Đoản SE
Cái nhìn của nam phụ
Ta là nam phụ.
Ta có thể là một Hoàng Đế, một Vương gia, một các chủ, thậm chí chỉ là một người qua đường Giáp.
Nhưng ta yêu nữ chính là sự thật. Có điều, nữ chính mãi mãi là dành cho nam chính.
Ta có tiền tài, có vương vị, có sắc, có đầu óc. Nhưng mãi vẫn sẽ thua nam chính, nhưng nếu không thua thì cũng là bị nữ chính ghét.
Ta rõ ràng là yêu nữ chính rất nhiều, yêu đến nỗi hi sinh tất cả, thậm chí bỏ cả người thân, bỏ cả bản thân chỉ vì có thể nhìn thấy nụ cười của nữ chính.
Nhưng nữ chính mãi vẫn là không nhìn đến ta lấy một lần.
Ta cũng có thể yêu nữ phụ. Nhưng mệnh nữ phụ, nhất là nữ phụ phản diện, sớm muộn gì cũng bị nữ chính bóp chết. Còn nếu là nữ phụ chính diện, cũng sẽ bị kẻ thù nữ chính nhòm ngó rồi hãm hại.
Nam phụ như ta kết thúc cuộc đời có thể sẽ là cô độc, cũng có thể bị nữ chính giết, hoặc là bảo vệ nữ chính là bị giết, cũng hoặc là… mỉm cười đau thương nhìn nữ chính cùng nam chính nắm tay nhau đi.
Nam phụ, không có ngoại truyện.
Nam phụ, mãi vẫn là “phụ” thôi.
Nam phụ, không thua kém nam chính, nhưng cũng không thể có được nữ chính.
Nam phụ, dành tất cả tình cảm cho nữ chính, đổi lại là cái nhìn chán ghét của nữ chính, hoặc là tấm lòng bằng hữu của nữ chính.
Nam phụ, là yêu nữ chính, chính nữ chính chứ không phải thân xác nữ chính.
Trong các truyện xuyên không, nam phụ rõ ràng là yêu nữ chính khi nàng mới thay đổi. Người nam phụ chán ghét, là nguyên chủ thân xác mà nữ chính xuyên qua chứ không phải nữ chính.
Nữ chính kinh hoa tuyệt diễm hay là bạch liên hoa gì đó thì nam phụ vẫn là yêu con người nữ chính, nói trắng ra là yêu linh hồn nữ chính đã xuyên qua.
Nhưng kết cục vẫn là bị nữ chính ghi thù. Rõ ràng, nếu nữ chính chỉ là người đứng nhìn toàn cục, thì bản thân nữ chính cũng chỉ là người ngoài. Bất quá nữ chính là mượn thân xác, vì vậy nữ chính phải thay nguyên chủ trả thù sao?
Đây rõ ràng là vô lý. Chí ít nữ chính chỉ là mượn thân xác, còn lại tất cả đều không liên hệ gì với nữ chính. Vậy nữ chính lấy cớ là mượn xác để hoàn trả lại những gì nguyên chủ đã chịu?
Không phải, rõ ràng là do nguyên chủ chịu, không phải nữ chính chịu.
Nếu đã nói là hoàn trả, nữ chính tuyệt tình khiến người khác rơi vào đường cùng cũng là đạo lí sao?
Nữ chính giết nữ phụ ghét nguyên chủ, cũng giết nam phụ đã thích nữ chính, nữ chính có nghĩ đó là bản thân không?
Rõ ràng, nữ chính chỉ là người ngoài.
Nữ chính đã đặt bản thân quá sâu vào nguyên chủ.
Nữ chính diễm lệ xinh đẹp, nam phụ tất nhiên là bị nàng hấp dẫn. Nhưng mà chỉ vừa nhìn si mê một chút đã bị nữ chính ghi thù, sau này tự mình cầm đao giết nam phụ.
Nam phụ, cũng là người.
Nếu nữ chính là nữ cường, có thể nắm lấy sinh mệnh người khác trong lòng bàn tay nhưng cũng không có cái quyền bóp nát nó lúc nào cũng được.
Ví dụ như nữ chính chán ghét nam phụ, muốn giết nam phụ, thì chắc chắn nữ chính sẽ còn giết nhiều người khác liên quan đến nữa.
Nữ chính là nữ cường, muốn giết một quan đại thần lại cần huyết tẩy đại gia sao? Hay là tru di cửu tộc? Rõ ràng là một người làm lại đi giết cả gia đình họ, đây không phải là giết người vô tội sao?
Vậy nữ chính đây không phải là nữ chính nữ cường nữa, mà đã là một con ác quỷ khát máu thực thụ rồi.
Mà nam phụ, lại cố chấp yêu nữ chính.
Theo đuổi thế nào, bao che thế nào, cơ hội thế nào, kết cục nam phụ vẫn là không có chỗ tốt.
Nam phụ, chỉ làm nền cho nam chính. Muốn an ổn? Không có cửa. Muốn chiến đấu? Không có lực. Muốn yêu nữ chính? Chuốc lấy khổ thôi.
Nam phụ, thật khổ.
Nam phụ, thật đáng thương.
Nam phụ, đến cùng chỉ là “phụ” thôi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!