Đan Đạo Dâm Sư - Ma phương hoạt động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
381


Đan Đạo Dâm Sư


Ma phương hoạt động



Nhưng lúc này điều làm vệ minh bất ngờ là khi đang cầm ma phương ,vệ minh thấy ma phương đang lắc lư dao động chầm chậm hút …tinh khí trên tay vệ minh

-Hả hút tinh khí !

nó hút tinh dịch của mình ??

Trong ánh mắt ngạc nhiên của vệ minh và Từ Hoa ,vệ minh đưa ma phương để lên ngực Từ Hoa , lại như cũ ma phương chầm chậm rung rinh lắc lư rồi hút tinh khí trên ngực Từ Hoa mà nãy vệ minh bắn ra

-Có lẽ không đủ ? Nãy con bôi khắp ngực mẹ nên nó loãng rồi !

Từ Hoa nói

-Giúp con !

vệ minh trực tiếp đứng dậy đưa con cu còn đang mềm ra trước mặt Từ Hoa ,không nói 2 lời Từ Hoa cầm lấy mà bắt đầu sục ra vô ,cái miệng xinh xắn lại há ra ngậm lấy mà bú nút ,con cu vệ minh nhanh chóng thức dậy mà vươn cao đầu ,Từ Hoa mút nhanh dần ,vệ minh không kìm nén mà cho ra sớm a..a..a….vệ minh đưa ma phương hứng lấy ,ma phương như bắt được vàng nhảy tưng

trong tay vệ minh rồi chầm chậm hấp thu sạch sẽ tinh khí của vệ minh ,trong lõi ma phương sáng dần lên

-Vẫn chưa đủ ?

Vệ minh la làng, ẹc thôi nghỉ chút mẹ ơi con ra hết nổi ….!!

Ra bàn ngồi vệ minh sực nhớ hỏi

-Lâm phụng đâu mẹ nãy giờ con không thấy ?

-À nó đi đâu đó chơi đó mà ! Từ lúc con chỉ nó Thất bộ tinh di nó tập miết rồi cũng đi chơi miết à !

-Em nó cũng có tư chất đó mẹ ! Hay cho đi học luôn đi

-Nó mới 11 tuổi à ! Thôi để nó ở nhà với mẹ cho đỡ buồn ! Con đi ! Rồi nó đi nữa mẹ buồn lắm !

-Dạ…..thôi để con chỉ e nó học cũng được !

-Thôi để mẹ nấu cơm lát ăn !

-À quên nữa ! Đây là tiền con kiếm được ,đan dược con tự luyện nè ! Mẹ giữ lấy mà tiêu xài ,đan dược mẹ uống vào sẽ tăng tuổi thọ ,trẻ mãi không già hihi

vệ minh nói và nhìn Từ Hoa đầy ẩn ý

-Gớm ! Chỉ thế là giỏi !

Trưa! Lâm phụng chạy về thấy vệ minh, mừng tíu tít chạy lại ôm ấp ,sờ mặt anh hai ,vệ minh lấy ra võ kĩ ,vũ khí ,đan dược ,lò luyện đan cho Lâm phụng muốn lấy ,muốn học gì học ….

Bữa cơm đầm ấm trôi qua ,vệ minh nháy mắt Từ Hoa rồi đi vào phòng ,Từ Hoa hiểu ý kiếm cớ đuổi Lâm phụng đi luyện công rồi đi vào với vệ minh ,cả 2 lại ân ái say sưa ,tất nhiên tinh khí vệ minh dành hết cho ma phương

Ngày 2 3 4 cứ thế êm đềm trôi qua,vệ minh ban ngày chỉ điểm Lâm phụng luyện công ,ban đêm thì chỉ điểm Từ Hoa bằng khúc thịt dư của mình ,sau những công cuộc đêm 7 ngày 3 vào ra vô kể ma phương vì thế có lẽ đã tích đ- gần đầy ,vệ minh nhắm khoảng 1 2 lần nữa là sẽ hoàn toàn thức tỉnh ma phương ,1 cảm giác mong chờ tràn ngập trong lòng vệ minh ,nó là gì đây mà cha mình phải tốn cả tính mạng giành giật bảo vệ nó

Ngày cuối vệ minh ở nhà ,sáng sớm vệ minh đã cùng Từ Hoa tập thể dục trên rừng cây(chỉ tập chỗ dùi và chỗ đục ) ,lí do vì ở nhà Lâm phụng còn ngủ ,vệ minh dùng khinh công ôm eo Từ Hoa phóng lên núi nhỏ chui tọt vào rừng

Từ Hoa đứng tay ôm thân cây ,cái mông trắng phau đưa ra đằng sau đón nhận từng cú dập của vệ minh ứ ..ứ….cặp chân vô lực chụm lại oằn oại sung sướng á..á…a vệ kinh bắn vô ma phương ,như cũ ma phương hấp thu toàn bộ đúng như vệ minh dự đoán, năng lượng đủ đầy , ma phương bay lên tỏa ra một luồng áp lực mạnh mẽ chấn cho Từ Hoa phun máu bất tỉnh tại chỗ rồi bất ngờ từ từ bay đến ngay bụng dưới vệ minh rồi trực tiếp xuyên qua bụng dung nhập vào đan điền vệ minh

-Á..á…á một luồng năng lượng khổng lồ tiến nhập vào làm vệ minh cả cơ thể căng phồng ,luồng năng lượng như con thú dữ chồm lên chạy khắp kì kinh bát mạch vệ minh. á…á vệ minh đau đớn khổ sở 5 đầu ngón tay bấu chặt vào đất đến bật máu, cắn răng chịu đựng luồng năng lượng khủng bố rồi đầu óc tối sầm ,mất tri giác mà ngã xuống ngất lịm …

……….

-Lâm Minh ! Lâm Minh ! Con ơi !

Từ Hoa tỉnh lại ôm vệ minh khóc kiêu gào

Vệ minh hoàn toàn bất tỉnh miệng mũi trào máu nhìn như người đã chết ,cơ thể mềm nhũn như người chết ,Từ Hoa vừa khóc vừa cố gắng cõng vệ minh lên lưng lê bước nặng nhọc kéo vệ minh xuống núi vô nhà ….

Từ Hoa tất cả cùng Lâm Phụng chạy qua nhà trưởng lão gõ cửa nhờ giúp đỡ ,mọi người tụ họp nhìn vệ minh nằm như chết rồi trên giường mà nhìn nhau không biết làm gì …..Từ Hoa nhờ trưởng lão nhìn ngó vệ minh dùm rồi tất tả chạy đi lên trấn tìm luyện dược sư chẩn đoán bệnh dùm ,gương mặt lo lắng vừa chạy vừa khóc lọt vào mắt của 2 vệ binh đi theo vệ minh đang trú ở 1 rừng cây gần đó

Sau khi giới thiệu mình là bảo vệ của vệ minh Từ Hoa như bắt được vàng nhờ 2 vị vệ binh giúp đỡ ,lập tức kéo về nhà vệ minh,2 vị vệ binh trong đó có 1 vị là luyện dược sư lập tức chẩn đoán bắt mạch vệ minh rồi lắc đầu…

-Chúng ta cần đưa vệ minh về học viện gấp ,có lẽ viện trưởng sẽ giúp được cho hắn! Ta không giúp được !

vệ binh luyện dược sư nói

Tờ mờ sáng 2 vị vệ binh cõng vệ minh phi không với tốc độ bàn thờ về học viện để lại Từ Hoa và Lâm Phụng trong sự lo lắng ,nước mắt lăn dài trên mặt 2 người …..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN