Thần Lộ - Ngũ Hổ vs Lăng Dạ ( tiếp)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Thần Lộ


Ngũ Hổ vs Lăng Dạ ( tiếp)



Núp sau 1 thân cây, nuốt vào 1 viên chữa thương đan nhanh chóng chữa thương. Lăng Dạ vừa ẩn thân thì Đại Hổ dẫn đầu chạy đến, Nhị Hổ và Ngũ Hổ theo sát tiến tới.

-Dấu vết đến đây thì biến mất

-Hắn chắc chắn vẫn còn ở đây, tìm đi, đừng để hắn chạy mất.

Ba người đánh mắt rồi chia nhau ra tìm. Ngũ Hổ hướng về phía Lăng Dạ đi tới.

Lăng Dạ núp sau thân cây lập tức cong người vận sức. Ngũ Hổ bước tới càng gần, gần thêm 1 bước, Lăng Dạ động. Mục tiêu của hắn không phải Ngũ Hổ mà là Nhị Hổ đang cách đó không xa. Chủy thủ lóe lên hàn mang chết người đâm đến hậu tâm Nhị Hổ.

Đám người bất ngờ, đối phương hành động làm bọn hắn ngẩn người giây lát. Cái này là cái gì sáo lộ??

Thật ra bọn hắn tách ra để Ngũ Hổ đi 1 mình là muốn dụ Lăng Dạ mắc bẫy. Nhưng bọn hắn không ngờ Lăng Dạ lại tấn công Nhị Hổ. Cũng không sao cả, bọn hắn đã đạt được mục đích dụ địch.

-Chỉ sợ ngươi không đến, chờ chính là ngươi…

Nhị Hổ nhe răng cười, quỷ đầu đao vung ra muốn cản chủy thủ lại. Hắn không có ý định tấn công Lăng Dạ mà chỉ đưa đao phòng thủ. Chỉ cần đỡ được lần này thì Đại Hổ và Ngũ Hổ sẽ đến, 3 người hình thành thế bao vây, sẽ không để đối phương chạy thoát lần nữa. Lần trước đối phương bỏ chạy là do sơ xuất, lần này bọn hắn sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như thế nữa.

Bỗng nhiên khóe miệng Lăng Dạ nhếch lên, Nhị Hổ lập tức cảm thấy không ổn.

-Lão ngũ, cẩn thận, hắn…

Nhị Hổ hô lên.

Chủy thủ đang đâm về Nhị Hổ bỗng nhiên quay ngược lại hướng về Ngũ Hổ đang lao nhanh đến, không chút sai lệnh cắm vào tim hắn. Linh lực và độc dược trên chủy thủ bùng phát.

-Ngươi….ngươi…aaa

Chủy thủ rút ra mang theo chùm máu tươi, Ngũ Hổ gục xuống. Mưu kế không thành còn bị đối phương phản sát, chém giết 1 người, nhưng Đại Hổ cũng phản ứng, chém ra 1 đao cũng không sai lệch rơi trên lưng của Lăng Dạ. Trương giáp phù do Lăng Dạ kích hoạt từ trước không chống đỡ được lập tức vỡ nát, quỷ đầu đao mang theo dư thế chém lên lưng Lăng Dạ.

Máu tươi phun ra, 1 miệng vết thương dài 3 tấc kéo dài từ bả vai trái đến giữa lưng hắn.

Nhị Hổ còn đang ngẩn người, quỷ đầu đao cứng ngắc dừng lại trên không trung duy trì tư thế phòng thủ. Nghe tiếng kêu của Ngũ Hổ, hắn giật mình kéo quỷ đầu đao theo Đại Hổ chém về Lăng Dạ.

Cứng rắn đỡ 1 đao của Đại Hổ, Lăng Dạ nhanh chóng lui lại, chuyển chủy thủ thành nhuyễn kiếm cản Nhị Hổ, mượn lực va chạm lui lại thật nhanh.

-Muốn chạy lần nữa à, không có cửa. Lăn trở về cho lão tử.

Đại Hổ không biết từ lúc nào đã đến sau lưng Lăng Dạ, đao mang bùng nổ ép Lăng Dạ lui trở về.

-Trả mạng huynh đệ ta….

Nhị Hổ lao đến, quỷ đầu đao lóe lên hàn mang nguy hiểm lấy khí thế mạnh mẽ chảm từ trên cao xuống, như thể muốn bổ đôi Lăng Dạ ra.

Lăng Dạ chuyển thân, chân đạp Mị Ảnh bộ, hiểm hiểm tránh thoát. Lợi thế của hắn đã hết, giờ phải đối mặt với Đại Hổ và Nhị Hổ cùng lúc, nguy hiểm cận kề. Lăng Dạ có chút lảo đảo, nửa quỳ trên đất, vế thương trên lưng do vận động quá mạnh mà lần nữa vỡ toang, huyết dịch chảy quá nhiều khiến khuôn mặt của hắn trắng bệch.

-Chỉ còn cách đó…

Suy nghĩ khẽ chuyển, Lăng Dạ âm thầm đưa tay trái ra đằng sau. Hai viên cầu kim loại xuất hiện trong tay hắn.

-Chịu chết đi…

-Mộc độn

Đại Hổ và Nhị Hổ xách đao lao đến. Lăng Dạ ánh mắt kẽ đảo, tay trái ném ra viên cầu, rồi thân hình hắn lập tức biết mất.

Oành

Rừng cây rung động, bụi mù bốc lên, sức nổ không thua gì 1 Hậu Thiên đỉnh phong tự bạo.

-Khụ khụ…

Bụi mù lắng xuống, trung tâm vụ nổ bây giờ là 1 cái hố to, sâu hơn 2 thước. Mặt đât bị gọt đi 1 lớp tạo thành 1 vùng bằng phẳng xung quanh hố. Đại Hổ và Nhị Hổ văng ra xa, trên người chi chít vết thương, bị nhuộm thành huyết nhân, thân ảnh thi thoảng giật 1 cái, chứng minh bọn hắn còn sống. Lăng Dạ bước ra từ sau 1 thân cây, thân hình hắn lập tức sụp xuống. Mất máu quá nhiều khiến tầm mắt hắn có chút mơ hồ. Cộng thêm di chứng thi triển Mộc Độn khiến thương thế hắn càng thêm nặng. Mộc độn, bí pháp độc môn của Hắc Dạ các khiến cho thân hình mượn nhờ pháp thuật nháy mắt di chuyển trong phạm vi, có được mộc thuộc tính nồng đậm nhất. Cái giá phải trả là sau khi thi triển, cảnh giới rút lui1 cấp, 3 ngày sau khôi phục, thân thể rơi vào trạng thái suy yếu sức chiến đấu giảm 2 thành. Gắng gượng đứng lên, nuốt vài khỏa chữa thương đan, bồi cho Đại Hổ và Nhị Hổ 2 nhát kiếm, hắn nhanh chóng xóa dấu vết rồi rút lui. Âm thanh chiến đấu đã hấp dẫn tu sĩ ở phụ cận đến gần, nhất là 2 quả Oanh Thiên Lôi vừa rồi. Hắn cần nhanh chóng rút lui rồi tìm nơi an toàn chữa thương.

Lăng Dạ đi không lâu thì tiếng xé gió vang lên, một tên nam tử trung niên hạ xuống rừng cây ngoại vi. Không ai khác chính là vị vừa rồi trong phòng đấu giá tranh giành Thất Thải Hoa với Lăng Dạ – Địch Cửu.

Hắn đi khắp rừng cây, xem xét kĩ càng. Từ lúc Lăng Dạ chém giết Tứ Hổ, đến chỗ Tam hổ, rồi đến hiện trường vụ nổ.

-Cách ám sát thành thạo, phong cách khá giống người của Hắc Dạ các. Khí tức của Oanh Thiên Lôi…

Hắn trầm ngâm trong chốc lát

-Xem ra là vẫn xem thường ngươi,…

Nói đoạn, hắn bước lên phi kiếm rời đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN