Thon Thomas Detective - Lời Nguyền
Chương 2:
–
Cháu
có tận mắt chứng kiến cái chết của thầy
Rick không ?
–
Dạ
không ạ ! Khi cháu đến đây , thầy Rick đã lơ lửng trên cổng trường rồi . Thật
không thể tin được là hung thủ đang hành động trước mắt cháu và lực lượng cảnh
sát của chú như chốn không người ! ….- Thon ngơ ngác trả lời chú Fuller.
Thon bèn quan sát kĩ
xung quanh xác nạn nhân xem có phát hiện bất cứ thứ gì mới không nhưng vô vọng
, quả thật , thủ đoạn của hung thủ quá hoàn hảo , dường như hắn ta không để lại
bất cứ vết tích gì về cách thức gây án của hắn , Thon chỉ thắc mắc là tại sao
hung thủ lại để lại dòng chữ : LỜI NGUYỀN
CỦA THẦN CHẾT CHỈ MỚI BẮT ĐẦU THÔI !!! Hắn ta có dụng ý gì ? Không lẽ cô Laura
và thầy Rick chưa phải là tất cả những gì hắn muốn hay sao ? Đầu của Thon bỗng
nhói lên , cậu ôm đầu tự trách móc bản thân là mình vô dụng , không nghĩ ra được
gì , không giúp được gì cho thanh tra Fuller , cậu đâu xứng là trợ lí cho thanh
tra Fuller …ít nhất là với những gì mà cậu đang có . Bỗng suy nghĩ như vậy rồi
thì hai mắt cậu liền sáng lên , cậu “ À” lên một tiếng rồi mỉm cười nói với chú
Fuller :
–
Thanh
tra Fuller này , cháu vừa nghĩ ra một giả
thuyết rất tuyệt vời cho vụ án này , nếu như suy luận của cháu đúng , thì hung
thủ đã dùng cách này cho cả hai vụ án mạng vừa rồi , nhưng cháu cần thêm một số
bằng chứng rõ ràng nữa cho công cuộc phá án . Chú chờ cháu nhé !
–
Này
, cháu đã nghĩ ra được gì thế ? Có thể nói cho chú biết một ít được không ? –
Fuller hỏi .
Thon chỉ cười
và chạy đi vội vã đến phần hành lang ,nơi mà cô Laura đã nằm ở đó , anh phát hiện ra một cọng nilon màu nâu nằm lọt
dưới khe rãnh ống nước của nhà trường , anh mỉm cười và tỏ vẻ hài lòng với những
gì mình vừa thu thập được. Thon đã giải đáp được vụ của cô Laura nhưng còn vụ của
thầy Rick thì anh vẫn thắc mắc là tại sao chỉ có dấu chân của thầy Rick mà
không có bất cứ dấu chân của ai khác ở đó ? Anh đi qua đi lại hiện trường nơi
thầy Rick bị giết , mãi suy nghĩ về điều ấy , thì bỗng “ bụp” một cái , có người
vỗ vai anh từ đằng sau mà nói :
–
Này
Thomas! Cậu đang bày đặt trổ tài thám tử đấy à ? – giọng của Karen – cô bạn từ
thời thơ ấu của Thon – hỏi anh ấy .
–
Ơ
thì kệ người ta đi ! Mà sao cậu đến đây làm gì ? Ở đây nguy hiểm lắm đấy ! Về
nhà mau lên ! – Thon nói với Karen.
–
Ơ
Ơ Ơ , người ta vì quan tâm cậu nên mới đến đây có chút lời hỏi thăm đó nha , đừng
có mà làm cái điệu bộ đáng ghét đó ! À mà cậu thấy gì chưa ? – Karen vừa cười vừa
chỉ tay vào đôi giày mới mua của cô ấy để khoe với Thon.
Thon nhìn xuống
đôi giày mới của Karen và như nảy lên trong đầu một sáng kiến nào đó , anh vỗ
vai Karen và nói rằng :
–
Thấy
! Mình thấy rồi ! Mình đã thấy toàn bộ chân tướng của sự việc cũng như cách thức
mà hung thủ đã thực hiện qua hai vụ án vừa rồi , cám ơn cậu nhiều Karen !
Nói xong ,
anh bèn quay đi và chạy về phía phòng giám thị để làm cái gì đó , mặc cho cô
nàng Karen đang ngơ ngác chả hiểu chuyện gì đã xảy ra với anh ta . Thon vừa tìm
vừa nói :
–
Nếu
thật sự suy luận của mình là đúng thì hung thủ chưa thể có thời gian để xóa nó
! Chắc chắn nó vẫn nằm đâu đó quanh đây !
Thon tìm một
hồi thì cậu mỉm cười khi phát hiện ra một đôi giày thể thao , cậu mỉm cười và
nói :
–
Vậy
là mọi chuyện đã sáng tỏ ! Mình dầu chưa biết hung thủ là ai nhưng sẽ có cách
cho hắn phơi bày mọi chuyện .
Thon gọi điện
cho thanh tra Fuller và nói với ông một số thứ , bảo thanh tra Fuller sắp xếp
cho người bí mật canh gác ngôi trường vào đêm nay , đêm mà cậu cho là hung thủ
sẽ xuất hiện. Và vào đêm hôm đó, lời nguyền đã được giải trừ …
–
Hết phần 2 –
…Kai…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!