai mà là nó lạnh ngắt. Nhưng rồi nhỏ lại chìa tay ra khi biết hành động vừa rồi của mình không mấy hay ho.

Thật chậm rãi, nhẹ nhàng. Giữa màn đêm yên tĩnh, những tiếng đàn trong trẻo vang xa hòa vào màn đêm. Nhanh chóng nhỏ biết cách đàn, chắc như lời cậu nói nhỏ từng giỏi âm nhạc. Ba mẹ nhỏ không bao giờ để nhỏ sống trong kí ức, họ sợ nhỏ nhức đầu mệt mỏi, họ muốn tốt cho nhỏ hay đơn giản trong kí ức đó có gì đó mà họ không muốn nhỏ nhớ. Nhỏ mỉm cười thay lời cảm ơn, cậu cũng cười lại. Nụ cười ấm áp so với bàn tay lạnh ngắt ấy, hai cái thật đối lập.

– Cô gái mà cậu nói chắc hẳn là một thiên tài âm nhạc nhỉ?_ Nhỏ hỏi. Cậu lại bước tớii chiếc chuông gió. Dựa vào cửa sổ ngắm nhìn thế giới bên ngoài

– Ừm, cô ấy rất giỏi, rất dễ thương. Cô ấy cũng là người gửi thư tỏ tình cho tớ. Ấy vậy mà tớ chưa có cơ hội trả lời. Để cho cô ấy biết tình cảm của tớ._ Cậu nói với giọng buồn, ánh mắt cũng buồn

– Cô ấy đi đâu à?

Cậu không trả lời. Nhỏ cũng chẳng hỏi lại. Đó là điều riêng tư nhỏ không có quyền để biết điều ấy nếu người ta không muốn nói. Cậu chợt nắm lấy tay nhỏ lôi lại chiếc cửa sổ.

– Cậu thích chứ?

Nhỏ bụm miệng lại choáng ngợp trước nơi nhỏ sống thật đẹp và lộng lẫy. Nhỏ từng mở cửa sổ một lần mà không để ý. Thật ra nhỏ chưa từng để ý tới nơi ở mà nhỏ chuyển đến, nhưng cậu thì khác có vẻ rất rõ nơi này. Cũng phải thôi người ta sống lâu như thế mà, chỉ có nhỏ là trường hợp đặc biệt.

– Ở đây họ điều có giờ giấc cố định. VD như căn nhà dằng kia…_ Cậu chỉ tay về căn nhà màu vàng nhạt cuối phố

-…Ở đó có một cô gái thức rất khuya nhưng chỉ đến 23h. Cô ấy ít khi để tâm đến mọi thứ ít khi nhìn ra cửa sổ khá giống cậu đấy.

Nhỏ mỉm cười vì sự so sánh khá cụ thể của cậu.

– Còn căn nhà kia…_ Cậu chỉ tay về phía căn nhà màu trắng cách nhà cậu 2, 3 ngôi nhà

-…Cũng có một cô gái, cô gái ấy hình như là học sinh, thường hay đọc sách và thích uống Cappuccino. Cô ấy có khuôn mặt nhí nhảnh pha chút ranh mãnh điều khiến tớ chú ý là cô ấy có thể hát nhiêu thứ tiếng và rất hay!

– Hay hơn cả cô gái cậu thích?_ Nhỏ hỏi

– Dĩ nhiên là không. Cô gái tớ thích hát rất hay và âm ấm là thường tiếng hát vang vọng như tiếng chuông ở nhà thờ Đức bà đằng kia vậy._ Cậu nói với ánh mắt sáng rực đầy lòng tự hào. Nhỏ lại cười chứ chẳng biết nói gì.

Cứ thế, cậu kể cho nhỏ nghe về khu phố. Mới có vài tiếng mà nhỏ cảm nhận được khu phố tràn ngập màu sắc qua lời kể của cậu mà vốn dĩ với nhỏ đó như một bộ phim trắng đen, nhàm chán và ồn ào.

3h…

Thời gian trôi qua thật nhanh cậu chào tạm biệt nhỏ và hẹn gặp lại. Nhỏ không nở chào tạm biệt, tự dưng nhỏ muốn cậu ở lại thêm vài giờ hay vài phút nữa thôi nhưng nhỏ vẫn không mở miệng giữ cậu lại. Nhỏ mong thời gian nhanh chóng trôi để nhỏ có thể gặp cậu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN